
Thanh Xuân Nồng Nhiệt
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Thanh Xuân Nồng Nhiệt trạng thái : truyện full Thể loại : truyện H văn , văn phong không phù hợp vui lòng không đọc truyện nếu bạn chưa đủ 18 tuổi . Nội Dung : Thanh xuân cho ta yêu bằng cả trái tim nguyên sơ, dám đốt cháy bản thân trong ngọn lửa nhiệt thành dẫu biết trước tro tàn lạnh giá. Dẫu ngày ấy qua đi, dấu chân hai đứa in hằn trên con đường đầy lá phượng vẫn âm thầm thổn thức, nhắc ta nhớ về thứ tình yêu tinh khôi nhất nơi trái tim tập tễnh làm người lớn, nhưng nụ cười vẫn trong trẻo tựa buổi ban mai.
Chương 35
Trường Giang nhìn Hồng Loan rất lâu, cậu yên lặng không nói gì.
Hồng Loan biết ý, cô vươn tay ôm Trường Giang, mặt dán vào lồng ngực ấm áp của cậu, giọng nói vừa mềm mại vừa ngọt ngào: “Cậu lợi hại hơn, cũng vất vả hơn.”
Mặc dù Trường Giang nói vài ba câu là xong, nhưng Hồng Loan biết không trường học nào lại muốn công khai vấn đề “bạo lực học đường” đầy mẫn cảm ra bên ngoài. Sự việc còn rắc rối hơn nhiều, mà Trường Giang của cô chắc hẳn phải phí không ít tâm tư.
Trường Giang cũng vươn tay ôm Hồng Loan, giải quyết xong việc này thì trong lòng cậu mới thấy nhẹ nhõm.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chẳng mấy chốc đã sắp tới giao thừa.
Từ trước đến nay kỳ nghỉ đông luôn quá ngắn, ngay sau khi học sinh được tự do, bọn họ bắt đầu đếm ngược ngày được nghỉ.
Ba mươi tết càng ngày càng gần, mẹ Thành bắt đầu chuẩn bị một loạt đồ tết, vậy mà Hồng Loan vẫn không nhận được tin tức gì của bố mẹ.
Bố mẹ cô vẫn chưa trở lại, lẽ nào gia đình cô không thể đoàn tụ vào giao thừa năm nay? Hồng Loan kìm nén không được nữa, cô gọi điện thoại hỏi bố mẹ có sắp xếp về ăn tết được không.
Trường Giang vừa đẩy cửa vào đã thấy Hồng Loan ngồi bên cửa sổ và ngơ ngác nhìn ra ngoài, cô ngồi yên không nhúc nhích, toàn thân toát ra một loại cảm giác u buồn.
“Sao vậy?”
Cánh tay Trường Giang vòng qua bả vai Hồng Loan, cô vội vàng thu hồi những suy nghĩ trong lòng rồi quay sang nhìn cậu.
Hồng Loan không nói lời nào, Trường Giang lẳng lặng chờ, rất lâu sau cô mới yếu ớt mở miệng.
“Bọn họ không về… Giao thừa năm cuối cùng trong thời học sinh của tớ mà bọn họ vẫn bận rộn. Trước kia bọn họ không như thế, bây giờ không ai muốn về gặp tớ cả…”
Trường Giang nhanh chóng hiểu “bọn họ” là ai, cậu nhỏ giọng an ủi: “Năm nay cô chú bận rộn công việc, cho nên mới phải tạm thời để cậu sống ở đây. Cậu là con gái bảo bối của bọn họ, làm sao bọn họ lại không muốn về ăn tết với cậu được. Cậu đừng suy nghĩ lung tung.”
Thấy vẻ mặt cô tràn đầy tủi thân, Trường Giang giả vờ nói: “Chẳng lẽ cậu ghét bỏ nơi này? Cho nên mới không muốn ăn tết cùng nhà tớ? Haizzzz, cũng đúng thôi, ngôi nhà nhỏ của tớ khiến cậu phải chịu thiệt rồi.”
“Ai bảo cậu thế?” Hồng Loan thở phì phò tức giận đập một cái vào người Trường Giang, “Cậu cố ý chế nhạo tớ!”
Trường Giang yên tâm hơn khi thấy vẻ mặt Hồng Loan không còn buồn bã rầu rĩ, cậu nhẹ nhàng nhéo má cô: “Nếu không phải thế thì Hồng Loan chứng minh cho tớ nhìn đi, cậu đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta hãy đón tết thật vui vẻ.”
Đêm giao thừa, không ai có thể thức trắng đêm, khi tỉnh dậy thì một năm mới đã bắt đầu.
Đi chúc tết vào mùng một đầu năm là một chuyện vô cùng lúng túng với Hồng Loan.
Bố Thành và mẹ Thành hỏi cô có muốn đi cùng hay không, đây đều là họ hàng bên nhà chú Thành, với lại bọn họ không biết cô là ai, nếu đi cùng thì lại phải giải thích phức tạp, cho nên cô lúng túng lắc đầu từ chối.
Ba người nhà họ Thành cũng nghĩ tới vấn đề này, khi nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Hồng Loan, cả nhà đều cùng nhau cười.
Cuối cùng bố Thành dẫn Trường Giang đi chúc tết, còn mẹ Thành và Hồng Loan thì ở nhà, hai người ngồi cắn hạt dưa đợi mọi người đến chúc tết.
Nếu phải ra ngoài ăn cơm, bố mẹ Thành sẽ không để Hồng Loan ở nhà một mình. Cho nên mấy ngày liên tiếp, Hồng Loan toàn ở nhà người lạ vui chơi giải trí, mỗi lần đi là ở đó cả ngày, vì vậy mà thời gian trôi qua cũng khá nhanh.
Mùng tám, tạm thời không phải ra ngoài làm khách. Khi thấy vẻ mặt Hồng Loan tựa như cuộc sống không còn gì luyến tiếc, Trường Giang bèn đề nghị cô gọi thêm mấy người bạn để đi cùng nhóm ba người bọn cậu ra ngoài ăn bữa cơm, đồng thời hít thở không khí cho thoải mái.
Ở đây Hồng Loan không có mấy bạn bè, cho nên cô chỉ gọi Tuấn.
Đây là lần đầu tiên cô đi ăn cơm cùng nhóm bạn Trường Giang, nhưng ngẫm lại cô còn có Tuấn đi cùng, bữa cơm này sẽ không đến nỗi quá ngượng ngùng.
Tại phòng riêng trong nhà hàng, Hạng Cần, Trần Nam và Tuấn đã tới trước. Khi Hồng Loan và Trường Giang vừa bước vào cửa, Hạng Cần lập tức gõ bàn la hét ——
“Kinh chưa, kinh chưa? Trường Giang nhà chúng ta cuối cùng cũng chịu dẫn bạn gái loli đi cùng…”
truyện ngôn tình không chỉ là nguồn cảm hứng mà còn là người thầy dạy ta về cuộc sống. Những câu chuyện trong truyện thường phản ánh chân thực các khía cạnh của xã hội, từ đó giúp người đọc nhận ra ý nghĩa của sự cố gắng và lòng nhân ái. Đọc truyện chính là cách để ta trở nên mạnh mẽ hơn trong hành trình cuộc đời. đọc truyện cùng ha ha truyện
“Haizzz —— lại còn nắm tay nhau nữa kìa, bọn họ đúng là dính nhau như sam. Tốt xấu gì cũng phải suy nghĩ cho mấy đứa cẩu độc thân quý tộc như bọn tôi chứ…”
“Loli, cậu có em gái hay bạn bè nào xinh như cậu không? Giới thiệu cho tớ một người…”
Hồng Loan: “…….” Từ khi nào thì cô có thêm cái biệt danh “loli” này???
Hạng Cần nói nhiều như đít vịt, Trường Giang không nhịn được nữa, cậu duỗi chân đạp bạn mình một phát: “Mấy ngày không thấy là cậu lại ngứa da hả? Mau mau vào nhà vệ sinh xả sạch nhân phẩm của mình đi.”
“Đừng để ý đến cậu ta.” Trần Nam nói với Hồng Loan, sau đó quay sang nhìn Hạng Cần đang đứng bên cạnh mình, “Ngay đến anh em tốt cũng không chịu nổi cậu, vậy cô gái nào chịu nổi cậu?”
“Này này Trần Nam, cậu vừa vừa phai phải thôi, dù gì chúng ta cũng đang đứng trước mặt chị dâu, cậu có thể chừa lại cho tôi chút mặt mũi không?”
“Cậu làm gì có mặt mũi mà chừa!”
Hạng Cần: “………….”
“Ha ha ——” Hồng Loan bật cười, hai người bọn họ tranh cãi đúng là thú vị.
Có người dở hơi như Hạng Cần nên bữa cơm này rất vui vẻ, thỉnh thoảng Hồng Loan cũng nói một hai câu, Tuấn thì cười không khép miệng.
Thấy Hồng Loan thoải mái như vậy, khuôn mặt Trường Giang cũng giãn ra. Chỉ có điều cô ngồi cách mình hơi xa, sơ sót này khiến Trường Giang không vui cho lắm.
Cơm nước xong xuôi, Hạng Cần đề nghị đi hát karaoke, Trường Giang nói bữa ăn hôm nay cậu mời, còn bây giờ cậu và Hồng Loan có việc đi trước.
Hạng Cần nghe xong lập tức không vui, Trần Nam biết đôi tình nhân này muốn thế giới của hai người, cậu bèn kéo Hạng Cần và gọi Tuấn rời đi.
“Trần Nam, cậu làm gì vậy? Á… cậu kéo tôi làm cái gì?”
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn
