Tổng Tài Yêu Em Không
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Em có biết vì sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út hay không? Vì ở ngón tay ấy có một mạch máu chạy thẳng đến tìm. Khi anh đeo chiếc nhẫn này vào tay của em tin tức là trái tim của chúng ta đã gắn bó với nhau. Dù sau này có bao nhiêu sóng gió đi nữa chúng ta cũng mãi không chia xa.
Chương 53 : Người đàn ông
Cô mở to mắt nhìn một đám người đứng nghiêm trang trong phòng khách của nhà mình.
Nhìn thấy Ngạo Thiên với vẻ mặt tối đen như mực nhìn cô, Thiên Hương lập tức nhìn xuống bản thân của mình.
Lúc này trên người cô mặc áo phông rộng thùng thềnh quần ngắn, tóc tai bù xụ.
Nhìn thấy bản thân mình, cô hốt hoảng hét lên.
- Ahhhhhhhh..........
Thiên Hương vừa hét vừa xông thẳng vào trong phòng của mình.
Xấu hổ chết mất.......
Trái tim Thiên Hương lúc này lập nhanh đến nổi muốn lọt ra ngoài.
Mười phút sau, Thiên Hương ăn mặc chỉnh tề đứng nghiêm túc bên cạnh ba mẹ ánh mắt chán ghét liếc nhìn Ngạo Thiên và đám thuộc hạ.
Ngạo Thiên cố tình làm mặt lạnh muốn nói cho cô biết, anh còn đang giận cô vì lén lúc bỏ đi.
Thiên Hương bị ánh nhìn của Ngạo Thiên làm cho sợ hãi, cô cúi đầu lẫn tránh ánh mắt của anh.
Một hồi lâu không ai nói lời nào, cảm giác tình hình không ổn, Ngạo Thiên đành lên tiếng.
- Hôm nay con đến đây để xin hỏi cưới.
Ngạo Thiên vừa nói xong Tử Mộng Bình và vợ của mình luôn cả Thiên Hương cũng kinh ngạc không thôi.
Tử Mộng Bình nhìn Ngạo Thiên nghiêm túc nói.
- Câu thật lòng yêu con gái của tôi?
Tử Mộng Bình muốn chắc chắn rằng Ngạo Thiên thật sự yêu Thiên Hương, trước khi ông đồng ý gả con gái cho anh.
Ngạo Thiên không cần suy nghĩ liền nhìn ông đáp.
- Con thật lòng yêu Thiên Hương.
Ngạo Thiên nói xong liền búng tay một cái, mấy tên thuộc hạ hiểu ý bước tới đặt lễ vặt xuống cái bàn cafe trước mặt.
Nào là vi cá, tổ yến, bào ngư, vàng cây, đều là những vặt quý giá đắt tiền.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thiên Hương tức giận bước tới kéo Ngạo Thiên sang một bên.
Ngạo Thiên để mặc cô lôi mình đi đến phòng của cô, vì căn hộ nhỏ nên không có chỗ riêng tư cô dành đưa anh vào phòng của mình.
Vừa vào trong phòng Thiên Hương mạnh tay đẩy Ngạo Thiên một cái khiến anh ngã người về phía sau ngồi gọn trên giường của cô.
Ngạo Thiên nhìn chung quanh, căn phòng rất nhỏ đơn giản chỉ đủ để một cái giường đôi và một cái bàn trang điểm nhỏ.
Anh chưa từng nghĩ qua, ở không gian chặt hẹp như thế này cũng có người sống nổi.
Thiên Hương nhìn thấy Ngạo Thiên đánh giá căn phòng bề bộn của mình, cô ái ngại.
Lúc này quần áo bị cô quăng lung tung, nằm khắp nơi trên giường và cả dưới mặt đất.
Thiên Hương xấu hổ liền nói sang chuyện chính.
- Anh.... anh đến đây để làm gì?
Ai bảo anh mang những thứ đắt tiền đó đến đây.
Thiên Hương không cần những thứ đó, cái cô cần chính là tình yêu của anh.
Dù anh có là người nghèo khó, cô cũng sẽ yêu anh.
Ngạo Thiên vươn tay nắm lấy tay cô, anh dùng sức kéo mạnh một cái thân hình mảnh mai ngồi gọn trên đùi anh.
Ngạo Thiên choàng tay qua eo cô giữ chặt không cho cô nhút nhích.
Anh thì thầm vào bên tai cô.
- Thiên Hương, đồng ý gả cho anh nhe.
Ngạo Thiên nói với giọng chân thành, không biết từ lúc nào trên tay anh đã cầm chiếc nhẫn kim cương.
Thiên Hương ngỡ ngàn nhìn anh, ánh mắt thâm tình của anh nhìn cô, khiến trái tim cô rung động.
Thiên Hương nhìn anh mỉm cười gật đầu đồng ý, anh đã đến tận New York này để tìm cô đã đủ chứng minh tình yêu của anh.
Ngạo Thiên thật không ngờ Thiên Hương lại đồng ý, anh khom tới đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.
Ngạo Thiên buông đôi môi sưng đỏ của cô ra, bời môi nóng bỏng di chuyển đến tai cô cắn nhẹ một cái, anh thở hổn hển thì thầm.
- Thiên Hương, anh yêu em.
Ba tháng sau tại nơi nghỉ mát Maldives một hòn đảo độc lập, tuy dân số không nhiều nhưng lượng du khách vượt hẳng những nơi khác.
Đáng lẽ ra Ngạo Thiên muốn tổ chức một hôn lễ thật lớn cho Thiên Hương nhưng cô không đồng ý.
Thiên Hương nghĩ chỉ cần hai người thật sự yêu nhau, hôn lễ lớn hay nhỏ không quan trọng.
Hiện nay ở thế kỷ 21 này, phong trào đám cưới theo kiểu Elope đang rất thịnh hành, đó là hai người âm thầm đi đến nơi khác tự mình kết hôn.
Cuối cùng Ngạo Thiên đành đưa Thiên Hương đến nơi nghỉ mát lãng mạn này, nơi anh sở hữu một khu nghỉ dưỡng sang trọng, để hưởng tuần trăng mặt.
Sau khi hai người âm thầm trao nhau nhẫn cưới, hứa với nhau trọn đời trọn kiếp chỉ yêu thương và sống vì đối phương.
Thiên Hương chính thức trở thành Ngạo phu nhân, mặc dù Thiên Hương không thích chuyện Ngạo Thiên sang nhượng tài sản dưới tên anh cho cô, nhưng anh đã ra lệnh cho Ken tiến hành theo lời anh đã hứa.
Anh không nói cho Thiên Hương biết, vì anh biết Thiên Hương sẽ một mực từ chối.
Sau khi ăn sáng xong, hai người tay trong tay đi dạo trên bãi biển xem như là ngày đầu tiên của tuần trăng mặt.
Trên người cô lúc này là một cái đầm ngắn màu tím, tóc buộc lên cao nhìn trẻ trung vô cùng.
Ngạo Thiên chững chạc hơn, anh mặc áo sơ mi rộng thoải mái phối hợp với quần tây ngắn nhìn thật đẹp trai, mái tóc màu nâu luôn được anh tém về phía sau để lộ gương mặt tuấn tú y như tượng điêu khắc Hy Lạp.
Hai người không mang giày hay dép, đôi chân trần dẫm lên từng hạt cát trắng mịn, cảm giác mềm mại mát mẻ khiến tinh thần cả hai thật thoải mái.
Hai người nhìn nhau cười ngọt ngào, rồi cả hai nhìn ra bãi biển xanh biếc.
Thiên Hương chỉ về phía xa xăm vui vẻ nói.
- Thiên, anh nhìn kìa.
Mặt trời mộc nhìn thật đẹp, y như lòng đỏ trứng gà.
Ngạo Thiên lắc đầu mỉm cười nhìn cô.