
Dục Tình Buộc Chân
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Dục Tình Buộc Chân - tình trạng : truyện Full - Thể loại : Truyện Sắc H văn Truyện có nhiều mô tả và ngôn luận không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi - Nội dung : Phụ nữ khôn biết giữ những gì cần giữ, trong ân ái nam nữ thì chuyện giữ tôn nghiêm là không cần thiết có những thứ phải phủi bỏ tôn nghiêm tự tôn của cả hai để đạt cao trào hòa hợp là chuyện đương nhiên cứ như câu thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn cũng vậy. Bài học ân ái là bài học vở lòng để hòa hợp cùng nhau.
chương truyện mới nhất :
Chương 9 : H Văn
“Huhuhu~ Anh dọa em rồi ~”
Ái My ôm ngực lui khỏi ngực anh, gần như là muốn khóc thành tiếng.
Minh Anh vội ôm cô vào lòng dỗ dành.
“Sao về rồi thế này?”
“Ưm…muốn…muốn ăn ngon.”
Minh Anh cười, cắn lên vành tai cô, khẽ nói, “Anh cũng nhớ em.”
Ái My thật sự rất mệt, lên máy bay không ngủ được chút nào, lúc này được anh ôm chừng mấy giây đã chìm vào giấc, Minh Anh nhìn gương mặt say ngủ của cô, nghĩ đến thời điểm cả hai mới bắt đầu ngủ chung giường.
Lúc vừa mới kết hôn xong cả hai chia phòng ngủ, có một lần anh bị sốt, Ái My chăm sóc anh cả đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy anh đã nhìn thấy Ái My ngồi trên thảm ghé mặt vào mép giường mà ngủ.
“Sao lại không ngủ trên giường?” Minh Anh hỏi, hỏi xong mới thấy lời này không ổn.
“Em ngủ không có ngoan, anh là bệnh nhân.” Ái My nói.
Vài ngày sau về nhà chồng ngủ mấy ngày, Minh Anh đã cảm nhận được cái gọi là ngủ không ngoan, cả đêm giơ chân đá chăn xoay người 360 độ, Minh Anh bị quậy đến bất lực, chỉ có thể ôm cô vào lòng mới có được một giấc ngủ yên ổn.
Thật ra hai người không có được nhiều cơ hội ngủ cùng nhau đến vậy, nhưng Minh Anh không hiểu sao mình lại tự nhiên được đến thế, mỗi lần ngủ cùng nhau anh đều theo bản năng chờ cô ngủ trước, sau đó ôm người vào lòng thật chặt mới an tâm.
Minh Anh vừa dọn dẹp lại hành lý cô bày bừa lung tung ra xếp vào tủ quần áo vừa nghĩ, mức độ chấp nhận của anh với Ái My ngay từ đầu đã rất cao rồi.
Ái My ngủ một giấc rất sâu, đến mười giờ tối vẫn không có ý định tỉnh dậy, Minh Anh ngồi trong phòng khách bức bối không thôi, căn phòng ngủ đó anh không thể đi vào, vì đi vào là lại muốn đánh thức cô, bằng cách thức tốn sức lực.
Điện thoại vang lên, Minh Anh nhấn mở, là tin nhắn giọng nói của Thang Tư Mẫn, cô ta uống say, âm giọng mang theo tiếng khóc nức nở, và mềm yếu chưa từng có:
“Minh Anh, anh đến đón em được không? Em đau khổ lắm, không phải anh đã từng nói sẽ cùng em đón từng cái Tết Âm lịch sao… tại sao cả thế giới này chỉ có mình em là cô đơn ăn Tết thế này?”
Minh Anh trầm mặc nửa ngày mới gọi điện thoại đến:
“Cô ở đâu?”
“Bên cạnh có người quen có thể đưa cô về nhà được không?”
“Cô đã là người trưởng thành rồi, phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của bản thân.”
Truyện chữ, đặc biệt là truyện ngôn tình, giống như một tấm gương phản chiếu cuộc sống. Những câu chuyện tình yêu lãng mạn hay đầy thử thách đều mang đến những bài học quý giá. Đọc truyện giúp ta hiểu sâu hơn về giá trị của sự chân thành, lòng tin và cách vượt qua những sóng gió trong cuộc sống. đọc truyện Full cùng ha ha truyện
Ái My xốc chăn lên nhảy xuống giường, chuẩn bị ra ngoài hôn môi thắm thiết với chồng mình, đi được nửa đường thì bước chân khựng lại, Minh Anh còn đang gọi điện thoại phân công thư ký đến đón Thanh Thảo về nhà.
Minh Anh còn tưởng rằng kỳ nghỉ Tết Âm lịch này sẽ được kết thúc trên giường, anh sẽ chủ động dùng hết những món mà bà xã nhà mình mua lên người cô.
Sau khi khởi công xây dựng công ty sẽ có mấy dự án mới, Minh Anh không thể nghĩ ra được cách nào tốt hơn để mở bát năm mới, trừ cái việc mãnh liệt bắn tinh vào bên trong cơ thể Ái My.
Nhưng hiện thực thê thảm, Ái My sau khi nghe thấy anh gọi điện thoại cho người đi đón Thanh Thảo thì không tức giận hay nóng nảy gì.
“Chúng ta hãy cứ ở chung như lúc trước đi, nhạt nhẽo lắm.” Cô bình tĩnh tuyên bố, sau đó gọi cơm, ăn xong, rửa mặt, đi vào phòng ngủ chính ngủ, cũng không mời mọc anh.
Câu này ý trên mặt chữ chính là, từ đầu chí cuối Ái My không hề có ý muốn phát triển mối quan hệ mặt tình cảm kia với Minh Anh, những lời yêu thương triền miên quấn quýt khoảng thời gian này cũng chỉ là trò giải trí của dục vọng giữa nam và nữ, khúc đệm nhỏ Thanh Thảo kia khiến cho Ái My đã mất đi hứng thú về mối quan hệ giường chiếu trong khoảng thời gian này. Nói ngắn gọn, người không muốn bị cuộc hôn nhân sắp sửa đi đến hồi kết này ràng buộc không phải là Minh Anh, mà là Ái My.
“Anh chỉ đang dùng thân phận bạn bè gọi điện thoại cho thư ký đến đưa một người con gái về thôi, không phải là dây dưa với người cũ.”
“Em hoàn toàn hiểu và hơn thế nữa cũng ủng hộ cách làm của anh.”
Ý là Ái My căn bản còn không thèm để ý đến sự dây dưa của Thanh Thảo, thậm chí Minh Anh đã hoài nghi nếu anh nói ra chuyện Thanh Thảo muốn quay lại, thì sang ngày hôm sau có khả năng Ái My sẽ ly hôn với anh.
Minh Anh bị suy nghĩ này chọc tức chết, đồng thời cũng đang suy nghĩ, bà Tư nên mở một khóa học đào tạo cách đàm phán cho nhân viên của mình đi.
Mọi việc không thuận theo ý của Minh Anh, công ty có một dự án quan trọng còn chưa bắt đầu làm đã xảy ra vấn đề lớn, toàn bộ quản lý bộ phận đều đang run lẩy bẩy, ông chủ xưa nay luôn ôn hòa với nhân viên chưa từng tức giận đến độ như này.
Buổi tối đến giờ tan tầm thư ký nói, “Thư ký Trần gọi điện thoại đến, nói bà chủ nhà sếp đi công tác, đoán chừng 5, 7 ngày sau mới về.”
Trần Trúc là thư ký của Ái My.
Minh Anh về lại ngôi nhà lạnh lẽo, muộn màng suy nghĩ đến lần trước cũng là vào một đêm tối như thế này, hình ảnh Ái My phong trần mệt mỏi quỳ xuống làm cho anh, phải qua thật lâu sau đến tận lúc này anh mới nhớ lại luồng hơi lạnh mùa đông mà Ái My đã mang theo đêm đó.
Nghĩ đến đây, lòng Minh Anh lạnh giá, trước khi ấy họ còn chưa từng thân mật ở khoảng cách gần như thế bao giờ.
Anh chưa từng được người phụ nữ khác đối xử như vậy, anh không thể tưởng tượng ra được phải là loại đàn ông như thế nào mới có được một người bạn đời như thế.
Anh có, nhưng anh sắp đánh mất rồi.
Minh Anh nằm ngủ trên ghế sô pha, điều hòa trong nhà không bật, lúc anh bị điện thoại đánh thức thì bàn tay đã lạnh đến phiếm run.
“Bệnh sao?” Ái My hỏi, chỉ qua một tiếng a lô của anh.
“Có phải lại ngủ trên sô pha rồi đúng không? Mau về phòng tắm nước nóng đi, trước khi ngủ uống một ly sữa bò nóng, biết chưa hả?”
“My ơi.”
“Dạ?”
“Không giận anh có được không?”
“….Vậy anh nghe lời em, đi tắm rửa rồi ngủ.”
Hôm sau lúc đi làm, tâm trạng của Minh Anh rất tốt, những quản lý phụ trách dự án mới lúc báo cáo cũng lặng lẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tối ngày thứ ba Ái My đi công tác, Minh Anh bắt gặp vợ nhà mình trên dòng thời gian của Lưu Hướng, đối phương cảm khái 【Nơi thành thị băng tuyết ngập trời bất ngờ gặp được người yêu cũ, giờ em đã là vợ người ta, chuyện cũ không thể nhớ lại】
Hôm sau đi làm, tâm trạng Minh Anh rất bết bát, quản lý phụ trách dự án báo cáo xong đi ra khỏi phòng sếp tổng mà mồ hồi đầm đìa.
Lúc tan tầm, phòng thư ký nói chuyện phiếm với đồng nghiệp, suy bụng ta ra bụng người, đầu óc Minh Anh ong lên, trái tim cháy hừng hực như bị đốt.
Anh gấp gáp không nhịn được gọi điện thoại sang cho Ái My, chỉ mấy tiếng báo cũng không chờ đợi được.
Anh cần phải xác nhận ngay lập tức, phản ứng đêm hôm đó của Ái My không phải là do anh ảo tưởng nên, cô thật sự không hề tức giận chuyện mình cho người đi đón người cũ, cô chỉ là không thích anh khuya rồi còn trả lời điện thoại của người cũ uống say.
Phàm là sự chiếm hữu như thế, nhất định là yêu
Đêm đó đúng là Thanh Thảo say thật, nhưng còn chưa tới mức mất trí nhớ toàn bộ, nếu Minh Anh không để ý đến cô ta thì cô ta sẽ xem như là một câu chuyện đùa khi say và không nhắc lại nữa. Thế nhưng anh lại cho tài xế đến.
Thanh Thảo gửi wechat nói lời xin lỗi, nói rằng cô mất khống chế sau khi say rượu quấy rầy đến anh, mong anh tha thứ.
Minh Anh không đáp lại, điều này ít nhiều đã kích thích đến lòng tự trọng của Thanh Thảo.
Nghĩ mà buồn cười, cô ta từng dùng chính sự tự tôn này hấp dẫn anh, và Minh Anh đã từng bao che cho lòng tự tôn của cô ta, còn hiện tại lại thẳng thừng làm cô ta khó xử.
Cô ta lâm vào đường tịt cầu mà không được, cố chấp đắn đo liệu thái độ lạnh nhạt của Minh Anh với cô ta có chăng là vì trách nhiệm với cuộc hôn nhân hay thật sự là không còn tình cảm gì với cô ta nữa.
Có một suy nghĩ điên cuồng nhảy lên trong đầu óc của cô ta, một suy nghĩ hèn hạ và trơ tráo mà bao lâu nay cô ta vẫn luôn phỉ nhổ đang chiếm trọn lòng mình.
Cô ta chỉ từng đến văn phòng của Minh Anh một lần rồi thôi, sau này cô thư ký đánh giá trang phục của mình khiến cô ta không thoải mái, Minh Anh dễ dàng thay đổi tủ quần áo của cô ta thành một tủ đồ xa xỉ, còn cô ta thì bận lòng không biết khi nào mình mới có thể đuổi kịp xuất phát điểm của Minh Anh.
Qua mấy năm sau khi cô quay lại văn phòng này, người đón tiếp cô vẫn là cô thư ký cũ.
Minh Anh mời cô ta ngồi, cô ta không nhúc nhích, phía sau đã có người gõ cửa đi vào.
“Sếp, chuyến bay chiều nay sẽ muộn hai tiếng, tiệc tối nay phải chờ bà chủ đi cùng sao ạ?”
“Chờ.”
Thư ký và Minh Anh lại bàn luận với nhau vài câu về tiệc tối, đoạn hội thoại ngắn ấy cũng khiến Thanh Thảobình tĩnh lại, cô ta siết chặt eo, ngồi xuống đối diện anh.
“Chuyện gì?”
“Anh còn nợ em một buổi tiệc sinh nhật.”
Hai người từ khi hẹn hò chỉ đón cùng nhau một buổi sinh nhật duy nhất, Minh Anh đi công tác, nên hứa hẹn nhất định sẽ bù đắp cho cô.
Minh Anh nghe mà thấy bất ngờ, anh chỉ lắc đầu rồi cười, “Xin lỗi, vợ tôi sẽ không hy vọng tôi đón sinh nhật với người phụ nữ khác.”
“Chúng ta nhất định cứ phải thế này ư? Đêm đó không phải là em cố ý quấy rầy anh, chỉ là tâm trạng em không được tốt lắm, chuyện nhà em anh cũng biết mà. Nếu vì cuộc gọi đó của em mà khiến cô Tào không vui, vậy em xin lỗi lần nữa.”
“Đúng là vợ tôi không vui, có điều em ấy cũng sẽ lo lắng về vấn đề an toàn của phụ nữ khi uống say, vậy nên cô không cần để bụng đâu.”
“Minh Anh, em biết anh muốn duy trì cuộc hôn nhân của anh, em chỉ muốn tìm nơi an tĩnh tâm sự cùng anh, có rất nhiều lời nếu không nói ra được, cả đời này em sẽ sống trong sự không cam lòng mất. Chẳng nhẽ anh không thế ư? Anh có thể đảm bảo rằng sự yêu thích ngắn ngủi này của anh với Ái My sẽ thay thế được tình cảm của chúng ta sao?”
Cùng một thời gian, trong sân bay của một thành phố khác, lần thứ hai Ái My gặp lại bạn trai cũ Lưu Hướng, chỉ là lần này không phải là trùng hợp nữa.
“Chuyến bay đi trễ tốt thật đó, vừa lúc chúng ta được nói chuyện nhiều thêm một chút nữa.”
“Wow, không phải là anh cố tình đến tiễn em đấy chứ?” Ái My kinh ngạc hỏi.
“My, em không biết là anh đau trong lòng nhiều chút lắm đâu, em xem các cô gái trên đường đi, cả một đám đông xấu quái xấu lạ, ba anh quá tàn nhẫn, một đá đày anh đến cái nơi quái quỷ này, khó khăn lắm mới gặp được một người đẹp cùng anh tâm sự.”
Ái My cười, “Vậy anh xóa bài đăng trên vòng bạn bè trước đi đã.”
“Xóa cái gì, ai cũng thấy rồi.”
“Nói xem anh kết bạn với Minh Anh khi nào thế?”
“Lâu rồi, từ cái lúc em chia tay với anh đấy, anh chỉ muốn nhìn xem dạng đàn ông nào khiến em chết mê chết mệt như vậy.”
….
Tám giờ tối, chuyến bay của Ái My an toàn đáp đất, không phải xe công ty đến đón cô, mà là đích thân Minh Anh.
Mỗi bước đi của Ái My như dẫm lên đầu quả tim, đập bang bang đến độ vành tai cũng nóng cả lên.
Minh Anh muốn đưa cô đến dự một bữa tiệc, Ái My thay lễ phục trên xe anh, chỉ thay một lát mà cả quá trình đều bị chiếm hời.
“Sáng mai em còn phải đi công tác nữa đó.”
Minh Anh ôm ấp hôn hít cô một hồi, nét mặt bí xị, “Ít quá.”
“Ít gì cơ?” Ái My hỏi.
“Em cứ không ở cạnh anh mãi, thời gian anh có thể theo đuổi em quá ít.”
Minh Anh đưa bà xã đến bữa tiệc một chớp nhoáng liền rời đi, tự anh lái xe về, cả đoạn đường lòng Ái My như nổ bong bóng màu hồng, lòng nghĩ người này ấm áp lên đúng là hết chỗ chê, còn đưa cô về sớm nghỉ ngơi nữa.
Cô không hề hay biết trong đầu Minh Anh lúc này toàn phế liệu 18+, chạy về 40 phút mà trong đầu Minh Anh chơi cô hết 800 lần, đủ loại tư thế, đủ loại cầu xin tha.
Miệng cứng chẳng sao hết, dù sao cây hàng của anh còn cứng hơn.
Ái My nhìn cái vẻ mặt muốn ăn thịt người khi vừa bước vào nhà của anh là biết đại khái anh muốn làm tình, nhưng mấy ngày nay Ái My rất bận bịu, nên đã quên hết ráo những món đồ chơi mà mình mua về.
Từ phòng tắm ra đã nhìn thấy người đàn ông mặc áo tắm dài đứng nghiêng người dựa vào cạnh cửa, tay đang tìm tòi nghiên cứu cái trứng rung hồng nhạt, Ái My cũng ướt.
Minh Anh rất đẹp trai, mà khi chuẩn bị làm việc xấu càng đẹp điên.
Kéo khăn tắm xuống đi sang, lôi kéo tay anh sờ đến lạch đào nguyên của mình, Minh Anh không vui, “Ai làm em ướt?”
“Anh mà… chồng đẹp quá… người ta nhìn thôi đã ướt rồi…”
Minh Anh được khen thì vui hết nấc, đẩy cô ngã lên giường. Ái My vô cùng phối hợp, tứ chi giang rộng, mặc người đến ngắt.
Một cái gậy rung được ném lên giường, Minh Anh dùng trứng rung kích thích nơi riêng tư của cô mang đến tiếng rên rỉ nhũn nhão, anh hỏi, “Bình thường có tự chơi mình không?”
“Không có mà… đây là đồ chơi đưa cho chồng chơi…” Cô nói, lại ngẩng người lên hôn anh một cái, nặng tình và chân thành nói, “Em cũng là món đồ chơi của chồng…”
Minh Anh chưa từng gặp yêu tinh, hôm nay đã được gặp.
Anh chỉ muốn thô bạo… tuy rằng anh giữ mình trong sạch nhưng không có người đàn ông nào là không có ý xấu lúc lên giường, thằng đàn ông nào có thể tiếp nhận được việc người phụ nữ mình yêu làm đồ chơi cho mình…
Minh Anh cứng, chọc vào mẹn đùi của cô, Minh Anh mở gậy rung lên đặt bên cửa mình của cô, rồi dùng trứng rung chặt chẽ kích thích lạch đào nguyên của cô, Ái My siết chặt ra giường đến độ nhàu nát bấy.
“Ưm ưm ưm ư ~~ chịu không nổi ~ đừng ~~ đừng.”
Bầu vú dập dờn như sóng, nhìn mà dưới háng Minh Anh càng cứng, cúi người cắn lên đầu ti một cái, hút thật mạnh vào, anh hút một lần, nước trên tay càng lênh láng, Ái My kéo tóc của anh đến phát đau.
Ái My bắn hai lần, Minh Anh mới đưa máy rung vào trong với một tốc độ nhỏ, tần suất và tốc độ khiến cho tiếng rên của Ái My dần lạc đi, đúng vào thời điểm mấu chốt anh lại rút ra ngồi sang một bên.
Ái My bò dậy quỳ trước người anh blowjob cho anh, Minh Anh lại nhớ đến hình ảnh lần đầu blowjob mà muốn bắn ra.
“Chồng cho em đi ~ muốn ăn gậy !”
Minh Anh đẩy cô nằm về giường, lại cầm lấy cây gậy rung lên.
“Không thèm cái này!” Ái My bĩu môi đẩy tay anh a, “Muốn cây hàng của chồng đi vào cơ ~”
Minh Anh cười, ngậm môi cô mút thật mạnh vào, như thể muốn mút lấy đầu lưỡi vào luôn vậy, Ái My tìm kiếm sự lễ độ giữa môi lưỡi, giãy dụa thân trên phập phồng, núm vú quét cọ qua ngực anh.
Minh Anh dùng cây gậy rung thay thế cho cây gậy lớn của mình chịch cô, chính xác là không cho cô khoái hoạt.
Ái My dùng sức đẩy anh ra, quăng gậy rung xuống dưới giường, nắm chặt cây hàng của anh muốn nhét vào, Minh Anh cuối cùng cũng vừa lòng, giữ chặt eo cô quỳ quay lưng lại với mình.
“Cưng à… muốn sao?”
“Dạ… chồng vào đi… yêu em đi ~”
Minh Anh bóp eo cô đẩy vào thật sâu, rút ra đâm vào trên dưới trăm cái, nước dâm của cô cọ lên cái bụng anh ướt dầm ướt dề, đập vào mông vang lên tiếng bạch bạch bạch, tần suất cao còn hơn cả gậy rung.
Minh Anh chưa từng sướng rơn như thế này, chỉ muốn chết trên người cô, trước khi bắn tinh ôm cô đứng lên, cả hai người dính sát vào nhau cùng cao trào.
Tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên tron ododnjg mút dương vật sau cao trào vào, Minh Anh xoay đầu cô qua nút lưỡi cô, kéo dài khoái cảm cao trào lên mười phút.
Ái My khóc không ra nổi, nhắm mắt lại vùi vào trong ngực anh, tay vẫn còn nắm chặt lấy dương vật của anh, lầm bầm làm nũng, “Gậy hư này!”
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
