Ông Chồng Phúc Hắc

Ông Chồng Phúc Hắc

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ông Chồng Phúc Hắc Thân là CEO tập đoàn Lục thị, gần nhất vừa mới tân hôn,Người hắn lấy chính là mỹ thiếu nữ xinh đẹp mà lần đầu tiên xem mặt coi như cầu hôn thành công.Nhưng thê tử của hắn thật sự quá thẹn thùng, đêm tân hôn lại sợ đến toàn thân phát run,Dù sao làm vợ chồng là chuyện cả đời, hắn đầu tiên còn có thể cùng cô phân phòng ngủ,Chờ khi cô từ từ quen với sự hiện hữu của hắn thì mới lại mời cô thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thê tử.Hắn thật sự không vội, cũng vẫn còn nhẫn được. Ngày ngày đúng giờ về nhà cùng cô ăn bữa tối,Vậy mà một lần tình cờ ngoài ý muốn, lại phát hiện cô căn bản không phải cái loại tiểu bạch thỏ như hắn nghĩ

Chương 10 : Nhìn ảnh bìa

Nước miếng Trương Mẫn Kinh bay tứ tung, nữ nhân nằm sấp trên bàn kia, mau tỉnh dậy, – Chồng cháu bị người ta cướp kìa, còn ở nơi này bò dài giả chết sao.

Run lên trong giây láy, Khương Minh Hi rốt cục có phản ứng,

- Dì nói cái gì?

Trương Mẫn Kinh không muốn tiếp tục lãng phí nước miếng, trực tiếp dâng tạp chí cho cô cháu gái, để cho cô cháu rượu tự mình nhận thức đang gặp phải chuyện gì.

Nhìn ảnh bìa cùng tiêu đề, cô đã lo sợ bất an, lật vào bên trong, giây lát, trái tim dường như hụt hẫng, nội dung là hai người kia cùng nhau đi ăn tối, tạp chí kia nói rằng họ qua đêm cùng nhau, nhưng cô biết rõ là không vì tối hắn có về nhà.

- Tiểu Hi, cháu có khỏe không?

Trương Mẫn Kinh lo lắng nhìn cô, chỉ thấy cô giật mình trong chốc lát, chắc chắn có chuyện.

- Loại báo chí này không đáng tin.

Không đủ tin sao? Trương Mẫn Kinh cầm điều khiển mở tivi, chuyển tới kênh tin tức, tin tức cho biết, nam chính không hề nói bất cứ điều gì, nữ chính thì tắt máy cắt đứt liên lạc với truyền thông, chuyển kênh khác cũng vẫn thông tin tương tự như thế,

Đoạt lấy điều khiển từ tay Trương Mẫn Kinh, Khương Minh Hi hừ một tiếng, tắt tivi đi, đồng thời là tắt đi hình ảnh kẻ đang làm lòng mình phiền muộn.

- Hiện tại cả Đài Loan đang thảo luận chuyện này, cháu còn bảo không có việc gì sao?

- Chẳng qua là vài bữa ăn cơm, có cần thiết ngạc nhiên như vậy?

Truyền thông luôn thích phóng đại, như vậy mới có thể thu hút người xem.

- Nhưng chỉ là vài bữa cơm, có cần thiết tắt máy không liên lạc với bên ngoài? Mỗi lần nghệ nhân đụng tới tình huống này, luôn nói câu – chúng tôi là bạn bè, mặc kệ thật hay giả, rồi trốn đi, mập mờ. Loại tình huống này chứng tỏ ả ta giật mình, bởi vì biết mình quyến rũ người có vợ rồi.

Đúng vậy! Nếu bọn họ không có quan hệ mập mờ, nữ nhân kia đâu cần chột dạ trốn đi. Khương Minh Hi lắc đầu, không thể, cô còn chưa có chứng cứ, không nên vội vã định tội.

- Lục Hạo Doãn không phải loại người như vậy.

Đây là cô tự an ủi chính mình. Kỳ thật, càng ngày cô càng không xác định được hắn là loại người như thế nào.

Đang khi cô quyết định chấm dứt những ngờ vực vô căn cứ thì nhận được một tin khủng hoảng, hắn đột nhiên thay đổi thành người khác. Mỗi đêm dài yên tĩnh, đoạn đối thoại của hắn cùng Lục phu nhân quẩn quanh tai cô, một lần, lại một lần nữa, thì ra hắn lấy cô về chỉ là để làm tròn nghĩa vụ, hắn làm sao có thể ôn nhu đối với cô?

Cô thực ngốc, hắn đương nhiên có thể ôn nhu đối với cô, bởi vì bản tính hắn vốn thế, chỉ là do cô không nhận ra, ngộ tưởng rằng hắn đối xử đặc biệt với mình.

Kỳ thật hắn chưa từng thay đổi, mà là trong mắt cô hắn thay đổi, cô rốt cuộc không có cách nào làm cho hắn thành một người thường được.

- Không lâu trước, cháu còn cho hắn là tên biến thái mà.

Đúng vậy, hiện giờ cô mong lúc nào cũng có thể mang ánh mắt như thế nhìn hắn…

- Trong lúc này, cháu tin hắn.

- Dì thật sự khâm phục cháu, chồng cháu ở bên ngoài cùng nữ nhân khác quậy tung dư luận, sao cháu còn có thể lạnh lùng như thế?

Trương Mẫn Kinh kích động, mặc dù bà không có quan hệ gì tới chuyện này, nhưng…

Chứng kiến nữ nhân ngốc nghếch này, cơn tức trong lòng không tự giác tràn lên.

Khương Minh Hi vẫn bình tĩnh mà chống đỡ.

Chẳng lẽ muốn cô tức giận sao? Ngay từ đầu, hắn đã không thuộc về cô, hôm nay hắn gặp được nữ nhân làm hắn cảm động, cô cũng không có tư cách gì tức giận hắn.

Cô không có tư cách tức giận hắn, nhưng vì cái gì mà lồng ngực nói như thế? Cô không biết làm sao, nếu không phải cô sinh ra đúng giờ lành tháng tốt, sao có thể phút chốc hóa phượng hoàng, cô nên thỏa mãn, không có gì oán hận…

Đáng giận! Hắn nghĩ muốn làm gì ở ngoài thì làm sao, không chờ thời gian lâu hơn một chút được à? Nghiêm túc mà nói, hiện tại bọn họ mới cưới, sao hắn có thể ác độc như thế?

- Mặc hệ bọn họ có quan hệ gì, ít nhất cháu cũng phải làm rõ tình hình, đừng ngốc nghếch như thế, dì không thích bộ mặt này của cháu chút nào!

Trương Mẫn Kinh ghét nhất nữ nhân ngu ngốc.

Cho dù cô không hỏi, cô tin tưởng rằng Lục Hạo Doãn cũng sẽ chủ động giải thích với cô. Ít nhất, trước mặt cô hắn vẫn là một người có văn hóa, hắn sẽ không im lặng như đối với cái tạp chí lá cải kia.

Bởi vì cô tin tưởng hắn sẽ nói, cho nên dù buổi sáng không ngủ nhiều, tối cô vẫn kiên nhẫn ngồi chờ ở phòng khách.

Nhưng là, phản ứng của người vợ nên mềm dịu thế này sao?

Cô không muốn nghĩ nhiều nữa, cô muốn hắn giải thích, đây là ý niệm duy nhất trong đầu cô giờ phút này.

Từng giây, từng phút trôi qua, tâm trạng càng lúc càng tệ, càng băng lạnh, nếu hắn nhớ đến người vợ có cưới hỏi đàng hoàng này, mấy ngày nay không nên lưu luyến bên ngoài, mặc kệ chân tướng thế nào, hắn nên cho cô công đạo, trừ phi đối với hắn – người vợ này không có ý nghĩa gì.

Đoạn đối thoại giữa hắn và Lục phu nhân lại vang lên bên tai cô, hắn nguyện ý cưới cô, đã là ân huệ quá lớn lao cho cô rồi, hắn không cần phải cho cô công đạo, cũng không cần phải giải thích với cô…

Chuông cửa vang lên, Khương Minh Hi khiếp sợ nhảy dựng lên, hít sâu. Cô bước nhanh ra mở cửa. Cô quên mất một việc, Lục Hạo Doãn cũng có chìa khóa, hắn có thể tự mở cửa đi vào, cho nên lúc nhìn thấy Lục Hạo Doãn say khướt đứng dựa ở cửa, cô kinh ngạc vô cùng.

- Phu nhân khỏe không, tôi là trợ lý Lý Nguyên Hách, là đệ đệ học dưới một khóa, hôm nay là đêm 30… À, không phải, hôm nay Lục tổng kêu muốn uống rượu, tôi thật có lỗi, để Lục tổng say thế này. Bình thường Lục tổng uống rất khá, không ngờ hôm nay có mấy chén đã… Ai, nói linh tinh rồi, tôi nghĩ tình trạng này nên lái xe đưa Lục tổng về thì tốt hơn…

Bình thường tại văn phòng, trợ lý đều là nữ nhân có bản lãnh lớn, khó chứng kiến được một mỹ nữ có khí chất xuân phong thế này, không cẩn thận, trợ lý một hơi trình bày.

Mùi rượu tận trời, cô hận không thể bịt mũi chính mình… Là rượu sao???

- Cám ơn anh, anh có thể giúp tôi đưa anh ấy vào phòng không?

Gật gật đầu, Lý Nguyên Hách cùng cô đưa Lục Hạo Doãn đến giường.

Hắn nên cáo từ bỏ của chạy lấy người, nhưng không nhịn được lên tiếng:

- Bình thường Lục tổng rất ít khi uống rượu, hôm nay xảy ra chút sự tình nên mới uống nhiều như thế.

Khóe môi cô khẽ cong lên, sao vừa rồi kêu “uống vài chén”…

- Tôi biết rồi, cám ơn nhé.

Khương Minh Hi dịu dàng mời Lý Nguyên Hách đang lưu luyến không muốn rời đi. Thực không hiểu, sao Lục tổng lại ra ngoài làm chuyện xấu sau lưng vợ mình? Trực giác nói cho hắn, chuyện này nhất định có uẩn khúc,

- Nếu ngày mai ngài ấy còn chưa tỉnh, xin phu nhân gọi điện báo cho tôi, tôi sẽ báo cho thư ký hủy lịch làm việc trong ngày.

- Dạ, vất vả cho anh quá.

Trời ạ! Làm sao giọng nói cũng mê người như thế? Lý Nguyên Hách thực muốn ở lại thêm chút nữa, làm rõ sự việc, Lục tổng ra ngoài làm chuyện xấu, điện thoại gọi tới liên tay, ra khỏi cửa thì phóng viên bu tới, trong công ty thì xôn xao… Qua một ngày, còn có thể được hưởng sự đối đáp ôn nhu này, hắn cảm động muốn khóc.

Lúc này, vốn đang ngồi ở trên giường, Lục Hạo Doãn đột nhiên nhảy dựng lên, nghiêng ngả lảo đảo hướng phòng tắm.

- Xin lỗi, tôi sợ không đưa anh xuống nhà được..

Khương Minh Hi hạ thấp người nói.

- Tôi có thể tự xuống được, phu nhân cứ chăm sóc cho Lục tổng đi, tôi sẽ đóng cửa.

Tuy lưu luyến không tời, nhưng Lý Nguyên Hách cũng đành bước.

Khi cô đi vào phòng tắm, Lục Hạo Doãn đang ngất ngưởng đứng dậy ở chỗ bồn cầu, cô nhanh chạy tới dìu hắn, hắn ôm lấy cô.

- Tôi muốn tắm rửa.

Hắn ngây cô cười, giống như một đứa trẻ.

Cô đồng ý, hắn muốn tẩy rửa mùi rượu. Vì thế cho hắn ngồi ngoan ở trong bồn tắm chờ cô vặn nước ấm.

Hắn im lặng không có ồn ào, để im cho cô tắm rửa, trên người chỉ còn mỗi chiếc quần lót.

Tuy rằng cô rất thích bơi lội, ở bể bơi nhìn thấy nam nhân mặc độc chiếc quần bơi bé xíu mỏng manh là chuyện bình thường nhưng cũng không tới mức mặt đỏ thế này. Hơn nữa tim đập thình thịch, tai ù đi…

- Tôi muốn tắm.

Tiểu Thuyết Ngôn Tình Giống như một thói quen, lặp đi lặp lại nhiều lần bạn sẽ quen ngay với việc ghi nhớ thôi mà. Rất kì diệu, mỗi ký ức mới sẽ khiến não tạo ra nếp nhăn mới và củng cố nếp nhăn cũ, hỗ trợ việc nhớ lại và cân bằng cảm xúc. Thật thú vị phải không?