
Dục Tình Buộc Chân
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Dục Tình Buộc Chân - tình trạng : truyện Full - Thể loại : Truyện Sắc H văn Truyện có nhiều mô tả và ngôn luận không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi - Nội dung : Phụ nữ khôn biết giữ những gì cần giữ, trong ân ái nam nữ thì chuyện giữ tôn nghiêm là không cần thiết có những thứ phải phủi bỏ tôn nghiêm tự tôn của cả hai để đạt cao trào hòa hợp là chuyện đương nhiên cứ như câu thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn cũng vậy. Bài học ân ái là bài học vở lòng để hòa hợp cùng nhau.
chương truyện mới nhất :
Chương 10 :
Minh Anh cảm thấy mỹ mãn, hôn lên mặt cô, đoạn xoa mông cô gọi, “Cục cưng ngoan.”
6 giờ sáng Ái My tỉnh dậy mà hai mắt mở không ra, đầu óc mạch lạc bàn chuyện công việc cùng thư ký của mình.
Công việc hôm nay cũng không phải vì chuyện gì lớn, Ái My thậm chí có thể điều người khác đi, nhưng Ái My lại tự mình làm, Minh Anh cũng sẽ không nói ‘mệt như vậy thì nghỉ ngơi ở nhà’ đại loại thế.
Trước kia Minh Anh có rất nhiều chủ ý mang tính gia trưởng với Thanh Thảo, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến cả hai thường xuyên không thoải mái.
Minh Anh ngẫm về bản thân, có phải là trong tiềm thức của anh đã đánh giá thấp Thanh Thảo, đặt cô ta ở vị trí ở sau mình.
Thanh Thảo luôn chú ý về độ xứng đôi giữa gia thế của hai người, hóa ra những lời nói và việc làm của anh đã nhắc nhở cô ta về cái khoảng cách ấy.
Nhà họ Tư có hai người con trai, sản nghiệp vốn phải do con cả thừa kế, nhưng anh cả vì tình yêu mà nhất mực không chịu, tuy rằng gia đình chấp nhận mối quan hệ chị em không môn đăng hộ đối của người anh, nhưng vẫn tìm mọi cách hạn chế anh ta.
Nếu không phải vì sức khỏe của mẹ, có khi anh cũng đã kiên định cưới Thanh Thảo về.
Nhưng bọn họ sẽ không ở bên nhau mãi, cuối cùng Minh Anh đã thừa nhận chấp niệm của mình với Thanh Thảo hơn một nửa là đến từ sự giận dỗi người nhà của bản thân anh.
Chiều hôm đó Ái My đã quay lại, hẹn bạn thân đi trà chiều, em gái Lâm Sam là Lâm Niệm, hai người từng làm bạn cùng phòng mấy năm đi du học, sau khi tốt nghiệp Lâm Niệm đi du lịch khắp thế giới. Vẫn còn trò chuyện chưa đủ thì Minh Anh đã gọi điện thoại đến, hỏi cô khi nào về ăn cơm cùng anh.
Với Ái My, Lâm Niệm quả thật cúi đầu gọi thần cảm thán liên tục, “Trâu, quá trâu, ngày nào rảnh cậu phải chỉ tuyệt chiêu cho tớ đó.”
Ái My về đến nhà, thế mà Minh Anh đã tự chuẩn bị bữa tối, Ái My bịp bợm muốn anh đút, muốn ngồi trong lòng anh ăn cơm, còn muốn chơi cây gậy của anh nữa.
Minh Anh bị tra tấn đến chết đi sống lại đồng thời nghĩ cô được ai dạy mà dâm thế này, Ái My thông minh phải biết, vừa nhìn đã thấu sự khó chịu của anh.
“Đọc tiểu thuyết đó, tình cảm cặp đôi người ta tốt thì dính nhau như vậy đó, em cũng muốn…”
Lời này nói rất đúng, lúc Minh Anh được cô cưỡi bắn vào bên trong cô đã nghĩ thế, anh phải làm một cái phòng sách để chứa mấy cuốn tiểu thuyết mà Ái My đọc mới được.
Một bữa cơm mà rối loạn ngổn ngang, ăn xong còn nhận được điện thoại của Thang Tư Mẫn.
Minh Anh đã đồng ý lời hẹn của cô ta trước mặt cô, Ái My chờ anh giải thích.
“Có vài câu anh phải nói rõ với cô ta, nếu không sẽ dây dưa mãi.”
“Được.”
“Tức giận à?”
“Không tức.”
“Không vui sao?”
“Chút chút.”
Minh Anh cười, đặt một nụ hôn giữa mi tâm của cô, vừa trịnh trọng vừa dịu dàng, “Chờ anh về nhé?”
Thanh Thảo hẹn tại một nhà hàng rất riêng tư, hoàn cảnh cũng rất tao nhã. Sau khi anh ngồi xuống nhân viên phục vụ đã mang một cái bánh kem lên.
Hôm nay Thanh Thảo rất khác lạ, trang điểm đậm xinh đẹp mát mắt, nhân viên phục vụ chu đáo châm nến rồi đóng cửa đi ra ngoài.
“Sinh nhật vui vẻ.”
“Cảm ơn.”
“Xin lỗi vì không chuẩn bị quà, bữa cơm này để tôi mời.”
Thanh Thảo cười khổ, Minh Anh đã không còn bận lòng đến tình cảm của cô ta. Lòng Thanh Thảo chua xót, gần như đã rơi nước mắt, lúc mở miệng cũng chỉ có thể đáp, “Không sao cả, em cũng không nhận quà mà đúng không?”
Hai người đối diện, chỉ còn lại hồi ức.
Minh Anh đến là để tuyên bố quyết định không tới lui với cô ta nữa, nhưng anh không tập trung mấy, điện thoại di dộng của anh không ngừng sáng đèn.
Lần nào Minh Anh cũng trả lời ngay tích tắc, không màng đến phép lịch sự, Thanh Thảoliền biết ngay người nhắn tin đến là ai.
Cô ta cũng có thể đoán ra được nội dung, cô ta chưa từng làm nũng hay xuống nước với Minh Anh lần nào, không phải cô ta không muốn, mà làm không được.
Còn hiện tại cô ta đã có thể, nhưng Minh Anh đã từ bỏ, đã có người gieo đường mật trong lòng anh.
Ánh mắt đượm tình của Minh Anh như lưỡi dao cắm thẳng vào tim Thang Tư Mẫn.
“Lòng tự tôn và tự mình cố gắng không phải là khuyết điểm, cô không cần phải vứt bỏ bản thân mình vì bất cứ kẻ nào, tôi cũng đã suy ngẫm, nếu như tôi thật sự yêu cô, thì lúc trước tôi hẳn phải bảo vệ sự tự tôn của cô, chứ không phải muốn cô sống dưới sự bảo bọc của tôi, đấy là bất công với cô.”
Hốc mắt Thanh Thảo đầy nước.
Em là một người phụ nữ ưu tú, nhưng không xứng với anh.
Đã từng có rất nhiều người nói thế, kết thúc là từ miệng Minh Anh nói ra.
“Hãy thử làm tình với em một lần đi.” Thanh Thảo nói, từng chữ rõ ràng.
Minh Anh cứ như nghe không hiểu, kinh ngạc nhìn cô ta.
Thanh Thảo đã không còn lo xem cái nhìn của anh về mình như thế nào, còn có thể thấp hơn được nữa ư? Đã đến nước này rồi không phải sao?
“Làm tình với em một lần,” Cô ta lặp lại, “Anh nói anh yêu Ái My, các anh ở chung hai năm anh đã yêu cô ta, còn ngủ với cô ta, anh ngủ rất sướng, nhưng anh có thể phủ nhận rằng từ đầu đến cuối trong mối quan hệ của hai người anh chưa từng nghĩ đến em không?”
“Ái My nói muốn cạnh tranh công bằng với em, em chấp nhận, anh giấu em chân tướng hôn nhân của anh, chưa từng cho em có hội cứu vãn, bây giờ em muốn đứng tại vạch xuất phát như nhau, em yêu anh, em cũng có thể cho anh những cuộc làm tình hoàn mỹ.”
“Làm với em một lần, sau đó nói với em, anh yêu cô ta hơn.”
Chuẩn mực của Minh Anh không cho phép anh nói những lời quá đáng với một người phụ nữ.
Thật ra anh cũng không muốn nhiều lời, những gì cần anh đều nói rồi, anh có thể đi.
Anh muốn về nhà hỏi han Ái My bữa tối ăn được nhiều hay ít, khi nào thì bắt đầu yêu anh.
Minh Anh bị câu cạnh tranh công bằng kia của Thanh Thảo chọc cho phát điên, máu cũng chảy ngược, anh nghĩ đến vô vàn chi tiết, nghĩ đến rất nhiều hình ảnh, cuối cùng lại nghĩ đến Ái My chưa từng biểu bày ra với anh bất cứ điều gì.
Lòng ấm ức.
“Không làm vẫn yêu em ấy hơn.” Minh Anh đứng dậy rời đi, không ngoảnh đầu lại.
Minh Anh xóa sạch mọi phương thức liên hệ với Thanh Thảo, không bao giờ gặp lại cô ta nữa. Nhờ đó Thanh Thảo mới biết, với thân phận của Minh Anh, chỉ cần anh không muốn, thì thậm chí thư ký của anh Thanh Thảo cũng không thể gặp được.
Gọi điện thoại đến công ty, thư ký nói máy móc, “Sếp Tư không có thời gian, cô có thể hẹn ngày trước.”
Đúng thật là Minh Anh đi công tác không có thời gian, anh cố ý để rảnh một ngày cho My My nhà anh.
Ái My rất bận, Minh Anh tự xem mình thành tùy tùng của cô, trong lúc cô không họp hay lúc di chuyển trên đường đều hỏi cô đáp án.
Yêu anh từ lúc nào?
Vấn đề này khiến Ái My phải đắn đo nghĩ lại.
Lúc Minh Anh còn học đại học đã tự ra kinh doanh riêng, gia đình không ủng hộ nhưng ba Tào lại rất tán thưởng, còn đầu tư tiền.
Minh Anh từng đến nhà cô nói chuyện với ba Tào, Ái My đứng bên ngoài phòng sách lặng lẽ nghe lén.
Mẹ tiếc nuối nói sau này Ái My của chúng ta phải tìm được người đàn ông ưu tú như Minh Anh thì bà mới an tâm được, Ái My liền chạy đi tìm Minh Anh.
Anh nói anh đã có bạn gái, Ái My liền tin, vì thi thoảng mẹ Tư sẽ gọi điện thoại đến khóc lóc kể lể với mẹ Tào, rằng bà không hài lòng với cô gái kia.
Nghe nói gia cảnh của đối phương không tốt, Ái My lại cho rằng Minh Anh có thể gánh vác được.
Không chia rẽ uyên ương, Ái My đi ra nước ngoài xa xôi.
Cô cũng yêu đương, một tình yêu nồng nhiệt với một người con trai trạc tuổi có tính cách như ánh mặt trời, nhưng cô vẫn còn thấy thiếu chút gì đó.
Minh Anh phải đi xem mắt, Ái My còn chưa cẩn thận suy nghĩ mà thư hiệp nghị đã viết được hơn phân nửa.
Từ nhỏ Ái My đã nghe ba và anh trai giảng giải chuyện buôn bán trên bàn cơm, cô hiểu nhất là đạo lý hoàn vốn, hợp đồng hôn nhân hai năm, cô muốn để bản thân luôn nằm trong mắt Minh Anh, đồng thời muốn xác nhận lòng mình.
Nếu Minh Anh lựa chọn hôn nhân, vậy thì cô không muốn để cho những kẻ khác có cơ hội được anh yêu.
Đôi bên cảm mộ, cớ gì không phải là cô?
“Kết hôn với anh, mỗi ngày sẽ yêu anh nhiều thêm một chút.”
“Anh biết anh tốt đến nhường nào không? Anh căn bản không biết. Nhưng mỗi ngày em đều nhìn thấy cả.”
Ái My đáp, trái tim Minh Anh như thể được cô hòa tan, mặc kệ thư ký và tài xế trong xe, anh ôm cô vào lòng, hôn cô thân mật.
Nội tâm anh đang gào thét, phải là Ái My không biết cô tốt đến mức nào mới đúng.
Khi đọc Truyện ngôn tình sắc, bạn sẽ học được thêm nhiều từ ngữ để miêu tả cảm xúc và tình cảm. Những câu văn lãng mạn, sâu sắc trong truyện thường được tác giả lựa chọn kỹ lưỡng, giúp bạn mở rộng vốn từ vựng và cách diễn đạt. Điều này không chỉ làm phong phú thêm khả năng ngôn ngữ mà còn giúp bạn diễn đạt cảm xúc bản thân một cách tinh tế hơn trong cuộc sống hàng ngày. Truyện Full
Hà Nhạn Như tìm đến cửa, Thanh Thảo không từ chối.
Hà Nhạn Như là mẹ cô ta, hai mẹ con sống cùng một thành phố, nhưng Thanh Thảo lại không thân thiết, cũng không muốn chấp nhận sự bù đắp của bà ta.
Thế nhưng lần này Hà Nhạn Như lại mang đến thứ rất hấp dẫn, trên di chúc của gã đàn ông kia vậy mà lại để một chút cho Hà Nhạn Như.
“Thảo, mẹ biết chuyện giữa con và Minh Anh, con hà tất phải cứng cỏi như vậy làm khổ chính mình chứ, chẳng nhẽ con muốn gả cho một người tầm thường để thất vọng cả đời ư?”
Tiến vào vòng trong cuộc sống của Minh Anh sẽ mở ra một cánh cổng mới cho Thanh Thảo, nhưng cô ta không muốn bò vào.
Thư ký Tiểu Chu của Minh Anh vô cùng tán thưởng cuộc hôn nhân của ông chủ.
Tiểu Chu một lòng muốn đi theo ông chủ gầy dựng sự nghiệp lớn lao, hiện tại cậu đang độc thân, trừ công việc ra thì giới nữ mà cậu liên hệ nhiều nhất đó là thư ký của bà chủ.
Một ngày nào đó mà Tiểu Chu lấy vợ, nhất định cũng sẽ cưới một người độc lập tự chủ như bà Tư vậy, làm một nhà nội trợ hiền từ không ảnh hưởng đến phát triển sự nghiệp của chồng mình.
Người làm chuyện lớn sao có thể câu nệ yêu đương nhắng nhít?
Gần đây tín niệm của Tiểu Chu sụp xuống, ông chủ vẫn anh minh quyết đoán như ông chủ lúc xưa, nhưng trong hành trình làm việc của anh lúc nào cũng sẽ có khoảng thời gian nấu cháo điện thoại với vợ, một ngày ba lần, một lần mười phút.
Phần việc của cậu loại bỏ hoàn toàn việc liên hệ với Trần Trúc về sắp xếp lịch trình của vợ chồng Minh Anh, mà ông chủ tự mình ra trận.
Đã một tuần cậu không nhận được wechat của Trần Trúc cũng như điện thoại, giới nữ gần nhất liên hệ giọng nói còn không êm tai bằng Trần Trúc.
Giữa trưa 12 giờ 40 phút, Tiểu Chu mang cơm trưa đi vào trong phòng sếp tổng, Minh Anh vẫn còn đang gọi điện thoại cho bà xã, biểu cảm dịu dàng, ngữ điệu ôn hòa, anh nói: “Không được bỏ bữa.”
“Em không mập, có béo anh cũng thích.”
Còn nói, “Ngoan nào.”
Trước khi idol hôn môi qua điện thoại, Tiểu Chu đã vắt chân lên cổ chạy trối chết, sau khi rời khỏi đấy cậu còn gọi điện thoại đến cho thư ký Trần hỏi thăm:
【Chào cô, cô Trần, dạo gần đây vợ chồng sếp Tư rốt cuộc là bị làm sao vậy?】
Qua vài phút Trần Trúc mới trả lời lại, 【Yêu đương đó】
Tiểu Chu không cách nào hiểu được chuyện kết hôn hai năm mới bắt đầu yêu đương, gửi lại dấu ba chấm qua.
Trần Trúc đáp, 【Tôi có hai vé xem ca nhạc, tám giờ tối nay, anh Chu có hứng thú không?】
Tiểu Chu không hứng thú với ca nhạc, cậu thấy so với nghe nhạc cổ điển thì không bằng nghe Trần Trúc nói chuyện, vậy nên sau khi nhìn lại lịch trình hôm nay 5 giờ sẽ tan tầm, cậu nói 【Được】
Mặt khác Ái My đang ăn tối cùng với chồng, tại một nhà hàng mới mở ở trung tâm thương mại Thịnh Giai.
Chủ bếp tự mình chiêu đãi hai vị khách quý, cũng cố ý làm điểm tâm ngọt vì Ái My, ăn uống no nê Ái My dẫn theo chồng về lại văn phòng.
Minh Anh cởi tất chân váy dài của cô ra ngồi xổm cho Ái My cả buổi trời.
Ái My cắn môi, gương mặt đỏ rực bắn ra trên mặt Minh Anh.
Sau đó hai người làm tình trên bàn, trước cửa sổ sát đất, trên sô pha, trên sàn nhà.
Vào từ sau, nữ trên, đứng, quỳ, Minh Anh bắn đầy một thân bà xã.
Công tác rửa sạch do sếp Tư tự mình làm, Ái My nằm trên sô pha với anh bắt đền cái thảm bị anh làm bẩn, cả cái đệm tựa và sô pha nữa.
“Đổi, đổi mới hết.”
Minh Anh lập tức gửi wechat yêu cầu Tiểu Chu sắp xếp xử lý, còn hỏi Trần Trúc thương hiệu yêu thích.
Một lát sau Tiểu Chủ mới trả lời, trả lời xong thì hỏi Trần Trúc có thích không? Có cứng không? Chịch vậy có đủ sâu không?
Sắp tới có một cuộc xã giao quan trọng là kỷ niệm vàng ngày đám cưới của ba mẹ Lâm Niệm, toàn bộ tiệc sẽ giao cho con gái Lâm Niệm xử lý, Lâm Niệm bận rộn trăm bề mới vớt ra được chút thời gian rảnh rỗi đi dạo phố với bạn thân Tào Giai Giai.
Ái My đang khó khăn trong việc chọn quà cho ba Lâm mẹ Lâm, cần Lâm Niệm giúp chọn một món.
Hai người ăn xong thì đến một cửa hàng trang điểm chuyên dụng để mua đồ.
“Muốn đổi phấn nền, có đề cử gì không bạn hiền?” Ái My đưa ra mấy loại phấn nền cho bạn thân kiêm cố vấn, lại không thấy đối phương trả lời, quay đầu liền nhìn thấy gương mặt tức giận của Lâm Niệm đang nhìn về một cô gái đằng xa, “Nhìn gì thế?”
“Kia kìa, cái người đang ngồi ở Bích Xuân Viên đó.” Ái My khinh khỉnh.
“Nhìn không giống mà.” Ái My cũng nổi lên thú tính, quý cô kia là tình nhân mà ba Lâm Niệm nuôi bên ngoài, ba Lâm Niệm nuôi phụ nữ bên ngoài không chỉ có mỗi một cô này, nhưng lại là người có sức chiến đấu mạnh nhất. Trong di chúc mới nhất của ông ta thế mà còn có để lại cô ta, một nhân tình thậm chí còn không có con.
Lâm Niệm mất hứng thú đi dạo phố, kéo Ái My đến một ngồi ngồi xuống uống nước.
“Cho cậu xem cái thú vị.” Lâm Niệm móc điện thoại ra mở vào album ảnh.
“Đù! Vãi thế.” Vì vấn đề góc độ…nhân sinh, khuôn mặt nữ chính không lọt vào hết ống kính, nhưng cũng có thể nhận ra được đó là nhân tình có khí chất không tầm thường vừa nãy.
“Đây là….”
“Ba tớ cho phép, thấy người đằng sau không? Theo ba tớ hai mươi năm rồi đấy.”
Ái My thật sự không biết nên nói cái gì, vì nói gì cũng đều không thích hợp, cũng mất đi hứng thú với bữa tiệc đám cưới vàng này, ba lâm mẹ Lâm cũng xem là những bậc phụ huynh mà Ái My quen thuộc, bây giờ biết chuyện riêng như thế, Ái My cảm thấy bản thân không có cách nào khống chế được nét mặt của mình.
Bản thân còn như thế, khỏi phải nói con gái ruột Lâm Niệm sẽ như thế nào.
“Có được không chị em?” Lâm Niệm bắt lấy tay Ái My hỏi, lòng bàn chân của Ái My lạnh lên.
“Phụ thuộc vào việc cậu muốn tớ làm gì đã….”
“Ái My!”
“Nói nghe xem…”
Sau khi kết hôn, tất cả những mối quan hệ ngoài luồng đều do Ái My xử lý.
Ban đầu Minh Anh vẫn còn hơi không tình nguyện và nghi ngờ về việc hai người phải giả vờ ân ái để đối phó với bạn bè người thân, hai năm hôn nhân anh cũng không có dự định để cho bà Tư xuất hiện công khai trước bạn bè và đồng nghiệp.
Nhưng Ái My lại không cho anh cơ hội do dự.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
