BẢN THẢO TÌNH YÊU
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Bản Thảo Tình Yêu _mang đến ý vị Hạnh phúc luôn trong tầm tay mỗi chúng ta .Hãy mang hạnh phúc đến cho người khác và bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc của chính mình.
Mới Cập Nhật:
Chương 105 : Đó không phải nụ hôn tự nguyện, đó là cưỡng hôn
“… Có cần em phải nhấn mạnh một lần nữa không, lớp trưởng cấp hai, cấp ba của em đều là nữ.”
“Vậy còn có lớp phó học tập, cán sự môn học, tóm lại nếu có thể kết hôn sớm, anh sẽ yên tâm hơn.”
Lan Ninh nhìn anh một lát, nói bằng giọng điệu hết sức thành khẩn, “Thầy à, em thật sự không phải mặt hàng được ưa chuộng như thầy tưởng tượng đâu”.
Ngôn Nho Ngữ: “…”.
Lan Ninh sực nhớ có người từng bảo rằng, nam nữ khi đang yêu đương nồng nhiệt, dù cả hai có tướng mạo giống heo đi chăng nữa, vẫn sẽ luôn lo lắng đối phương bị ai đó cướp mất.
Xét một cách công bằng, cô cảm thấy mình đẹp hơn heo nhiều, cảm giác lo lắng ấy của anh, hình như cô có thể hiểu được… Nhưng xét cho cùng, nếu bàn về tướng mạo, anh mới là người có khả năng khiến đối phương gục ngã chỉ trong tích tắc. Người nên lo lắng là cô mới phải chứ?
Nghĩ tới đây, Lan Ninh quan sát Ngôn Nho Ngữ một lượt, “Thầy à, vậy thầy thì sao? Có lớp trưởng, lớp phó học tập hay cán sự môn học nào để ý thầy không?”.
Ngôn Nho Ngữ ngẩn người một thoáng, sau đó nghiêm túc suy nghĩ, “Mặc dù từ trước tới giờ, anh chưa từng thích lớp trưởng, lớp phó học tập hay cán sự môn học. Nhưng con số lớp trưởng, lớp phó học tập và cán sự môn học thích anh không phải ít. Thế nên tốt nhất em nên mau mau kết hôn với anh đi, tránh đêm dài lắm mộng”.
Lan Ninh: “…”.
Cô quả thật… bỗng dưng chẳng lo lắng chút nào cả, :)
Dù sao, mấy ai có thể chấp nhận được kiểu bệnh thần kinh này của anh?
“Đúng rồi, cần thiết phải nhắc nhở em một điều, mỗi ngày trên Weibo của anh đều có hàng trăm nghìn độc giả nói muốn gả cho anh, cảm nhận được sự uy hiếp rồi chứ? Nếu cảm nhận được thì mau mau kết hôn với anh đi”, Ngôn Nho Ngữ bổ sung, nói rõ ràng.
Lan Ninh: “…”.
Cô xin thề, bất kể trong tiểu thuyết hay phim truyền hình, phương thức cầu hôn độc đáo như thế này, là lần đầu tiên cô thấy.
Lan Ninh “xì” một tiếng khinh thường, nói với Ngôn Nho Ngữ, “Anh bị cuồng kết hôn sao? Em còn tưởng chỉ có phụ nữ mới tha thiết, mong mỏi sớm kết hôn như thế này. Thực ra, anh thuộc chòm sao Cự Giải đúng không? Còn nữa, làm gì có ai cầu hôn như anh, chẳng có chút thành ý nào cả, chỉ một bản chữ viết bằng bút lông mà muốn em lấy anh ư?”.
Hời cho anh quá.
Ngôn Nho Ngữ nói, “Đương nhiên không phải chỉ như vậy, nếu em muốn thêm yêu cầu gì, có thể nói cho anh biết, chỉ cần điều đó nằm trong phạm vi khả năng của anh, anh đều sẽ làm cho em. Ừm, còn một chuyện nữa, sau khi dọn tới khu chung cư của em, căn hộ cũ của anh đã bắt đầu được sửa sang lại rồi. Trước khi anh tới đây, công ty nội thất đã hoàn thành xong đâu vào đấy, đợi khi chúng ta trở về, có thể dẫn em tới đó xem”.
Lan Ninh: “…”.
Đợi đã đợi đã, lại chuyện gì thế này?
“Căn hộ kia của anh tại sao phải sửa sang lại? Em thấy nó vẫn mới mà…”, đôi khi Lan Ninh hoàn toàn không hiểu Ngôn Nho Ngữ đang nghĩ gì.
Ngôn Nho Ngữ nói, “Anh rất thích căn hộ ấy, từ vị trí cho đến kết cấu, đều rất hoàn hảo. Chính vì như thế, dù bị bọn em tìm tới tận nhà giục bản thảo, anh vẫn không muốn dọn đi”.
Lan Ninh: “…”.
Vậy đại tác giả anh hãy nộp bản thảo đúng hạn đi! Ai muốn tới nhà anh chứ!
“Anh đã ở tại căn hộ kia rất nhiều năm rồi, nếu muốn dùng nó làm phòng cưới, có vẻ hơi tùy tiện, cho nên anh đã tìm công ty nội thất thiết kế lại.”
Lan Ninh hoàn toàn ngây người như phỗng, “Lý do anh chuyển nhà không phải vì Vu Mộ Viễn sao? Thì ra là để sửa sang lại căn hộ cũ?”.
“Chủ yếu do muốn trang hoàn lại, Vu Mộ Viễn chỉ là một nhân tố nhỏ thôi.”
“… Nhưng, anh nói phòng cưới là có ý gì?”
“Nghĩa mặt chữ”, Ngôn Nho Ngữ nhìn cô với ánh mắt có phần khinh bỉ, không thể hiểu nổi tại sao những từ đơn giản như “phòng cưới” cô cũng không hiểu, “Phòng cưới của em và anh”.
Lan Ninh: “…”.
Hiện tại, cô rất muốn đếm ngón tay tính xem, Ngôn Nho Ngữ đã chuyển đến khu chung cư cô ở từ khi nào, “Lúc đấy, anh đã bắt đầu cân nhắc tới phòng cưới của em và anh rồi?”.
Cô cảm thấy mạch suy nghĩ của kẻ thần kinh quả nhiên rất rộng.
Ngôn Nho Ngữ gật đầu hết sức thản nhiên, “Đúng thế, cho nên anh mới nói, chúng ta đã yêu nhau từ rất lâu rồi”.
Lan Ninh: “…”.
Trí tưởng tượng của anh quả thực rất phong phú tới mức đáng sợ đấy. :)
“Em cảm thấy anh hiểu lầm về tình yêu rồi”, Lan Ninh uể oải nhìn anh.
Ngôn Nho Ngữ nhướng mày, “Vậy theo em, thế nào mới được gọi là yêu?”.
Lan Ninh nói, “Hai người trước tiên phải hiểu tâm ý nhau, sau đó nắm tay rồi hôn… vân vân”.
Cô nói tới độ cả mặt đỏ bừng.
Ngôn Nho Ngữ hồi tưởng lại một chút, “Tính theo cách hiểu này của em, thì không có khác biệt gì lớn so với khung thời gian anh tính”.
Lan Ninh nhớ lại lần ở nhà Ngôn Nho Ngữ kia, khuôn mặt lại đỏ thêm vài phần, “Lần trước ở nhà anh không tính! Đó không phải nụ hôn tự nguyện, đó là cưỡng hôn”.
Hiển nhiên, Ngôn Nho Ngữ không thích từ “cưỡng hôn” này cho lắm, Anh hơi chau mày, nhìn Lan Ninh nói, “Cách anh hiểu không phức tạp như em, cách tính của anh ở phương diện này, bắt đầu từ thời điểm trái tim rung động”.
Lai Ninh lại bị câu nói của Ngôn Nho Ngữ khiến mặt đỏ rần rần. Bản thân cô cũng cảm thấy lạ, trước khi quen Ngôn Nho Ngữ, rõ ràng mình không dễ đỏ mặt thế này, hiện giờ quả thực là phải chịu sự tấn công mãnh liệt bất cứ lúc nào.
Cô nhìn Ngôn Nho Ngữ, ho khan hai tiếng như muốn che giấu điều gì đó, “Anh nghe thấy cụm từ ‘yêu đơn phương’ bao giờ chưa? Rung động đơn phương, không phải là yêu, mà là yêu đơn phương”.
Ngôn Nho Ngữ: “…”.
Tôn Nghệ Manh nghe trộm ở góc phòng từ nãy tới giờ, cuối cùng không nhịn được mà cảm thán một câu, “Ôi trời ơi, sao hai người không đi biểu diễn tấu nói1 chứ”.
1 Tấu nói là một hình thức nghệ thuật của Trung Quốc, dùng những câu nói vui, những màn hỏi đáp hài hước để gây cười.
Giọng nói khe khẽ của cô bé đã khơi dậy sự chú ý của Ngôn Nho Ngữ và Lan Ninh, hai người cùng nhìn về nơi Tôn Nghệ Manh ẩn nấp.
Tôn Nghệ Manh bị bắt quả tang, bối rối giơ miếng dưa hấu trong tay lên, cười nói với họ, “Ha ha, anh chị tiếp tục đi, am chỉ là một khan giả ăn dưa hấu đứng xem thôi”.
Lan Ninh: “…”.
Khi cuộc thảo luận của hai người kết thúc, Lan Ninh không đồng ý với phong cách “cầu hôn” của Ngôn Nho Ngữ. Có vẻ anh không nản lòng, chuẩn bị lên dự định mới.