Tiểu soái ca

Tiểu soái ca

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Tiểu soái ca _Nếu không muốn, bà đây tự mình tìm một tên nam nhân khác... Không them chơi với anh nữa Nói xong, cô liền định quay đi. Nhưng còn chưa kịp đi được mấy bước thì đã bị một cánh tay cường tráng kéo giữ lại, kéo vào lòng. Hoang Minh Triêt nheo mắt phượng, cất giọng đầy lưu manh

Chương 12: Truyện FULL tiểu thuyết ngôn tình Tiểu soái ca

"Cẩn thận!"

Cả thế giới như chìm trong im lặng, Hứa Giai Y không còn nghe thấy bất cứ âm thanh gì... Đón chờ cơn đau dần ập đến! Chỉ là... Cô còn chưa biết chuyện gì liền nhận thấy một lực đẩy mạnh.

Đến tận khi cô hoàn hồn thì ở trên đường bỗng dưng đã quay quanh nơi lúc nãy cô đứng.

Hứa Giai Y đi đến gần đó, trên đường là thân hình của một nam nhân cao lớn, nằm trong vũng máu cực kì đáng sợ.

Khoé mặt cô bỗng chốc cay xè, thân thể như bị trút sức lực mà ngồi xụp xuống!

Hứa Giai Y cố gắng bò đến gần thân thể lạnh ngắt kia, lay mạnh:

"Hoàng Viêm Triệt... Hoàng Viêm Triệt... Mau tỉnh lại... Anh đừng nằm nữa, nằm ở đây bẩn lắm..."

Hắn ta nhất định là đang đùa giỡn cô... Hoàng Viêm Triệt hắn mạnh mẽ như vậy nhất định sẽ không chết đâu.

Chỉ là... Cho dù cô lay thân thể kia nhiều như thế nào thì đáp lại cô vẫn mãi là một chuổi im lặng...

Hứa Giai Y không biết chính mình đã đến bệnh viện cùng hắn bằng cách nào, càng không biết tại sao chính mình lại trơ mắt nhìn Hoàng Viêm Triệt được đưa vào phòng phẩu thuật.

Ngày hôm đó mưa rất lớn, lòng cô cũng như thế chợt nặng! Hoá ra... Lâu như vậy, cuối cùng vẫn là không thể quên được hết mọi chuyện. Đúng vậy! Cô nhớ ra rồi... Tất cả mọi chuyện. Vào cái thời khắc sinh tử ấy, Hứa Giai Y cư nhiên lại nhớ ra khiến chính mình không khỏi nở nụ cười chua chát.

Hoá ra... Cô lại một lần nữa yêu kẻ khiến chính mình đau khổ năm đó.

Nếu như không phải vì hắn, cô sẽ không phải suýt nữa mất mạng.

Nếu không phải vì hắn, cô sẽ không phải đau khổ.

Nếu năm đó, Hứa Giai Y không phải muốn cắt đứt toàn bộ mối quan hệ giữa hai người mà đổi chuyến bay giữa chừng... Thì có lẽ thân thể này của cô có lẽ vẫn đang trôi dạt trên vùng biển nào đó rồi!

Chỉ là... Cho dù đã nhớ ra nhưng tại sao Hứa Giai Y cô không thể hận hắn chứ?!

Ngày hôm đó, cô đã suy nghĩ rất nhiều... Cuối cùng, cũng có thể bình thản mà đối diện với chính thân thể cao lớn đang nằm trên giường.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Tất cả đều chứa đựng nguồn kiến thức xúc tích, tinh hoa văn hóa nhân loại. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Nếu đã yêu... Tại sao lại phải tự khiến cho nhau đau khổ kia chứ?!

Năm đó cô đau khổ thế nào, bây giờ hắn lại cứu cô một mạng... Như vậy không phải là hoà rồi sao?!

Nói cô ngủ ngốc được, nhưng hãy để Hứa Giai Y ích kỉ một lần... Cô không muốn chính mình sau này phải hối hận vì đã bỏ lỡ mối tình này. Hãy để cô nghe trái tim mình một lần cũng được.

Hứa Giai Y bây giờ... Đã yêu Hoàng Viêm Triệt đến khắc cốt ghi tâm rồi.

Chỉ là... Tại sao cô đã tha thứ cho hắn rồi... Nhưng tên ngốc kia lại không chịu tỉnh dậy?!

Không phải là muốn cô tha lỗi sao?! Chỉ cần hắn tỉnh dậy, cô nhất định sẽ tha lỗi mà!

Chuyện Hoàng Viêm Triệt bị tai nạn cuối cùng cũng không giấu được bố mẹ hắn nữa rồi.

Ngày hôm đó, là lần đầu tiên cô gặp được Hoàng phu nhân. Bà bình dị, hiền từ khác hắn với bộ dáng cao sang, quý phái mà cô từng nghĩ. Hôm ấy, bà đã khóc rất đau lòng... Chỉ là là bà lại chưa từng một lần oán trách cô.

"Phu nhân... Là lỗi của con, con thành thật xin lỗi!"

"Bé con ngốc, xin lỗi gì chứ... Là thằng bé này tự nguyện cứu con, đây là quyết định của nó... Gì sẽ không trách con đâu!"

Đúng vậy... Hoàng Viêm Triệt thằng nhóc này một khi đã quyết định thì không ai có thể ngăn cản... Mọi việc thằng bé làm đều có nguyên do của nó, bà sẽ không trách bất kì ai.

Nữa năm sau, kể từ ngày xảy ra tai nạn... Hoàng Viêm Triệt vẫn không hề có dấu hiệu tỉnh dậy!

Hoàng lão gia cũng vì vậy mà quay về công ty điều hành.

Hôm đó, sau khi từ công ty đến bệnh viện cô liền thấy bó hoa ở trên bàn. Hứa Giai Y nhẹ nhàng mà ngồi bên cạnh hắn nói chuyện xảy ra ngày hôm nay.

"Triệt... Hôm nay, Kỳ Minh Anh ấy đã tỏ tình với chị Nhan rồi đấy... Chỉ là chị ấy từ chối rồi!"

"..."

Đáp lại cô vẫn chỉ là một mảng yên tĩnh như mọi lần, nhưng cô sẽ không bỏ cuộc đâu... Hứa Giai Y biết... Hoàng Viêm Triệt hắn đang một mình chiến đấu, cô sẽ không bỏ rơi hắn một mình.

Nói chuyện cùng hắn một lát, cô liền xuống căn tin mua đồ ăn... Cô cả ngày hôm nay còn chưa có gì vào bụng cả.

"Y Y... Lại xuống ăn cơm đấy à?" Bà lão bán cơm ở căn tin thấy cô đi đến liền cười chào hỏi. Nữa năm nay, cô bé vẫn luôn đi đi về về ở bệnh viện này... Nghe nói là bạn trai hay chồng gì đó bị hôn mê sâu... Rõ ràng còn trẻ như vậy... Thật sự quá đáng thương!

"Vâng ạ... Bà cho con một phần như mọi hôm nhé!"

"Được rồi... Ngồi đó chờ bà một chút!"

(...)

Sau khi ăn cơm xong, Hứa Giai Y liền vui vẻ chào tạm biệt bà rồi nhanh chóng trở về phòng bệnh của hắn.

"Triệt... Em quay lại..." Hứa Giai Y còn chưa kịp nói xong liền phát hiện trong phòng căn bản không hề có một bóng người khiên cô cực kì gắp gáp. Dép của bệnh nhân cũng không còn chứng tỏ... Không! Không thể nào! Tại sao anh ấy có thể tỉnh dậy được chứ!

Hứa Giai Y nhanh chóng dẹp bỏ suy nghĩ ngủ ngốc kia của mình mà nhanh chân đi khắp nơi tìm hắn.

Nhưng... Cho dù đã báo với bệnh viện tại sao vẫn không thể tìm thấy.

Sự sợ hãi dần bao trùm lấy tâm trí cô... Tại sao chứ?! Rõ ràng cô đã cố gắng như thế, tại sao hắn lại biến mất?!

Sau khi chạy ngang qua khu vườn của bệnh viện, không hiểu cô như bị ai thúc giục mà chạy vào vườn. Hứa Giai Y không biết Hoàng Viêm Triệt liệu có ở đây hay không, nhưng khắp bệnh viện đều tìm rồi, chỉ có ở đây là chưa...

Trong vườn, một bóng dáng nam nhân cao lớn đứng sừng sững mà nhìn lên trời cao... Bóng lưng bình yên như vậy nhưng lại khiến khoé mắt cô cay xè...

Triệt... Triệt của cô tĩnh dậy rồi! Anh ấy cuối cùng cũng trở lại rồi!

Hoàng Viêm Triệt như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của cô mà quay lưng lại... Ánh mắt hắn dịu dàng mà mĩm cười dang rộng hai tay về phía cô:

"Bé con... Anh trở về rồi!"

Giọng hắn có chút khàn khàn nhưng lại khiến cho nước mắt tích trữ suốt nữa năm qua của cô như bị vỡ đê mà rơi xuống. Hứa Giai Y chạy nhanh về phía hắn, ôm chặt lấy thân thể có chút gầy yếu kia.

Cô khóc nức nỡ, vừa nói vừa siết chặt vòng tay của mình:

"Triệt... Chúng ta kết hôn đi... Em không muốn mất anh một lần nào nữa..."

"Được... Chúng ta kết hôn!"

Ngoại truyện 1:

Sau khi bọn họ kết hôn được ba tháng thì Hứa Giai Y liền mang thai.

Kể từ ngày biết cô mang thai, Hoàng Viêm Triệt vốn đã cưng chiều nay lại càng thêm vô độ.

Có lần, Hứa Giai Y vốn đang xem phim liền nổi hứng muốn ăn khoai lang nóng liền nói với chồng ngốc nhà mình.

"Triệt... Em muốn ăn khoai lang nóng!"

======= tiểu thuyết Ngôn Tình Nữ Cường======

Hoàng Viêm Triệt nghe cô nói thế liền đỏ mặt... Khuôn mặt ngại ngùng như thiếu nữ mà đánh vào người cô:

"Ghét quá hà... Vợ đang mang thai sao lại có ham muốn vô độ như thế?"

Nghe hắn nói thế, Hứa Giai Y liền cứng đờ mặt... Ủa... Cô chỉ muốn ăn khoai thôi mà, hắn lại nghĩ chuyện gì tầm bậy nữa đấy?!

Mẹ nó! Kẻ ham muốn vô độ rõ là hắn thì có! Cô đây là có suy nghĩ trong sáng hiểu không hả?!

Có điều, nếu tên chồng nào đó đã nghĩ như thế cô mà không trêu chọc thì đúng là ngu ngốc!

"Thế anh không muốn sao?" Vừa nói cô như vô tình mà dựa thân thể vào người hắn... Bầu ngực căng tròn cũng như vô ý mà cọ vào người Hoàng Viêm Triệt khiến hắn bỗng chóc cứng đờ.

Vì cô mang thai mà hắn đã ăn chay suốt năm tháng rồi... Bác sĩ nói, bây giờ có thể quan hệ vợ chồng trở lại rồi nhưng hắn lại vì lo lắng cô không thoải mái mà tự mình kiềm chế... Chỉ là không ngờ cô ngốc nào đó lại không biết điều mà liên tục cọ bộ ngực sữa lên cơ thể đã căng cứng của hắn.

Hoàng Viêm Triệt cố dùng một chút lý trí còn sót lại của mình để đẩy cô ra.

"Ngoan... Em đang mang thai, không được!"

Hứa Giai Y như không nghe thấy lời cảnh báo của hắn mà không ngừng làm loạn.

Cuối cùng, Hoàng Viêm Triệt cũng không nhịn được nữa mà đè mạnh cô xuống giường mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi đỏ hồng đây ngọt ngào kia...

"Mẹ nó... Hôm nay ông không làm chết em thì ông đây tên Triệt Viêm Hoàng!"

Ngoại truyện 2:

"Vợ ơi.... Anh đã tắm rửa sạch sẽ... Em mau mau đến chà đạp anh đi!"

Hoàng Viêm Triệt còn chưa kịp vào đến nhà thì cất giọng đầy lưu manh.

"Cái tên lưu manh này... sao anh có thể vô sỉ đến thế hả?" Hứa Giai Y từ phòng bếp bước ra, cất giọng đầy vẻ bất đắc dĩ... Cô thật sự muốn kêu trời! Rốt cuộc dáng vẻ của một tổng tài lãnh khốc ngày nào đã đi đâu rồi?! Còn cái tên vô sỉ suốt ngày chỉ muốn làm tình này lại là ai?!

"Tại sao lại không chứ? Tiểu bảo bối chính là vợ của anh... sao anh lại không thể làm tình với vợ của mình?!" Vừa nói hắn vừa ôm lấy cô, nhẹ nhàng liếm láp vành tai.

"Khoan ! Em còn đang nấu cơm..." thấy tên chồng nhà mình lại bắt đầu động dục, cô liền gắp gáp đẩy hắn ra! Nhưng trời sinh sức của nữ nhân làm sao có thể bằng nam nhân?! Hắn vẫn ôm chặt cô thì thầm:

"Vợ à, anh thật sự rất đói."

"Vậy anh còn ôm em làm gì hả?! Em vào nấu cơm cho anh..."

Còn chưa kịp để cô nói xong, hắn đã cất giọng trầm trầm:

"Nhưng anh muốn ăn em!"

Nói xong hắn liền bế cô lên lầu, bắt đầu quá trình sản sinh em bé!

[....]

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Đọc Truyện Ngôn Tình  dù ít dù nhiều hay đọc về lĩnh vực gì bạn đều sẽ nhận được những trải nghiệm, không ai dám chắc chăm đọc Truyện Ngôn Tình  chưa chắc đã thành công nhưng những người thành công lớn đều ham đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Sau lần đó cô bị hắn làm đến mức nằm liệt giường suốt ba ngày. Trong lúc tức giận, cô liền đuổi hắn đến công ty suốt 2 tháng liền. Nhưng còn chưa kịp để Hoàng Viêm Triệt ở đó hai tuần thì cô đã cảm thấy áy náy. Kể từ khi cả hai kết hôn, hắn không ngày nào không làm... không ngày nào không động dục!

Trưa hôm nay, cô vì muốn đến chuộc lỗi mà làm cơm trưa mang đến cho hắn. Nhưng còn chưa kịp bước vào phòng của Tổng Giám Đốc thì đã nghe thấy giọng nói ỏng ẹo của thư kí:

"Hắc tổng... văn kiện này tôi có chút không hiểu... Anh có thể giải thích cho tôi không?"

Cô tò mò đứng từ cửa nhìn vào bên trong, không biết là cố ý hay vô tình mà cô ả lại ngả vào lòng Hoàng Viêm Triệt. Thấy thế cô không khỏi có chút cảm thán, từ khi nào mà công ty hắn lại tuyển những thư kí thế này vậy? Nhớ năm đó, các vị tỷ tỷ phòng thư kí có vào nhiêu thân thiện với Hứa Giai Y

Hoàng Viêm Triệt đẩy mạnh cô thư kí, vẻ mặt đầy kinh tởm:

"CÚT"

Gương mặt ả bổng chốc bàng hoàng, nhưng rồi lại nhanh chống rời đi!

Hắn như cảm thấy có người đang nhìn mình liền ngẩng đầu lên, hóa ra là tiểu bảo bối mà hắn ngày đêm mong nhớ.

Thấy cô, hắn cất giọng đầy ấm ức như đứa trẻ chờ được an ủi:

"Vơ ơi, tấm thân của anh vừa mới bị nhúng chàm... Em mau mau đến đây thanh tẩy cho anh đi, càng mạnh bạo anh càng thích!"

Ngoại truyện 3:

Có một hôm, Hứa Giai Y vì có chút việc bận mà phải đến chi nhánh của công ty tại thành phố A... Mấy năm nay, cô đã nhường chức vị tổng giám đốc cho Kỳ Minh để lùi về chăm sóc con cái... Nhưng dù sao cô vẫn là một đại cổ đông của DOVE, không thể không làm việc được.

Hoàng Viêm Triệt sau khi đi làm về liền qua công ty con của DOVE để đón cô. Nhìn bảng hiệu được khắc một cách "rồng bay phượng múa" kia khiên hắn không khỏi có chút suy nghĩ.

"Y Y... Tại sao em lại đặt tên công ty là DOVE?"

Hứa Giai Y vốn đang ngồi ngắm nhìn nhan sắc của Hoàng Viêm Triệt liền có chút thẫn thờ không kịp phản ứng.

"Anh biết nó viết tắt của câu gì không?"

"Câu gì?"

"Do You Love Me!"

"Do You Love Me?"

"Đúng... Năm đó sau khi qua Pháp, em quên đi mọi chuyện... Em không hiểu tại sao chính mình lại đặt tên công ty như vậy, nhưng sau này nhớ ra mọi chuyện em liền hiểu hết tất cả... Cả đời này, cho dù chết đi em vẫn muốn biết... Anh liệu có yêu em không?"

Hoàng Viêm Triệt không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm chặt cô vào lòng.

Đáp án mà cô muốn biết... Hãy để hắn dành cả đời này để trả lời