BẢN THẢO TÌNH YÊU
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Bản Thảo Tình Yêu _mang đến ý vị Hạnh phúc luôn trong tầm tay mỗi chúng ta .Hãy mang hạnh phúc đến cho người khác và bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc của chính mình.
Mới Cập Nhật:
Chương 117 : Lan Ninh đâu rồi?
Cuối cùng đã bước vào phòng ngủ của cô dâu, Ngôn Nho Ngữ nhìn quanh phòng một lượt, nhưng không nhìn thấy Lan Ninh đâu. Anh hơi chau mày, quay sang hỏi Đại Thanh, “Lan Ninh đâu rồi?”.
Đại Thanh hắng giọng, nhìn họ bằng ánh mắt ngạo nghễ hết sức, nói, “Chẳng phải các anh đều là tác giả trinh thám giỏi suy luận sao? Trổ tài chút đi”.
Đội phù rể, “…”.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình .. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Họ lo lắng nhìn Ngôn Nho Ngữ bằng ánh mắt đồng cảm. Thời buổi này lựa chọn nghề nghiệp phải thận trọng, làm tác giả trinh thám, bà xã sẽ ngày ngày chơi trò mất tích với anh đấy.
“Manh mối đều ở trong gian phòng này, các anh tự tìm đi”, Đại Thanh vẫn giữ vẻ mặt kiêu ngạo.
Thập Cửu Tai hỏi bằng giọng điệu hết sức chuyên nghiệp, “Phong bao lì xì có thể đổi lấy manh mối không?”.
Đại Thanh nhìn họ kinh ngạc, “Tôn nghiêm của tác giả trinh thám các anh đâu?”.
Thập Cửu Tai, “…”.
Giờ phút này, còn ai quan tâm được tới chuyện tôn nghiêm nữa, tìm được cô dâu mới là vấn đề quan trọng cần giải quyết.
Đại Thanh lại hắng giọng, “Hơn nữa, các anh đã không còn phong bao lì xì nữa rồi, đừng lừa tôi đi”.
“Chú rể còn thẻ ngân hàng mà”, Thập Cửu Tai chọc Ngôn Nho Ngữ, thấy anh đang tỉ mỉ quan sát căn phòng, dở khóc dở cười nói, “Không phải cậu đang tìm manh mối thật đấy chứ? Đừng nghe các cô ấy chém gió nữa, thật ra họ muốn phong bao lì xì đấy”.
“Máy tính đang bật”, Ngôn Nho Ngữ chỉ vào chiếc laptop, sải đôi chân dài tới, “Cần mật khẩu”.
Mộc Bạch nói, “Thử ngày sinh nhật của hai người xem”.
Ngôn Nho Ngữ cảm thấy có lẽ mật khẩu không đơn giản như vậy, nhưng vẫn thử, “Không đúng”.
Thập Cửu Tai nói, “Cô ấy biết mật mã thẻ ngân hàng của cậu không? Hai người có những ngày kỷ niệm nào?”.
“Ha ha ha”, Vân Khinh ở bên cạnh cười hai tiếng châm chọc, “Các anh đừng quên tôi cũng là tác giả tiểu thuyết trinh thám, nếu mật khẩu đơn giản như vậy, tôi lăn lộn trong nghề thế nào?”.
Mọi người đều im lặng, không hẹn mà cùng nhìn quanh căn phòng. Đánh cược bằng tôn nghiêm của tác giả tiểu thuyết trinh thám, phải tìm ra manh mối cho bằng được!
Ngôn Nho Ngữ đi tới trước giá sách, nhìn mấy cuốn trên giá. Giá sách này rất nhỏ, nhưng bày rất nhiều đầu sách, trong đó có cả tiểu thuyết của anh. Ngôn Nho Ngữ nhìn một hồi, đã phát hiện ra vấn đề, “Thiếu mất một cuốn”.
“Cái gì cơ?”, Thập Cửu Tai cũng bước tới, quan sát giá sách.
Ngôn Nho Ngữ nói, “Thiếu cuốn Đếm ngược của tôi”.
Đếm ngược là một tác phẩm đơn lẻ anh từng viết, trên giá sách này có toàn bộ hệ liệt trinh thám An Nhiên và hai cuốn tiểu thuyết đơn còn lại của anh, chỉ thiếu duy nhất cuốn này.
Thập Cửu Tai nói, “Chưa biết chừng người ta chỉ đơn thuần không mua cuốn tiểu thuyết này của cậu thôi”.
Ngôn Nho Ngữ: “…”.
Anh quay người, nhập ngày tháng xuất bản của cuốn Đếm ngược, máy tính vẫn thông báo mật khẩu sai.
Thập Cửu Tai ở bên nhịn cười, “Thực ra tôi cũng không thích cuốn Đếm ngược này của cậu lắm”.
Ngôn Nho Ngữ quay đầu nhìn anh ấy, sau đó rút điện thoại ra.
“Cậu tra gì thế?”, Mộc Bạch cũng chồm tới, nhìn anh.
“Có thể họ dùng mã ISBN của cuốn sách làm mật khẩu”, anh lên mạng tìm kiếm dãy số này, nhập vào máy tính.
Cuối cùng đã mở được rồi!
“Yes!”, Thập Cửu Tai và Mộc Bạch hô nhỏ một tiếng, đập tay chúc mừng, “Mau xem trên máy tính có manh mối gì mới không đi”.
Tuy nhiên, điều khiến người ta thất vọng là sau khi nhập đúng mật mã, laptop chỉ hiện những thư mục bình thường, ngay cả phông nền cũng là hình ảnh mặc định của hệ thống.
“Tôi còn tưởng sau khi mở máy tính ra sẽ có video gì đó cơ, mừng hụt rồi”, Mộc Bạch thở dài một tiếng.
Ngôn Nho Ngữ nhìn tỉ mỉ vào từng biểu tượng trên màn hình, hy vọng có thể tìm ra dấu vết. Thập Cửu Tai cũng đang tập trung quan sát, chau mày như đang suy nghĩ gì đó, “Các biểu tượng thư mục đều bình thường, thời gian hiển thị trên hệ thống cũng đúng… Cậu kiểm tra file tài liệu cô ấy xem gần đây nhất đi”.
“Tôi đang định làm vậy”, vừa nói lời này, tay Ngôn Nho Ngữ đã di chuột đến một tệp văn bản. Ứng dụng Lan Ninh dùng gần đây nhất là Microsoft Word, file cô xem chỉ là bản thảo tiểu thuyết bình thường. Bên dưới tệp bản thảo này còn có mấy file hình ảnh, là bản thiết kế demo cho bìa của cuốn tiểu thuyết ấy.
Thập Cửu Tai không kìm được cảm thán, “Bà xã cậu yêu nghề thật, trước ngày kết hôn vẫn xử lý chuyện công việc”.
Mộc Bạch nói, “Có phải liên quan đến những bản thảo hoặc bìa demo này không?”.
“Có lẽ không, mấy bản thảo và bìa demo trong máy cô ấy đều chưa được công khai, không thích hợp để làm manh mối”, Ngôn Nho Ngữ thu nhỏ cửa sổ trên máy tính lại, sau đó mở lịch sử trình duyệt wed.
Dòng thông tin hiển thị ở dưới phía trên cùng cho biết, “đương sự” Lan Ninh lướt web lần cuối vào lúc chín giờ tối qua, tựa đề bài báo cáo cô đọc là “Mười nơi thích hợp để đi hưởng tuần trăng mật nhất”.
Thập Cửu Tai cười, vỗ vai Ngôn Nho Ngữ, “Cậu mau ghi nhớ mười nơi này rồi dẫn cô ấy đi”.
Ngôn Nho Ngữ không ngó ngàng tới anh ấy, chỉ mở trang web ra xem. Mười địa danh được tổng kết hầu hết đều ở nước ngoài, Lan Ninh không thể ở đó, anh nhìn rồi tắt đi.
“Bên dưới còn có bài báo với tựa đề ‘Mười địa điểm đáng đi nhất trong thành phố A”, Mộc Bạch chỉ vào màn hình, “Có lẽ cô ấy đang ở một nơi trong thành phố này”.
Thập Cửu Tai chau mày, “Phạm vi như thế hơi rộng, cho dù tất cả chúng ta cùng ra ngoài tìm cũng không kịp”. Nói đoạn, anh ấy chớp măt, “Hay cậu gọi điện thẳng cho Lan Ninh đi”.
“Hừ hừ, di động của cô ấy đang ở chỗ chúng tôi”, Đại Thanh cầm điện thoại của Lan Ninh, huơ huơ trước mặt họ.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình . có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Haizz”, Thập Cửu Tai quay người đi, ấn vào bàn phím, “Xem còn có manh mối nào khác không, có lẽ cô dâu không chơi lớn như thế này đâu”.
Bên dưới đều là đường link dẫn tới mấy diễn đàn tạp nham, Weibo và Moubao, ngoài ra còn có link xem trực tuyến của một bộ phim truyền hình.
“A!”, Thập Cửu Tai bỗng kêu lên một tiếng.
Mộc Bạch và Ngôn Nho Ngữ đều nghiêng đầu nhìn anh ấy, có vẻ đang đợi Thập Cửu Tai chia sẻ phát hiện mới của mình, Thập Cửu Tai nói, “Bà xã tôi cũng đang theo dõi bộ phim truyền hình này”.
Ngôn Nho Ngữ: “…”.
Anh lại quay đầu xem lại lịch sử trình duyệt web, sau đó đảo mắt, “Tôi biết cô ấy ở đâu rồi”.
Thập Cửu Tai hỏi, “Là một trong mười địa điểm kia?”.
“Bài báo về mười địa điểm kia là cố tính chỉ dẫn sai cho chúng ta”, anh không giả thích nhiều, quay người bước ra ngoài, “Giờ tôi qua đó tìm cô ấy đây”.
Thập Cửu Tai gọi anh, “Một mình cậu đi sao? Vậy chúng tôi tới khác sạn tiếp đón khác khứa giúp cậu trước nhé?”.
“Ừm.”
“Bố mẹ của cô dâu ở cùng chỗ với bố cậu à?”