Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu _ Còn người trước mặt thì lại chẳng có chút gì ấm áp ở bên anh ta lại làm cho cô có cảm giác lạnh lẽo, nhưng mà lại có chút gì đó ấm ấm. Vai anh ta rộng lớn mà vuông vắn ngay thẳng, tạo cảm giác rất đáng tin cậy. Khuôn mặt ít biểu cảm nhưng rất thuận mắt, tất cả tạo nên một vẻ u sầu quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Chương 08: A a a...nước mắt
Khuôn mặt ông sếp trẻ có chút cau lại: “Điện thoại của tôi.”
Anh chàng nhân viên đang sợ đến run người tháng này lượng nhà bán đi không đạt chỉ tiêu làm sếp anh rất tức giận. Mà mỗi lần giận đều như bão tố đến nơi.
“Vâng.” Cổ họng có chút run run anh trả lời.
“Đưa đây.” Sếp lớn ra lệnh.
Đưa điện thoại đến chỗ sếp cảm giác ớn lạnh vẫn không ngớt.
Phương Nam nhận điện thoại từ tay Trần Tú nhìn hiển thị tin nhắn của ngân hàng, thì có chút thất vọng. Rất lâu sau đó anh mới nhìn cậu thanh niên đang sợ sệt hỏi: “ Khụ cô ấy không nhắn tin sao.”
Trần Tú trong lòng ngạc nhiên không thôi, chưa bao giờ thấy anh hỏi đến bất kỳ đối tượng kết hôn nào. Trước đây khi anh báo cáo có bao giờ để ý đâu, thế nên mới hết cô này đến cô kia chán nản mà đá bỏ sếp anh.
Lần này đúng là kì tích mà, thật may trước kia anh đã ở sau lưng sếp xóa đi tin nhắn từ chối đó, nếu không làm gì có chuyện tốt như ngày hôm nay.
Hai người họ chắc chắn là có tiến triển. Ha ha một phần là nhờ công lao của anh đó.
“ Không có ạ! Thông thường phải chín giờ chị ấy mới nhắn tin qua ạ.”
======= Truyện Ngôn Tình hay ======Có ai biết được trên thế giới có bao nhiêu đầu Truyện Ngôn Tình , có ai thống kê được đầy đủ các quyển Truyện Ngôn Tình đã xuất bản viết về kiến thức gì.
“ừ được rồi cậu ra ngoài làm báo cáo lại đi,…khụ khụ điện thoại này tôi sẽ giữ.” Phương Nam ngượng ngùng nói.
Trần Tú cúi mặt cười thầm trước kia toàn anh nhắn tin thay sếp thôi nhé! Lần này còn đòi điện thoại kia kìa.
Có những chuyện rất rất nhỏ nhặt mà lại làm ta cảm thấy vui mừng khôn xiết, bắt đầu từ ngày hôm ấy mỗi buổi sáng cô sẽ đều nhận được hai bó hoa. Một bó với lời yêu bay bổng còn một bó thì thủy chung chỉ là một hình trái tim nhỏ bé không người hay biết, chỉ là mỗi lần nó sẽ ở một vị trí khác nhau.
Thảo Vi cũng dần dần lấy lại thăng bằng, những chuyện về Hoàng Quân cũng không còn làm cô thấy khó chịu nữa.
Quan hệ của cô cùng Phương Nam cũng có chút chuyển biến không còn gượng gạo như trước.
Mỗi thứ bảy họ sẽ vẫn đi ăn nhưng mà địa điểm sẽ được chọn theo ý cô. Những bộ phim cũng sẽ là cô chọn lựa và quyết định.
Thỉnh thoảng Phương Nam cũng sẽ chủ động nhắn vài tin nhắn cụt ngủn kiểu như:
“ Em đang làm việc sao.”
“Tôi đang họp.”
“Ngày thứ chủ nhật tôi sẽ dẫn em đi câu cá.”
“Em làm việc đi.”
Nếu không quen biết cô thực sự không tin nổi người nhắn những tin nhắn như vậy lại là người quản lý khu nghỉ dưỡng cao cấp cơ đấy.
Tối thứ bảy, như thường lệ Thảo Vi và Phương Nam lại đi xem phim. Đứng trước quầy mua vé rất lâu vẫn không thể nào chọn ra nổi một bộ phim mà bản thân thích, bởi vì tuần nào họ cũng đã đi xem rồi.
Cô quay lại nhìn anh thì phát hiện anh đang thất thần nhìn poster phim kinh dị cạnh đấy. Có chút xấu hổ con trai luôn thích xem mấy thể loại này vậy mà cô lại cứ bắt anh xem mấy phim tình cảm cùng cô.
“Cho tôi hai vé phim này.” “Cảm ơn.”
Sau khi nhận vé từ người bán Thảo Vi nhanh chóng kéo anh về phía rạp chiếu. khi bước qua cánh cửa anh có chút ngạc nhiên sau đó lại cảm thấy rất vui.
Bộ phim họ xem là “Vòng tròn sinh tử” Câu chuyện bắt đầu từ một đoạn phim ma sau khi ai xem nó đều sẽ chết trong vòng bảy ngày trừ phi bạn copy cuốn băng và cho một người khác xem.
Nhân vật chính là một cô gái rất dũng cảm đã cố gắng tìm ra bí mật về cuốn băng đó và phải đối diện với cái chết.
Nhìn cảnh nhân vật nữ phụ bị chết mà Thảo Vi cảm thấy chân tay rã rời.
Từ bé đến lớn cô luôn cảm thấy rất sợ những ma quỷ như vậy. Mắt cô nhắm chặt, nhưng mà những tiếng động bên tai lại càng làm cô sợ hãi.
Cô còn nhớ trước kia mỗi lần đi xem phim ma với Vũ Lâm anh đều ở bên tai cô mà kêu lên sợ hãi làm cô phải la hét theo, cảm xúc lúc ấy là vừa tức giận vừa buồn cười về sự trêu chọc của anh.
Sao anh lại trẻ con như vậy chứ.
Vũ Lâm cũng như đại đa số các bạn nam đều rất thích xem phim ma, thế nên thời gian xem phim của họ đa phần sẽ xem phim ma.
Cho dù xem nhiều thế nào thì cảm giác đáng sợ vẫn cứ đeo bám cô giống như hiện tại.
“A a a.” nước mắt cũng đã chảy ra vì sợ hãi cấp độ này cô thực sự chưa xem bao giờ.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Phương Nam nhìn màn hình không chớp mắt bộ phim này cũng không đến nỗi, trong lòng anh suy nghĩ như vậy. Nhưng mà khi quay sang bên cạnh nhìn cái người co rúm lại thì đột nhiên cảm thấy hình như phim này với một số người thì hơi đáng sợ rồi.
Cầm lấy hai bàn tay đang nắm chặt, Phương Nam bao chặt lấy tay Thảo Vi, xoa nhẹ , vừa xoa vừa nói: “không sao đâu chỉ là phim thôi.” Sau đó lại ở bên tai cô kể ra một số tình tiết còn nói nhìn là biết trước thế này thế kia làm cho Thảo Vi còn sợ hơn.
Nhưng mà Thảo Vi lại cảm thấy cô sẽ không chết vì sợ phim ma mà sẽ chết vì cái giọng kể chuyện của Phương Nam. Nó vừa trầm thấp lại có chút gì rất âm u làm cô thấy rợn tóc gáy.
“Anh im đi.” Thế nên mới có câu nói kiểu như vậy.
Phương Nam nghe xong thì đơ luôn, đây là lần đầu tiên cô lớn giọng như vậy trước anh.
Sau khi bộ phim kết thúc cả hai vẫn không ai chịu nói với ai câu nào cả hai đều cảm thấy rất ngượng ngùng. Bởi vì chẳng biết khi nào họ lại bộc lộ bản chất của bản thân trước mặt đối phương.
Một Phương Nam thích trêu đùa và một Thảo Vi dữ dằn. Đó là điều mà ít ai có thể nhìn thấy ở họ.
Khi đến nhà cô đã là mười một giờ, cả hai vẫn im lặng không nói cảm giác rất ngượng ngùng. Sau đó một lúc lâu Phương Nam mới nói:”Anh về trước đây.”
Nghe vậy Thảo Vi không tự giác ngẩng đầu lại phát hiện anh cũng đang cúi xuống, khoảng cách của hai người lại chưa đến một gang tay.
Trái tim đột nhiên đập liên hồi cô đoán được việc anh muốn làm, dù cô có quen với việc nó thế nào cũng có chút lúng túng bởi vì luôn là anh chủ động cô cúi đầu.
Cuối cùng chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào cô lại nhắm chặt hai mắt đợi chờ cái hôn từ anh.
Nhưng mà cảm nhận lần này lại khác có chút lưu luyến lạ kì.
“Người mẫu đã chọn ai chưa” Tuấn Phong ngồi chính giữa hỏi.
Cả phòng họp đều yên lặng, mọi người đều cảm thấy rất khó bởi vì bên trên muốn Mike Vũ làm người đại diện nhưng Mike Vũ không hứng thú với hợp đồng trong nước nên không đồng ý.
Mà phía bên trên lại không ưng ý bất kỳ một người mẫu nam nào trong nước nên gây áp lực rất lớn xuống phòng của bọn họ, yêu cầu phải hợp tác với anh chàng kia bằng được.
Mà anh chàng Mike cũng là một truyền kì trong làng mẫu bởi vì tuy chỉ biểu diễn trong một số show nhưng mà danh tiếng lại nổi như cồn, chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã được rất nhiều nhà thiết kế ưa thích.
Thảo Vi nhìn vào những bức hình ít ỏi của anh ta cảm thấy khá quen mắt.