Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : truyện ngôn tình nữ cường Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn _ Đông Nhật Dương, giàu có phóng khoáng, trầm ổn kín kẽ, đáng tiếc người đàn ông này trừ tiền nhiều ra thì chỉ là kẻ siêu cuồng công việc. Đàn bà anh không thiếu, nhưng anh lại mắc bệnh ưa sạch sẽ, cho dù có đàn bà dâng tới cửa, anh đến liếc nhìn một cái cũng không có hứng thú, lại càng không có nhu cầu thay ga trải giường.
Chương 08: Thịnh thiên đã
"Thịnh Thiên đã nói chúc mừng, còn có thể là giả sao?" Đông Nhật Dương nhún vai, mỉm cười nói.
"Thôi." Âu Phàm cũng cầm ly rượu lên cùng anh cụng ly với anh: "Đến ngày đó trang phục cô dâu sẽ do mình chịu trách nhiệm, hoàn toàn miễn phí."
"Vậy thì cảm ơn." Đông Nhật Dương đem ly hướng về phía anh đáp lễ, sau đó ngửa đầu uống cạn rượu trong chén.
Vẫn chưa thể tiếp nhận được thực tế, Âu Phàm đi tới bên cạnh Thịnh Thiên, nhỏ giọng buôn chuyện không ngừng. Mà lúc này Đông Nhật Dương cũng bắt đầu suy nghĩ xem khi nào thì sẽ đi gặp vợ tương lai của mình.
---
Trong phòng nghỉ tòa soạn "Mỹ Thực” đang tràn ngập một bầu không khí quái dị, người đẹp Sở Đan Thanh đang dùng đôi mắt xinh đẹp lạnh lung, nhìn chằm chằm cái người đang không ngừng nhét thức ăn vào miệng kia.
"Đan Thanh, cậu đã trừng mắt nhìn tớ suốt mười phút rồi đấy, không thấy mỏi mắt sao?" Cái miệng nhỏ đang ra sức cắn miếng bánh xốp giòn, Thủy Y Mễ lộ ra vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.
Ừm, trà chiều điểm tâm của nhà hàng này thật sự là quá tuyệt vời!
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======
Những cuốn Truyện Ngôn Tình về mọi lĩnh vực từ kinh tế, văn hóa, chính trị cho đến những cuốn tiểu thuyết phiêu lưu, tâm lý tình cảm, các cuốn Truyện Ngôn Tình tạo động lực hay quyển tự sự về cuộc đời có thực của một nhân vật có sự ảnh hưởng đến chúng ta.Đọc truyện cùng HaHa Truyện
"Thủy Tiểu Mễ!" Sở Đan Thanh cau mày.
"Đan Thanh, chúng ta biết nhau lâu như vậy mà cậu lại gọi sai tên của người ta, cậu trả lời thế nào đây hả?" Trên miệng đầy mảnh vụn, Thủy Y Mễ cố ý coi thường sự tức giận của bạn mà cố ý trêu ghẹo.
"Thủy Tiểu Mễ, cậu có thể vì mấy món ăn mà đem bán mình đi sao?" Sở Đan Thanh không để ý tới cô đang bày ra dáng vẻ ngu ngốc, lạnh lùng nghiêm chỉnh chất vấn.
"Đó không phải là mấy món ăn bình thường, nghe nói là từ nhà bếp trong cung đình nhưng đã bị thất truyền nha!" Thủy Y Mễ không biết sống chết mà phản bác, "Chỉ có Ngự Trù Phường có thể làm ra, hơn nữa còn là chỉ có người của Nhà họ Đông mới biết cách làm các món ăn đó!"
"Đó chỉ là món ăn nha!" Sở Đan Thanh cảm thấy vô lực, cô gái này chỉ vì mấy cái bàn ăn nhỏ rách nát mà ngây ngốc đồng ý kết hôn với người không quen không biết, chuyện này thật sự là quá hoang đường rồi.
"Cậu biết Đông Nhật Dương sao?" Sở Đan Thanh chắc canh là cô không biết cái tên Đông Nhật Dương kia.
"Anh ta là ai?" Thủy Y Mễ từ nhỏ đến giờ đầu óc chỉ để nhớ rõ hai thứ đó là thức ăn ngon cùng sách dạy nấu ăn, những chuyện còn lại thì hoàn toàn không nhớ rõ.
"Là người đàn ông cậu sẽ phải kết hôn!" Sở Đan Thanh cắn răng, nói từng chữ từng câu, "Cậu đến anh ta là ai cũng không biết, vậy mà còn đòi gả cho anh ta sao?"
"Haizzz, có sao đâu, thời xưa khi mà các cụ kết hôn, cũng không phải là cũng không gặp qua đối phương sao? Còn không phải như vậy vẫn có thể sống tốt cùng nhau đến lúc đầu bạc?" Thủy Y Mễ chẳng hề để ý mà nói.
"Cậu sao lại biết được họ sống hạnh phúc cùng nhau đến lúc đầu bạc?" Sở Đan Thanh trợn to mắt đến mức lớn nhất.
"Trên TV toàn diễn như vậy." Thủy Y Mễ trả lời như đó là lẽ dĩ nhiên.
Sở Đan Thanh không đáp, cảm giác chính mình là “hoàng đế không gấp mà thái giám lại gấp”!
"Tùy cậu thôi." Cô bỏ qua, "Về sau đừng tới tìm tớ mà khóc lóc kể lể là tốt rồi."
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Đọc Truyện Ngôn Tình có thể là một sở thích như thích nhân vật truyện nào đó, là một hoạt động để giết thời gian khi không biết làm gì, là vài phút ngẫu hứng ngồi tìm đọc trong một thư viện, cửa hàng Truyện Ngôn Tình nào đó ngày mưa hoặc là một thói quen của người người ham đọc Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
"Đan Thanh, cậu suy nghĩ nhiều quá rồi." Thủy Y Mễ cảm thấy thật sự là bạn tốt suy nghĩ quá nhiều, chỉ là kết hôn thôi mà, không có gì thay đổi cả, cô vẫn là cô, quan trọng là sau này cô sẽ được ăn món ăn thất truyền của nhà bếp hoàng cung rồi!
"Chỉ hy vọng như thế." Sở Đan Thanh chân thành hi vọng cô có thể vẫn đơn thuần như vậy.
"Không nói chuyện này nữa." Thủy Y Mễ đưa giấy ăn lên lau miệng xong thì đi tới bên cạnh Đan Thanh hạ thấp giọng thần thần bí bí nói: “Tớ mới tìm được một nhà hàng ngon lắm, sau khi tan ca chúng ta đi thử một chút, cậu thấy thế nào?”
Sở Đan Thanh nghiêng đầu liếc xéo cô một cái sau đó không nói câu nào liền lướt qua cô đi thẳng ra ngoài.
"Này, Đan Thanh......" Thủy Y Mễ vội vàng đuổi theo, "Tớ......"
Âm thanh cùng người biến mất ở khúc quanh. Phòng nghỉ ngơi phút chốc trở nên yên tĩnh, chỉ có trong không khí còn lưu lại một mùi vị ngọt ngào của bánh xốp trứng…..
Đông Nhật Dương không ngờ lại có thể gặp Thủy Y Mễ nhanh như vậy. Cô đang cùng một cô gái khác ngồi ở một góc, giống như lần đầu tiên anh gặp cô, vẫn là một bàn đầy thức ăn ở trước mặt. Dĩ nhiên số thức ăn đấy là do cô gọi rồi, vì cô gái ngồi ở đối diện cô thân hình rất mảnh mai, cho nên không thể là người ăn được nhiều như vậy.
"Ha ha, xem ra thật là có duyên." Đông Nhật Dương ngồi xuống vị trí đối diện bàn của họ, tâm tình cực kỳ vui vẻ.
"Tiểu Mễ, cậu nhất định phải ăn nhiều như vậy sao?" Sở Đan Thanh lần nữa chỉ vào thức ăn trên bàn, hạ thấp giọng hỏi lại thêm lần nữa.
Trời ạ! Chẳng lẽ cô ấy sinh ra là sai lầm của thượng đế sao, thân hình tròn trĩnh đầy đặn như vậy rồi còn không biết kìm hãm, ngược lại còn ăn uống thả phanh….