Ấm Áp Yêu Em

Ấm Áp Yêu Em

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ấm Áp Yêu Em_ Sau khi biết được cảnh khốn cùng của cô, anh mang cô ra khỏi gia đình xấu xa,Cho cô một cuộc sống không thiếu áo cơm, khiến cô có thể an tâm học hành. Ôm theo tâm tình báo ơn, cô trước mắt cố gắng học làm người nhà duy nhất của anh.Nhưng càng hiểu về anh, cô lại càng đau lòng sự cô quạnh của anh. Muốn vì anh mà làm chút gì, muốn cho anh ấm áp, thấy anh cười tươi.

Chương 20: Mới đầu anh

phái đấu tranh thật sự nghiêm trọng, căn bản không có người thật lòng muốn giúp anh. Thậm chí một lần có kẻ điên cuồng muốn giết anh.”

“A?” Nghe đến mất hồn, Lục Hân Á thở nhẹ ra tiếng, vội vàng nhìn anh. “Sau đó thì sao?”

Tuy rằng biết sau đó nhất định không có việc gì, anh mới có thể xuất hiện trước mặt cô, nhưng cô vẫn không nhịn được kinh hãi.

“Đối phương không thành công, nhưng anh lại sợ hãi, bởi vì lo lắng đối phương cũng sẽ thương tổn Ngộ Hi, vì thế anh không thể không dùng kế nghĩ biện pháp mang Ngộ Hi ra khỏi vòng bão tố, vì chuyện này, Dư Phi cũng rời khỏi nhà họ Phó. Cuối cùng, nhà họ Phó chỉ còn lại một mình anh.” Phó Thực Ân nhẹ nhàng bâng quơ kể lại đoạn gian khổ đã qua. “Khi đó mỗi ngày chạy hai đầu trường học cùng công ty, hơn nữa ở trong công ty, anh còn phải đối mặt với sự bôi nhọ cùng công kích của phe phái bất đồng, anh biết mỗi người bọn họ đều đợi anh gây ra lỗi hoặc làm hỏng chuyện, mà anh quả thật cũng bị buộc đến cực hạn.”

“Tiệc rượu xuân tối hôm đó, anh đợi ở trong thư phòng không muốn xuống tầng, bởi vì anh biết năm đódien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com là tiệc rượu xuân náo nhiệt nhất từ trước tới nay của nhà họ Ngụy, tất cả các nhân vật cao cấp trong công ty khó thấy được đều đến đông đủ là một loại tỏ thái độ rõ ràng, nếu anh còn không lập tức biểu hiện cái gì đó, thì quyền kinh doanh Phó thị chân chính sẽ rất nhanh rơi vào trong tay nhà họ Ngụy.”

“Anh ở trong thư phòngdien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com nghĩ rằng, đây là một cuộc chiến hoàn toàn không có phần thắng, anh lại không có năng lực, cũng không có tư nguyên, chỉ có thể đem vương quốc xí nghiệp tự tay cha tạo ra dâng tặng cho người khác.”

Lục Hân Ádien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com không khỏi nhẹ nhàng cầm lấy tay anh.

“Có một khoảnh khắc, anh tuyệt vọng đến cực điểm, tâm lý cô đơn cùng mệt mỏi trường kỳ khiến anh có ý nghĩ tự sát. Anh nghĩ nếu anh đi rồi, tất cả sẽ chấm dứt. Cho dù có người chế nhạo anh không đánh mà chạy, anh cũng coi như không biết, như vậy xong hết mọi chuyện.”

“Nhưng ngay tại thời điểm cái ý nghĩ tự sát ấy càng lúc càng mạnh mẽ, đột nhiên có người ôm lấy anh từ phía sau khóc lóc sướt mướt làm nũng.” Phó Thực Ân nhịn không được cười khẽ. “Anh biết cô gái nhỏ đó nhận nhầm người, nhưng cái ôm của cô ấy toàn tâm toàn ý tràn ngập tin tưởng với anh, cũng đúng tại khoảnh khắc đó, anh được kéo lại từ trong bước đường cùng.”

“Nhưng mà…… em chỉ là nhận nhầm người mà thôi……”

“Anh biết, nhưng đối với anh mà nói, cái ôm của em cũng chính là sức mạnh tái sinh.” Anh ôn hòa nói. “Sau khi anh nghe em khóc nói nhiều những chuyện không công bằng như vậy, cảm thấy chúng ta giống nhau, cũng vì không có năng lực thay đổi thực tại mà bị bức đến không có đường lui. Nhưng mặc dù như vậy, cuối cũng em vẫn khóc nói rằng, em khóc xong sẽ có sức mạnh mà tiếp tục, sẽ không bỏ cuộc…… Khi đó, anh liền quyết định thay thế anh họ của em, trở thành người quan trọng nhất, có thể toàn tâm toàn ý cho em dựa vào.

“Anh cảm thấy chỉ khi có người chỉ còn lại anh để dựa vào, anh mới có sức thuyết phục bản thân tiếp tục bước đi, không được ngã xuống, bởi vì nếu anh ngã xuống, sẽ không thể bảo vệ em được nữa.” Anh nhìn cô mang theo sự áy náy nói; “Cho nên em nghĩ rằng anh rất tốt bụng, thật ra đều là biểu hiện giả dối, khi đó anh chỉ là ích kỷ, tuyệt vọng muốn tìm cái lý do để tiếp tục bước đi.”

“Phó đại ca….” Lục Hân Á kích động muốn nói gì đó, lại bị Phó Thực Ân chặn lại.

“Để anh nói hết đã.” Anh cười cười cầm tay cô. “Chỉ là anh không nghĩ tới lần đánh cược tuyệt vọng đó lại thật sự chống đỡ được sự yếu ớt của anh. Thời điểm công tác bận rộn, thấy em dùng MSN gửi đến cho anh, cùng anh nói chuyện, trong lòng anh có thể trở nên mạnh mẽ, về nhà rõ ràng đã mệt đến khộng chịu nổi, nhưng thấy em ở nhà chờ anh cùng ăn khuya, liền cảm thấy tất cả sự mệt mỏi đột nhiên trở nên thật đáng giá.”

Nghe Phó Thực Ân nói những lời này, sự trống rỗng lúc trước trong lòng Lục Hân Á đột nhiên nhanh chóng được lấp đầy.

Không sao cả, cho dù Phó đại ca không yêu cô cũng không sao cả. ======= truyện chữ full======

 

Biết bản thân rất quan trọng trong cuộc đời anh, cho dù chỉ là đã từng, như vậy cũng đã đủ rồi.

“Vài năm này có em, anh càng ngày càng an tâm nỗ lực làm việc, có lẽ bởi quá nhập tâm vào công việc,๖ۣۜDiendanlequydon.com cho nên tình yêu ở trong sinh mệnh của anh mới trở nên không quan trọng như vậy, anh vốn nghĩ có lẽ anh không cần tình yêu đến vậy, nhưng sau cái ngày em tỏ tình với anh, anh mới biết được, không phải anh không cần, mà là anh đã có được rổi, cho nên mới không đi tìm nữa.” Anh nghiêm túc nhìn cô, đôi ๖ۣۜDiendanlequydon.commắt đen sâu kiên định cực kì dịu dàng. “Anh không phải không yêu em, cũng không thể không yêu em.”

Lục Hân Á đột nhiên๖ۣۜDiendanlequydon.com lại cảm thấy mũi ê ẩm, nước mắt làm tầm mắt cô trở nên mơ hồ, cô không xác định mở miệng hỏi; “Có ý gì?”

“Những năm gần đây anh luôn chỉ biết công việc, mà em bởi vì anh, chưa từng trải qua một lần yêu.

Hiện tại, chúng ta bắt đầu lại. Phó Thực Ân nhìn cô, đáy mắt mang theo ý cười “Lục Hân Á, anh thích em, làm bạn gái anh được không?”

Bọn họ thật sự chưa từng yêu đương qua.

Ngay lúc tình yêu đang muốn phát triển ngọt ngào lần nữa, hai người đồng thời gặp vấn đề này –

Thời điểm hẹn hò yêu đương, Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đônmọi người thường đi đâu?

Lục Hân Á lên mạng google thật lâu, phần lớn mọi người đều tới nhà hàng cao cấp ăn cơm, xem phim, xem ca nhạc, đi dạo phố, ca hát, nếu nói xa hơn một chút, thì chính là đi biển, đi leo núi, đi ngâm suối nước nóng.

Những ý kiến này cô đã nghĩ đi nghĩ lại rồi, đi nhà hàng cao cấp ăn cơm thì có thể, dù sao con người luôn cần ăn cơm, nhưng nếu nói đi xem phim hay xem ca nhạc, đều cảm thấy với thân phận của Phó Thực Ân mà đi tới mấy chỗ như vậy hình như không tiện lắm. Lại nói nhà của anh có một căn phòng nghe nhìn siêu xa hoa, cho dù là muốn vòng quanh âm hưởng hay hưởng thụ thị giác 3D rung động đều có thể, anh căn bản không cần ra khỏi cửa đâu.

Xem kịch ấy à…… Cô sợ bản thân không chịu được, ngủ luôn mất.

Đi dạo phố, cô cảm thấy sẽ lãng phí thời gian vàng bạc khó mua được của Phó Thực Ân.

Nếu là hoạt động ngoài trời, Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đônđi biển cũng không tệ, nhưng cô không biết bơi, ngược lại leo núi có thể xem xét, chẳng qua…… Phó viên ở ngay trên núi Dương Minh, công viên quốc gia giống như vườn sau nhà tùy lúc đều có thể tới, mỗi ngày thấy núi rồi còn chưa đủ sao? Rốt cục còn muốn đi leo ở đâu chứ?

Lục Hân Á Diễn✿Đàn-Lê-Quý✿Đônphiền não nửa ngày cuối cùng vẫn không nghĩ được cái gì, khi thấy lần đầu tiên hẹn hò sẽ tuyên cáo khó hoàn thành, Phó Thực Ân đã tới rồi.

Khó được ngày cuối tuần không phải đi làm, anh mặc một chiếc áo Polo thoải mái cùng quần dài kaki, đơn giản có hình, hơn nữa dáng người anh cao ngất cùng khuôn mặt tuấn lãng, quả thực tựa như người mẫu nam trong mục lục trang phục.

“Chúng ta hôm nay…… đi đâu ạ?” Ngồi trên xe, Lục Hân Á cái gì cũng chưa chuẩn bị chột dạ hỏi.

“Chúng ta đi ăn cơm, xem phim, đi dạo phố, ngắm cảnh đêm.” Phó Thực Ân vẻ mặt ngày thường tao nhã nghiêm cẩn hôm nay có vẻ đặc biệt thả lỏng sung sướng.

“A?” Không dự đoán được hành trình của anh sẽ bình dân hóa như vậy, cô không khỏi kinh ngạc, xem phim với đi dạo phố đó! Thật hay giả vậy?

“Từ từ thôi.” Anh giống như nhìn thấu lòng cô. “Chúng ta còn rất nhiều lần hẹn hò khác.”

Lục Hân Á nghe anh cam đoan như vậy, bên tai nhất thời nóng ran, dù đỏ mặt, nhưng nụ cười ngọt ngào trên mặt sắp ủ ra cả mật rồi.

Hành trình hơn nửa ngày sau đó, bọn họ quả nhiên giống như một đôi tình nhân bình thường, làm những chuyện đi hẹn hò nên làm.

Phó Thực Ân đầu tiên đưa cô đi ăn đồ Nhật, dùng cơm xong, hai người đến rạp chiếu phim báo danh.

Vừa đến rạp chiếu phim, cô mới biết được Phó Thực Ân đã đặt vé ở khu khách quý, hơn nữa không chỉ là hai chiếc, mà toàn bộ khu đó đều bị anh bao hết, miệng cô kêu lãng phí, nhưng trong lòng bởi vì anh tốn tâm tư sắp xếp chuyện hẹn hò mà cảm thấyDiễnđàn✪Lê✪QuýĐôn ngọt ngào.

Cho đến khi cùng anh xem phim cô mới hiểu được tại sao các đôi tình nhân khi hẹn hò thích xem Diễnđàn✪Lê✪QuýĐônphim.

Bởi vì tại đây trong hơn hai tiếng đồng hồ, chỗ nào hai người cũng không được đi, chỉ có thể ngồi ở vị trí dựa vào nhau, chia xẻ đồ ăn, cảm thụ thị giác cùng tim đập, khi buồn cười cùng nhau cười, Diễn☆đànLê☆QuýĐônkhi hồi hộp có thể ở trong bóng tối lặng lẽ cầm tay nhau, hai trái tim đột nhiên trở nên thật gần.

Xem xong phim, Phó Thực Ân mang cô đi ăn kem, cùng đi công ty bách hóa dạo phố.

Chỉ là khí chất cùng diệnDiễn☆đànLê☆QuýĐôn mạo của anh thật sự rất đáng chú ý, cho dù ăn mặc đã khiêm tốn rồi, nhưng ở trong đám đông vẫn khiến người khác chú ý.

Anh đưa cô đi dạo cửa hàngDiễn☆đànLê☆QuýĐôn tinh phẩm nhãn hiệu nổi tiếng, cô nhìn nhìn giá, le lưỡi liền lôi anh ra ngoài.

“Đồ đắt tiền như vậy, em cũng không cần mấy. Một đôi giầy ba vạn đồng, cho dù có cả chức năng gọi điện thoại, cầm lên có thể nói chuyện điện thoại em cũng không thấy bất ngờ.”

Mặc dù cái gì cũng không mua, hai người lượn trong công ty bách hóa một vòng, cũng tốn gần 3 tiếng đồng hồ.

Lần này, Lục Hân Á lại hiểu được nguyên nhân các đôi tình nhân muốn đi dạo phố.