Ông Chồng Phúc Hắc

Ông Chồng Phúc Hắc

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ông Chồng Phúc Hắc Thân là CEO tập đoàn Lục thị, gần nhất vừa mới tân hôn,Người hắn lấy chính là mỹ thiếu nữ xinh đẹp mà lần đầu tiên xem mặt coi như cầu hôn thành công.Nhưng thê tử của hắn thật sự quá thẹn thùng, đêm tân hôn lại sợ đến toàn thân phát run,Dù sao làm vợ chồng là chuyện cả đời, hắn đầu tiên còn có thể cùng cô phân phòng ngủ,Chờ khi cô từ từ quen với sự hiện hữu của hắn thì mới lại mời cô thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thê tử.Hắn thật sự không vội, cũng vẫn còn nhẫn được. Ngày ngày đúng giờ về nhà cùng cô ăn bữa tối,Vậy mà một lần tình cờ ngoài ý muốn, lại phát hiện cô căn bản không phải cái loại tiểu bạch thỏ như hắn nghĩ

Chương 9 : Toàn thân

Toàn thân Lục phu nhân suy yếu. Tiểu tử này hôm nay uống nhầm thuốc hay sao? Hắn làm sao dám làm bà tức chết thế này. Quên đi, chuyện đó không quan trọng.

- Con nói đợi một ngày, thế phải đợi bao lâu nữa?

- Con có phải thầy tướng đâu, làm sao biết được bao giờ thì nó xảy ra.

- Đừng có lừa mẹ.”

Thằng con này đúng uống nhầm thuốc, chỉ vài câu cũng đoán được nó bệnh gì.

- Nếu mẹ muốn dự đoán, đi tìm thầy số đi.

- Lục Hạo Doãn, con muốn làm mẹ tức chết hả?

Lục Phu nhân nhìn như muốn thiêu cháy hắn. Tiểu tử này không phải uống nhầm thuốc, mà đang đùa cợt bà, nếu không, sao tự nhiên dám tạo phản?

- Con không có cách nào trả lời cho mẹ vừa lòng, đành chờ mẹ cho ý kiến, có gì không đúng sao?

- Con… Mẹ không nói với con nữa, kêu vợ con hôm nay lựa lúc gọi điện cho mẹ.

Bà sắp xuất huyết não mất, nên tìm con dâu mà ra tay thì dễ dàng hơn.

Lục phu nhân tới như một cơn cuồng phong, rồi biến mất không còn tăm hơi đâu, trong phòng còn lại Khương Minh Hi ngã trên mặt đất. Cửa đóng lại rầm, có kinh hãi tới Lục Hạo Doãn hay không cô cũng mặc kệ, hiện tại không có tư tưởng để ý.

Tuy rằng sớm biết mình nên duyên với Lục gia là do bát tự, nhưng mà nghe chính mồm Lục Hạo Doãn nói ra, trong lồng ngực cô như bị nghẹn lại, có thứ gì đó chặn lên. Khó chịu, khó chịu vô cùng…

Cốc, cốc, cốc! Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến, Lục Hạo Doãn ôn nhu đi vào.

- Minh Hi. Em dậy chưa?

Cô không nghĩ nổi gì nữa, mấy ngày nay trong đầu cô nảy sinh một ý niệm, cô có thể trở thành một người vợ thực sự của hắn.

Bình thường, buổi sáng hắn lái xe đưa cô đi làm, qua quán ăn sáng, sau đó đưa cô qua công ty, không biết vì sao hắn biết cô không thích ăn sốt cà chua, sandwich của cô tuyệt đối không nhìn thấy sốt cà chua, tới chiều tối, hắn gọi hỏi cô bao giờ tan tầm, nếu thời gian hai người cùng về, hắn qua đón cô, hay nếu muộn thì sẽ mua gì cho cô ăn.

Hôm trước, bọn họ ăn vịt áp chảo, tuy rằng hắn chủ động đề cập muốn ăn vịt áp chảo, nhưng cô một cảm giác kỳ quái – hắn là vì cô mới ngồi ăn, hắn không thích ăn vịt áp chảo.

Đó là lần đầu tiên cô phát hiện, thì ra nhìn vào một người là một điều thú vị như vậy! Hắn khiến cô có cảm giác mình là một nữ nhân hạnh phúc.

Nhưng đột nhiên, cô phát hiện mình thật buồn cười, như thế nào lại tin tưởng rằng hành động của hắn đối với cô là đặc biệt?

- Minh Hi, nếu em không dậy, đi làm muộn đấy.

Cô dịu dàng lui ra,

- Tôi dậy rồi, xin lỗi, tôi quên đặt báo thức, hôm nay anh đi trước đi, chiều tôi mới tới văn phòng.

- Làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?

Giọng Lục Hạo Doãn tỏ ra lo lắng.

- Không phải, trước khi qua văn phòng, tôi có chuyện cần xử lý, chút tôi sẽ gọi taxi đi.

- Anh biết rồi, em đừng quên ăn sáng.

- Anh cũng thế, lái xe cẩn thận.

Cô nghe tiếng hắn quay đi, sau đó tiếng bước chân càng lúc càng xa, cô mềm nhũn tựa vào cửa, lồng ngực khó chịu, tâm trống rỗng. Cô bị sao vậy?

Lục Hạo Doãn không có nói cho cô chuyện gọi điện cho mẹ hắn, giờ phút này cô cũng thấy mình vô tâm với bà, nhưng tránh được bà lúc này là có thể tránh được vô khối rắc rối.

Nhưng là, cơm trưa còn chưa ăn, cô liền nhận được điện thoại của bà, yêu cầu cô đưa bà đi mua sắm, cô có thể từ chối sao?

Đương nhiên không được, cô đành vội vàng đi. Nhanh chóng hai người đi tới quầy hàng bán đồ ngủ.

- Mẹ, mẹ muốn mua áo ngủ?

Ngoài ngũ quan giống Lục Hạo Doãn thì tính cách của bà và hắn hoàn toàn trái ngược nhau. Tính bà nhiệt tình, hoạt bát. Nhưng, bà kêu con dâu tới phụ bà đi mua đồ ngủ, không phải là quái lạ lắm sao?

- Đúng, chúng ta phải chọn mấy bộ đồ ngủ gợi cảm mê người cho con.

Lục phu nhân hoàn toàn biết dù không có tình ý thì áo ngủ cũng vô dụng, nhưng là nó khiêu khích đến thế…- Con nhất định phải biết, nam nhân cũng chỉ là một loài động vật, nếu con cho hắn một chút kích thích, hắn sẽ như một chú cún, đứng trước mặt con mà chảy nước miếng.

Tuy rằng cô nhìn ra được tình hình, nhưng cô không thể nói cho bà, vấn đề không phải cô không biết hấp dẫn chồng, mà là cô không muốn.

- Mẹ, chuyện này thật lộ liễu quá….

Khương Minh Hi biểu lộ vẻ nhẹ nhàng, mềm mại mà bản thân cũng thấy muốn nôn ra, cô thích mặc quần áo ngủ, như vậy rất thoải mái. Nhưng là cô không thoát khỏi cảm giác đang ăn nhờ ở đậu, tạm thời không thoải mái mặc áo ngủ đi lại…

- Nữ nhân không hở ra, làm sao khiến mắt nam nhân tỏa sáng?

Lục phu nhân hưng phấn nói, như thể bà mới là người chuẩn bị đi kích thích, – Đừng sợ, lớn gan chút đi, hai con là vợ chồng, không phải người xa lạ, con không phải ngượng ngùng.

Cô thuận theo ý gật đầu. Cô đồng ý với lời giải thích của bà, nam nhân rất dễ bị nữ nhân có sắc dụ dỗ, chả như Tây Thi đó thôi.

- Tối nay, mẹ sẽ gọi điện thoại kêu A Hạo ngủ cùng phòng con, còn con đừng có ngại nhé, hãy biểu hiện thật tốt, mẹ đảm bảo chồng con sẽ bị mê hoặc, vài hôm nữa mẹ sẽ gọi cho con, xem cần mẹ giúp đỡ gì không.

Thế này không phải là giám sát cô sao? Thần kinh Khương Minh Hi rơi vào trạng thái chiến đấu.

Nhưng một ngày trôi qua, hai ngày, ba ngày trôi qua, nháy mắt đã nửa tháng, thần kinh buộc chặt sớm đã co giãn, Lục Hạo Doãn vẫn chưa cùng phòng với cô, cũng không gọi điện thoại cho cô khi tan tầm, cô thậm chí không rõ hắn về nhà mấy tiếng đồng hồ nữa.

Còn cả mẹ chồng nữa, hầu như không có liên lạc…

Có mấy lần, cô cầm điện thoại lên, nghĩ muốn gọi đến hỏi thăm sức khỏe bà, nhưng cô lại không có cách nào dối bản thân làm chuyện đó, cho nên cuối cùng lại cất điện thoại đi.

Có phải cô rất buồn cười? Không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng vì không thích sao? Nhưng, vì sao mà tâm tình ngày càng buồn bã? Chuyện công tác cũng không có hứng thú làm.

- Tiểu Hi, đại sự không ổn!

Trương Mẫn Kinh kinh thiên động địa chạy vọt vào công ty, trên tay ôm một lô báo mới.

Khương Minh Hi đang nằm dài gục đầu lên bàn, tâm trí đang suy nghĩ về hình ảnh Lục Hạo Doãn. Vì sao gần đây buổi chiều hình như rất bận, muộn mới về.

- Chồng cháu xuất hiện trên tạp chí này, mấy tay phóng viên chó săn chụp được hắn đi cùng một người mẫu mới, có biết con người mẫu kia không? Rất có khí chất, gần đây rất nổi tiếng đấy.