Sếp Ơi Đừng gây Rối

Sếp Ơi Đừng gây Rối

Mô Tả:

Chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ rồi . Mười năm sau, Lôi Ngự Phong một lần nữa gặp lại cô, khi đó cô là người phát ngôn quảng cáo nội y, Lôi Ngự Phong bá đạo phá rối công việc của cô đang làm. Nguyên nhân chỉ có một, cô phải là người của hắn.Cho nên cô phải trở thành bà xã của hắn, Nguyễn Y Nông không hiểu vì sao hắn lại muốn tra tấn cô như vậy.

Chương 24 : không hiểu

Bên trong toàn đồ cỗ, phía bên tường có lò sưởi màu đồng đỏ, tạo nên một phong cách đạo đáo, bên trên có một bức tranh thủy mặc toàn bộ trong căn phòng có cảm giác ấm áp thoải mái.

Nguyễn Y Nông không tránh được lo lắng nhìn anh, cô từng ước ao nơi này có thể làm cho anh nhớ một chút gì đó.

Một ngày rất nhanh trôi qua, ánh sáng chiếu xuống phía dưới, gió thổi nhẹ qua cửa sổ sát đất màu trắng, hoa trên sân thượng theo gió mà chuyển động, cách đó không xa có thể nghe thấy tiếng sóng biển. Xuyên qua cửa sổ. Có thể nhìn thấy cát trên bờ biển, ban đêm yên tĩnh, hải âu cũng sẽ bay lượn trên bầu trời.

Nguyễn Y Nông trên người mặc váy ngủ đang ở trong phòng bận rộn, cô lấy đồ từ trong hành lí ra, để trong tủ quần áo móc lên cẩn thận.

Việc này cô không muốn người khác làm, cô cảm thấy mình không giúp gì được cho anh, mà ý nghĩ này từ trước đến nay vẫn hiện ra làm cho cô vô cùng áy náy.

Cô không phải ngôi sao điện ảnh xinh đẹp diễm lệ; Cũng không phải là mộ nữ cường nhân, một mình đảm đương nhiều việc; Lại càng không phải xuất thân danh môn khuê tú, có gia thế giàu có hoặc hậu phương vững chắc.

Cô không nơi nương tựa, chỉ mang đến phiền toái cho anh, giống như bên ngoại họ nói cô như một con chim sẽ lại vĩnh viễn không biến thành phượng hoàng.

Cánh tay rắn chắc của anh ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, dễ dàng kéo cô vào trong lòng.

Mới từ phòng tắm đi ra Lôi Ngự Phong toàn thân cao thấp chỉ có chiếc khăn tắm mỏng, lộ ra thân hình cường tráng trên người vài vết sẹo.

“Áo ngủ...... Ở trong này......” Nguyễn Y Nông phát hoảng, nửa người trên kề sát ngực săn chắc của anh, một tay chế trụ đầu cô, tay còn lại  nắm lấy cầm nhỏ dùng sức hôn cô.

“Mặc kệ áo ngủ.” Anh xoay người cô lại ánh mắt chăm chú nhìn cô, xem biểu cảm trên khuôn mặt cô, bàn tay to ở trên người cô chậm rãi dao động.

“Như vậy...... anh sẽ cảm.....” Cô bị anh nhìn như vậy không nhịn được quay mặt qua chỗ khác, nơi này hơi lạnh, ban đêm rất mát, muốn anh nhanh chóng mặc xong quần áo.

“Mặc kệ cảm.” Anh thô lỗ nói một tiếng, như không thể chờ đợi, chặn ngang lời cô liền ôm cô đi đến giường lớn.

“A!” Cô sợ hãi la một tiếng, hai tay trụ ở cổ anh.

“Anh đói bụng.” Trên mặt của anh lộ ra một loại biểu cảm khao khát, trong con ngươi đen lóe ra dục vọng.

“Em, em đi nấu thức ăn cho anh.” Cô vội vàng nói, tưởng anh thật sự đói bụng.

“Anh chỉ muốn ăn em” Anh nhếch miệng cười rộ lên, ánh mắt không hề chớp mắt ngóng nhìn dung nhan xinh đẹp của cô.

Cô xấu hổ che khuôn mặt nhỏ nhắn, bọn họ kết hôn không đến hai năm, hơn một nửa thời gian đều ở riêng từ lúc cô sinh non anh đã không chạm qua cô?

Tuần trăng mật, phần lớn thời gian đều vượt qua ở trên giường, cô làm cho anh thần hồn điên đảo, ý loạn mê tình, trong thời điểm đó cô cảm thấy anh yêu cô thật sâu.

Cô hoảng loạn bị anh bắt nhận sự sủng ái nhiệt tình của anh chờ đợi ngày nào đó kết thúc.

Không bao lâu, cô đi đến Mĩ rời xa anh, đem bản thân nhốt vào trong lồng, trở thành chim hoàng yến của anh.

Hiện tại anh đã trở lại, giống như lâu rồi không về nhà, vui đến nỗi quên luôn anh là chồng cô, ở bên ngoài ăn chơi đàn điếm đã tàn rồi quay về với vợ của mình... Cô nghĩ đến đây bỗng muốn khóc.

Bởi vì anh mất trí nhớ, anh mới có thể tạm thời trở lại bên cạnh cô, một khi đã bình thường, sẽ ngay lập tức rời khỏi bỏ cô lại một mình...... thời điểm ấy rất nhanh sẽ tới? Bất giác nước mắt chảy ra Nguyễn Y Nông không muốn cho anh thấy, cô thuận theo nằm trên giường, đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong gói lông chim, nhận thức được anh đang cởi váy ngủ của cô, đến khi trên người không còn thứ gì.

Cô thẹn thùng cuộn mình lạ, nghe thấy anh nói:“Đừng sợ, anh sẽ không làm em đau”

Vì anh sơ suất làm cô tổn thương, anh không muốn chuyện đó xảy ra, vì thế anh dùng vô số ngày đêm để sám hối, hy vọng một ngày nào đó giải thích với cô.

Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn nước mắt, anh vay cô ở trên giường lớn như này.

Dáng người của anh vượt quá hoàn mĩ, toàn bộ thân thể cơ bắp rắn chắc đường cong giống như được điêu khắc, tràn ngập tinh lực chờ phát động.

Còn có vật cứng rắn tượng trưng cho phái mạnh, cô nhớ lại nó từng ở trong cơ thể của mình gây sóng gió như thế nào, ép buộc cô hoan ái, cô đỏ mặt nhìn Lôi Ngự Phong chăm chú, mà anh cũng nhìn cơ thể tuyệt đẹp của cô.

Cô rất xinh đẹp, cơ thể trắng noãn làm cho anh mất hồn,  toàn thân cao thấp không một chỗ tùy vết, trắng như tuyết, anh chưa bao giờ quên cô trước mắt còn xinh đẹp hơn teong tưởng tượng của anh.

Anh rất nhớ cô, cả người tản ra hương thơm thon thoảng dễ chịu, nhớ đường cong lung linh da thịt mềm mại, nhớ bộ ngực no đủ....Nhớ đến khi cô lâm vào cao trào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, miệng phát ra âm thanh nhỏ nhẹ lại êm tai...... Vì thế nên anh mới dây dưa với cô cả đêm.

Anh nhịn đã lâu, không chỉ bảy ngày này, mà là cả đời ở cùng cô, cho nên anh rất nhanh chế trụ cô, nâng cằm nhỏ của cô lên, dùng môi chậm rãi hôn lên trán, rồi di chuyển đến đôi mắt ngập nước, rồi đến mũi, cuối cùng môi của cô.

Hiếm thấy anh kiên nhẫn cùng ôn nhu, theo bản năng mở cái miệng nhỏ nhắn ra, có điện chạy đến hút đến ngọt ngào của cô.

Thấy cô không thở nổi, Lôi Ngự Phong mới buông cô ra, bàn tay to xoa bộ ngực no đủ của cô, kiềm không được dùng miệng ra sức hút......

“A......”

Cô hoảng sợ la lên, dùng ánh mắt phản kháng anh.

Đầu vú ngọt ngào bị anh dùng sức liếm mút tạo ra âm thanh dâm dãng, đôi mắt nhìn chặt chẽ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bàn tay mang theo luồng vào chân ngọc của cô mà vuốt ve, âu yếm, làm thân thể của cô cũng như lữa, trừ việc khó chịu vặn vẹo cơ thể, bên ngoài phát ra âm thanh bất lực.

Ngón tay đưa vào hoa huyệt đưa vào rút ra, lấy ra mang theo mùi vị ngọt ngào, càng làm cho anh kích thích hơn, anh không thể chờ đợi được.

Của cô lại chặt chẽ và ướt át, không biết dùng từ nào để cảm nhận được, anh lâu lắm không có ôm cô, nên mới xúc động giống như đi trộm quả táo ngọt vậy.

Nguyễn Y Nông ở dưới người anh phát ra âm thanh rên rĩ.

“Ngoan, trước hãy thả lỏng” Anh đè nén, bàn tay to xoa bóp cơ thể mềm mại của cô, của cô vẫn chặt như vậy, ép anh đến phát điên.

“A ..a...a....” Nguyễn Y Nông nghẹn ngào, gắt gao ôm cổ anh, cô chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, vật nam tính của anh quá lớn, mỗi khi vào bên trong cơ thể cô cọ cọ đều thấy đau. Cô không dám nhút nhít , bởi vì nhút nhít, cảm giác được của anh càng lúc một lớn, làm cho cô càng khó chịu.

“Không sao, anh không động.” Anh nâng người lên, săn sóc hôn lên môi cô, ngón tay tiến đến chỗ hai người kết hợp, không nhẹ không nặng trêu chọc, dụ dỗ, khinh dỗ cô.

Rất nhanh, Nguyễn Y Nông phát ra âm thanh thoải mái yêu kiều, chân ngọc gắt gao quấn lấy lưng anh, cô có thể chuẩn bị tốt kết hợp cùng anh.

Anh nhận ra cô thoải mái, không muốn lãng phí một chút thời gian nào, liền nhanh bắt đầu luật động.

Một trận cảm giác sung sướng chiếm lấy cô, trên người anh toàn mồ hôi kích tình, anh giống như sóng biển hét dữ dội, một lần lại một lần dùng sức tiến sâu vào hoa huyệt của cô, mỗi một lần giống như lên một ngọn núi.... Nơi đó giống như thiên đường.

Nguyễn Y Nông thét lên âm thanh chói tai, giống như đang nằm mơ một giấc mơ thật đẹp mà rơi nước mắt.

Phía đông mặt trời hơi hơi nhô lên, trên giường thật lâu mới dừng lại tiếng thở dốc, bình tỉnh trở lại, chỉ nghe được âm thanh của sóng biển.

Toàn bộ phòng ngủ, tất cả là mùi vị hoan ái làm cho người ta mặt đỏ tai hồng, giường lớn hỗn độn không chịu nổi, quần áo hai người lung tung trên sàn gỗ, hai cơ thể thân thiết dây dưa kết hợp với nhau, gắt gao dán ở một chỗ, làm cho đối phương cảm thấy ấm áp.

Mái tóc dài đen nhánh tùy ý lung tung ở trên chiếc gối lông chim, cả đêm vận động Nguyễn Y Nông mệt mỏi rã rời.

Mới vừa rồi kết thúc một hiệp, cô cả người không chịu nỗi kích tình mà hôn mê bất tỉnh. Mệt mỏi nhắm mắt lại, cơ thể mềm mại vùi vào trong ngực rắn chắc của anh. Anh cả đêm dùng vật nam tính chôn thật sâu vào trong cơ thể cô.