Tiểu soái ca
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình Tiểu soái ca _Nếu không muốn, bà đây tự mình tìm một tên nam nhân khác... Không them chơi với anh nữa Nói xong, cô liền định quay đi. Nhưng còn chưa kịp đi được mấy bước thì đã bị một cánh tay cường tráng kéo giữ lại, kéo vào lòng. Hoang Minh Triêt nheo mắt phượng, cất giọng đầy lưu manh
Chương 09: Xin hỏi anh còn liêm sỉ để mà mất sao?
Mà Hoàng Viêm Triệt căn bản không thèm để ý đến cô, liếc nhìn Hứa Giai Y một cái, bước chân lại càng tăng nhanh tốc độ.
Nói với cô chính mình là đang ăn dấm? Vậy cũng quá mất liêm sỉ rồi!
(PS: Hoàng Tổng... Xin hỏi anh còn liêm sỉ để mà mất sao?)
Nhìn thấy Hoàng Viêm Triệt như thế, Hứa Giai Y không khỏi cau có trong lòng. Cô thật sự không biết rốt cuộc hắn có phải nam nhân hay không, tại tính có thể hay giận dỗi như đàn bà như vậy được cơ chứ?
Hôm nay Hứa Giai Y cuối cùng cũng ngô ra được một điều… Hóa ra, so với phụ nữ đàn ông càng là một loài khó hiểu hơn!
Nhìn biểu hiện như chắc chắn sẽ không nói thêm gì nữa, cô liền không muốn them quan tâm đến hắn nữa… Hừ! Hứa Giai Y đây là vì nể mặt hắn mới hỏi han một chút… Dù sao hai người bọn họ cũng sẽ là đối tác lâu dài với nhau, không thể nào mà để có xích mích, nếu không người thiệt nhất chính là bên công ty của mình mà thôi.
Trong suốt đoạn đường đi đến cửa hàng đò ăn ở phía đối diện của công ty, cả Hoàng Viêm Triệt lẫn Hứa Giai Y đều không có một ai lên tiếng… Không khí vì thế cũng có chút ngột ngạt. Tuy nhiên, không ai trong hai người có ý định phá vỡ cục diện đầy bế tắc này.
Hứa Giai Y im lặng là bởi vì cảm thấy… Hai người bọn họ căng bản cũng không hề thân thiết cho lắm… Việc gì phải cô phải cố như muốn làm thân với hắn ta? Có khi những hành động đó của cô sẽ còn khiến Hoàng Viêm Triệt hiểu lầm… Hứa Giai Y thích hắn thì khổ.
Mà Hoàng Viêm Triệt im lặng đương nhiên là vì cảm giác ghen tuông kia vẫn chưa tan… Một phần cũng là vì bức bối, mẹ nó… Ông đây tại sao đến quyền ghen với vợ mình mà cũng không được kia hả?
Hứa Giai Y… Em cứ chờ đấy! Những uất ức mà anh đã chịu suốt nhiều năm qua, công thêm hôm nay… Ông đây sẽ tính cả gốc lẫn lời trên giường!
Hoàng Viêm Triệt nghĩ đến chuyện sặp được cùng cô ở trên giường lăn lộn, tâm trạng liền không khỏi một hồi nổi lên một cỗ vui sướng. Hứa Giai Y đi ở bên cạnh, nhìn vẻ mặt gian tà của hắn, trong lòng không khỏi một làn nữa khẳng định suy nghĩ ban đầu của mình. Đàn ông căn bản chính là loài vừa khó hiểu lại có lòng dạ thâm sâu.
Sau khi bước vào nhà hàng, Hưa Giai Y vẻ mặt đắc ý nhìn hắn nói:
“Đây là nơi mà tôi thường hay ăn… Anh đừng để bị bẻ ngoài này của nó mà khinh thường!
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
So với bất kỳ một quán ăn kiểu trung nào ở trong thành phố Paris, kể cả những nhà hàng năm sao… Đều chưa từng vượt qua nó đâu.”
Nghe Hứa Giai Y nói như thế, Hoàng Viêm Triệt không đáp lại… Nhưng khóe mắt vẫn không khỏi liếc nhìn khung cảnh xung quanh. Hắn tuy rằng không có hứng thú với việc đồ ăn có ngon hay không… Chỉ cần cô ở đây bên cạnh hắn… Thì cho dù có tệ đến mức nào thì Hoàng Viêm Triệt- hắn vẫn có thể như cũ mà ăn chúng như mỹ vị!
( Truyện chỉ được cập nhật tại Hải Vương Truyện và Facebook: Bánh Bao... Mọi nick khác đều là giả mạo và chưa nhận được sự cho phép của tác giả!)
Có điều… Hứa Giai Y cô ấy nói đay chính là nơi mà cô rất hay đến! Bất kì là nơi nào trên thế giới này, chỉ cần Hứa Giai Y từng đi qua thì hắn đều muốn đến. Bốn năm không thể ở bên cạnh cô… Hoàng Viêm Triệt muốn bù đắp lại tất cả cho cô.
Quán ăn này không lớn lắm… Chỉ vẻn vẹn khoảng năm mươi mét vuông. Nhìn từ ở bên ngoài thật sự không có gì đặc biệt. Nhưng bên trong quán laị thật sự rất ấn tượng.
Đèn lồng được treo trên trần nhà không cao lắm, hai bên bên tường lại được dán những câu đối chúc mừng năm mới.
Hoàng Viêm Triệt vốn đang quan sát một cách chăm chú, thì không biết từ khi nào có một người đàn ông thân hình có chút mũm mĩm thân đầy dầu mợ mà đi về phía bàn bọn họ.
“Bác Cố… Năm mới vui vẻ!”
Hứa Giai Y khuôn mặt rạng rỡ mà hướng về người họ Cố kia cười tươi.
“Tiểu Nhiên năm mới vui vẻ!”
Ông Cố cũng đáp lại cô. Ông nhìn sang phía Hứa Giai Y liền thấy thêm một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt lại cực kì đẹp trai không chút biểu tình đánh giá quan cảnh trong phòng.
Ông Cố hướng về phía cô cười gian một cái.
“Tiểu Y à… đây là bạn trai của con sao?”
“Không phải”.
“Phải”.
Một nữ một nam bỗng nhiên đông loạt phát ra tiếng nói. Hứa Giai Y không khỏi quay sang nhìn người ở trước mặt mình kia trừng mắt một cái cảnh cáo cấm Hoàng Viêm Triệt không được nói lung tung.
Mà hình ảnh này qua mắt của ông Cố chính là cặp đôi trẻ đang cãi nhau.
" Cái con bé này… Có bạn trai thôi mà, việc gì phải ngại chứ hả?"
"Thật sự không phải mà bác Cố " Hứa Giai Y nhìn ông đầy vẻ bất đắc dĩ.
"Hai đứa đang yêu nhau phải không ?" Ông Cố thấy vẻ mặt kia của cô, liền hỏi lại lần nữa.
" Phải !"
" Không phải!"
Cuối cùng Hứa Giai Y vẫn không nhìn được mà lấy chân đá hắn ta một cái :
" Anh nói hưu nói vượn gì thế hả ? Tôi là bạn gái của anh hổi nào ? " Làm ơn đi, bọn họ chính vừa mới gặp nhau hơn hai tiếng thôi đấy.
" Sớm muộn gì cũng phải!” Hoàng Viêm Triệt mặt không đổi sắc đáp lại cô. Hừ… Con nhóc này rõ ràng là xa hắn lâu như thế… Cư nhiên lại dám bác bỏ mối quan hệ của cả hai người.
Sau này, Hắn đảm bảo… Nếu không làm cho cô nằm liệt giường hai ngày thì Hoàng Viêm Triệt hắn sẽ chịu thiệt mà gã cho Hứa Giai Y.
(Ps : Hoàng Tổng... Khôn như anh xóm em đầy nhé)
Nghe hắn nói thế, Hứa Y Nhiên cũng lười trả lời lại hắn… Bình tĩnh mà quay lại cười với bác Cố nói:
“Bác ơi… Cho con hai phần như cũ nha!”
“Thằng nhóc này cũng có khẩu vị giống Kỳ Minh hay sao?” Ông Cố có chút tò mò nhìn qua Hoàng Viêm Triệt. Thanh niên thời nay chẳng lẽ đều không thích ăn hành, ăn cay?
Nghe ông ta hỏi như thế với cô, mày rậm của hắn không nhịn được mà cau lại. Cô ấy… Có bạn trai rồi sao?
Mà khoan!
Kỳ Minh?! Hoàng Viêm Triệt không nhịn được mà ngẩng đầu lên nhìn ông Cố. Từ lúc vào quán ăn cho đến giờ, hắn bởi vì mãi mê thưởng thức cách bố trí mà không để ý người chủ quán. Khuôn mặt ông ấy không thể nói là xuất chúng, nhưng vẻ hiện rõ ở khuôn mặt mập mạp. Quả nhiên không sai… Thế giới này thật sự quá nhỏ bé rồi. Duật Ngôn… Cậu ta tìm cô ấy lâu như vậy vẫn không thể thấy… Mà hắn… Chỉ vô tình đi cùng tiểu khả ái nhà mình vẫn có thể tìm được Cố Nhan.
Chỉ là… Tất cả đều quá muộn! Duật Ngôn đã kết hôn, chỉ sợ… Năm đó Cố Nhan là người ra đi một cách vô tình nhưng cuối cùng lại là người duy nhất không thể dứt khỏi đoạn tình cảm này!
Đoạn tình đầy tiếc nuối này của họ… Hóa ra, kẻ duy nhất chứng kiến được lại là Hoàng Viêm Triệt.
Hắn cố bình ổn tâm trạng, vờ như không quen biết với ông ta… Chuyện tình cảm đó, đã kết thúc từ cái hôm Duật Ngôn hắn ta kết hôn rồi. Bây giờ, Hoàng Viêm Triệt tìm thấy Cố Nhan thì còn có ích gì kia chứ?
Lão Cố như cảm nhận được ánh mắt của hắn, liền quay qua nhìn. Hai ánh mắt giao nhua chỉ trông choc lát nhưng cũng đủ khiến Hoàng Viêm Triệt giật mình. Không biết ông ấy có nhận ra hắn hay không, nhưng ông ta đột ngột quay sang nhìn Hứa Giai Y nói:
“Chú còn có việc ở trong bếp… Con ráng ngồi đợi lão già này một chút nhé.”
======= tiểu thuyết hay ======
Nhìn bóng lưng mập mạp của ông dần khuất khỏi phòng bếp, Hoàng Viêm Triệt không nhịn được mà nheo nhìn lại...
"Y Y... Ông ấy có người còn gái nào không?"
"Con gái? Ý anh là chị Nhan sao?" Hứa Giai Y có chút nghi ngờ mà nhìn về phía hắn hỏi. Hắn ta làm sao lại biết được chú Cố có con gái?!
"Cố Nhan?!" Hoàng Viêm Triệt có chút không chắc chắn muốn hỏi lại... Chị Nhan trong lời của cô ấy thật sự là Cố Nhan?
"Đúng vậy... Là chị ấy! Anh biết chị ấy sao?"
"A... Chỉ là bạn học cũ..." Hắn còn chưa kịp nói xong thì từ cửa lại hiện ra một cô gái châu á.
"Y Y... Em lại đến ăn đấy à?"
"Chị Nhan... Chị mới đi đâu về vậy?" Hứa Giai Y nghe thấy tiếng, liền vui vẻ đi đến trước cửa.