
Thanh Xuân Nồng Nhiệt
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Thanh Xuân Nồng Nhiệt trạng thái : truyện full Thể loại : truyện H văn , văn phong không phù hợp vui lòng không đọc truyện nếu bạn chưa đủ 18 tuổi . Nội Dung : Thanh xuân cho ta yêu bằng cả trái tim nguyên sơ, dám đốt cháy bản thân trong ngọn lửa nhiệt thành dẫu biết trước tro tàn lạnh giá. Dẫu ngày ấy qua đi, dấu chân hai đứa in hằn trên con đường đầy lá phượng vẫn âm thầm thổn thức, nhắc ta nhớ về thứ tình yêu tinh khôi nhất nơi trái tim tập tễnh làm người lớn, nhưng nụ cười vẫn trong trẻo tựa buổi ban mai.
Chương 36
“Đầu cậu là đầu heo hả? Trường Giang muốn hẹn hò, cậu đi theo làm gì? Ăn cơm chưa no hay sao, bây giờ còn muốn ăn thêm một bát thức ăn cho chó…”
Ba người dần dần đi xa, Hồng Loan bị từ “hẹn hò” kia làm cho nóng mặt, cô cúi đầu di di mũi chân rồi hỏi, “Giờ về nhà hả?”
Trường Giang đang định mở miệng thì điện thoại trong túi quần đổ chuông —— mẹ cậu gọi điện tới.
Nghe xong điện thoại, Trường Giang nhìn Hồng Loan và nói: “Mẹ gọi điện tới hỏi chúng ta có muốn tới nhà cô út đánh bài không, nhưng tớ từ chối rồi.”
“Cậu không đi?”
“Năm nào cũng tụ tập một chỗ đánh bài suốt đêm, năm nay thì khác…” Trường Giang nắm tay Hồng Loan, “… năm nay ở bên cậu.”
Hồng Loan cúi đầu, gương mặt cô nong nóng, “Ừm.”
“Giờ vẫn còn sớm, chúng ta đi xem phim nhé?”
“Được.”
Khi bọn họ về đến nhà thì đã hơn mười giờ, nhà cửa tối om không một chút ánh sáng, chứng tỏ bố mẹ Trường Giang còn chưa trở về.
Cảm giác quần áo mình toàn mùi đồ ăn, Hồng Loan bèn lên tầng tắm rửa.
Pha xong nước ấm, Hồng Loan bước vào bồn tắm, thân thể trắng nõn chậm rãi chìm vào trong nước.
Ngâm được mấy phút, cô đứng dậy muốn lấy lọ sữa tắm thì nghe thấy tiếng cửa phòng tắm bị mở, Hồng Loan giật mình quay đầu…
“Cạch…” Cửa bị Trường Giang khép lại.
“Cậu làm tớ sợ muốn chết!”
Hồng Loan thở dài một hơi, đồng thời tức giận đứng thẳng người hỏi tội Trường Giang, “Cậu vào đây làm gì?”
“Dọa cậu rồi hả?” Trường Giang tiến lại gần. Cậu vừa đi vừa cởi cúc áo, giọng nói hơi đè nén, “Tớ đến bồi tội.”
Mấy ngày tết nhiệt độ tăng cao, lúc ra ngoài Trường Giang chỉ khoác áo gió đen mỏng, bên trong cậu mặc áo sơ mi trắng. Dáng người cậu thuộc dạng vai rộng chân dài, khiến toàn thân hừng hực sức sống.
Mà lúc cậu đi vào đã không thấy áo khoác gió, trên người chỉ còn độc chiếc sơ mi trắng.
Toàn bộ cúc áo được cởi bỏ, Trường Giang bắt đầu cởi thắt lưng, ánh mắt cậu sáng ngời, quyến luyến chỗ hai bầu ngực sữa trắng bóng của Hồng Loan.
Lúc này Hồng Loan mới để ý mình đang trần truồng, cô vội vàng ngồi sụp xuống nước.
Thế nhưng trong bồn không có bọt tắm, nước trong vắt có thể nhìn thấy đáy, mà khăn tắm thì đang ở trên kệ để đồ.
“Cậu … cậu là đồ lưu manh….” Hồng Loan ngồi xổm trong bồn tắm, cô khom lưng, hai tay đan chéo che trước ngực, giọng điệu vừa xấu hổ vừa tức giận, “Cậu đi ra ngoài.”
Đây là lần đầu tiên Trường Giang xông thẳng vào phòng tắm, cho nên Hồng Loan trở tay không kịp . Nhìn dáng vẻ này của cậu, cô biết rõ cậu muốn làm gì, nhưng có khả năng một lúc nữa cô chú sẽ về, cô thật sự không hiểu nổi sao cậu có thể phóng túng như vậy.
Trường Giang không nói gì, quần áo trên người nhanh chóng được cởi sạch.
Cậu bước vào bồn tắm, sau đó kéo Hồng Loan đứng dậy, để cô dựa người vào vách tường.
“Hôm nay cậu vui không?”
Hồng Loan không hiểu vì sao Trường Giang lại đột nhiên hỏi như vậy, “Cậu định làm gì?”
“Vậy bây giờ đến lượt tớ vui vẻ.”
Hai thân thể trần trụi dần dần dính vào nhau, Trường Giang cúi đầu nhìn người Hồng Loan, giọng nói càng trở nên nặng nề: “Bao lâu rồi chúng ta không làm, hửm?”
Hồng Loan rũ mắt, cô không dám nhìn thẳng về phía trước, kết quả tầm mắt không chiếu tới phần eo hẹp thì cũng chính là cặp đùi săn chắc. Gương mặt Hồng Loan đỏ ửng, cô lắp bắp nói, “Vậy, vậy bây giờ cũng không, không được…”
“Sao lại không được?” Trường Giang khẽ cười, cậu mở tay ra cho cô nhìn, “Áo mưa nhỏ cũng ở đây rồi, còn có cái gì không được?”
Tránh cũng không thể tránh, Hồng Loan nhìn chằm chằm “áo mưa nhỏ” trong tay Trường Giang, nhất thời đầu óc ong ong ——
Trường Giang còn mang theo cái này?!
Hơn nữa còn là hai cái!
truyện ngôn tình tổng tài giúp bạn hiểu thêm về tính cách của các anh chàng có tài. Những nhân vật này thường được xây dựng với sự thông minh, quyết đoán và đầy sức hút. Qua những tình tiết trong truyện, bạn sẽ thấy họ không chỉ giỏi trong công việc mà còn có những khía cạnh rất đời thường và gần gũi. Truyện Full
“Cậu ra ngoài!” Hồng Loan thấy đầu óc mình quay cuồng, cô vươn tay đẩy người trước mặt.
Trường Giang nhanh nhẹn tóm lấy tay Hồng Loan, người cậu ép sát vào người cô, “Cậu thấy ít?”
“Cậu đừng vớ vẩn… lát nữa bố mẹ cậu sẽ về…” Hồng Loan tức muốn khóc, hai cái… cậu định vần cô tới khi nào?
Mặc dù thích trêu chọc Hồng Loan nhưng lần này Trường Giang không thể lề mề được nữa. Cậu hôn dọc theo xương quai xanh mảnh khảnh, gậy thịt cứng rắn cạ lên bụng nhỏ của cô.
“Cứ muốn vớ vẩn với cậu.”
“A ưm…” Gậy thịt cọ xát ngay vùng nhạy cảm, Hồng Loan ngửa mặt thở dốc, hai tay cô giữ chặt cánh tay Trường Giang, cả người mềm nhũn dựa vào tường, giọng nói mảnh mai như sương sớm, “Đừng…”
“Đừng lo lắng, bố mẹ không về tầm này đâu.” Trường Giang xoa nắn hai bầu ngực sữa, sau đó ngậm hạt đậu đỏ đang run rẩy, miệng vừa mút vừa day.
“Ư ưm không… không muốn…”
Trường Giang dần hôn lên trên, cuối cùng niêm phong miệng nhỏ đang muốn nói lời từ chối.
Lưỡi Trường Giang cuốn lưỡi Hồng Loan, tay phải nâng một chân cô lên cao, gậy thịt nhẹ nhàng cọ qua miệng hoa để dò xét.
Chỉ vài giây sau, đầu khấc đã dính mật dịch ngọt ngào.
“Cậu ướt.”
Giọng nói của Trường Giang lọt vào tai Hồng Loan khiến cô cực kỳ xấu hổ, cô hờn giận nói: “Cậu đừng nói nữa…”
Miệng hoa co rút khiến lối vào càng thêm chật hẹp. Trường Giang biết cô gái của mình rất mẫn cảm, cậu kéo cô đứng thẳng, để cô dựa người vào vách tường, tay phải rắn chắc đỡ một chân của cô, lúc này miệng hoa ngập nước đã nở rộ, Trường Giang đẩy hông đưa gậy thịt vào bên trong.
“Cậu đừng vội như vậy.”
“Ưm .. ahh…” Hồng Loan vòng tay ôm cổ Trường Giang, gậy thịt tấn công mãnh liệt làm cô bật thốt ra tiếng ngâm nga.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn
