Mô tả hình ảnh

Dục Tình Buộc Chân

Truyện đã Full

(Click xem Danh Sách Chương)
  • lưu truyện

Mô tả Truyện :

Truyện ngôn tình sắc Dục Tình Buộc Chân - tình trạng : truyện Full - Thể loại : Truyện Sắc H văn Truyện có nhiều mô tả và ngôn luận không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi - Nội dung : Phụ nữ khôn biết giữ những gì cần giữ, trong ân ái nam nữ thì chuyện giữ tôn nghiêm là không cần thiết có những thứ phải phủi bỏ tôn nghiêm tự tôn của cả hai để đạt cao trào hòa hợp là chuyện đương nhiên cứ như câu thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn cũng vậy. Bài học ân ái là bài học vở lòng để hòa hợp cùng nhau.

Chương 6 : H Văn

Buổi tối Minh Anh về nhà, anh ngồi trong phòng khách, cảm xúc không tốt lắm, sau khi nhìn cô một hồi thì sắc mặt càng thêm tối tăm.

“Em nói những lời đó với Thanh Thảo là có ý gì?”

“Ý trên mặt chữ.”

“Em vẫn kiên trì muốn ly hôn?”

“Em có lý do gì để thay đổi tâm ý ư?”

“Anh cho rằng chúng ta đã đạt đến một sự ăn ý, tiếp tục duy trì mối quan hệ hôn nhân.” Minh Anh nói, đoạn bổ sung, “Bắt đầu lại lần nữa, nghiêm túc đối với cuộc hôn nhân này.”

“Cũng chỉ vì chúng ta đã làm tình?” Ái My cười, “Nam nữ thành niên, lại có hôn ước, làm hai lần cũng không tính là trái đạo đức pháp luật, nếu anh để ý thì cũng có thể không nói cho bất cứ ai khác.”

“Em biết rõ ý anh không phải như thế.” Minh Anh nghẹn lời, lần đầu tiên anh lại cảm thấy vô lực trước đối thủ đàm phán như thế, thật ra vấn đề này rất đơn giản, anh thừa nhận lý do bản thân muốn gia hạn hợp đồng là vì yêu là được.

“Anh muốn nói là anh yêu em sao? Không, anh chỉ có dục vọng của một người đàn ông bình thường mà thôi.”

Đầu Minh Anh lại đau, xuống giường Ái My thật sự có một sự trưởng thành và lý trí vượt qua tuổi tác của mình, tài ăn nói cũng là số một.

Anh tức giận nghĩ rằng Ái My rất phóng khoáng trong quan hệ nam nữ, là người yêu cũ đã mất hứng thú với cô chăng, cô đã từng trải qua bao nhiêu mối quan hệ tình cảm mãnh liệt ngắn ngủi rồi?

“A! Làm gì thế!” Ái My thấy anh trầm mặc nửa ngày, đột nhiên đứng dậy bế cô lên.

“Làm tình.” Minh Anh tức giận, phụ nữ thật khó đối phó.

Những  quyển  truyện ngôn tình tổng tài cung cấp nhiều ngôn từ độc đáo và phong phú trong giao tiếp hàng ngày của các tổng tài. Điều này giúp bạn mở rộng vốn từ vựng và phong cách diễn đạt. đọc truyện Full cùng ha ha truyện

Đây là lần đầu tiên cả hai tắm cùng nhau, ngâm mình trong bồn tắm, vuốt ve cặp mông tròn trịa múp rụp của cô, mặc cô bám dính trên người hôn anh, Minh Anh cảm thấy quả nhiên miệng của người phụ nữ này chỉ thích hợp dùng để hôn môi, không thích hợp để nói chuyện phiếm, vì một khi mở miệng là lại chọc tức anh.

“Anh ơi ~ anh làm tình với em sướng hơn hay làm tình Thanh Thảo sướng hơn?”

Minh Anh bật dậy ôm người đứng lên bước ra phòng tắm đi đến phòng ngủ, mặt đen thôi rồi, Ái My không sợ chút gì, thậm chí còn có chút chờ mong, cắn đầu vú anh đổi lấy một tiếng anh hít hơi.

Em ấy thật sự muốn bị mình chơi chết! Minh Anh đã nghĩ như thế, anh cũng không muốn trả lời loại câu hỏi không có đáp án chính xác này, nhưng Ái My lại cứ bám mãi không tha.

Ái My bị anh nhìn chằm chằm đến nỗi da đầu tê dại không được tự nhiên, “Vẫn… vẫn làm sao?” Cô nghĩ, bản thân phá hỏng bầu không khí rồi.

Minh Anh dùng thân dưới chọc cô, rất cứng, rất nóng, rất lớn.

Ái My cười, cầm tay anh dán lên trên bầu ngực của mình, nũng nịu cầu yêu, “Vào đi mà ~”

Minh Anh kéo cánh tay cô dẫn người đi đến phòng để đồ, nơi đó có một cái gương rất lớn, Minh Anh muốn làm gì không cần nói cũng biết, Ái My đỏ mặt lên, nhưng không muốn rụt rè.

“Anh trai nhỏ biết chơi thế sao?”

“À.” Minh Anh có chút hung dữ ôm cô đứng trước gương, ngón tay thon dài trượt từ đầu nhũ xuống đến rốn, rồi biến mất vào trong lạch đào nguyên.

Ái My như con tôm luộc đỏ lên từng lớp, xinh đẹp không sao tả siết, Minh Anh chưa bao giờ làm tình mà đũa bỡn như thế này, thế mà lúc này trong đầu đã có hàng vạn điều biến thái muốn làm cùng cô: “Muốn biết đáp án của tôi… vậy thì em nói tôi nghe xem, tôi đụ em sướng, hay là bạn trai cũ của em đụ em sướng hơn?”

Tự vác đá nện vào chân không ai khác chính là cô, kế hoạch dùng người yêu cũ của Ái My không phải là dùng ở chỗ này, cô cũng chỉ có thể nói, “Mặt sinh lý, là anh.”

Thật ra mặt nào cũng là anh cả, nhưng Ái My không thể nói thế.

Không nhìn ra là Minh Anh có vừa lòng hay không, nhưng động tác hôn cô đã dịu dàng hơn rất nhiều, như mang theo chút cam chịu nào đó.

Minh Anh ôm cô nghiêng người đứng trước gương tiến vào từ phía sau, từng cú nện cô như thể biến cô thành từng mảnh nhỏ, hai người làm tình tạo ra vô vàn chất lỏng dư thừa nhỏ giọt lên chiếc thảm trắng sữa.

“Thảm dơ rồi kìa ~”

Minh Anh bất mãn, còn có tâm tư nhỏ thương cái thảm?

“làm tình dơ em luôn được không?”

“Dạ ~ Chồng bắn cho em~”

Được tiêm thuốc trấn an, Minh Anh không hề nghĩ đến chuyện tránh thai, như một pháo đài bắn đậm vào trong cơ thể cô rồi ôm cô ve vuốt an ủi.

Ái My rời khỏi lồng ngực anh, ngồi xổm xuống blowjob cho anh, nơi riêng tư còn có chất lỏng cuồn cuộn chảy ra song cô mặc kệ, tiếp tục nghiêm túc si mê mút cho anh.

“Ưm ưm… thoải mái không?”

Minh Anh sướng muốn chết, ấn cô xoay người lại ngồi xuống, xuyên qua chiếc gương nhìn đường cong eo mông người phụ nữ đang ngoan ngoãn quỳ xuống trước thân thể mình, một trên một dưới của cô phun ra nuốt vào làm cho ham muốn chinh phục của người đàn ông được thỏa mãn chưa từng có, Ái My sao có thể không yêu anh được. Không yêu anh mà hầu hạ anh như thế sao?

“Ái My…” Anh gọi cô, giọng nói gợi cảm không chịu được.

Ái My ngẩng đầu, bờ môi đỏ au, vô cùng mê người, ánh mắt nhìn anh như thiếu nữ yêu đắm say, đầu quả tim của Minh Anh run bật lên.

“Nuốt vào đi… sâu thêm chút nữa.” Anh nói, vài phút sau phun ra hết trong khoang miệng người phụ nữ.

Ái My nuốt ực một hơi xuống, nhăn mặt thè lưỡi ra nói khó ăn quá trời, thứ đầu tiên mà Minh Anh nghĩ đến là hóa ra những biểu hiện hôm nay của cô đúng là lần đầu tiên thật.

Ái My được ôm lên đùi người đàn ông hưởng thụ những chiếc âu yếm của anh, từ trong gương nhìn vào, cảnh đẹp ý vui, “Đẹp quá, chụp một tấm lưu niệm không?”

“Từng chụp chưa?” Anh hỏi, ngữ điệu không tốt là mấy.

Ái My hôn lên mũi anh, “Không có.”

Minh Anh đi ra ngoài lấy điện thoại của mình, Ái My chụp một tấm hai người trần trụi ôm lấy nhau.

Thanh Thảo hẹn Minh Anh ăn cơm, bèn chọn một nhà hàng gần công ty anh. Cả hai đều rõ hướng đi của cuộc nói chuyện lần này, Minh Anh không nói nhiều, chờ cô ta lên tiếng.

“Minh Anh, lúc chúng ta ở bên nhau ắt là em đã khiến anh mệt mỏi lắm nhỉ,” Cô ta hỏi, ngữ điệu chân thành.

**************

Phải là rất mệt, Thanh Thảo kiêu ngạo lại nhạy cảm, lúc nào cũng không muốn chiếm hời tiền bạc, vậy nên nơi hai người hẹn hò và chi phí rất có hạn, luôn AA, tặng quà còn đau đầu hơn, thư ký vạn năng của Minh Anh còn chẳng tìm ra được món quà nào mà không mạo phạm đến Thang Tư Mẫn.

Minh Anh bận, nhưng vẫn muốn phối hợp với thời gian của cô ta để hẹn hò, mọi lần đều tan trong không vui, Thanh Thảo không chịu qua đêm ở chung cư của anh, cũng không chịu cho siêu xe của anh dừng ở dưới lầu nhà mình.

“Ngày đó em thường hay suy nghĩ, nếu em không đi học ở trường Cấp ba Tư nhân thì tốt rồi, chúng ta sẽ không gặp được nhau. Rõ ràng không phải là hai người cùng thế giới, gặp được nhau cùng lắm cũng chỉ làm tăng thêm phần tiếc nuối.” Thanh Thảochủ động thẳng thắn bày tỏ nội tâm của mình, Minh Anh nghe, anh cũng muốn biết những điều ấy.

“Tình cảm ba mẹ em vẫn luôn nhạt nhẽo, sau này em mới biết được mẹ em đã bò lên giường chủ tịch công ty ba em, đổi lấy một lời hứa hẹn xuất ngoại du học và một trường cấp ba tư nhân cho em. Em đã nhìn thấy người vợ của người đàn ông kia, bà ta tự tìm đến cửa nhà em nói chuyện ngay trước mặt ba em và em, đó là lần đầu tiên em cảm nhận được tầng lớp thượng lưu hạ nhục một người lại có thể nhẹ bẫng đến thế.”

“Lần thứ hai là mẹ tôi.” Minh Anh tiếp lời.

Nét mặt Thanh Thảo trở nên bối rối trong chớp mắt, lần họ cãi nhau kịch liệt nhất là cái lần Minh Anh không màng cô ta phản đối đã nói chuyện này ra với gia đình, một tháng sau mẹ Tư mời cô ta đến nhà họ Tư tham gia tiệc. Mẹ Tư không thể hiện trực tiếp ra sự bất mãn với cô ta, nhưng sau khi bữa tiệc dần kết thúc, có một vị khách nữ len lén đàm tiếu về câu chuyện cũ một người phụ nữ nghèo leo được lên cành cao, mẹ Tư dùng một bữa tiệc để cho cô ta biết rằng mình không xứng.

“Cô không hề nghĩ nếu một ngày nào đó chúng ta kết hôn, cô làm vợ tôi sẽ phải ứng phó với những trường hợp ấy không ngừng nghỉ, và sẽ có rất nhiều lúc cô còn phải dùng chính thân phận ấy để sắp xếp cho những trường hợp như vậy.” Minh Anh nói.

“Anh chắc đã hận em lắm, mẹ anh…” Thanh Thảohỏi, ngón tay quấn chặt lấy nhau.

“Là tự cô muốn chia tay.” Minh Anh đáp.

Sau bữa tiệc ấy mấy tháng, mẹ Tư lại hẹn gặp Thang Tư Mẫn, hai người không biết đã nói gì, Thanh Thảonói lời quá đáng, khiến mẹ Tư tức giận đến nỗi tái phát bệnh tim nhập viện.

Nhà họ Tư không cho cô ta bước chân vào bệnh viện dù chỉ một bước, Minh Anh không màng ngày đêm chăm nom ở bệnh viện, gặp lại nhau đã là một tuần sau, Thanh Thảocho rằng anh sẽ tức giận nổi nóng, song anh chỉ mệt mỏi nhìn cô ta và rằng, “Tư Mẫn, anh rất mệt, hôm nào chúng ta lại nói sau.”

Một tuần đó Thanh Thảođã suy nghĩ rất nhiều, cảm xúc ngữ điệu của mẹ Tư ngày đó khiến cô ta nhớ đến sự nhục nhã khốn khó nhất trong đời kia, cô ta cũng từng thử nói vài câu khơi thông, thậm chí lúc mẹ Tư chuẩn xác nói rằng hai người không hợp cô ta đã đáp lại: “Con và Thừa Nam bên nhau tuyệt đối không phải vì tiền bạc của anh ấy, anh ấy rất ưu tú.”

Nhưng vẫn xúc động, Thanh Thảo chỉ trích mẹ Tư lợi dụng những lời nghị luận đàm tiếu của người khác để cô ta biết khó mà lui, mẹ Tư nghe vậy cũng chỉ cười như thể ai đó đã xác nhận được kết luận của chính mình.

“Cô và Thừa Nam bên nhau, những lời nghị luận về thân phận và xuất thân của cô tuyệt đối sẽ không vì sự chấp nhận của chúng tôi mà ngừng lại, cái cô đối mặt tuyệt đối không chỉ là những lời bình của đám người dưới. Cô Thang cảm thấy bản thân có thể hạ cái tôi và sự kiêu ngạo của mình xuống, vì con trai tôi mà chấp nhận áp lực ấy cả đời chăng?”

“Hai người bên nhau tại sao cứ nhất mực phải là đằng gái thỏa hiệp? Cháu không ngại cùng Thừa Nam sống cuộc đời bình thường, anh ấy cũng không phải chủ động tiếp nhận công ty, đúng không ạ?”

Câu này rất đúng, nhà họ Tư có hai người con, Tư Thừa Bắc vì tình yêu mà định cư ở nước Mỹ xa xôi, con dâu cả cũng chỉ là một nhân viên công vụ xuất thân bình thường, năm nhất đại học Minh Anh đã cùng Bạch Tương gầy dựng sự nghiệp riêng, có lý tưởng của chính mình. Về lần khắc khẩu ấy của hai người, đến nay Minh Anh cũng không biết nội dung cụ thể, anh đã từng nghi ngờ có phải thái độ mạnh mẽ của mẹ mình đã gây tổn thương cho Thang Tư Mẫn, nhưng hiện tại anh đã không còn muốn biết nữa.

Ái My nói đúng, dựa vào tính cách chuẩn mực của mẹ Tư, nhất định sẽ không dùng lời lẽ gây tổn thương cho hậu bối.

“Đã qua rồi, nếu mẹ tôi mạo phạm đến cô, tôi xin lỗi cô lần nữa.” Minh Anh muốn kết thúc cuộc trò chuyện này.

“Thừa Nam, phải là em xin lỗi, lúc tuổi trẻ đã đặt nặng lòng tự tôn quá, nhưng trừ lòng tự tôn ra thì em có còn gì nữa đâu? Ai ai cũng nói em không xứng, em càng sợ tình cảm của anh dành cho em chỉ là thương cảm.”

“Thừa Nam, em chỉ muốn biết, anh còn tình cảm gì với em không? Em biết anh và Ái My chỉ là diễn kịch. Em vẫn luôn suy nghĩ, nếu tối hôm ấy em đến…”

Sau khi Thanh Thảođơn phương nói chia tay Minh Anh đã giữ lại một lần, hẹn cô gặp nhau ở nơi cả hai thường hẹn hò để nói chuyện lại, lúc đó Ái My nhận một công việc cần xuất ngoại, chỉ cần xuất ngoại một năm thì công việc của cô ta có thể bò lên một vị trí cao mới. Cô ta chọn sự nghiệp, cô ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất để đạt điều kiện xứng đôi với Minh Anh.

“Tôi và Ái My là cuộc hôn nhân thật sự.” Minh Anh nói, Thanh Thảo trắng cả mặt.

Minh Anh vừa về đến nhà đã thấy Ái My đang ngồi trên sô pha, hai tay khoanh trước ngực nhìn anh đầy tức giận, biểu cảm sinh động đáng yêu, khá có khí thế đánh giặc, nhưng lại không có ý giận dỗi.

“Sao thế?”

Ái My đưa điện thoại cho anh, là ảnh chụp anh và Thanh Thảoăn cơm.

“Lâm Sam gửi cho em, cô ấy cũng ăn cơm ở đó, Lâm Sam nói, dự án thành phố cổ kia anh mà không nhượng bộ thì cô ấy sẽ cầm bức ảnh này đi tìm mẹ anh.”

Minh Anh cười, Lâm Sam cũng xem như là người quen cũ, tuổi 30 nhưng tâm hồn chỉ 13, cứ thích hành hạ nhau.

“Cô ấy đến tìm anh ôn chuyện, nói không nhiều,” Minh Anh giải thích.

Ái My đã cười tự lâu, cầm điện thoại lên đấu võ mồm với Lâm Sam, “Chúng ta ly hôn phải là em có niềm vui mới trước, anh đừng có giành trước của em, em còn cần mặt mũi đó!”

Minh Anh cười, “Được, vậy nói xem, em tìm cho anh kẻ nối nghiệp dạng gì nào, anh cũng cần có mặt mũi.”

“Vẫn đang tìm, đừng có gấp,” Ái My nói đoạn đứng lên đi tắm, Minh Anh nhìn bóng dáng bình tĩnh của cô mà hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ cô gái này thật đúng là kiêu ngạo.

Cách ngày mẹ Tư gọi điện thoại đến gọi Ái My về nhà ăn cơm, bà đã biết chuyện Thanh Thảođẩy tin lên nhằm vào Tào Giai Giai, sợ con dâu mất vui, cố ý gọi đến an ủi.

“Chuyện bình thường thôi ạ, mẹ cũng biết, truyền thông luôn cần chút tin tức ấy mà.”

Minh Anh vừa về đã bắt gặp Ái My đang ôm bà làm nũng, ngọt ngào nói, “Không có đâu ạ, chuyện tình cảm của chúng con tốt lắm, mẹ sao lại nghi ngờ chính con trai của mình thế được, Thừa Nam sẽ không làm chuyện gì có lỗi với con đâu.”

“Chỉ cần hai đứa tốt đẹp là mẹ an tâm rồi, mấy năm nữa có thêm đứa con, mẹ cầu còn không được.” Mẹ Tư vỗ lưng con dâu cười nói.

Minh Anh thấy Ái My mồm miệng đồng ý, cô gái này còn giỏi vờ vịt cơ.

“Mẹ, không phải mẹ quen được thần y gì đó sao? Mau cho con dâu mẹ bí quyết sinh nở đi, Giai Giai rất muốn làm mẹ đó.” Minh Anh nói.

“Đúng vậy, con nhà lão Chu không phải cũng không thấy động tĩnh gì đấy cuối cùng cũng được bác sĩ Chung chữa được ư, hôm nào Giai Giai rảnh mẹ dẫn con đến khám xem sao.” Mẹ Tư nói.

Vừa thấy con trai con dâu như thế, mẹ Tư cũng an tâm, đứng dậy đến phòng bếp xem bữa tối.

Bà vừa đi Ái My đã giậm chân, nhào lên quấy rối Minh Anh, vừa cắn vừa cáu, mẹ Tư quay đầu nhìn hai người quậy một cục, lòng càng sướng rơn.

lưu truyện

Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn