
Thanh Xuân Nồng Nhiệt
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Thanh Xuân Nồng Nhiệt trạng thái : truyện full Thể loại : truyện H văn , văn phong không phù hợp vui lòng không đọc truyện nếu bạn chưa đủ 18 tuổi . Nội Dung : Thanh xuân cho ta yêu bằng cả trái tim nguyên sơ, dám đốt cháy bản thân trong ngọn lửa nhiệt thành dẫu biết trước tro tàn lạnh giá. Dẫu ngày ấy qua đi, dấu chân hai đứa in hằn trên con đường đầy lá phượng vẫn âm thầm thổn thức, nhắc ta nhớ về thứ tình yêu tinh khôi nhất nơi trái tim tập tễnh làm người lớn, nhưng nụ cười vẫn trong trẻo tựa buổi ban mai.
Chương 41
Đầu óc Hồng Loan vẫn trống rỗng, cô ngơ ngác gật đầu:
“Cô có thể cho con địa chỉ được không, con muốn đi thăm bố.”
“Nếu vậy thì cô sẽ đưa con đi.” Mẹ Thành nói xong liền lấy điện thoại đặt vé.
Thấy mẹ Thành nói như vậy, lúc này Hồng Loan mới tỉnh táo, cô băn khoăn một lúc rồi từ chối: “Không cần đâu cô, con…”
“Sao phải khách sáo với cô như vậy làm gì?” Mẹ Thành vừa dịu dàng vừa kiên quyết ngắt lời Hồng Loan, “Cô đã nói rồi, hai cô cháu mình sẽ cùng đi.”
Ngồi tàu cao tốc từ thành phố Ninh đến Sài Gòn mất khoảng bốn tiếng đồng hồ. Mẹ Thành hành động rất nhanh, cô đặt xong vé là lập tức đi thu dọn hành lý, nói đi là đi, không hề do dự.
Ở trên tàu cao tốc, mẹ Thành đã gọi điện thông báo trước cho Tố Anh – mẹ của Hồng Loan.
Lúc ấy mẹ Thành còn hỏi Hồng Loan có muốn nói chuyện với mẹ mình hay không, nhưng cô chỉ lắc đầu, không nói bất cứ lời nào.
Đầu óc cô đang rất rối loạn, Sài Gòn càng lúc càng gần, trái tim cô cũng đập càng nhanh.
Đến Sài Gòn thì đã là buổi chiều, khi thấy bóng dáng thân thương một năm không gặp đứng ở cửa nhà ga, tâm trạng căng thẳng của Hồng Loan mới thoáng thả lỏng, hốc mắt cô nhanh chóng ửng đỏ.
“Mẹ…!”
Tiếng khóc nức nở vang vọng trong xe taxi.
“Con bé này, khóc cái gì.” Vành mắt Tố Anh cũng hồng hồng, cô vươn tay vỗ lưng Hồng Loan rồi nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt con gái, “Ngoan nào, không khóc nữa. Khóc nữa là xấu gái lắm.”
“Mẹ gầy quá.” Hồng Loan vừa lau nước mắt vừa khịt mũi, giọng nói khàn khàn do khóc nhiều.
“Sao bố mẹ không nói cho con biết, thời gian qua con chẳng hay biết gì…” Nghĩ đến bệnh tình của bố, Hồng Loan lại không nhịn được mà rơi nước mắt, giọng nói bắt đầu nghẹn ngào.
Tú Anh thu lại cảm xúc, cô mỉm cười an ủi con gái, “Con đừng lo lắng, không phải bố đang bình phục rồi sao. Đôi mắt xinh đẹp này đừng để bị sưng, tí nữa bố con nhìn thấy thì thân thể lại không thoải mái…”
Hiểu con không ai bằng mẹ, Tố Anh đương nhiên hiểu rất rõ con gái mình.
Hồng Loan lập tức bị doạ, biểu tình trên mặt cô cứng đờ. Giây tiếp theo, cô vội vội vàng vàng lau nước mắt rồi điều chỉnh lại cảm xúc trên mặt.
Mẹ Thành và Tố Anh nhìn hành động đáng yêu của Hồng Loan thì không nhịn được cười, bầu không khí ảm đạm trong xe cũng dần tiêu tan.
Tố Anh không hề nói dối con gái, tình trạng hiện tại của chồng cô đã khá hơn nhiều.
Bệnh tình chuyển hướng xấu nhưng chưa đến mức xấu nhất, bắt buộc phải nhanh chóng cắt bỏ khối u, chẳng qua quá trình trị liệu rất đau đớn, không khác gì tra tấn… cũng may mà phát hiện sớm.
Hồng Loan hỏi vô cùng tỉ mỉ, dù mẹ nói đã không sao nhưng cô vẫn thấp thỏm bất an.
Hơn nữa mẹ cô còn gầy hơn trước rất nhiều, thoạt nhìn phải già đi vài tuổi.
Đối với người bệnh mà nói thì đau đớn chính là tự mình, tra tấn lại là người thân, nhất là mỗi đêm thức trắng coi chừng người bệnh.
Khi biết được bố mẹ thuê phòng để ở, Hồng Loan lại lo lắng hỏi trong nhà còn tiền không, liệu có đủ tiền chữa bệnh cho bố hay không. Cô còn âm thầm tính toán sẽ đi làm thêm vào hai tháng nghỉ hè để phụ giúp bố mẹ.
Thật ra Hồng Loan không cần lo lắng nhiều như thế, nhà Họ Nguyễn tuy không phải trâm anh thế phiệt nhưng cũng thuộc dạng gia đình giàu có. Chẳng qua công việc của Tú Anh và chồng không phát triển ở Sài Gòn, mà việc trị liệu phải ưu tiên hàng đầu nên bọn họ không rảnh để đi mua nhà.
Bệnh tình được khống chế, nhưng bọn họ phải ở lại Sài Gòn gần một năm vì khi khám định kỳ thì phát hiện ra khối u, chính vì vậy phải nằm viện để phẫu thuật. Quá trình trị liệu tốn thời gian lại đau đớn, cũng may sau khi kết thúc thì thân thể không còn vấn đề gì đáng lo, chỉ cần điều dưỡng là được.
Khi thấy bố chậm rãi ra ngoài đón mình, Hồng Loan khiếp sợ, bước chân cô lập tức dừng lại, không dám tiến lên trước. Sau khi thấy rõ người kia đúng là bố mình, cô vội vào chạy tới.
“Bố!”
Hồng Loan cẩn thận đỡ bố, đồng thời kiên trì muốn đưa ông về phòng, lo lắng ra tới ngoài miệng biến thành tức giận nên cô không ngừng nói: “Sao bố lại ra ngoài này? Mau mau mau, con đưa bố về phòng nằm……”
“Không sao, không sao, bố đã khoẻ rồi… Ơ con bé này, bố còn chưa chào hỏi cô Thành của con…”
Đọc truyện ngôn tình tổng tài giúp ta hiểu thêm về tính cách của những anh chàng tài giỏi. Họ thường thông minh, quyết đoán, và có tầm nhìn xa. Qua các câu chuyện, bạn sẽ nhận ra rằng bên trong vẻ ngoài lạnh lùng, họ thường là những người rất tình cảm và biết quan tâm. Điều này giúp ta có cái nhìn sâu sắc hơn về những người đàn ông thành đạt trong cuộc sống. Truyện Full
Hồng Loan mắt điếc tai ngơ, đến khi thấy bố nằm xuống giường thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, gánh nặng trong lòng cũng buông xuống.
Sắc mặt bố Nguyễn tái nhợt, cả người gầy đi trông thấy, quần áo giống như mặc nhầm size, nhìn không hề có sức sống.
Bố mẹ đều gầy không ra hình người, trong lòng Hồng Loan càng nặng nề.
Nghe tiếng nói chuyện của ba người trong phòng, Hồng Loan hoang mang lo sợ không biết nên làm gì.
Từ lúc gặp lại bố mẹ, tâm trạng Hồng Loan luôn uể oải không vui. Trường Giang gửi mấy tin nhắn đến nhưng cô không hề trả lời, thậm chí còn tắt luôn nguồn điện thoại.
Khi Trường Giang biết được chuyện mẹ và Hồng Loan đi Sài Gòn vì việc của cô chú Thẩm từ bố mình, cậu vội vàng gọi điện cho Hồng Loan.
Thấy điện thoại báo thuê bao, Trường Giang đã biết có gì đó không đúng, cậu không suy nghĩ gì nhiều mà lập tức gọi điện cho mẹ để hỏi về tình huống của Hồng Loan.
Trường Giang quá nôn nóng, chỉ vì xúc động trong phút chốc mà làm bại lộ mối quan hệ không bình thường của hai người.
Mẹ Thành thấy con trai để tâm tới Hồng Loan như vậy, sắc mặt cô lập tức nghiêm túc, cô muốn con trai thành thật khai báo mọi chuyện.
Trường Giang cũng không có ý định giấu giếm, hơn nữa cậu còn bảo vệ người trong lòng: “Con theo đuổi cậu ấy trước, mẹ đừng hỏi gì Hồng Loan, con sẽ nói rõ với mẹ sau…”
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn
