BẢN THẢO TÌNH YÊU

BẢN THẢO TÌNH YÊU

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Bản Thảo Tình Yêu _mang đến ý vị Hạnh phúc luôn trong tầm tay mỗi chúng ta .Hãy mang hạnh phúc đến cho người khác và bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc của chính mình.

Chương 115 : Em chỉ cần xuất hiện đúng giờ ở hôn lễ là được rồi

Ừm, xem như lần này anh thành thật, không giở trò gian xảo gì.

“Em kiểm tra xong chua?”, Ngôn Nho Ngữ cong khóe môi nhìn cô, “Có thể thảo luận thời điểm lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với anh được rồi chứ?”.

“Em vừa mới chấp nhận lời cầu hôn của anh xong, anh đã sốt sắng muốn đi đăng ký như thế rồi cơ à?”.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Chưa kể đến các cuốn Truyện Ngôn Tình  viết về khoa học, các cuốn văn học trong nước, nước ngoài, các cuốn Truyện Ngôn Tình  viết về gia đình, tình cảm,… Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Vậy em cảm thấy bây giờ chúng ta nên làm gì?”, Ngôn Nho Ngữ dứt lời, bỗng chúi người về phía cô, ánh mắt mang theo vẻ trêu trọc, “Chẳng phải nhân lúc bầu không khí lãng mạn này, nên làm chút gì đó sao?”.

“… Chúng ta tiếp tục thảo luận về vấn đề đăng ký kết hôn thì hơn.”

Cách nhìn của Ngôn Nho Ngữ về việc này là ~ càng nhanh càng tốt, không nhất thiết phải tra cứu lịch chọn ngày lành tháng tốt, nhưng Lan Ninh lại không muốn nhận giấy chứng nhận kết hôn trước khi tổ chức đám cưới quá sớm. Nếu có thể, cô hy vọng có được nó vào đúng hôm tổ chức lễ cưới.

Cuối cùng, Ngôn Nho Ngữ đã chiều theo ý Lan Ninh, họ sẽ đi đăng ký kết hôn ngay trước ngày tổ chứ đám cưới.

Mặc dù vấn đề này đã được giải quyết, nhưng còn một vấn đề nữa vấn khiến Lan Ninh suy nghĩ: Cô kết hôn rồi, Khúc Đồng phải làm sao?

Sau đám cưới, chắc chắn cô phải dọn về sống chung với Ngôn Nho Ngữ, vậy Khúc Đồng phải tìm khách thuê mới. Giờ cô bé chuẩn bị lên lớp Mười Hai, cô thật sự không yên tâm tìm bừa một người nào đó sống với Khúc Đồng.

Ngày tổ chức lễ cưới vẫn chưa đinh, Lan Ninh không kể chuyện cô đã nhận lời cầu hôn của Ngôn Nho Ngữ với ai khác ngoài gia đình, đến giờ Khúc Đồng vẫn chưa biết.

“Haizz”, cô thở dài trước máy tính, suy nghĩ tìm cách giải quyết vấn đề này.

“Haizz”, đồng nghiệp Apple ngồi bên cạnh cô cũng thở dài theo.

Lan Ninh nghiêng đầu nhìn cô nàng, hỏi, “Cô thở dài vì chuyện gì vậy?”.

Apple cất giọng ủ rũ, “Chủ căn hộ tôi đang thuê sắp nhường lại nhà cho người thân của ông ấy, thế nên muôn tôi chuyển đi”. Nói tới đây, Apple suýt chút nữa rơi hai hàng lệ, “Ông ta đuổi tôi đi, kiên quyết hệt như Đường Tăng đuổi Tôn Ngộ Không năm xưa vậy”.

Lan Ninh: “…”.

Cô nắm lấy tay Apple, đôi mắt phát sáng nhìn cô nàng, “Vậy cô dọn tới chỗ tôi đang ở nhé!”.

Tìm thuê nhà là chuyện hết sức phiền phức, không những phải cân nhắc tới vấn đề vị trí, mà còn phải cân nhắc tới giá thuê. Dù tìm được một nơi thỏa mãn cả hai yêu cầu trên của bạn, thì cũng có thể bạn không thích nơi đó lắm.

Apple vốn đang đau đầu nhức óc vì vấn đề này, nhưng nghe Lan Ninh nói vậy, dường như cô nàng đã nhìn thấy một tia hi vọng, “Vậy tôi và cô thuê chung sao?”.

“Không phải!”, Lan Ninh lắc đầu, “Một thời gian nữa tôi sẽ phải chuyển đi, vừa khéo cô có thể dọn tới, chỗ ở cách công ty không quá xa, quan trọng nhất là chủ nhà tốt, tiền thuê lại rẻ!”.

Trong mắt người cần thuê nhà một cách gấp rút, điều này đương nhiên có sức hấp dẫn lớn, nhưng Apple đã nhạy cảm bắt được trọng điểm, “Tại sao cô lại chuyển đi?”. Thuê được nhà tốt như thế, người bình thường đều sẽ không nghĩ đến việc chuyển đi, trừ phi… Apple “a” một tiếng, che miệng mình, “Lẽ nào cô muốn nhảy việc?”.

Nếu Lan Ninh tìm một công việc khác, vậy khả năng chuyển nhà sẽ vô cùng cao.

“… Không phải”, Lan Ninh mím môi, không biết nên giải thích với cô nàng như thế nào, “Tôi chỉ muốn dọn tới sống ở nơi khác, nhưng nhanh nhất cũng phải tháng sau”.

“A, việc này không vấn đề gì, chủ nhà hiện tại vốn cho tôi thuê tới tháng sau.”

“Như vậy thì tốt.”

Nhưng Apple vẫn chưa từ bỏ ý định, “Rốt cuộc thì tại sao cô lại chuyển chỗ ở thế?”.

“Ừm, một thời gian nữa sẽ nói cho cô biết.”

Apple, “…”.

Giờ ngay cả việc chuyển nhà cũng phải ra vẻ thần bí như thế này sao?

Lan Ninh đã tìm được khách thuê mới cho Khúc Đồng, còn Ngôn Nho Ngữ đã bắt tay vào việc chuẩn bị đám cưới. Bởi vì đã nộp xong bản thảo, vừa hay anh có rất nhiều thời gian toàn tâm toàn ý lo liệu chuyện này.

Tuy kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh là dịp tổ chức tiệc cưới cao điểm, nhưng Ngôn Nho Ngữ đã đặt được địa điểm tổ chức tại một khách sạn. Xác định thời gian xong xuôi, anh lại tiếp tục bắt tay vào in thiệp cưới, chọn đồ cưới.

Lan Ninh có chút hổ thẹn, hình như cô không có việc gì để làm cả.

“Em chỉ cần xuất hiện đúng giờ ở hôn lễ là được rồi”, Ngôn Nho Ngữ nói với cô như vậy.

Khó khăn lắm mới tới thứ Sáu, sau khi tan làm, Lan Ninh tới thẳng nhà Ngôn Nho Ngữ, nghĩ có thể nhân dịp cuối tuần để giúp anh lo chuyện cưới xin của họ.

Thiệp cưới Ngôn Nho Ngữ đã in xong, để ở phòng khách, chỉ đợi họ viết tên người nhận và thời gian lên.

“Chuyện này chỉ có thể để anh làm thôi, ai bảo chữ anh đẹp chứ”, Lan Ninh cười, quẳng nhiệm vụ viết thiệp cưới cho Ngôn Nho Ngữ. Anh không từ chối, còn đưa danh sách khách mời đã in ra cho Lan Ninh, bảo cô kiểm tra lại một lần.

Lan Ninh vừa ăn hoa quả, vừa đối chiếu danh sách. Nhìn một lát, cô không nhịn được cười, “Sao bạn bè của anh lại ít như thế này, he he”. Cô buông miếng hoa quả trong tay xuống, đầu ngón tay khẽ gõ trên giấy, “Để em đếm xem nào, một hai ba bốn năm… còn toàn là tác giả nữa”.

Ngôn Nho Ngữ ngồi bên cạnh cô, trầm lặng ngước mắt nhìn cô.

Lan Ninh càng bị chọc cười hơn, “Cuốn tiếp theo của anh, đặt tựa sách là Tôi rất ít bạn bè đi, ha ha ha”.

Ngôn Nho Ngữ cầm chiếc bút máy trên bàn lên, cất giọng lạnh nhạt, “Anh thấy, không cần thiết phải mời nhiều người như vậy làm gì”.

Lan Ninh chồm tới, hỏi anh thăm dò, “Anh giận rồi?”

“Không giận.”

Lan Ninh chớp mắt, “Không mời mấy bạn học của anh đến sao?”.

“Theo em, anh và họ còn liên lạc với nhau không?”

“Cũng phải nhỉ”, Lan Ninh đăm chiêu, “Dù sao khi tên họ lần lượt trở thành người chết dưới ngòi bút của anh, không ai còn muốn liên lạc với anh cả”.

Ngôn Nho Ngữ: “…”.

Thành công trêu chọc Ngôn Nho Ngữ, Lan Ninh che miệng cười không phanh lại được, Ngôn Nho Ngữ đập danh sách khách mời tới trước mặt cô, chau mày nói, “Trên đây hầu hết đều là bạn bè của em, chỗ ngồi em phục trách sắp xếp đi, còn nữa, nhớ xác nhận lại với họ”.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Tất cả đều chứa đựng nguồn kiến thức xúc tích, tinh hoa văn hóa nhân loại. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

“Ồ”, Lan Ninh cười gật đầu, muốn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn lên nhóm bạn bè, chính thức tuyên bố mình sắp kết hôn, kết quả không tìm thấy di đọng đâu. Cô chọc Ngôn Nho Ngữ, “Em không tìm thấy điện thoại đâu cả, anh gọi vào máy của em đi”.

Điện thoại của Ngôn Nho Ngữ để trên bàn, anh cầm lấy, bấm số gọi vào di động của Lan Ninh. Một lát sau, tiếng chuông từ chân anh vọng tới, âm thanh nghe ồm ồm.

Ngôn Nho Ngữ cầm chiếc gối ôm bên chân lên, phía dưới chính là điện thoại của Lan Ninh.

Ba chữ lớn phát sáng trên màn hình, vô cùng nổi bật.

Ngôn cầu khốn.

Hàng lông mày của anh giật giật.

Ngôn Nho Ngữ cầm điện thoại của Lan Ninh lên, cười với cô, “Trong di động của em, anh luôn xuất hiện với loại hình thái này?”.

Lan Ninh: “…”.