Tổng tài kế vị Quản Gia

Tổng tài kế vị Quản Gia

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Tổng tài kế vị Quản Gia Ai yêu ai bao nhiêu không quan trọng, ai vì ai nỗ lực bao nhiêu mới là vấn đề. Đến sau cùng, con người vẫn luôn giỏi đưa ra lí do để rời xa, hơn là lí do để cùng nhau cố gắng. Bất luận là yến tiệc cỡ lớn hay là tiệc nhà long trọng với hơn trăm người, anh cũng có thể một mình ôm lấy mọi việc, mà lại làm rất xa hoa, mà cái giá phải trả, chính là anh không thể hiện được tài nghệ tuyệt vời của mình.

Chương 30 : Vậy tiếp theo

Trí Đạc trong lòng cảnh cáo mình, phu nhân cũng không chỉ là bà chủ một doanh nghiệp bình thường mà thôi, bà ấy là cô của Phạm Đế Tư, mặc dù bà đã kết hôn sinh con, nhưng trước khi kết hôn ở trong công ty nhà họ Phạm, bà đã từng đảm nhiệm chức vụ quan trọng, mà địa vị ở nhà họ Phạm cũng rất cao, bất luận nam nữ, đều là nhân vật không thể bỏ qua.

"Phu nhân, xin tin tưởng là con thật lòng đối với Thiên Thiên." Anh mở miệng giọng điệu chân thành tha thiết.

Nhìn vẻ mặt anh nghiêm túc câu nệ, nói ra những lời này, thật đúng là thú vị.

Tiểu tử Trí Đạc này sao luôn có cái bộ dáng kia? Người nghiêm túc thế kia, sao có thể chịu được cô con gái quỷ quái này, tính cách trước sau như một có điểm nào khiến con gái động lòng đây?

"Tôi không phải không tin." Dương phu nhân chỉ là nghĩ đến hoàn cảnh con gái qua lại với anh, cũng không nhịn được bật cười.

Thật muốn biết bọn họ ở chung thế nào, bà tin tưởng với tính cách của Trí Đạc, anh có thể một ngày cũng không nói chuyện, nhưng mà Thiên Thiên quá nóng vội, sao có thể chịu được anh ta như thế chứ?

Nhưng nói ra cũng kì lạ, bọn họ mới đi Anh một chuyến, sao lại phát triển đến mức này?

Nhất định là con gái bà chủ động, Dương phu nhân theo trực giác nghĩ, tuyệt đối không thể nào là Trí Đạc chủ động, anh quá để ý chênh lệch thân phận, coi như anh thích Thiên Thiên, cũng sẽ đè nén mình không biểu hiện ra, chỉ là Thiên Thiên là con gái bà, nghị lực của con gái mình không người nào có thể so sánh, nói vậy con bé quấn quít chặt lấy một thời gian mới khiến cho Trí Đạc dao động, nha, chơi thật giỏi.

"Mẹ!" Thấy mẹ không có hình tượng mà bật cười, Thiên Thiên trừng lớn mắt.

"Đã qua lại với nhau rồi, có cái gì đâu?" Bà nghiêng mắt, liếc mắt thấy con gái trợn mắt hốc mồm."Cho là mẹ sẽ phản đối sao? Thiên Thiên, mẹ con không lạc hậu như vậy, Trí Đạc rất tốt, mẹ không có lý do phản đối các con quen nhau."

"Có thật không?" Thiên Thiên không thể tin được mà thấp giọng nói.

"Cám ơn phu nhân." Trí Đạc kích động mở miệng, anh không nghĩ đến chuyện anh và Thiên Thiên được chấp thuận.

"Còn gọi phu nhân sao! Nên đổi cách xưng hô." Dương phu nhân không nhịn được trợn mắt lên với anh.

Trí Đạc sửng sốt, trong lúc nhất thời không biết phải nói gì.

"Mẹ!"

"Làm gì? Con đau lòng sao?" Bà lại trợn mắt nhìn con gái một cái, aizz! Thật là con gái lớn không dùng ðýợc.

"Con. . . . . . Con nào có?!" Bị mẹ nhìn trúng tim đen, Thiên Thiên đỏ mặt phủ nhận.

"Không có? Vậy con buông tay Trí Đạc buông ra đi!" Dương phu nhân đưa tay chỉ một chút."Vừa vào cửa con liền ôm người ta, thật là chẳng biết ngượng ngùng."

"Mẹ, người đáng ghét !" Thiên Thiên bĩu môi, oán giận nhìn mẹ.

"Đừng vội ghét, mẹ có lời muốn nói với các con, ngồi xuống."

Hai người nghe lời ngồi ở trên ghế sa lon đối diện Dương phu nhân, nhưng tay Thiên Thiên vẫn chưa bỏ ra khỏi cánh tay tráng kiện của Trí Đạc.

"Trí Đạc, Thiên Thiên nhà chúng tôi cái gì cũng không biết, cậu nhất định phải qua lại với con bé sao?" Dương phu nhân mang theo giọng nghi ngờ dò xét.

Thật ra thì bà cũng không rõ, thanh niên có năng lực giống như Trí Đạc, sao lại thích cô con gái nũng nịu này của bà chứ?

Tuy nói là bọn họ làm cha mẹ là không đúng, bà và cha Thiên Thiên có một đứa con gái như vậy, từ nhỏ liền nuông chiều con bé, không để cho con bé bị một chút khổ sở, đối với cuộc sống của con bé cũng hạn chế tất cả, cũng may con gái không bị bọn họ nuôi dạy thành cô gái không có chủ kiến.

"Mẹ!" Thiên Thiên không thể tin được mẹ nói cô như vậy."Làm sao mẹ nói như vậy chứ!"

"Phu nhân, Thiên Thiên chẳng qua là không biết được mục tiêu của cô ấy ở nơi nào, con tin tưởng cô ấy sẽ nhanh chóng tìm được chuyện mình muốn làm." Trí Đạc tràn đầy lòng tin đối với cô."Cô ấy cũng không phải là cái gì cũng không biết."

Nghe vậy, Dương phu nhân cảm thấy hứng thú mà nhướng lông mày. Như vậy Thiên Thiên nhà bà, hình như rất nghiêm túc!

"A? Như vậy con bé sẽ tìm được sao?"

"Con sẽ giúp đỡ cô ấy tìm được." Trí Đạc thành khẩn nói.

"Như cậu nói, chỉ cần là chuyện của Thiên Thiên cậu đều sẽ giúp sao?" Ánh mắt Dương phu nhân đột nhiên sáng lên.

Thiên Thiên rất rõ cái ánh mắt đó của mẹ là ý gì, đó là một loại ánh mắt tính toán.

Mặc dù đã lâu mẹ cô không giao thiệp với thương trường rồi, nhưng bảo đao không lão (*), tâm cơ vẫn thâm trầm như cũ, chẳng qua là bà kết hôn địa vị cao không quay lại được, như hiên tại địa vị của bà giống như phu nhân thế kỷ trung cổ.

(*) bảo đao không lão : kiếm tốt không bị mài mòn, như kiểu gừng càng già càng cay ý

"Đúng vậy." Thiên Thiên không còn kịp ngăn cản nữa, Trí Đạc đã gật đầu đồng ý.

"Như vậy tốt quá, tôi sẽ nói rõ ràng." Dương phu nhân hài lòng gật đầu một cái, khóe miệng nhếch lên."Thiên Thiên không có anh em, cho nên tất cả sản nghiệp nhà họ Dương vẫn là để lại cho Thiên Thiên, nhưng mà con bé một chút đầu óc buôn bán cũng không có, đem tâm huyết hơn nửa đời người vợ chồng chúng tôi đánh liều mà giao vào tay con bé, không bao lâu nhất định sẽ bị con bé phá sản."

Bà vô cùng hiểu rõ năng lực của con gái thế nào, Thiên Thiên quá thẳng thắn, không thích hợp ở thương trường ngươi lừa ta gạt, mặc dù bà còn không biết tương lai con gái muốn làm cái gì, nhưng bà tin tưởng, có Trí Đạc ở bên cạnh con bé, con bé sẽ không làm loạn gì."Cuối cùng vẫn là muốn chồng con bé thay con bé gánh vác, dù sao cậu cũng không phải là người ngoài, năng lực của cậu tôi hết sức tán thưởng, tôi lại cảm thấy cậu có thể bắt đầu thích ứng với hoàn cảnh của nhà họ Dương."

"Chuyện này. . . . . ." Trí Đạc không thể tin được lời của Dương phu nhân.

Bà ấy cứ như vậy tin tưởng anh? Anh thậm chí còn chưa kết hôn với Thiên Thiên, lại để cho anh tiếp nhận?

Dương phu nhân tin tưởng khiến cho trái tim Trí Đạc ấm áp, bà ấy không phản đối bọn họ, không quan tâm thân phận của anh chẳng qua là một gã quản gia nho nhỏ ở nhà họ Phạm, cứ như vậy thật lòng chấp nhận anh.

"Không này nọ gì hết, quyết định như vậy, tôi sẽ nói chuyện với cha Thiên Thiên, ông ấy nhất định sẽ rất cao hứng khi có một trợ thủ đắc lực như cậu." Dương phu nhân có thể đoán được chồng bà sẽ rất hưng phấn, ông ấy vẫn muốn có một trợ thủ đắc lực như Trí Đạc, mấy lần yêu cầu Đế Tư anh cũng không chịu, hiện tại tốt rồi, cơ hội tới, vợ chồng bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cái người con rể tốt này.