Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu _ Còn người trước mặt thì lại chẳng có chút gì ấm áp ở bên anh ta lại làm cho cô có cảm giác lạnh lẽo, nhưng mà lại có chút gì đó ấm ấm. Vai anh ta rộng lớn mà vuông vắn ngay thẳng, tạo cảm giác rất đáng tin cậy. Khuôn mặt ít biểu cảm nhưng rất thuận mắt, tất cả tạo nên một vẻ u sầu quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Chương 18: Trần Tú.....
Nhưng sự xuất hiện của Anna mà làm cô không thoải mái, nên anh cũng rất khó chịu. Có lẽ chuyện năm đó cô vẫn còn để trong lòng.
Anh và Anna là bạn thân từ cấp 1 sau đó lúc nào cũng học cùng nhau anh cũng rất thích cô nhưng mà cô lại luôn từ chối anh cho đến khi vào đại học cũng vẫn như vậy.
Chính vì vậy anh mới chán nản mà thay yêu đương hết người này đến người kia mà tất cả họ đều liên quan đến Anna. Anh muốn làm cô chú ý đến mình nhiều hơn, nhưng hết lần này đến lần khác làm anh thất vọng.
Mãi cho đến khi anh quen với Thảo Vi thì Anna mới có phản ứng đáp lại anh. Cô còn chủ động tiếp cận anh chính vì vậy anh mới không ngần ngại mà đón nhận.
Nhưng lúc đó anh đột nhiên không hề muốn chia tay với Thảo Vi, nhưng mà chuyện lén lút vẫn không dừng lại được cuối cùng Thảo Vi phát hiện ra.
Anh cảm thấy bản thân không còn mặt mũi mà gặp mặt Thảo Vi nên trở về thành phố H, rồi mẹ anh qua đời. Thế nên anh mới quyết định sang Mỹ ngay sau đó.
“Trước khi qua Mỹ anh và Diệu Linh đã chia tay rồi.” Mike muốn giải thích rõ chuyện này, anh không muốn cô hiểu lầm mình.
Tối chủ nhật bình thường sẽ luôn có người cùng Thảo Vi dạo phố nhưng mà hai tuần này lại chỉ có mình cô lẻ bóng. Đi dạo quanh cạnh hồ Thảo Vi có chút nhớ Phương Nam anh đã ở lúc này đang làm gì nhỉ?
“Chị Thảo Vi.” Giọng nói trẻ trung mạnh mẽ ở phía sau vang lên. Ngoảnh đầu lại hóa ra là cậu thư ký của Phương Nam.
“Trần Tú, chào cậu.” Thảo Vi đầy bất ngờ nói
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Truyện Ngôn Tình chính là nguồn tri thức vô tận về mọi lĩnh vực trong cuộc sống của những người đi trước viết ra kể lại và truyền đạt cho chúng ta.Đọc truyện cùng HaHa Truyện
“Hi Hi thật tình cờ để em giới thiệu đây là bạn gái em Ngọc Lan.” Cậu ta đẩy cô gái kế bên lên giới thiệu. Đó là một cô gái khá trẻ trung và năng động, cô gái có hai chiếc má lúm nên nhìn vô cùng đáng yêu.
“Còn đây là phu nhân tương lai của sếp.” Trần Tú nhìn cô gái mà giới thiệu. Nhưng vừa nghe xong cô gái đã bật thốt lên một câu làm cậu ta giật mình cùng ngại ngùng: “Anh ta mà cũng có vợ sao, ai mà chịu nổi anh ta chứ.”
Nhìn cô gái có vẻ rất rất không hài lòng với Phương Nam. Trần Tú ở một bên không nói nên lời với cô bạn gái trẻ con.
Ngọc Lan trước đây cũng từng là bạn gái của Phương Nam hai người còn có một thời gian qua lại rất lâu. Khi đó Ngọc Lan mới có hai mươi còn khá nhỏ tuổi lại là con nhà giàu có nên tính tình tùy hứng cả ngày chỉ bám lấy Phương Nam nhưng luôn bị anh lạnh nhạt sau đó phát hiện ra người thường xuyên nhắn tin với mình không phải Phương Nam thì tức điên lên đòi chia tay.
Mà tính tính Phương Nam lại lạnh nhạt không quan tâm nên cứ như vậy tách ra. Sau đó dù Ngọc Lan và anh đã yêu nhau thì Ngọc Lan vẫn luôn rất ghét Phương Nam cảm thấy anh ấy cố tình chơi cô.
“Chị gái em bảo này, dù cho chị có lớn tuổi thế nào cũng đừng vì lỡ thì mà gả cho anh ta, lấy người mình không yêu đau một thì lấy người như anh ta lại càng đau nhiều hơn chị biết không.” Chẳng biết từ khi nào cô gái nhỏ nhắn đó đã bám riết lấy cô kể ra đủ thứ chuyện xấu về Phương Nam.
Trần Tú ngồi một bên chỉ có thể cầu trời cho ông chủ không vì vậy mà chia tay bạn gái thứ n. Sau khi nói này nọ một hồi cô gái mới thỏa mãn mà chạy đi mua nước ngọt, Thảo Vi cảm thấy cô gái này tuy có chút trẻ con nhưng lại không hề nhõng nhẽo hay làm nũng.
Chỉ còn lại hai người Trần Tú mới nói: “Chị đừng để ý đến lời cô ấy, giám đốc đối với chị rất tốt.”
Thảo Vi cũng cảm thấy anh rất tốt với cô.
Một lúc sau cô mới dám hỏi đến chuyện mà bản thân quan tâm: “Bao giờ thì hai người trở về thành phố H.” Lúc trước Phương Nam cũng từng nói sẽ đi thành phố T, khi nãy Ngọc Lan lại than thở chuyện này khiến cô đột nhiên nhớ ra, có lẽ khi anh trở về cô sẽ đến gặp anh.
Trần Tú trợn mắt ngạc nhiên: “Chị không biết sao anh ấy bị điều chuyển sẽ không được về thành phố H,”
“Cầu vồng sau mưa là cầu vồng rực rỡ nhất, tình yêu phải trải qua giông bão mới trở nên bền chặt.”
Sáng sớm ngày hôm sau Mike mang theo một túi đồ ăn vặt đến công ty tìm Thảo Vi, từ hôm nay anh ta và Thảo Vi sẽ cùng nhau làm việc cơ hội gặp mặt của cả hai sẽ nhiều hơn. Tâm trạng của anh ta có vẻ rất tốt gặp ai cũng đều cười nói.
Nhưng mà người mà anh ta mong chờ lại chẳng có mặt ở đó, trước mặt anh chỉ là một cái bàn trống trơn.
“Chị Vi có việc gấp nên xin nghỉ rồi ạ!” Cô nhân viên gần đó thấy anh đứng đó liền nói.
Chẳng bận tâm lời nói của cô nhân viên kia, Mike lấy máy gọi cho Thảo Vi nhưng mà cho dù anh gọi thế nào điện thoại vẫn không liên lạc được.
Hay là cô ấy muốn tránh mặt anh, chẳng lẽ còn giận dỗi, hay là Anna đã nói gì rồi.
Đúng lúc anh bực bội trong lòng điện thoại lại vang lên là bố anh, ông ấy gọi làm gì nhỉ?
“Alo con nghe.” Mike nhận điện nói.
Phía bên kia tâm trạng cũng có vẻ không tốt, ông Tân lớn tiếng: “Tối về nhà đi bố có chuyện cần nói với con.” Sau đó cũng dập máy không để Mike nói thêm câu nào.
Mike nhìn điện thoại mà bực bội người thì không liên lạc được người thì quát nạt cậu. Ngày gì không biết, cậu phải đi giải stress mới được.
Thảo Vi đứng trước cửa phòng ở khu nghỉ dưỡng của Phương Nam mà trần trừ không dám gõ cửa. Tối qua khi nghe Trần Tú kể chuyện của anh cô đã rất lo lắng và tự trách lẽ ra cô phải nhận ra điều khác thường ở anh mới phải. sao cô có thể vô tâm như vậy chứ.
Sáng nay sau khi xin nghỉ làm cô đã bắt xe đi thành phố T, nhưng mà lại lưỡng lự chẳng dám đến gặp anh. Dù rất lo lắng cho anh nhưng cô vẫn không biết nói thế nào với anh, nên giải thích chuyện này thế nào đây.
Đi qua đi lại cả trăm lần cũng không lấy nổi can đảm gõ cửa. Chỉ có thể nhìn nó đóng chặt yên lặng.
Khi mà cô còn đang tự lẩm bẩm không biết bệnh của anh đã khá hơn chưa thì cánh cửa phòng lại mở ra.
Bên trong phòng chỉ một màu tối đen, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy vài thứ nhờ ánh đèn bên ngoài. Phương Nam chống tay vào cửa nhìn cô chằm chằm .
Giây phút ấy dường như đôi mắt cô cũng chỉ có thể thấy mình anh. Mấy ngày không gặp gương mặt anh đã trở nên hốc hác đôi mắt mệt mỏi đỏ au.
Phương Nam có chút không tin vào mắt mình, chính anh thấy cô đang ở rất gần mình nhưng lại sợ nó chỉ là ảo giác. Kéo mạnh Thảo Vi vào lòng trao cho cô một nụ hôn mãnh liệt nhất.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Anh muốn kiểm chứng sự hiện diện của cô.
Một nụ hôn mà trước kia anh chưa từng hôn cuồng nhiệt và mãnh liệt. Đó giống như là những nhớ nhung mà xuất thời gian qua họ đã dành cho nhau.
Thảo Vi cảm thấy như bản thân không thể thở nổi, chưa bao giờ cô cảm thấy Phương Nam mãnh liệt như lúc này. Trước kia dù cho thế nào anh cũng luôn dành cho cô sự dịu dàng ôn nhu nhất định.
Khi mà cả hai gần như không thể thở được Phương Nam mới buông môi của Thảo Vi ra, trán anh đặt trên trán cô, hỏi thở nặng nề của anh phả lên khuôn mặt cô, cả hai chỉ có thể nhìn nhau cười cười.
Có lẽ bao nhiêu lời muốn nói vào giờ phút này đều không còn cần thiết. Phương Nam lại cúi đầu một lần nữa hôn lấy Thảo Vi, lần này là quyến luyến không buông từng chút từng chút mà bày tỏ những yêu thương.
“Con và cô gái tên Thảo Vi kia có quan hệ gì?” Ông Tân hỏi trước chiều nay ông có nghe được một số thông tin không hay cho lắm chính vì vậy mới gọi Mike đến hỏi chuyện.
“Con đang theo đuổi cô ấy.” Mike nằm dài trên ghế trả lời, cả ngày nay anh vẫn chưa thể liên lạc được với Thảo Vi.
Nghe Mike thừa nhận ông Tân càng thêm tức giận mấy chuyện đó hóa ra đều có thật. Ông không giữ nổi bình tĩnh mà hét: “Con điên rồi sao nó là bạn gái của thằng Nam mà.”
Mike cũng gào lên Thảo Vi chỉ có thể là bạn gái của anh đứa con hoang kia làm sao đến lượt chứ: “Cô ấy là bạn gái của con, chúng con đã yêu nhau từ đại học rồi.”