Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn

Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn

Mô Tả:

Mô tả : truyện ngôn tình nữ cường Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn _ Đông Nhật Dương, giàu có phóng khoáng, trầm ổn kín kẽ, đáng tiếc người đàn ông này trừ tiền nhiều ra thì chỉ là kẻ siêu cuồng công việc. Đàn bà anh không thiếu, nhưng anh lại mắc bệnh ưa sạch sẽ, cho dù có đàn bà dâng tới cửa, anh đến liếc nhìn một cái cũng không có hứng thú, lại càng không có nhu cầu thay ga trải giường.

Chương 03 : Ba đông ngồi

"Nhật Dương, thật ra thì cũng không thể trách ba con." Mẹ Đông thấy chồng mình khó xử thì không nhịn được nên lên tiếng giải thích.” Con cũng biết đấy mấy năm nay Ngự Trù Phường kinh doanh ngày càng kém, ông nội con tin tưởng giao Ngự Trù Phường cho ba con quản lý mà nay lại như vậy thật sự là không ổn rồi.”

Ba Đông ngồi bên cạnh sắc mặt cực kỳ khó coi đang gật đầu liên tục, thỉnh thoảng còn thở dài….

Mẹ Đông thấy nụ cười trên môi của con trai thoáng vụt tắt liền vội vàng nói tiếp : “ Mấy ngày nay,chú và các cô của con liên tục đem chuyện Ngự Trù Phường nói với ông nội con làm cho ông càng thêm tức giận, hạ lệnh bắt ba con phải ngay lập tức nghĩ ra cách cải thiện tình hình hiện nay nếu không ông sẽ thu hồi lại Ngự Trù Phường.”

======= tiểu thuyết hay ====== ở Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình ra, bạn đã có thể "vào nhà". Dù đến đó thường xuyên cũng không sao, bất cứ lúc nào bạn muốn đến. Hay muốn rời đi cũng có thể không cần nói lời tạm biệt..."Đây là cách thu nhận kiến thức đơn giản nhưng sáng giá nhất!=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====

“Con à, ông nội con đã nói như vậy rồi, nếu ba còn không làm gì được cho Ngự Trù Phường thì nhất định ba sẽ mất hết tất cả, ông con là người nói được làm được đấy.” Ba Đông mang vẻ mặt đáng thương nhìn con trai mình : “ Gạo của Thủy gia rất nhiều nhà hàng muốn có, nhưng mỗi quý họ chỉ cung cấp một số lượng nhỏ cho một vài nhà hàng, nếu như chúng ta có thể có được nó nói không chừng tình trạng của Ngự Trù Phường sẽ được chuyển biến.”

“Nói không chừng không phải biểu thị cho ý nói không chắc chắn sao?” Đông Nhật Dương không khỏi thở dài vì người ba quá ngây thơ của mình “Ba có thể lấy hôn nhân cả đời của con để đi đánh cược cho một chuyện không hề chắc chắn, như vậy có phải là quá mạo hiểm hay không?”

“Con yên tâm, ba đã nghĩ cả rồi, nếu mọi chuyện không thành công thì con có thể ly hôn bất cứ lúc nào.” Ba Đông tự cho biện pháp của mình là đúng đắn khiến Đông Nhật Dương không biết nói gì hơn.

“Ba cho là người nhà Nhà họ Thủy đều ngu ngốc đến nỗi chúng ta có thể tùy tiện lợi dụng phải không?” Anh vặn lại cha mình…

“Vậy…..phải làm thế nào?” Ba Đông bày ra khuôn mặt khổ sở, nhỏ giọng hỏi lại.

Cuối cùng Đông Nhật Dương cũng thu lại nụ cười, khẽ thở dài : “Ba, ngày mai ba bảo người đem tất cả báo cáo tài chính của Ngự Trù Phường đến cho con.”

“Nhật Dương, con đồng ý kết hôn sao?” Mặt mày ủ dột của ba Đông khi nghe con trai nói như vậy lập tức sáng lên, chính miệng nó nói sẽ nhận hết mọi chuyện rắc rối này, phải chăng nó đã dao động……

“Chờ con xem xong báo cáo sẽ trả lời ba sau.” Anh nói xong liền đứng dậy đi lên lầu, để lại ba người đang ngồi đó, hết sức tập trung suy đoán ý tứ trong câu nói của anh.

“Ba, có phải ý của anh là đồng ý nhưng cũng chưa phải là đồng ý phải không?” Đông Nguyệt Nha nghi ngờ hỏi cha mình, đôi lông mày nhíu chặt. “Ba, con kiên quyết không đồng ý cho anh cưới cô con gái nhà giàu mới nổi như vậy về làm chị dâu của con đâu.”

"Nguyệt Nha, Nhà họ Thủy không phải nhà giàu mới nổi." Ba Đông lần nữa giải thích cho con gái hiểu “ Nhà họ Thủy chỉ là có tổ tông xuất thân từ nông dân thôi, bọn họ bây giờ cũng có công ty gia đình, hơn nữa con với con gái Nhà họ Thủy không phải đã từng là bạn học thời đại học sao ?”

"Ba, con đúng là xui xẻo mới cùng “Thủy Ngọc Mễ” học chung lớp, hừ!" Đông Nguyệt Nha nghĩ tới Thủy Y Mễ với thân hình tròn vo, trắng trẻo mập mạp liền không nhịn được cau mày : “Cô ta rất béo đó!”

Trời ạ, cho một người cực kỳ ham ăn, béo ú làm chị dâu cô không bằng cho cô một đao đi cho xong!

“Là Thủy Y Mễ, con không được vô lễ với chị dâu tương lai như vậy”. Ba Đông nhỏ giọng trách con gái.

"Nguyệt Nha, con phải nghe ba,từ sau không được phép nói như vậy nữa." Mẹ Đông sợ con gái nói như vậy mà đến tai con trai thì nguy to, “Hơn nữa mẹ đã gặp qua cô gái đó rồi, nó chỉ đầy đặn một chút thôi chứ không mập, trông rất có phúc phận.”

“Mẹ có cần phải nói tốt cho cô ta như vậy không, tóm lại là con thà để chị Nhan Như làm chị dâu con chứ không bao giờ chấp nhận cô ta.” Đông Nguyệt Nha khó chịu nói.

"Nguyệt Nha!" Mẹ Đông vừa nghe vậy thì lập tức trở mặt, “Những lời như vậy không cho phép con nói trước mặt anh con, nếu như con còn dám nói thêm một câu như vậy nữa mẹ sẽ nói ba con khóa hết thẻ tín dụng của con lại, biết chưa?”

Nhìn thấy mẹ tức giận như vậy, Đông Nguyệt Nha vội vàng im miệng, trong lòng tự mắng mình, trước mặt mẹ không nên mở miệng bình phẩm về nhân cách người khác.

"Vâng." Đông Nguyệt Nha ngoan ngoãn gật đầu đáp lại.

"Được rồi, con mau về phòng đi." Ba Đông vội vàng lên tiếng giải vây cho con gái.

Đông Nguyệt Nha vừa nhìn thấy cha lên tiếng giúp mình, lập tức nhảy dựng lên chạy thẳng về phòng, chỉ sợ mẹ sẽ tiếp tục mắng mình.

Trở về đến phòng, cô không quên mắng Thủy Y Mễ, hừ, muốn làm chị dâu của cô ư, không có cửa đâu!

--- ---------

Ông tổ của nhà họ Đông là đầu bếp trong Ngự Trù (nhà bếp của Hoàng Cung), là một người có tay nghề tuyệt hảo được Hoàng Thượng yêu thích, tay nghề của người trong nhà họ Đông được ông tổ truyền lại, cho đến đời của cụ nội Nhà họ Đông thì lấy "Ngự Trù Phường " làm bảng hiệu cho quán ăn, nhà họ Đông vì vậy mới trở nên phát đạt. Đến đời ông nội của Đông Nhật Dương thì sự nghiệp càng được phát triển trên các lĩnh vực khác, tập đoàn Đông Thị ngày càng nổi tiếng không ai là không biết đến.

Ông nội Đông có hai đứa con trai và ba đứa con gái, vì coi trọng người con trai lớn là Đông Phong nên đem gia nghiệp của tổ tiên là "Ngự Trù Phường" giao cho ông quản lý, nào ngờ Đông Phong không những không có tư chất để làm thương nhân, lại còn không có tài nấu nướng nên "Ngự Trù Phường " sau khi vào tay ông thì kinh doanh ngày càng sa sút, vì vậy ông thường bị mấy người em trai, em gái chê cười vô số lần.