
Dục Tình Buộc Chân
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Dục Tình Buộc Chân - tình trạng : truyện Full - Thể loại : Truyện Sắc H văn Truyện có nhiều mô tả và ngôn luận không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi - Nội dung : Phụ nữ khôn biết giữ những gì cần giữ, trong ân ái nam nữ thì chuyện giữ tôn nghiêm là không cần thiết có những thứ phải phủi bỏ tôn nghiêm tự tôn của cả hai để đạt cao trào hòa hợp là chuyện đương nhiên cứ như câu thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn cũng vậy. Bài học ân ái là bài học vở lòng để hòa hợp cùng nhau.
chương truyện mới nhất :
Chương 7 :
Mẹ Tư rất để tâm đến chuyện này, cách ngày liền tự mình xem thuốc cho con dâu, mỗi ngày đều gọi điện thoại đến dặn dò uống thuốc đúng giờ.
Minh Anh mừng không thôi, nghiêm túc chứng thực lời dặn của mẹ, nhìn chằm chằm cô uống thuốc, đương nhiên Ái My sẽ không uống, cô ăn đó, thấy dáng vẻ đắc ý kia của Minh Anh, ngậm một miếng nhào lên đút cho anh, “Anh đi mà uống, sinh con thì đàn ông cũng phải bồi bổ.”
Minh Anh cũng chỉ là nhất thời nổi tính, anh không muốn có con dưới tình huống thế này, vậy nên cũng không ngăn cản Ái My thực hiện biện pháp tránh thai, về điểm này thì cả hai đều có cùng suy nghĩ.
Sắp đến giờ ngủ, Minh Anh nhận được điện thoại từ bạn tốt Tống Tề, nói Thanh Thảo muốn đến Công ty nhà họ Tống làm việc.
Công việc này là do trước kia Minh Anh sắp xếp cho Thanh thảo, tổng giám đốc bộ phận Marketing, lương cao, có thể thăng tiến, đối ngoại chuyên nghiệp, khi ấy Thanh Thảo không chịu tiếp nhận.
Tống Tề là số ít người biết sự thật về cuộc hôn nhân của Minh Anh và Tào Giai Giai, trước kia Minh Anh nhờ vả hắn đã rất dụng tâm, người tuyển dụng tìm Thanh Thảo thì đương nhiên không thể để lộ dấu vết, còn phải đưa ra những thử thách công việc hợp với khả năng của Thanh Thảo nhưng phải với một mức lương vượt trội hơn, lúc này Tống Tề thấy Thanh Thảo chủ động thì cho rằng hai người sắp tu thành chính quả.
“Cậu cứ phỏng vấn như bình thường là được, CV cậu thấy hợp lý muốn tuyển thì tuyển, không cần nghĩ đến tớ.”
Ái My đã nằm ngủ trong lòng anh, Minh Anh nhẹ tay nhẹ chân tắt đèn rồi nằm xuống, ôm cô đi vào giấc.
Trên mặt thì giả vờ giống lắm, nhưng bàn tay dán lên ngực đang đập thình thịch của cô, nào giống người ngủ say.
Minh Anh không vạch trần cô, khẽ khàng hôn lên vành tai cô, ngủ.
Cuối năm cả hai đều bận rộn, hai công ty đều họp thường niên, họp các buổi thương nghiệp, tụ tập gia đình, lịch trình được sắp kín đến một tháng sau.
Trước đó Ái My cố gắng hết sức chọn những trường hợp cần sự xuất hiện của Bà Tư, tránh những bữa tiệc tư nhân, bây giờ thì cái nào cũng cần tham gia, vì trợ lý riêng của Minh Anh đã trực tiếp trả lời từng thư mời một, rằng sẽ mang theo người cùng tham dự.
Khi đọc truyện ngôn tình nữ cường, chúng ta có thể mở rộng vốn từ ngữ trong giao tiếp hàng ngày. Những câu chuyện này thường sử dụng ngôn ngữ gần gũi, thực tế nhưng cũng đầy sắc thái và biểu cảm. Điều này giúp người đọc hiểu thêm cách giao tiếp tự nhiên, linh hoạt của các nhân vật nữ mạnh mẽ, từ đó áp dụng vào cuộc sống. Truyện Full
Cuối cùng vợ chồng Minh Anh cũng gặp mặt Thanh Thảo trong ngày Lễ kỷ niệm của tập đoàn Tống thị.
Phong cách ăn mặc và trang điểm của Thanh Thảo vẫn thoải mái như trước, bản thân cô ta đã xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng đầm trắng càng thêm phong tình, bây giờ trong trường hợp như thế, đi giày cao gót cùng lối trang điểm đậm càng hút mắt hơn.
Tuy Thanh Thảo có tâm tư muốn cứu vãn tình yêu, nhưng Ái My công khai để lộ ván bài như thế, cô ta đương nhiên không thể làm ra chuyện chen chân vào hôn ước giữa hai người, chỉ có thể duy trì trạng thái xã giao lịch sự và chu đáo.
Lý trí chung quy vẫn là lý trí, con người dẫu gì cũng không phải là máy móc.
Lúc Thanh Thảo nhìn thấy Ái My rúc vào trong lòng Minh Anh, hình ảnh cử chỉ thân mật của hai người khi ở cùng khiến cô ta không tránh khỏi căng thẳng, động tác chắn rượu hay sửa lại váy áo cho vợ mình quả thật không giống diễn trò chút nào, sự thân mật ấy diễn cách nào cũng chẳng ra được.
Lần đầu tiên Thanh Thảo phải quan sát thật kỹ Ái My, cô ta nhận ra bản thân đã đánh giá sai thái độ của Ái My với Minh Anh rồi.
Gặp nhau trong toilet là do Thanh Thảo đặc biệt theo sau.
“Cô Ái My, tiện nói chuyện đôi câu chứ?”
“Tiện.”
“Nếu phán đoán của tôi không sai, thì cô My đây thích Minh Anh đúng chứ?”
“Đúng.”
Bất ngờ thay Ái My lại không phủ nhận, Thanh Thảo cười cười, nhìn cô gái so tuổi còn nhỏ hơn cô ta, cô ta hỏi: “Vậy thì những lời mà cô My nói với tôi lúc ở bệnh viện là có ý gì?”
“Cô Thảo, cô quá hà khắc với bản thân rồi, nhìn đâu cũng thấy người khác luôn mang theo ý thù địch với cô, nói đến cùng là cô tự đánh giá chính mình quá thấp mà thôi. Cô tức giận với tôi đại khái là vì biết tôi và Minh Anh là hôn nhân thật. Lúc trước tôi không nói chuyện này với cô là vì thấy không cần thiết, chúng tôi đăng ký kết hôn, là chuyện hợp tình hợp pháp. Tự cô từ bỏ tình yêu, lại kỳ vọng đối phương sẽ vì cô mà thủ thân như ngọc và chỉ có duy mình cô, không hề công bằng với anh ấy.”
“Tôi đi ra ngoài trước, một lát nữa rồi cô hãy ra, tôi không muốn dính phải cái chuyện máu chó bị Minh Anh phát hiện ra chút nào.”
“À đúng rồi, bỏ đi xuất thân gia thế và khế ước hôn nhân, nếu như Minh Anh không thể toàn tâm toàn ý yêu con người của tôi, thì tôi quyết không giữ lại.”
Ái My rời đi trước, cũng mất đi ba phần hứng thú với trận cạnh tranh này, tính cách của Thanh Thảothế kia thật không có thực lực cạnh tranh gì sất.
Thanh Thảo ngây người trong nhà vệ sinh hồi lâu, đồng nghiệp gọi đến cô ta mới đi ra ngoài.
Bỏ đi lòng tự trọng cũng không dễ dàng gì cho cam, nhưng là lần đầu tiên cô ta ý thức ra được vấn đề giữa mình và Minh Anh, từ phụ huynh nhà họ Tư cho đến Ái My và gần nhất là lần nói chuyện với Minh Anh, thái độ của cả ba đều nhất trí cho ra một cái nhìn.
Thanh Thảobiết bản thân nên thông suốt, nhưng giữa cô và Minh Anh nào có phải là anh đơn phương theo đuổi, từ cấp ba khi cô ta bắt đầu phải chịu đựng cha mình bị giễu cợt, cũng như những gièm pha khi mẹ chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác, luôn có chàng trai khiến cô ta không thể rời mắt.
Bữa tiệc kết thúc, Thanh Thảođứng bên cửa sổ nhìn Minh Anh ôm vợ rời đi, lòng trống rỗng.
“Diễn kịch cho người ngoài thôi, tuần trăng mật của Thừa Nam còn đi chơi với chúng tôi, sau khi kết hôn cũng tách ra ở riêng.” Tống Tề đi lên nói với Thanh Thảo.
Anh ta còn nói rất nhiều, mà càng nói sắc mặt Thanh Thảo càng bình ổn lại.
Đúng rồi, thanh niên nam nữ ở cùng một phòng thi thoảng cũng có thể lau súng cướp cò, không thể hiện điều gì cả, nói không chừng Ái My có ý định quyến rũ thôi, không sao cả, không sao cả.
Thanh Thảo nói với chính mình.
Đêm giao thừa ở lại nhà chồng, mùng một đầu năm đến nhà mẹ đẻ, mùng hai cả hai vợ chồng xuất ngoại du lịch, năm trước cũng đã sắp xếp thế này.
Ái My muốn đến Đức chơi một mình, Minh Anh quanh năm suốt tháng bận bịu công việc, nghỉ đông năm nào cũng ở nhà nghỉ ngơi.
Năm trước anh cũng phối hợp đến Đức nghỉ phép với Tào Giai Giai, hai người ở cùng khách sạn ở cùng thành phố năm ngày, nhưng chưa từng chạm mặt nhau lấy một lần.
“Năm nay không mang anh theo nữa, bạn thân em đi cùng cũng không dẫn chồng theo đâu ~ anh đã có kế hoạch gì chưa?” Ái My vừa thu dọn hành lý vừa hỏi, cô cầm theo một cái vali rất to để mua sắm, Minh Anh thay cô kiểm tra giấy tờ, để một tấm thẻ đen vào trong ví tiền cô.
“Mua đồ dùng thẻ này.”
Ái My nhảy lên người anh, “Cảm ơn chồng, về sẽ mua quà cho anh nhá ~”
Cách ngày cô lên máy bay vào sáng sớm, ngủ chưa được mấy tiếng đã đi rồi, Minh Anh còn quấn lấy cô làm hai lần, dạo gần đây mỗi ngày họ gần như đều làm tình, với Minh Anh căn bản chẳng bao giờ là đủ.
“Là em không tốt, để chồng em đói rồi nè.” Ái My dán lên người anh nói.
Minh Anh tức giận, thầm nghĩ em còn không biết ở lại đút no anh à.
Ái My cứ như biết thuật đọc tâm, ngồi dậy nắm chặt sinh mệnh anh uy hiếp, “Món bảo bối này là của riêng em cho đến trước khi ly hôn, dám cho người khác mượn dùng, em sẽ xẻo luôn!” Khoa tay múa chân làm thành cái kéo.
Minh Anh cười, kéo cô vào lòng, “Không muốn món đồ chơi yêu dấu bị cướp đi, thì em phải giữ cho kỹ vào.”
“Thế cơ à, vậy em ép khô anh trước!”
Ái My nắm bảo bối yêu dấu của cô, huyệt nhỏ vẫn còn lưu lại tinh dịch sau trận làm tình vừa rồi, lúc nhét vào vô cùng thông thuận, Ái My cưỡi lên nó vặn vẹo kẹp chặt, thật sự khiến Minh Anh chịch đến bắn không ra gì.
Gần như vẫn không ngủ được, Minh Anh dẫn cô đến sân bay, sau khi đến tài xế xuống xe trước, Ái My sáp lại gần mở khóa quần anh ra.
“Làm gì đấy nhóc lưu manh.” Minh Anh hỏi, song tay lại không cản cô.
“Kiểm tra xem còn đồ không.”
“Hết rồi, mai lại có.”
Ái My véo dương vật mềm nhũn rồi hôn một cái xem như là phần thưởng, nhét lại rồi ngồi vào trong lòng anh, “Chồng mỗi ngày đều muốn bắn cho em sao?”
“Ừm.” Minh Anh móc lấy sợi tóc cô vén ra sau tai, thẳng thắn thừa nhận.
Ái My nhìn anh khó xử, dán đến bên tai anh thỏ thẻ, “Video làm tình, anh muốn chứ?”
Minh Anh bất ngờ, véo mặt nhỏ cô quan sát, nhìn nửa ngày mới đi đến kết luận, “Ừm, thật đúng là nhóc lưu manh.”
Bé lưu manh không để anh tiễn vào, tự đi đến tụ họp với bạn thân, trên đường về Minh Anh nhìn đường sá ngày tết vắng tanh, lần đầu tiên thấy trong lòng tiêu điều trống vắng.
Lúc sắp về đến nhà thì nhận được wechat của Tào Giai Giai, hai người làm cả buổi sáng, cuối cùng còn bắn đầy mông cô, huyệt nhỏ thì khỏi nói bị bắn đến căng phồng, moi ra cũng không hết, cuối cùng cô phải lót băng vệ sinh vào. Hai bức ảnh này, một là miếng băng vệ sinh ướt đẫm, hai là lạch đào hoa sưng đỏ đáng thương, nới rộng ra thành một đường vào hình dáng khi bị đụ mở, Minh Anh có thể nhìn thấy được cảnh bên trong, cả người khô nóng, luồng máu nóng từ dương vật nhảy vọt lên trên đỉnh đầu, muốn bắn.
Minh Anh không lưu bức ảnh này về, anh nhớ đến những bức ảnh chụp khiêu dâm trong album, bấm vào lấy vị.
Nhìn rồi nhìn, thân dưới cứng không chịu được, chỉ muốn bay qua chịch nhóc lưu manh kia.
Minh Anh luôn chững chạc, gần đây bị Ái My kích thích ra dáng vẻ trẻ con, đổi tên wechat cô thành 【nhóc lưu manh thèm chịch】, sửa xong bản thân xem xong còn không hài lòng, cắt màn hình lại chụp gửi qua.
Tin nhắn wechat hiện lên, chia sẻ cho Thang Tư Mẫn, Minh Anh vội thu hồi, 【Xin lỗi, tôi gửi nhầm】
Đối phương lại không trả lời.
Lúc 【Nhóc lưu manh】 Ái My nhận được wechat của Minh Anh thì cô mới bò dậy khỏi giường, nhìn thấy wechat cô liền chui vào trong chăn hét lên như một chú chuột chũi.
Gọi video sang, Minh Anh mặc đồ ngủ đang nằm trên giường của bọn họ.
“Sao còn chưa ngủ thế….trễ vậy rồi mà…”
Ngủ không được, Minh Anh chờ video cô mà chờ đến rầu lòng nóng nảy, một mình ngủ trên giường nhìn bên còn lại trống rỗng kia, càng vắng vẻ.
Ái My cười hì hì, xốc chăn lên, vì tĩnh điện mà tóc bay loạn xạ, nom dáng vẻ như đứa trẻ sơ sinh non nớt, cô nhóc con, cô bé con, bé mít ướt, Minh Anh bồi hồi nghĩ đến mấy cái xưng hô ấy, hô hấp có hơi loạn. Ái My nhìn ánh mắt ngày một tối dần đi của hắn thì lòng cũng tỏ, quăng điện thoại đi chạy vào trong phòng tắm.
Sau khi rửa mặt xong quay lại, cả người đã trần trụi lọt vào ống kính.
“Chồng ơi ~ em muốn xem~”
“Xem cái gì?”
“Xem cây hàng lớn của chồng~” Ái My nhìn vào ống kính vươn đầu lưỡi liếm một vòng, bờ môi liền trở nên ẩm ướt, “Muốn ăn lớn lớn~”
“Địt”, Minh Anh không kìm được chửi tục, dời điện thoại xuống nhắm ngay thân dưới, sớm đã nảy đứng lên cao, đập trần trụi vào trong màn hình điện thoại của cô.
“Chồng có muốn để em ăn không~”
“Ừm,” Minh Anh cầm lấy dương vật của mình, bàn tay thì sao mà phê bằng khoang miệng của cô, cũng không có chất dịch dễ chịu của cô, dù sao cũng thiếu chút hứng tình.
Ái My ngậm lấy một ngón tay của mình, say mê liếm láp mút mát, đầu lưỡi nhanh chóng đảo qua đảo lại qua từng cái lướt của ngón tay, hô hấp của Minh Anh càng thêm nặng, cơn hứng được cô ngậm lấy đã quay lại, dương vật cứng dựng thẳng: “Xoa vú em cho anh xem.”
Ái My nghe lời vuốt ve bầu vú của mình, ngón tay khẩy ti, nhào nặn bầu ngực lớn thành đủ hình đủ dạng, “Tay em nhỏ quá, cầm không xong, không thoái mái ~ muốn chồng sờ cơ ~”
Huyệt thái dương của Minh Anh nhảy dựng lên, đầu ti của cô trắng hồng, Minh Anh vẫn còn nhớ rõ hương vị ngậm nó vào miệng, nhàn nhạt thơm thơm, khiến anh nổi điên.
“Chồng không sờ, chồng muốn ăn vú em, cắn hư vú em có được không”
Lần đầu tiên Minh Anh tự xưng chồng, Ái My lập tức ướt đẫm, thò tay xuống nhắm vào thân dưới vân vê ra được một dòng chất lỏng, kéo thành sợi ở không trung.
“Ướt ~ muốn ăn cây gậy lớn mà ~”
Minh Anh nhìn cái nơi thít chặt kia, động tác trên tay nhanh hơn, muốn bắn, muốn cắm vào bắn ra, anh cắn chặt quai hàm nhìn người phụ nữ đang dùng ngón tay cắm vào trong video.
“Thoái mái không? Ngón tay như thế sao nhét no Giai Giai được chứ?”
“Không đủ ~ muốn dương vật bự của chống thôi ~ chồng chịch em đi ~”
Chịch chết em, Minh Anh chỉ hận sao không bay qua ngay lập tức chịch cho cô mất khống chế, “Rên lên, dùng hai tay cắm vào, sờ vú cho anh xem.”
Anh yêu cầu quá nhiều, Ái My đều nghe lời hết, dùng hai tay cắm vào trong, bóp vú rên giường:
“Ư ư ~ động nhỏ chặt quá đi mất ~ bao chặt gậy của chồng rồi…đâm sâu quá…”
“Vú cũng muốn được chồng ăn ~ thoải mái quá ~ chồng ơi chịch em mạnh lên ~ ôm em chịch em mạnh lên nữa ~”
Minh Anh không chịu nổi sục cây hàng của mình, lực nắm điện thoại gần như muốn bóp nát điện thoại ra, đôi mắt đỏ như máu nhìn người phụ nữ phát dâm, bắn ra trong tiếng rên giường của cô, đầy cả màn hình, cứ như bắn lên mặt cô vậy. Tiểu yêu tinh còn vươn đầu lưỡi ra liếm, cô còn chưa lên đỉnh, để anh nhìn mình tự thủ dâm, “Chồng đâm em đi ~ đầu lưỡi bự luồn vào trong chịch động nhỏ ~ a a a a giỏi quá đi mất ~”
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
