Ông Chồng Phúc Hắc

Ông Chồng Phúc Hắc

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ông Chồng Phúc Hắc Thân là CEO tập đoàn Lục thị, gần nhất vừa mới tân hôn,Người hắn lấy chính là mỹ thiếu nữ xinh đẹp mà lần đầu tiên xem mặt coi như cầu hôn thành công.Nhưng thê tử của hắn thật sự quá thẹn thùng, đêm tân hôn lại sợ đến toàn thân phát run,Dù sao làm vợ chồng là chuyện cả đời, hắn đầu tiên còn có thể cùng cô phân phòng ngủ,Chờ khi cô từ từ quen với sự hiện hữu của hắn thì mới lại mời cô thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thê tử.Hắn thật sự không vội, cũng vẫn còn nhẫn được. Ngày ngày đúng giờ về nhà cùng cô ăn bữa tối,Vậy mà một lần tình cờ ngoài ý muốn, lại phát hiện cô căn bản không phải cái loại tiểu bạch thỏ như hắn nghĩ

Chương 25 : Cô rầu rĩ

Cô rầu rĩ một tiếng.

– Hai chúng ta không hiểu ý nhau!

- Đổi ngay, giữa chúng ta chẳng có gì phải đề trong lòng cả.

Tâm đầu ý hợp, cô kéo hắn ngồi xuống ghế sô pha.

Hai người ăn tối vui vẻ, bởi bận rộn nên hơn mười giờ Lục Hạo Doãn mới về nhà, tắm rửa xong lại phải làm thêm, bình thường đến mười hai giờ, thấy bà xã gợi cảm nằm khiêu khích trên giường, nếu cô còn chưa ngủ, hắn lại chỉ muốn ăn cô, hai người không có lúc nào rảnh, khó mấy khi nói chuyện, mặc dù nội dung đều về cuộc sống, hoặc là vui đùa nhưng tâm hai người càng lúc càng gắn bó.

- Anh đúng là khó nuôi!

Cô nhíu mày về hành động của hắn, thời gian này cô phát hiện hắn rất kén ăn, có thể nói là chuyên gia ẩm thực được luôn.

- Anh thừa nhận, có phải em cảm thấy mình chằng hiểu ông xã gì mấy không?

Hắn nháy mắt tỏ vẻ vô tội.

Cô khẽ cười, bắt chước hành động của mẹ, đấm lên ngực hắn:

– Anh rõ là tự sướng!

Đột nhiên điện thoại của Lục Hạo Doãn vang lên. Nhưng dường như hắn cố tình không nghe.

Khương Minh Hi nhịn không được liền hỏi:

– Ông xã, sao anh không nghe điện?

- Cái này không phải chuông riêng, không có việc gì quan trọng cả.

- Không quan trọng cũng phải nghe đi.

Khẽ nhéo mũi cô, hắn phàn nàn:

– Em không lo lắng cho hệ thống tiêu hóa của anh à?

- Em khẳng định dạ dày anh rất khỏe, không thể vì nghe điện thoại mà khó tiêu được.

Thấy hắn ăn mà cô cảm thấy ghen tị, sao lại có thể sang trọng hơn cả phụ nữ như vậy chứ? Lắm lúc cô còn nghi ngờ không biết có phải hắn bị lộn giới tính hay không nữa?

- Anh còn tưởng em thích anh vui vẻ ngồi ăn cơm cùng em chứ, thôi được rồi, em đã không quan tâm thì anh nghe…Thôi xong, cúp máy rồi.

Hắn không biết nói gì hơn, vừa đứng lên giờ lại phải ngồi xuống. Nhưng vừa ngồi xuống điện thoại lại vang lên, dưới tình huống này còn có thể làm gì khác sao? Hắn thấy nóng mặt, đứng dậy nghe máy:

– Anh khỏe chứ…Thật xin lỗi, anh lộn số rồi, mời kiểm tra lại số mình gọi đi.

- Gọi nhầm số à?

Cô nghi ngờ nhìn hắn.

- Đúng vậy, thỉnh thoảng anh cũng nhận được vài cuộc, em không có à?

Sao lại không có chứ? Việc này là khó tránh khỏi, đúng là cô không cần cảm thấy kì quái nhưng trong lòng vẫn nghi hoặc, đương nhiên cô cũng không tiếp tục vấn đề này, hai người không thể ăn cơm cả đêm, cô cũng không muốn biến thành người vợ nghi ngờ lung tung mà làm lãng phí thời gian vô ích.

Còn may là sau đó điện thoại không vang lên nữa, cuối cùng hai người đã có thể hưởng thụ khoảng thời gian đẹp đẽ.

Dừng bước, Khương Minh Hi nhịn không được quay lại nhìn về tòa nhà tập đoàn Lục thị, có lẽ giác quan thứ sáu của phụ nữ cho cô biết cuộc điện thoại kia trăm phần trăm là có vấn đề, dường như Lục Hạo Doãn vẫn có chuyện giấu diếm cô.

Là việc gì đây? Rốt cục là việc gì mà không thể cho cô biết?

Thành thực mà nói thì cô cũng không vui thích việc nghi ngờ lung tung, chẳng lẽ hắn có ai bên ngoài sao?

Lắc đầu, không thể nào, tình cảm của hắn với cô tuyệt đối không phải là giả, mặc dù hắn chưa từng nhắc tới ba chữ “anh yêu em” nhưng tâm ý đã đủ chứng minh.

Lòng cô ngổn ngang trăm mối, không lúc nào yên ổn, chẳng hiểu sao luôn có cảm giác bất an quẩn quanh.

Phải chăng yêu một người sẽ biến thành thần kinh không ổn định như vậy?

Nói chính xác thì cô cũng giống như một người bình thường, chỉ là hiểu được cách nhìn nhận sự việc, sinh ra ở một gia tộc lớn cũng có chỗ tốt, nhưng vì cuộc điện thoại mà bất an thì thực không giống cô.

Lúc này điện thoại vang lên, nghe nhạc chuông liền biết của đại nhân vật nào, nếu không muốn mai bị mắng té tát thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nhận điện:

– Mẫn Kinh nãi nãi, dì tìm cháu có việc gì?

- Giờ cháu ở đâu?

- Cháu vừa ra khỏi phòng làm việc của ông xã, giờ chuẩn bị đi xe về nhà.

- Cháu lập tức tới quán bar của khách sạn Diêm Lệ Viên.

- Thật xin lỗi, nếu không tìm được lí do cho thuyết phục thì sợ rằng cháu sẽ không thể quay xe lại.

Cô cảm thấy phiền toái, giờ cũng không có tâm tư uống rượu với bà dì này uống rượu giải sầu. Tửu lượng dì không tốt mà cứ thích uống, lần nào cũng say ngất ngưởng khiến cô mệt muốn chết.

- Người đàn ông mạnh mẽ của dì đã xuất hiện, cháu mau tới giúp đi.

- Người đàn ông mạnh mẽ xuất hiện có liên quan gì tới cháu?

Cô nghe xong liền khẽ than thở.

Dì vẫn luôn chỉ biết dựa dẫm vào người khác phối hợp cùng… Được rồi, ai bảo cô nhờ vả người ta mấy năm nay, giờ đành phải báo ân thôi.

Đón taxi tới Diêm Lệ Viên, Khương Minh Hi bước vào quán bar liền thấy Trương Mẫn Kinh đang ở trong góc khuất đang ra sức vẫy tay với mình. Cười hớn hở mà sao lại ở góc vắng vẻ như thế? Vì phối hợp với nữ vương nên cô đành cúi đầu ngồi xuống.

- Sao cháu lại mang bộ mặt như tình nhân u sầu thế?

Trương Mẫn Kinh hung hăng liếc cô.

- Dì ngồi ở đây, chẳng phải là không muốn người khác chú ý sao?

- Đúng thế, có thể là do cháu có tâm phá hoại nên ánh mắt mọi người đều hướng về phía này rồi.

- Có sao?

Mị nhãn liếc sang, quả nhiên thu hút không ít mục tiêu, nhưng cũng chỉ là bề ngoài khiến người ta thèm muốn, là quyền lợi vốn có của mỹ nữ, mặc dù có chút kích thích. Nhưng cô không phải người vui vẻ khi người khác chú ý, đương nhiên cái này là do hoàn cảnh, nhân vật tiêu điểm rất khó quan sát người khác, mà cô lại thích nhất là làm người theo dõi.

- Được rồi, dì không tính toán với cháu nữa, cháu nhìn quầy bar phía trước, người ngồi ở trong cùng.

Trương Mẫn Kinh hưng phấn nói, tựa như thấy thần tượng vậy.

Đảo qua mục tiêu một lượt, nhìn chăm chú, Khương Minh Hi hít thở thật sâu. Đây là một người khỏe đẹp, cân đối, cơ bắp hoàn mỹ như điêu khắc…Cuối cùng cô đã hiểu vì sao dì cô lại ngứa mắt với thư sinh mặt trắng như ông xã cô. Lục Hạo Doãn mà đứng bên cạnh người này nhất định sẽ bị coi là cọng bún.

- Thế nào? Siêu hấp dẫn đúng không?

Trương Mẫn Kinh thèm đến nhỏ nước miếng ra.

Cô phải hưởng ứng ra sao? Nửa ngày sau, cô thốt lên một câu:

– Tiêu chuẩn của dì cũng quá mạnh mẽ đi.

- Đương nhiên rồi, dì là Trương Mẫn Kinh cơ mà, xem cháu kìa, chả có con mắt thẩm mỹ gì cả.

- Dạ, dạ, là ánh mắt dì độc nhất vô nhị, cháu chịu thua. Nhưng mà ở đâu mà dì vớ được người này?

- Năm ngoái dì đi xem triển lãm, không cẩn thận nên hai người va chạm, cháu biết cảm giác lần đầu khi thấy hắn là gì không? Bạch mã hoàng tử từ trên trời rơi xuống, từ đó dì đã thích hắn, nghe ngóng thân phận hắn từ nhân viên phòng tranh mới biết hắn là họa sĩ mới nổi, vẫn còn độc thân.

Nghĩ lại việc này, tình cảm chôn dấu của Trương Mẫn Kinh đã bộc phát.

Thấy tình trạng này, cô vui vẻ vỗ vai dì mình:

– Đã vậy thì đến với hắn, dì phải biết ra đòn, phải là người nhanh chân nhất nếu không nước miếng không có dịp sử dụng. (^^)

- Dì biết, vậy nên mới cần cháu giúp.

- Cháu đi bên cạnh dì, lỡ hắn thích cháu thì làm sao?

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình giúp kích thích tinh thần. Sự kích thích tinh thần giúp làm chậm lại tiến độ (hoặc thậm chí có thể ngăn chặn) căn bệnh Alzheimer và mất trí nhớ. Giống như bất kỳ các cơ quan khác trong cơ thể, não đòi hỏi phải được tập thể dục để luôn mạnh khoẻ.