Ấm Áp Yêu Em
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ấm Áp Yêu Em_ Sau khi biết được cảnh khốn cùng của cô, anh mang cô ra khỏi gia đình xấu xa,Cho cô một cuộc sống không thiếu áo cơm, khiến cô có thể an tâm học hành. Ôm theo tâm tình báo ơn, cô trước mắt cố gắng học làm người nhà duy nhất của anh.Nhưng càng hiểu về anh, cô lại càng đau lòng sự cô quạnh của anh. Muốn vì anh mà làm chút gì, muốn cho anh ấm áp, thấy anh cười tươi.
Chương 24: Nếu nói cô
Lục Hân Á đỏ mặt, lời lẽ chính nghĩa mở miệng, “Không được, em đã đồng ý với bác Phúc sáng sớm đi sửa sang nhà thờ họ với bác rồi, anh cũng không được lười biếng, chúng ta phải dậy thôi.” Nói xong, cô bọc chăn lại xoay người một cái muốn chạy trốn vào phòng tắm, nhưng mới được hai bước đã bị kéo trở về.
Cô vừa quay đầu lại, chỉ thấy một góc chăn đang bị Phó Thực Ân mỉm cười nắm trong tay.
Anh nhàn nhã, dùng chút lực, cô giống như con quay bị kéo lại về giường.
“Không vội.” Phó Thực Ân thoải mái kéo cô lên giường, tựa lên trán cô, nhẹ giọng nói: “Chúng ta làm chuyện tốt, các cụ sẽ tha thứ cho chúng ta.”
Các cụ đến tột cùng có tha thứ chuyện như vậy hay không, chắc phải trăm năm sau mới biết được.
Nhưng hôm nay Phúc bá rõ ràng tha thứ chuyện Lục Hân Á thất hẹn, chẳng những tha thứ, còn mặt mày hớn hở, nởDiễnđàn✪Lê✪QuýĐôn gan nở ruột mà tha thứ, mà dường như mọi người đều thống nhất quan điểm đó vậy.
Trong quán càDiễnđàn✪Lê✪QuýĐôn phê GS, phong cách âm nhạc hôm nay thay đổi, không phải ca sĩ Ireland u buồn nữa, thay vào đó là I’m yours của Jason Marz, làn điệu ngọt ngào được phát ra trong quán khiến người ta ngứa răng, nóng rát --
Tôi sẽ không chần chừ, không do dự nữa, tôi là của em...... Cuộc sống ngắn ngủi, chúng ta đã định trước yêu nhau, tôi là của em?
Chủ quán phát loại nhạc này rốt cuộc đang tuyên bố cái gì đây?
=======Truyện Ngôn Tình Tổng Tài ====
A Thác nhìn cửa hàng trưởng lúc thì cười ngây ngô lúc thì thở dài, “một cô nàng đang
trong tình yêu cuồng nhiệt” rõ ràng xuất hiện ở đây, ai cũng đều nhìn ra đi?
Cũng đã nửa năm rồi, cửa hàng trưởng yêu đương thế nào mà càng lúc càng nóng lên vậy.
“Cửa hàng trưởng, sắc mặt chị hôm nay rất quái nha.” Thấy tâm tình cửa hàng trưởng không tệ, A Thác chạy tới đâm chọc một chút.
“Lúc thì cười lên như đứa ngốc, lúc thì muốn khóc lại không khóc, rốt cuộc là hai người đang ngọt ngào hay cãi nhau vậy?”
“Liên quan gì tới cậu?” Lục Hân Á lườm cậu ta một cái, nhưng khóe mắt vẫn mỉm cười. “Muốn la liếm thì sang một bên ngủ đi, đừng ầm ỹ tới tôi.”
“Hừ, keo kiệt, hỏi chút thôi cũng không được sao?” Có quỷ có quỷ! Nhất định có quỷ.
Lục Hân Á không thèm để ý cậu ta nữa, tự mình lau ly thủy tinh.
Kể từ lúc biết được Phó Thực Ân quyết định cầu hôn cô, cô cảm thấy bản thân giống như bị hòa tan vậy, mà hai người gần đây không biết tiết chế hành vi thân mật, khiến cô nhớ tới khuôn mặt liền nóng lên. Chi tiết lửa nóng lại ngọt ngào kia, chỉ cần không cẩn thận tiến vào đầu đều có thể khiến cô mặt đỏ tim đập, ngón chân cuộn lại.
Hóa ra, thời điểm thân mật nhất giữa hai người yêu nhau, là cảm giác như vậy à......
Cô rất thích. (aoi: sắc nữ detected =]])
Không chỉ thích cảm giác triền miên khi được yêu thương, còn thật thích cảm giác tâm linh tương hợp.
Nếu mẹ cũng có thể gặpDiễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn được người đàn ông như vậy, thì có phải vận mệnh của bà sẽ khác không?
Không cẩn thận nhớ tới mẹ, mi tâm Lục Hân Á lại nhiễm một tần ưu sầu.
Ngay sau đó, tiếng chuông gió đongDiễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đôn đưa vang lên, khách hàng tiến vào cửa, một người đàn ông hơi gầy thân cao trung bình phong trần mệt mỏi xuất hiện trong cửa hàng.
Người kia quen thuộc như vậy, Lục Hân Á nhất thời kinh ngạc nói không ra lời, nửa ngày mới vui vẻ vội vàng chạy tới nhào vào lòng đối phương.
“Anh họ!”
“Hello! Anh đã về.” Ngụy Thanh Nguyên cười vỗ vỗ cô.
Lục HânDiễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn Á dùng sức bế anh họ một chút, sau khi dặn A Thác đang trợn mắt há mồm mang trà lên, liền dẫn anh họ vào trong ghế lô ngồi, một bên giống như trẻ con líu ríu nói không ngừng.
“Anh rốt cục đã trở lại! Trời ạ! Bao năm rồi, gần mười năm. Không! Đã mười năm rồi, sao anh không nói tiếng nào đã chạy sang Mỹ? Sau lại không liên lạc được với anh, cũng không e-mail về cho em, cũng không lên msn nói chuyện với em. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Nhìn xem, nói chuyện vẫn dài dòng như vậy.” Ngụy Thanh Nguyên nhìn cô, còn rất nghiêm túc đánh giá. “Em họ tôi trưởng thành rồi, trở nên rất xinh đẹp.” “Không nói đùa nữa.” Lục Hân ÁDiễn-๖ۣۜĐàn-Lê-Quý-๖ۣۜĐôn ngượng ngùng cười cười, “Anh họ, mấy năm qua anh thế nào?
Thân thể anh có tốt hơn chút nào không? Cậu chỉ nói anh đi Mỹ tu dưỡng làm phẫu thuật, em không hỏi được tin tức của anh. Hiện tại anh đã hồi phục tốt rồi sao?”
“Cũng không tệ lắm.” Ngụy Thanh Nguyên gật đầu. “Sau khi phẫu thuật xong, hiện tại có vẻ linh hoạt hơn.”
“Thật tốt quá. Vậy anh về Đài Loan rồi có đi nữa không? Trời ạ! Mấy năm nay xảy ra rất nhiều chuyện, em có rất nhiều thứ muốn nói cho anh......”
Ở trước mặt anh họ, Lục Hân Á giống như trở lại khi còn bé, chỉ muốn nói hết các thứ, nhưng trong phút chốc lại bị Ngụy Thanh Nguyên đánh gãy.
“Hân Á, thật ra lần này anh tới là có chuyện muốn nói với em.” Ngụy Thanh Nguyên sắc mặt ngưng trọng mở miệng.
Lục Hân Á không khỏi sửng sốt, cũng chầm chậm thu lại vẻ hưng phấn.
“Anh nghe Như Oánh nói, em đang nghe ngóng tung tích của mẹ em?”
Cô gật gật đầu, vội vàng hỏi: “Anh họ, chẳng lẽ anh cũng biết mẹ em ở đâu sao?”
“Ừ. Hơn nữa anh có chuyện quan trọng khác muốn nói với em trước.” Ngụy Thanh Nguyên nói.
“Chuyện gì?” Lục Hân Á hoang mang hỏi, cô rất ít khi nhìn thấy vẻ nghiêm túc thế này của anh họ.
“Rời khỏi Phó Thực Ân đi.” Ngụy Thanh Nguyên nghiêm túc nói, gằn từng tiếng gần như là nghiến răng nghiến lợi. “Cậu ta không phải là người tốt.”
“Anh họ…… Anh đang nói gì vậy?” Cô nhăn mày, nghi hoặc khó hiểu.
“Em có biết năm๖ۣۜDiendanlequydon.com đó vì sao mẹ em cùng Trần Anh Cường chỉ trong một đêm liền thiếu nợ phá sản không? Tất cả đều là do một tay Phó Thực Ân khống chế.” Ngụy Thanh Nguyên lên án, “Cậu ta chính là đầu sỏ hại em phải tách khỏi mẹ.”
“Có ý gì?”๖ۣۜDiendanlequydon.com
“Cậu ta vì muốn bức mẹ em đến bức đường cùng, khiến bà vứt bỏ em, cố ý bố trí dụ dỗ Trần Anh Cường kia đầu tư sai, sau đó để mình trở thành chủ nợ của ông ta, bức mẹ con em chia lìa.” Ngụy Thanh Nguyên๖ۣۜDiendanlequydon.com lòng đầy căm phẫn nói.
“Không.” Lục Hân Á theo phản xạ phủ nhận, lập tức vội vàng giải thích thay Phó Thực Ân, “Không phải như thế, anh họ hiểu lầm anh ấy rồi, Thực Ân không phải người như thế.”
Thực Ân là๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn vì muốn cứu cô thoát khỏi tình cảnh tồi tệ đó, anh cũng không phải loại người như lời anh họ nói.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Ngụy Thanh Nguyên lạnh lùng nói. “Nếu không phải cậu ta bố trí, mẹ em sao có thể lưu lạc đi ở chung với gã đàn ông gia bạo, còn bị đánh tới hủy dung?”
“Đó là thật sao?” Lần thứ hai nghe chuyện đó từ miệng anh họ, Lục Hân Á biết đây tuyệt đối là sự thật, cô sốt ruột hỏi: “Mẹ em đâu? Bà hiện giờ đang ở đâu?”
“Đó đã là chuyện๖ۣۜDiễn-đàn-Lê-๖ۣۜQuý-Đôn của bốn năm trước, hiện tại cũng không có ai biết bà ấy ra sao.” Ngụy Thanh Nguyên qua quýt lướt qua, lại đem đề tài quay về hồi Phó Thực Ân. “Nhưng em phải nhìn cho rõ, Phó Thực Ân là người như thế nào. Cậu ta không từ thủ đoạn khiến người khác phải sợ hãi, bốn năm trước mẹ em bị đánh thương nặng như vậy, vẫn muốn tìm em, lại bị cậu ta cản trở, nên mới bất đắc dĩ liên lạc với nhà anh.”
“Anh họ…… Không phải như thế, Thực Ân không phải người như thế.” Lục Hân Á biện giải, lại không biết đánh tan sự phẫn nộ trong mắt Ngụy Thanh Nguyên như thế nào.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Hân Á, em quá ngây thơ rồi, cậu ta đáng sợ hơn nhiều so với em tưởng đó.” Ngụy Thanh Nguyên nắm chặt tay, trong nháy mắt, Lục Hân Á dường như nhìn thấy tia oán độc trong mắt hắn. “Em cho rằng vì sao anh lại ở nước ngoài lâu như vậy không về? Còn không phải bởi vì cậu ta uy hiếp cha anh, cố ý tống anh xuất ngoại, không cho anh gặp em, không được liên lạc với em. Cậu ta có bệnh! Hân Á, em không thể cứ ngây thơ như thế được.”
“Không phải, Thực Ân không thể như thế được.” Lục Hân Á cầm tay anh họ, muốn trấn an hắn. “Anh nhất định hiểu lầm anh ấy, không bằng giờ em tìm Thực Ân, hai anh giáp mặt nói chuyện gỡ bỏ hiểu lầm được không?”
Cô nhớ rõ Thực Ân và anh họ là bạn rất thân của nhau mà, sao lại có thể cãi nhau thành thế này?