
Thanh Xuân Nồng Nhiệt
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Thanh Xuân Nồng Nhiệt trạng thái : truyện full Thể loại : truyện H văn , văn phong không phù hợp vui lòng không đọc truyện nếu bạn chưa đủ 18 tuổi . Nội Dung : Thanh xuân cho ta yêu bằng cả trái tim nguyên sơ, dám đốt cháy bản thân trong ngọn lửa nhiệt thành dẫu biết trước tro tàn lạnh giá. Dẫu ngày ấy qua đi, dấu chân hai đứa in hằn trên con đường đầy lá phượng vẫn âm thầm thổn thức, nhắc ta nhớ về thứ tình yêu tinh khôi nhất nơi trái tim tập tễnh làm người lớn, nhưng nụ cười vẫn trong trẻo tựa buổi ban mai.
Chương 39
Giọng Trường Giang trầm thấp lại hơi khàn khàn, Hồng Loan bị cơn buồn ngủ đánh úp nên ngoan ngoãn nhắm mắt.
Trường Giang dịu dàng hôn lên mí mắt cô, giọng nói nhỏ nhẹ nghe như nỉ non.
“Cục cưng, ngủ ngoan.”
Hồng Loan dần dần chìm vào mộng đẹp.
***
Kết thúc kỳ nghỉ đông, mọi người quay lại trường học, ngày thi đại học cũng cận kề.
Mỗi ngày trôi qua nhanh chóng, lịch treo trên vách tường bị xé từng tờ một, đến khi chỉ còn lèo tèo vài tờ đến gió cũng thổi bay, không khí trong phòng học càng nặng nề, áp lực.
Thời gian giống như con chiến mã chạy nước rút, chẳng mấy chốc mà gần đến ngày thi đại học.
Hồng Loan mở danh bạ điện thoại, cô lẳng lặng nhìn màn hình, vẻ mặt đầy do dự.
Nên gọi một cuộc điện thoại hay là chờ một cuộc điện thoại?
Dù cách hai ba tuần là mẹ sẽ gọi điện thoại về, số lần cũng nhiều hơn học kỳ một, nhưng cô vẫn hy vọng có bố mẹ bên cạnh vào ngày thi đại học.
Hồng Loan do dự chưa bao lâu thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
Cô nhanh chóng nghe điện.
“Mẹ.”
“Hồng Loan…”
Điện thoại truyền đến giọng nói cực kỳ quen thuộc nhưng lại rất đỗi xa xôi.
Hai đầu điện thoại không hẹn mà cùng yên lặng trong thoáng chốc.
Sau đó lại không hẹn mà cùng mở miệng ——
“Hồng Loan……”
“Mẹ……”
Hai người dừng một chút, Hồng Loan chờ mong nói, “Mẹ nói trước đi.”
“Hồng Loan có khoẻ không?”
“Con vẫn bình thường.”
“Ba hôm nữa là thi đại học rồi, con cảm giác thế nào? Có lo lắng không? Có muốn ăn gì không?”
Ba câu hỏi liên tiếp được đặt ra, có vẻ mẹ cô còn lo lắng hơn cô.
Hồng Loan không nhịn được cười, cô vui vẻ trả lời: “Mẹ yên tâm đi ạ.”
“Ừm, Hồng Loan nhà chúng ta luôn ngoan ngoãn nghe lời, không cần bố mẹ phải nhọc lòng… thế con có dự định đăng ký trường nào chưa?”
“Tạm thời con chưa biết chọn trường nào…”
“Không sao, không việc gì phải vội. Thi xong có cả đống thời gian để suy xét lựa chọn. Mấy ngày này con phải thư giãn thả lỏng, đừng suy nghĩ nhiều, duy trì tâm trạng như bình thường là được. Mẹ tin tưởng con gái của mẹ có thể phát huy ngoài sức tưởng tượng!”
“Vâng ạ!” Hồng Loan ngoan ngoan gật đầu, cô đang định nói tiếp thì mẹ cô lại lên tiếng trước.
“Hồng Loan, mẹ thật sự xin lỗi, ngày con thi đại học… bố mẹ đều bận việc nên không thể trở về…”
Hồng Loan không còn nghe thấy rõ mẹ mình đang nói gì, quẩn quanh tai cô chỉ có bốn chữ “không thể trở về”.
Hồng Loan rũ mắt, ngón tay nắm chặt điện thoại, cô gian nan hỏi một câu; “Vậy khi nào bố mẹ mới về?” Chẳng lẽ đến tận ngày khai giảng cũng chỉ có một mình cô đi làm thủ tục nhập trường?
Giọng nói Hồng Loan nghe rất buồn, lí nhí không rõ tiếng.
“Chắc khoảng mùng mười, muộn nhất là cuối tháng sẽ trở về. Nếu không về thì bố mẹ làm sao kịp mở tiệc ăn mừng cho Hồng Loan, đúng không nào…”
…
Kết thúc trò chuyện, Hồng Loan ngồi yên lặng một lúc lâu, sau đó cô ôm theo tâm trạng sa sút chìm vào giấc ngủ.
Mãi đến sáng ngày hôm sau, khi bất ngờ nhận được quà của bố mẹ thì những uất ức trong lòng cô mới vơi bớt.
Vào ngày thi đại học, mẹ Thành cố ý xin nghỉ hai ngày, dù Hồng Loan có nói gì thì mẹ Thành vẫn nhất quyết đưa hai người đến điểm thi.
Trường Giang và Hồng Loan thi cùng một địa điểm nhưng khác phòng thi, một người phía đông, một người phía tây, bước vào cổng trường là không còn cùng đường.
Tiến vào phòng thi, Hồng Loan không nghĩ bất cứ thứ gì, kể cả tâm trạng thấp thỏm lo âu cũng không hề tồn tại. Cô ngồi lẳng lặng tại chỗ đợi đến giờ thi, khi tiếng chuông báo bắt đầu thì Hồng Loan lập tức chuyên chú làm bài thi.
Ba năm mài kiếm, hai ngày này cũng chính là lúc kiểm nghiệm thành quả.
Truyện Full từ các nền văn hóa khác nhau giúp bạn mở rộng hiểu biết về thế giới và con người. Bạn sẽ khám phá những phong tục tập quán, giá trị sống và cách suy nghĩ của người khác, từ đó phát triển cái nhìn đa chiều về xã hội.
Bài kiểm tra cuối cùng đã xong, cổng trường đông nghịt người, khắp nơi là ánh mắt mong mỏi và trông ngóng của phụ huynh.
Hồng Loan đã có kinh nghiệm, cô linh hoạt chen chúc trong đám người, rất nhanh đến chỗ giao hẹn với mọi người. Khi nhìn thấy cô chú vẫy tay mỉm cười với mình, không hiểu sao Hồng Loan lại thấy khóe mắt cay cay, suýt nữa thì cô đã rơi lệ.
Cảm xúc này không phải là buồn bã, cũng không phải là đa sầu đa cảm, có thể nói đây là một loại cảm động, hoặc là một loại trút được gánh nặng.
Thi đại học kết thúc là đến ngày cả lớp tụ họp gặp gỡ.
Thời gian qua do bận rộn việc học rồi áp lực thi cử, Hồng Loan không giao tiếp nhiều với bạn bè cùng lớp, hơn nữa cô còn thuộc dạng trầm tính, cho nên không quá thân quen với nhiều người.
Bởi vậy Hồng Loan chỉ yên lặng ngồi một chỗ thưởng thức đồ ăn và nhìn mọi người cười đùa náo nhiệt, thỉnh thoảng cô cũng quay sang nói chuyện với Tuấn, khi có người tới mời rượu thì cô mỉm cười nâng ly rượu lên rồi nhấp một ngụm.
Tất cả mọi người đều thật sự dễ thương.
Sau khi tốt nghiệp, đám nam sinh lập tức không kiêng dè gì nữa, bọn họ khoác vai nhau rồi cùng nhau cạn chén như thể anh em thân thiết, thậm chí còn cùng phối hợp để chuốc rượu thầy chủ nhiệm, ngay đến nữ sinh cũng không chịu buông tha.
Dù sao đây cũng chỉ là rượu hoa quả, ai cũng có thể uống, nếu không thể uống thì nhấp môi là được.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn
