Tổng Tài Yêu Em Không

Tổng Tài Yêu Em Không

Mô Tả:

Em có biết vì sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út hay không? Vì ở ngón tay ấy có một mạch máu chạy thẳng đến tìm. Khi anh đeo chiếc nhẫn này vào tay của em tin tức là trái tim của chúng ta đã gắn bó với nhau. Dù sau này có bao nhiêu sóng gió đi nữa chúng ta cũng mãi không chia xa.

Chương 40 : Trong lòng suy nghĩ

Thiên Hương không phản khán cũng không rút tay khỏi tay anh.

Kỳ thật không biết Ngạo Thiên có phép gì, mỗi khi anh bày ra bộ mặt nghiêm túc, tính tình ngang bướng của Thiên Hương không cánh mà bay.

Không biết từ lúc nào Ngạo Thiên đã đưa cô vào trong phòng tắm, anh ngồi vào trong cái bồn tắm lớn lúc này đã lấp đầy bởi nước ấm cùng với tinh dầu thơm phức.

Mùi tinh dầu thoang thoảng tỏa ra từ hơi nước, bao kính cả căn phòng, khiến Thiên Hương thoải mái vô cùng.

Thiên Hương ngây người nhìn anh, lúc này anh nhìn thật đẹp trai, gương mặt tuấn tú y như tượng điêu khắc Hy Lạp, mái tóc màu nâu ngắn gọn chạm phải nước trở nên đen huyền, càng tôn lên vẻ thần bí trên gương mặt anh.

Trong lúc Thiên Hương không để ý thân thể mảnh mai, đã bị Ngạo Thiên kéo vào trong bồn tắm.

Cô hoảng hốt kêu lên, tay quýnh quán vịn vào thành bồn tắm.

Nhưng đã quá muộn, bàn tay cường tráng của Ngạo Thiên đã choàng qua vòng eo nhỏ nhắn của cô, ôm cô thật chặt vào lòng.

Tắm lưng ướt đẫm chạm phải lồng ngực trần vạm vỡ của anh, khiến cô băn khoăn trong lòng.

Thiên Hương ngồi bắt động không dám nhúc nhích, khi cô ý thức được cặp mông căng tròn quyến rũ của mình đang cọ sát vào vật kiêu ngạo của anh.

Toàn thân Thiên Hương cứng đờ, tay bấu chặt vào thành bồn tắm, trái tim đập nhanh đến nổi Thiên Hương cảm giác được nó sắp lọt ra bên ngoài.

Ngạo Thiên hít thở nặng nề, gương mặt tuấn lãnh ghé sát vào mặt cô, anh thản nhiên đặt cằm trên vai cô.

Giọng nói trầm trầm mang theo tình cảm mà anh đã giấu kín trong trái tim của mình vang lên.

- Em đừng biến mắt trước mặt tôi như vậy, em có biết tôi đã tìm em rất lâu không?

Hơi thở nóng hổi mang theo mùi hương đặt trưng của riêng anh phà thẳng vào mặt cô, khiến cô cảm giác hoang mang trong lòng.

Anh là đang tỏ tình với cô?

Thiên Hương nghiêng gương mặt xinh đẹp của mình đối diện với anh, ánh mắt nghi ngờ nhìn anh.

Ngạo Thiên nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Thiên Hương, anh đành nhẹ giọng nói.

- Em không tin vào tình yêu, hay em hãy thử tin vào tôi.

Hãy ở bên cạnh tôi ba tháng, nếu thời gian ba tháng trôi qua, mà trái tim em vẫn chưa nhận định rằng em là của tôi.....

Tôi sẽ buông tay, để em được tự do.

Nghe Ngạo Thiên nói vậy Thiên Hương đã buông xuống bức tường phòng bị đối với anh.

Anh nói cũng có lý, ngẫm nghĩ một lúc Thiên Hương gật đầu đồng ý.

- Anh nói thì phải giữ lời!

Sau khi ba tháng trôi qua, vì bất kỳ lý do gì, chỉ cần tôi không muốn ở lại bên cạnh anh, anh phải buông tha cho tôi.

Thiên Hương nhấn mạnh điều kiện của mình, cô chỉ sợ bước vào thì dễ nhưng bước ra thì khó.

- Đương nhiên!

Tôi chưa từng nói hai lời.

Ngạo Thiên nhìn Thiên Hương kiên quyết nói.

- Vậy chúng ta hãy nghéo tay hứa.

Thiên Hương vừa nói vừa tươi cười đưa ngón tay út đến trước mặt anh.

Ngạo Thiên bất ngờ với hành động trẻ con này của Thiên Hương, trong lòng vui vẻ nghéo tay với cô.

Nghéo tay xong Ngạo Thiên không để Thiên Hương chuẩn bị tâm lý, đột nhiên khom tới dùng miệng bá đạo ngậm lấy cánh môi thơm ngọt của cô.

Khi môi hai người vừa chạm nhau, Ngạo Thiên như bị trúng thuốc kích dục toàn thân phát hỏa, anh choàng tay qua thân thể mềm nhũn của Thiên Hương ôm cô thật chặt.

Thiên Hương không hề phản kháng chỉ ngồi yên đó để anh hôn cô, trong lòng suy nghĩ điều anh làm là việc tất nhiên, vì cô đã đồng ý ở lại bên cạnh anh.

Đôi môi mỏng của Ngạo Thiên không ngừng mút lấy vị ngọt trong miệng cô, cảm giác kích thích khiến hơi thở của anh trở nên nặng nề.

Anh buông đôi môi mềm mại ra, di chuyển xuống cái cổ thơm phức rồi dừng lại nơi xương quai xanh xinh đẹp hút hồn kia. Ngạo Thiên mút mạnh vào làn đã trắng nõn khiến Thiên Hương bất ngờ kêu lên.

"Ahhhhhhhhh"