Ông Chồng Phúc Hắc
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Ông Chồng Phúc Hắc Thân là CEO tập đoàn Lục thị, gần nhất vừa mới tân hôn,Người hắn lấy chính là mỹ thiếu nữ xinh đẹp mà lần đầu tiên xem mặt coi như cầu hôn thành công.Nhưng thê tử của hắn thật sự quá thẹn thùng, đêm tân hôn lại sợ đến toàn thân phát run,Dù sao làm vợ chồng là chuyện cả đời, hắn đầu tiên còn có thể cùng cô phân phòng ngủ,Chờ khi cô từ từ quen với sự hiện hữu của hắn thì mới lại mời cô thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thê tử.Hắn thật sự không vội, cũng vẫn còn nhẫn được. Ngày ngày đúng giờ về nhà cùng cô ăn bữa tối,Vậy mà một lần tình cờ ngoài ý muốn, lại phát hiện cô căn bản không phải cái loại tiểu bạch thỏ như hắn nghĩ
Chương 23 : Nói thực lòng
Hắn không chút vội vàng giúp cô đem quần áo gấp lại chỉnh tề, giây phút này hắn đột nhiên nghĩ, bọn hắn đúng là hai người được ông trời xe duyên – cô qua quýt cẩu thả, hắn chậm rãi cẩn thận, cô tình cảm dạt dào, hắn ôn nhu hờ hững, cô bướng bỉnh ngang tàng, hắn nhún nhường hòa hoãn, cô làm việc tùy hứng, hắn thì lại theo kế hoạch…..bọn hắn hoàn toàn khác biệt, nhưng lại rất thích hợp để bù trừ cho nhau.
Nói thực lòng, hắn thấy bản thân mình rất may mắn làm theo kế hoạch, nếu không cũng không có khả năng gặp được cô. Duyên phận trên cõi đời thật là kỳ diệu!
Trải qua một ngày rầm rộ, cuối cùng Khương Minh Hi cũng về tới nhà – nhà của cô và Lục Hạo Doãn, đương nhiên là cô tiến tới phòng ngủ, trong này thiết bị cách âm tốt, chuyện bọn cô tại Chương Hóa sẽ không lặp lại.
Nghĩ tới cảnh tượng tám em Mẹc xuất hiện trước của Khương Gia, cô không nhịn được muốn chui vào chăn trốn, thật là không có ý tứ, cả con phố mọi người đều tham dự náo nhiệt, dù là hâm mộ, là thì thầm bàn tán hoặc là đùa cợt, tóm lại, cảnh tượng đó so với khi cô kết hôn còn náo nhiệt hơn! Nói thực lòng, cô rất lo mình sẽ được lên trang nhất các báo lá cải. Bởi vậy từ đầu tới cuối cô đều thẹn thùng ở bên cạnh chồng.
- Con giỏi lắm!
Mẹ cô há hốc mồm kết luận.
- Con vui là tốt rồi.
Phụ thân cô không biết nên nhíu mày hay nên cười.
- Đúng là một ngày khiến người ta vĩnh viễn không quên được!
Cô nói với cha mẹ mình như vậy.
Dù sao đi nữa, một hồi phong ba của cô và Lục Hạo Doãn đã trôi qua, từ nay về sau, bọn cô sẽ rất hạnh phúc.
Nhìn thoáng qua cửa thông với phòng đọc sách, cô trở mình. Hắn còn đang bận sao?
Mặc dù bọn cô ở Chương Hóa đã cùng ngủ một chỗ, nhưng hôm nay rất kỳ quái, cảm giác như lần đầu tiên, tâm tình của cô rất hưng phấn, chờ mong, khát khao, có lẽ vì đây là nhà của bọn cô, cũng có lẽ nơi này có mùi của hắn. Nhưng mà cô lại không thích cách bài trí của căn phòng, giống như phòng ở cao cấp!
Cô nhớ rõ lần đầu tiên tới đây, đã bị sự ngăn nắp chỉnh tề của nó khiến cho giật mình. Rất khó tin đây là nhà của một gã đàn ông, trong này đồ đạc đều dùng màu trắng là chính, nếu có nơi nào bẩn, rất dễ để nhìn thấy, thế nhưng mà lại không thấy một chút gì! Nơi này sạch đến kinh ngạc.
Nói thật lòng, mùi vị nơi đây rất giống hắn, nhưng mà vài ngày nữa, nơi này có thể biến đổi, bởi vì cô không thích một nơi không nhiễm bụi trần, cảm giác không có hơi người.
Đồng hồ trên tường đã chỉ 12 giờ, sao hắn còn không quay về phòng ngủ?
Hắn không thể giống như cô, hùng hổ hướng ông chủ yêu cầu sau khi nghỉ ngơi đủ mới đi làm, hắn vừa về tới Đài Bắc liền tới công ty, cho đến mười giờ mới trở về, sau khi tắm rửa xong, liền vội vội vàng vàng vào phòng đọc sách làm việc. Nếu như cô không giục hắn đi ngủ, có thể hắn sẽ làm đến ba bốn giờ sáng chăng?
Được rồi, hắn đã vì cô mà chậm trễ không ít việc, bây giờ đừng làm phiền hắn, ngoan ngoan chờ hắn ở bên trong.
Thời gian từng phút trôi qua, ý thức cũng sắp biến mất, ngay khi cô sắp chìm vào giấc mơ ngọt ngào, bên cạnh giường trũng xuống, hơi thở nóng bóng trong nháy mắt ấp đến, cô liền thức giấc.
- Anh làm xong rồi à?
Giọng điệu cô nũng nịu.
Gật gật đầu, hắn tiến sát vào trán cô.
– Em muốn quyến rũ anh sao?
Ngừng một lát, cô bĩu môi, nhưng ánh mắt lại long lanh gợi tình.
– Anh hay nhỉ, em vốn cứ thế mà ngủ ngon giấc, nếu như anh nghĩ em có ý đồ xấu, em có thể mặc quần áo ở nhà.
- Thói quen rất đặc biệt, mấy ngày nữa chắc anh sẽ quen dần.
Có lẽ là hắn nghĩ quá nhiều, hắn không thích lắm cảm giác trần như nhộng, nếu như gặp phải tình huống gì phát sinh, có thể hơi phiền phức.
- Nhìn mặt anh hình như không nghĩ vậy.
Cô rất nhạy cảm đấy, mặc dù khuôn mặt hắn không có biểu lộ gì khác thường, tuy nhiên có chút cứng ngắc.
- Không phải, anh chỉ có chút lo lắng. Còn nữa, nếu đột nhiên có ăn trộm đột nhập vào.
Buột miệng cười, cô chế giễu hắn.
– Anh thật giống con trai của mẹ em.
Mẹ cô nói tốt nhất là không gặp phải động đất, nếu không nhất định sẽ hối hận. Có phải suy nghĩ nhiều quá không? Động đất đến, thuận tay cầm quần áo ở nhà mặc lên là được rồi, có nhất thiết trước đó phải khẩn trương như vậy không?
- Mẹ vợ và anh là người bình thường.
- Anh nói em không bình thường sao?
- Phu nhân của tôi đúng là thành phần đặc biệt, chẳng lẽ em không có cảm giác đó sao?
Đối với hắn mà nói, cô thật sự rất đặc biệt, lúc thì ôn nhu, khiến người ta hoàn toàn tin tưởng là một nữ nhi hiền thục, lúc lại gợi cảm, khiến người ta sôi trào nhiệt huyết, rồi lại có bộ dạng đáng thương, lại loạn trí một hồi… Hiện tại, cô ấy thiện biến mê người!
- Em chỉ là “tiểu nặc nô”, không phải là thành phần đặc biệt.
(nặc nô chỉ thành phần nghịch như giặc ^^)
Nhíu mày, bây giờ tới phiên hắn đùa bỡn cô.
– Vậy thì lạ thật, “tiểu nặc nô” của anh gặp phải tình huống như hôm nay phải rất kiêu ngạo, vì sao lại cứ xấu hổ trốn ở bên cạnh anh không chịu gặp ai?
- Đó là tình huống đặc biệt nha.
Cô chỉ là “tiểu nặc nô”, cũng biết xấu hổ, không phải là loại da mặt dày.
- Anh vẫn luôn thắc mắc, vì sao em lại đồng ý cưới anh?
Mặc dù hắn rất tự tin với điều kiện của mình, ban đầu, hắn cũng cho rằng cô muốn dựa dẫm nên mới đồng ý hôn sự này, thế nhưng mà hiểu nang hơn, cái suy nghĩ trước kia càng dao động – cô tuyệt đối không để ý tới gia cảnh nhà hắn.
- Anh… Anh chính là vé cơm hảo hạng lâu dài a.
Ánh mắt đảo qua đảo lại không nhìn tới hắn. Nếu như hắn biết rõ, cô không cẩn thận nên bị vẻ đẹp zai của hắn làm mê man đầu óc mà đâm đầu vào, thì rắc rối đây.
- Anh không tin vợ của anh nghĩ thế.
Hắn đương nhiên là không tin lời cô nói.
- Có ai không nói dối đâu? Nếu có loại người đó, đầu óc khẳng định có vấn đề.
Lắc đầu, hắn không có hảo ý dò xét cô.
– Anh cảm thấy có nguyên nhân khác, em thành thật mà khai đi.
- Không có, em nói sự thật rồi.
- Thật không? Bọn mình làm một cái thí nghiệm.
Nụ cười của hắn không hề có vẻ tà ác, thế nhưng khiến cô rùng cả mình, cô không tự chủ được kéo chặt chăn bọc mình lại, dù cho hành động này chẳng có ý nghĩa gì, nhưng cô cảm thấy có chút an toàn là được rồi.
Quả nhiên là không có tác dụng gì, không đến ba giây đồng hồ, chăn mền trên người cô đã bị hắn kéo ra, thế rồi bị hắn dùng ma trảo cù lét không ngừng cười ha ha, cả thân thể vặn vẹo như sâu đo.
- Em vẫn không chịu nói?
Thế công của hắn đã chậm lại, thấy cô mặt mũi đỏ bừng, dáng vẻ khó chịu, hắn không đành lòng.
- Em nói… em nói….
Cuối cùng cũng gỡ được ma trảo ra, cô điều hòa lại hơi thở, thế nhưng trong nháy mắt, cô giống như một nữ đấu sĩ đem hắn đè dưới thân thể, ngồi trên người hắn, hình dáng gợi cảm kia chọc cho máu huyết người tôi phải sôi lên, nhẹ nhàng đẩy, cô kiều mị nói.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, đọc Tiểu Thuyết Ngôn Tình giúp kích thích tinh thần. Sự kích thích tinh thần giúp làm chậm lại tiến độ (hoặc thậm chí có thể ngăn chặn) căn bệnh Alzheimer và mất trí nhớ. Giống như bất kỳ các cơ quan khác trong cơ thể, não đòi hỏi phải được tập thể dục để luôn mạnh khoẻ.