Tình cảm độc nhất
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình tình cảm độc nhất _Trịnh Viện che miệng cười, đồng tình nói: Được rồi, phó viện trưởng trịnh trọng giao em cho cậu ấy, tự nhiên cậu ấy sẽ có yêu cầu nghiêm khắc với em. Hơn nữa thành tích chuyên ngành của Cố Khinh Châu từ nhỏ đến lớn đều không phải tốt bình thường, gặp được một sinh viên khiến người khác phải đau đầu như em, chỉ sợ cũng đã được mở rộng tầm mắt.
Chương 40 : Why??
giường vì em mà nấu cháo. Anh ấy sẽ không nói những lời ngon ngọt để dỗ dành em, nhưng lúc em tức giận, trước tiên anh ấy sẽ xin lỗi em. Anh cả, nếu như người như vậy còn chưa xứng nắm tay với em, vậy thì người nào mới thích hợp đây?”
Anh thiện lương, quan tâm, cẩn thận, thông minh, đồng thời, anh sẽ chỉ dịu dàng trước mặt cô, nghiêm túc mà nói, cô mới không xứng với người tốt như vậy.
Đã rất lâu chưa từng cãi nhau với anh cả, Lệ Tử Xuyến biết anh là muốn tốt cho cô, nhưng lý trí là một chuyện, còn lúc tức giận thì vẫn sẽ khó kiềm chế.
Dỗ Đường Đường đi ngủ, sau khi đặt cô bé vào phòng dành riêng cho trẻ sơ sinh, Lệ Tử Xuyến mở trở lại phòng của mình.
======= Truyện Ngôn Tình hay ======Không phải tự nhiên người ta khuyến khích việc mọi người đọc Truyện Ngôn Tình hay có thể dành cả cuộc đời mình để viết đọc Truyện Ngôn Tình ..Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Điện thoại di động để quên có tin nhắn của Cố Khinh Châu gửi tới, báo cho cô biết anh đã trở lại ký túc xá, đồng thời còn rất ‘tùy ý’ hỏi liệu anh cả cô có tỏ thái độ gì không.
Lệ Tử Xuyến khó xử, mặc dù anh cả không công khai phản đối, nhưng cũng kiên định tỏ thái độ rằng bọn họ không thích hợp. Nhưng những lời này, cô nhất định không thể nói cho Cố Khinh Châu, tránh cho anh lại suy nghĩ lung tung.
Viện một lý do thoái thác anh, cũng không biết Cố Khinh Châu có tin không, nhưng cũng không nhắc lại nữa.
‘Ngày mai còn phải chơi với Đường Đường, tám giờ sáng thứ hai, em không được quên đâu đấy.’
Sau khi được Cố Khinh Châu nhắc nhở, Lệ Tử Xuyến mới nhớ ra sáng thứ hai tuần sau cô còn phải đi nghe giờ giảng của giáo sư Cố, lập tức lại lên tinh thần.
Giáo sư Cố làm gương sáng cho người khác, không biết sẽ biểu hiện như thế nào nhỉ?
Trong đầu Lệ Tử Xuyến xuất hiện rất nhiều ảo tưởng, thậm chí còn cả màn trình diễn đồng phục hấp dẫn, trong lòng cực kỳ hưng phấn và mong mỏi.
Sáng sớm, Lệ Tử Xuyến liền đến phòng học lớn.
Không đến thì không biết, đến rồi lại giật nảy mình, cô đã tới sớm hai mươi phút, không nghĩ rằng còn có nhiều người còn chăm chỉ hơn so với cô.
Đàm Thiên Thiên vừa ăn sáng vừa vào phòng, ngay sau đó cằm liền không khép lại được: “OMG, không phải nói chỉ có hai lớp thôi sao? Sao lại nhiều người như vậy?”
Từ vị trí của các cô nhìn sang, trong phòng học có rất nhiều những cái đầu màu đen, đến tìm chỗ ngồi còn khó khăn.
Lệ Tử Xuyến cũng thấy rất kỳ lạ, chẳng qua vẫn đi thẳng xuống dưới, cô kéo Đàm Thiên Thiên đến chỗ mà trước đó có một đôi tình nhân đang ngồi trong góc, ngồi xuống chỗ đó.
Thấy trên mặt Lệ Tử Xuyến hiện ra nụ cười chiến thắng, Đàm Thiên Thiên khinh bỉ nói, “Cậu là đàn chị được miễn phí tiền lên lớp cũng thôi đi, lại còn chiếm chỗ của các đàn em, cướp xong còn đắc ý như vậy, thật giống như rất thích ăn đòn nha!”
“Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là ra tay trước thì chiếm được lợi thế.” Lệ Tử Xuyến nâng cằm, cảm khái: “Từ hôm nay trở đi bạn học Cố nhà tớ liền trở thành giáo sư Cố, về sau không chừng có rất nhiều tiểu thiếu nữ ngấp nghé đấy, cũng may là tớ ra tay nhanh, a di đà Phật.”
“Tớ nhìn cũng biết cậu là người thích bị ngược đãi rồi, thích cái máy chế băng từ thiên nhiên.”
Lệ Tử Xuyến không phản bác, dù sao sự tốt đẹp của bạn học Cố nhà cô, cũng chỉ có mình cô thấy mà thôi.
Dưới tiếng đập rộn của con tim, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng chuông vào học vang lên.
Phòng học xếp theo hình bậc thang lập tức yên tĩnh lại, ánh mắt Lệ Tử Xuyến gắt gao khóa chặt vào người đàn ông đang chầm chậm đi vào từ cửa chính, mặc bộ âu phục dạy học trong trường, vừa đĩnh đạc lại anh tuấn, ống quần phấp phới, theo bước chân anh đi đến bục giảng, trở thành tiêu điểm của mọi người, Lệ Tử Xuyến cảm thấy cô đã bị nhịp tim hỗn loạn làm cho rối tung.
Cố Khinh Châu đứng vững, ngẩng đầu, cái nhìn đầu tiên liền rơi trên mặt cô, không có bất kỳ cảm xúc gì liền lập tức rời đi.
Chỉ là cái nhìn này, Lệ Tử Xuyến liền cảm thấy cô muốn chết đuối.
Cô chăm chú níu tay Đàm Thiên Thiên lại, vừa muốn mở miệng, tiểu nữ sinh ngồi hàng ghế trước lại lên tiếng trước cô, “Rất đẹp trai rất đẹp trai! Quả nhiên lời đồn là thật, không uổng công hôm nay mình bỏ giờ lên lớp của thầy giáo để đến xem học trưởng, cho dù có phải viết bản kiểm điểm thì cũng đáng giá!”
Đàm Thiên Thiên thổi phù một tiếng, tiến đến bên tai Lệ Tử Xuyến, nhỏ giọng nói: “Quả nhiên bị cậu nói trúng, lại còn thật sự có người không sợ cái mặt lạnh kia của thầy Cố.”
Cằm Lệ Tử Xuyến nâng lên, khỏi phải nói có bao nhiêu kiêu ngạo.
Cố Khinh Châu giới thiệu ngắn gọn một chút, toàn bộ quá trình đều không nở nụ cười, cũng không hài hước, nhưng anh thu hút được sự chú ý bởi có vẻ bề ngoài quá cuốn hút, chỉ cần đứng ở nơi đó thì cũng đủ khiến người khác mất hồn rồi.
Lớp đầu tiên rất thuận lợi, thậm chí các bạn học còn nhiệt tình ngoài ý muốn, đương nhiên, chủ yếu học sinh nữ vẫn chiếm đa số.
Sau khi tan học, các bạn học vẫn chưa thỏa mãn, Lệ Tử Xuyến cũng thế. Thực ra cô không nghe thấy anh nói gì trong tiết học này cả, từ đầu đến cuối vẫn luôn bị mê hoặc bởi phong thái khi đứng trên bục giảng của anh.
Đợi phần lớn các bạn học tản đi, Đàm Thiên Thiên cũng về phòng thí nghiệm trước, Lệ Tử Xuyến mới chạy đến phía trước.
Bởi vì quá hưng phấn, không chú ý tới bậc thang trên bục giảng, bỗng nhiên bị vấp một cái, suýt nữa là cái miệng đã hôn xuống mặt đất. May là Cố Khinh Châu cách cô không xa, trở thành anh hùng cứu mỹ nhân, mới tránh cho cô không bị mất mặt.
Sau khi được anh đỡ dậy, Lệ Tử Xuyến lè lưỡi với anh, Cố Khinh Châu bất đắc dĩ: “Bao giờ thì em mới có thể thận trọng một chút?”
“Có người thận trọng là được rồi, em phụ trách gây rối nghịch ngợm.” Cô cười hì hì nói, sau đó nắm tay lại làm thành micro, để trước miệng Cố Khinh Châu, hỏi: “Xin hỏi giáo sư Cố, kết thúc tiết học đầu tiên, anh có cảm tưởng gì.”
Cố Khinh Châu không ngờ tới hành động này của cô, ánh mắt ý thức nhìn xung quanh phòng học một chút, vừa lúc hai nữ sinh đi đến chỗ của bọn họ, tạm biệt: “Giáo sư Cố, hẹn gặp lại.”
Cố Khinh Châu chững chạc đàng hoàng gật đầu: “Hẹn gặp lại.”
Đợi sau khi bọn họ đi, anh mới đưa mắt trở lại trên người Lệ Tử Xuyến: “Cảm tưởng là, lần sau em đừng tới nghe giảng bài nữa.”
Lệ Tử Xuyến kinh ngạc, cực kỳ vô tội hỏi: “Why??”
“Bởi vì em ở đây dễ khiến anh phân tâm.” Không phải anh không phát hiện được ánh mắt của cô luôn chăm chú dõi theo anh, anh cũng không phủ nhận rằng ánh mắt nóng bỏng còn tràn đầy sùng bái của cô khiến cho anh vô cùng kiêu ngạo, nhưng... Anh cũng không tự giác mà dành cho cô quá nhiều sự chú ý, dẫn đến việc anh đều nơm nớp lo sợ một tiết trên lớp này sẽ phạm phải sai lầm.
Lệ Tử Xuyến nghe vậy, tiêu hóa trong chốc lát mới hiểu hết ý tứ của anh. Tròng mắt hơi híp lại, chợt vòng tay lên cổ anh, nhảy đến bên cạnh anh: “Giáo sư Cố vừa mới dành bao nhiêu phân tâm cho em.”
“0.8.” Anh nói xong, đưa tay vỗ vào cái mông nhỏ của cô: “Mau xuống đi, còn đang ở phòng học đó, thành bộ dạng gì rồi.”
Có lẽ là quá sợ bị người khác phát hiện, cho nên mới không chú ý tới hành động của mình có thích hợp hay không. Chờ hai giây sau, hai người đều sửng sốt, mắt Lệ Tử Xuyến cũng trợn tròn, đây là lần đầu tiên cô bị giáo sư Cố ăn đậu hũ nha!
Lúc này, khoảng cách giữa hai người rất gần, dường như là ngay lập tức, Lệ Tử Xuyến liền nhận ra gương mặt Cố Khinh Châu trong nháy mắt đỏ bừng.
“Anh... Anh không cố ý.” Do dự hồi lâu, anh vẫn cảm thấy nên mở miệng giải thích một chút.
Lệ Tử Xuyến liều mạng nín cười, đến cuối cùng vẫn cười phá lên, nhảy xuống trước, sau đó hôn lên mặt anh một cái.
“Giáo sư Cố có thể đừng đáng yêu như vậy hay không?” Cô tặc lưỡi.
Vẻ mặt của Cố Khinh Châu vừa ngượng ngùng vừa bất đắc dĩ.
Bởi vì nhận chức ở đại học, văn phòng Cố Khinh Châu trước kia ở trong tòa nhà thí nghiệm liền được chuyển đến tầng dạy học, đây là điều duy nhất mà Lệ Tử Xuyến không mong muốn. Vốn chính là có tình cảm lưu luyến, lần này lại chuyển đến nơi xa như vậy, bây giờ muốn nhìn anh một cái cũng khó khăn.
Cũng may, Cố Khinh Châu thích ứng rất nhanh với thân phận của mình. Tuy vẫn không thích tiếp xúc với người lạ, nhưng may là anh và học sinh giao lưu cũng chỉ giới hạn trong công việc học tập. Thậm chí ma xui quỷ khiến, còn có học sinh cảm thấy Cố Khinh Châu có một cảm giác rất thần bí, những tiểu nữ sinh cả ngày ảo tưởng kia cũng rất thích điểm này của anh.
Buổi tối Lệ Tử Xuyến ở trong ký túc xá của Cố Khinh Châu, sau bữa cơm chiều, Cố Khinh Châu rửa chén trong phòng bếp, cô ôm điện thoại di động trò chuyện trên Wechat với Đàm Thiên Thiên.
Một lát sau, điện thoại di động của Cố Khinh Châu vang lên, Lệ Tử Xuyến hướng vào trong bếp gọi: “Bạn học Cố, điện thoại!”
Cố Khinh Châu vừa lau tay lên tạp dề, vừa đi ra, xoay người cầm điện thoại trên bàn trà lên, vừa muốn nhấn nút nghe, liền để ý tới ánh mắt Lệ Tử Xuyến nhìn anh có chút khiến người ta rùng mình.
“Sao vậy?” Anh nhíu mày hỏi.
Lệ Tử Xuyến lắc đầu: “Không có việc gì không có việc gì, anh nhanh nghe đi!”
Cố Khinh Châu nghi hoặc để điện thoại di động đã kết nối lên tai, tay Lệ Tử Xuyến chống cằm, bộ dáng mê trai, mắt không chớp dõi theo anh.
Không nghĩ rằng đàn ông mặc tạp dề, ống tay áo xắn lên, lộ ra cánh tay cường tráng, bộ dạng lại gợi cảm như vậy.
Nửa phút sau, Cố Khinh Châu cúp điện thoại, sắc mặt không tốt lắm, Lệ Tử Xuyến cũng không phải bị nhan sắc mê hoặc hoàn toàn, cảm giác vui vẻ rất không thích hợp, quan tâm hỏi: “Sao thế?”
“Viện phó nhập viện rồi.” Cố Khinh Châu nói, cởi tạp dề ra, gỡ tay áo xuống: “Anh đến bệnh viện một chút xem thế nào.”
Lão Trương? Sau khi Lệ Tử Xuyến hoảng hốt xong, đã thấy Cố Khinh Châu đi tới cửa, nhanh chóng nhảy từ trên ghế sofa xuống: “Em cũng đi!”
Cố Khinh Châu dừng lại, nhìn cô trầm mặc một lát. Lệ Tử Xuyến tưởng rằng Cố Khinh Châu sợ dẫn cô theo sẽ khiến mọi người hiểu lầm, cho nên có chút kiêng dè, vừa mới chuẩn bị nói là không đi nữa thì Cố Khinh Châu lại nói trước: “Buổi tối nhiệt độ xuống thấp, em về mặc áo lông vào, anh xuống lầu trước làm nóng xe, năm phút sau em hẵng xuống.”
Nói xong, Cố Khinh Châu giống như vỗ về vuốt tóc cô, quay người đi.
Lệ Tử Xuyến đứng tại chỗ, trong lòng bàn tay anh không có nhiệt độ, đột nhiên cảm giác có chút lạnh.
Giống như chút tình cảm này từ đầu đến giờ, anh đều không hề tỏ thái độ, muốn giấu giếm mọi người cũng là cô nói, sợ bị người ta biết thì không tốt, thế là lừa thầy giáo, lừa bạn bè, nếu không phải là Bắc Bắc phát hiện ra, không biết người trong nhà sẽ bị giấu diếm tới khi nào.
Ngày đó cô nói anh cả cô muốn gặp anh, chẳng những anh không kiếm cớ từ chối, thậm chí còn chưa bao giờ thấy anh khẩn trương như vậy.
Khẩn trương, chẳng qua là bởi vì quan tâm.
Cho nên giờ phút này, vừa nghĩ tới việc cô thường tự cho mình là thông minh, tự chủ trương, giấu diếm đoạn tình cảm này, anh cảm thấy mất mát nhưng không hề nói với cô, thì trong lòng cô lại tràn đầy tội lỗi.
Thay xong quần áo đi xuống lầu, xe Cố Khinh Châu đã đỗ ở trước cửa.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình . có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Dường như cô không bị một chút gió nào thổi tới, lại đã được hưởng thụ sự ấm áp trong xe, mà anh chỉ sợ đã ngồi trong xe lạnh buốt đến mấy phút.
Trên đường đi hai người đều không nói gì với nhau, Lệ Tử Xuyến có tâm sự, Cố Khinh Châu cũng đang lo lắng cho bệnh tình của viện phó.
Sau khi vào bệnh viện, Cố Khinh Châu dẫn cô tìm được phòng bệnh của lão Trương.
“Khinh Châu? Tử Xuyến?” Bà Trương đang đứng bên ngoài trò chuyện cùng bác sĩ thì nhìn thấy bọn họ.