Tổng Cường Kiềm Chế A

Tổng Cường Kiềm Chế A

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu

Chương 8 : đáy lòng anh âm thầm

Bất quá vẻ mặt không khống chế được chỉ có thể ở lại tối hôm qua, về sau sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, đáy lòng anh âm thầm tự nhủ, từ nay về sau anh chỉ cần hoàn thành cuộc giao dịch này là được.

Đến buổi chiều, Ôn Thiếu Nhiên mới vừa vào cửa chính bệnh viện, ngay lập tức được một số người quăng tầm mắt dò xét, nhưng anh vẫn bình tĩnh đi về phía phòng làm việc như trước, không đếm xỉa đến những ánh mắt xoi mói kia, giống như lời xì xào bàn tán của bọn họ không truyền vào lỗ tai anh.

Đáng tiếc anh nghĩ giả vờ không biết cũng không được, luôn có người không ngừng nhắc nhở anh.

“Bác sĩ Ôn, chúc mừng.” Một bác sĩ khác xem ra tương đối quen biết đến trước mặt Ôn Thiếu Nhiên nói chúc mừng anh.

“Bác sĩ Đỗ, không biết lời chúc mừng của anh đến từ đâu?” Ôn Thiếu Nhiên khẽ mỉm cười, nhàn nhạt nói xã giao.

“Ha ha, bác sĩ Ôn, anh thật biết nói đùa, bây giờ còn người nào không biết, chuyện tốt của anh và tiểu thư thứ ba Tập đoàn Lục thị đang đến gần.” Gương mặt bác sĩ Đỗ ra vẻ ghen tỵ. “Nghe nói tương lai Lục tiểu thư Phi có thể là người thừa kế Lục thị, bác sĩ Ôn, anh thật sự làm cho người ta hâm mộ quá.”

Đối với lời châm chọc khiêu khích của đồng nghiệp, sắc mặt Ôn Thiếu Nhiên vẫn ‘sóng nước chẳng xao’ như cũ, chỉ nở ra nụ cười nhàn nhạt với đối phương. “Thật xin lỗi, bác sĩ Đỗ, một chút nữa tôi còn có một ca phẫu thuật, thứ lỗi không thể tiếp anh được.”

Ôn Thiếu Nhiên nói xong khẽ vỗ vai bác sĩ Đỗ, sau đó lập tức vòng qua anh ta đi về phòng làm việc, nhưng nhìn Ôn Thiếu Nhiên như lạnh nhạt, thật ra hai tay đang nằm chặt thành quyền, trên mu bàn tay mờ hồ nổi đầy gân xanh, có thể thấy được giờ phút này anh rất tức giận, vẫn còn phải làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.

Ngày này có thể nói là một ngày khó chịu nhất với Ôn Thiếu Nhiên, thời gian lại như dài dằng dặc, bất luận đi đến nơi nào cũng nghe được tin tức về Lục Phi – vợ sắp cưới của anh, nghĩ đến cũng buồn cười, tin tức mình phải kết hôn lại được biết thông qua miệng người khác, thật là đáng buồn mà.

Ngày kế tiếp, Ôn Thiếu Nhiên đã sớm mệt mỏi không chịu nổi, tự mình trở về nhà trọ, đến đèn còn không mở, gục trên ghế sofa phóng khách suy nghĩ, đáng tiếc thứ thuộc về không gian riêng của mình quá ít ỏi, chuông điện thoại di động không ngừng reo lên, kéo suy nghĩ từ ngoài không gian của anh trở lại.

“Alo.” Ôn Thiếu Nhiên bất đắc dĩ cầm điện thoại di động lên, ấn phím trả lời, có chút không kiên nhẫn lên tiếng.

“Thiếu Nhiên, là mẹ, việc kết hôn của con và tiểu thư nhà họ Lục, ba con và chủ tịch Lục đã định xong rồi, tổ chức ngày mười lăm tháng sau.” Mẹ ông cẩn thận từng li từng tí nói với Ôn Thiếu Nhiên.

Mà Ôn Thiếu Nhiên giống như nghe được một câu chuyện cười, khóe môi cong lên một đường, lời nói ra mang theo đầy châm chọc: “Mẹ, chuyện này hôm nay con đã được biết thông qua miệng đồng nghiệp rồi, thật là làm phiền mẹ, còn lãng phí thời gian gọi tới nói cho cái người chú rể là con một tiếng chính xác, thành thật xin lỗi, nếu như mẹ gọi điện thoại tới vì nói cho con biết chuyện này, vậy con biết rồi, ngày kết hôn đó con nhất định sẽ đến trình diện, cứ như vậy đi.”

Sau đó anh không chút do dự cúp điện thoại, đặt điện thoại hết pin xuống, quăng sang một bên.

“Chết tiệt.” Anh phiền não xoa xoa tóc của mình, hung hăng khẽ nguyền rủa một tiếng, một hơi thở dài giấu ở trong lòng, hít thở không thông, làm thế nào cũng không phát tiết ra được, nhất là bên lỗ tai anh lại không tự chủ vang lên vài tin tức hôm nay anh nghe được ở bệnh viện có liên quan đến người chuẩn bị làm cô dâu kia.

Nghe nói dung mạo của cô rất xinh đẹp, tính tình thì rất lạnh lùng, nghe nói năng lực của cô rất mạnh, nhưng đồng thời cũng rất bạc tình, có thể không nháy mắt đá rơi nhân viên kỳ cựu trong công ty, nghe nói cô…. Tóm lại hôm nay anh nghe được rất nhiều tin đồn, làm cho tâm tình anh hạ thẳng xuống điểm băng.

Haiz! Thở ra một hơi thật dài, đôi tay Ôn Thiếu Nhiên vỗ nhè nhẹ lên trên má, ý đồ để cho mình tỉnh táo hơn một chút, khôi phục lý trí và sự điềm tĩnh ngày xưa.

…..

Biệt thự nhà họ Lục, phòng khách to lớn có vẻ cực kỳ an tĩnh, đôi mắt nhìn xa trông rộng của ông nội Lục nhìn chằm chằm cháu gái đối diện, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ gì.

“Còn một tuần, cháu còn có cơ hội đổi ý.” Giọng nói già nua vang lên ở bên trong phòng sách.

“Ông nội, hình như cháu không có cơ hội đổi ý, không phải sao?” Lục Phi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy lóe sáng không chút sợ hãi nào đón lấy ông: “Nếu như mà cháu đổi ý, ông sẽ khoanh tay đứng nhìn, như vậy nhà họ Ôn cũng chỉ có một con đường có thể đi đó là phá sản.”

“Tiểu Phi, cháu thật sự nghĩ kỹ chưa?” Mặt ông nội Lục nghiêm túc: “Ngay cả mặt của Ôn Thiếu Nhiên cháu cũng chưa thấy, cháu bằng lòng vì nó mà đánh cuộc một lần như vậy sao?”

“Cháu…….” Đáy mắt Lục Phi thoáng qua một tia kinh ngạc, không ngờ chuyện mình giấu giếm lại bị ông nội phát hiện. “Ông……”

“Làm sao ông biết được à?” Ông nội Lục giống như biết cô muốn hỏi điều gì: “Cháu cho rằng cháu không nói, ông nội sẽ không biết sao? Dù nói thế nào, Ôn Thiếu Nhiên là chồng tương lai của cháu gái ông, cháu cảm thấy ông sẽ không biết sao?”

“Ông nội, anh ấy không cố ý.” Lục Phi chỉ sợ ông nội cô tức giận, nôn nóng giải thích thay Ôn Thiếu Nhiên.

“Được rồi, được rồi, nhìn cháu căng thẳng kìa.” Ông nội Lục không khỏi than thở trong lòng: “Tiểu Phi, còn chưa có bắt đầu, cháu đã thua.”

“Ông nội, cháu biết rõ.” Lục Phi khó có khi lộ một mặt yếu đuối trước mặt ông nội: “Nhưng mà….ông nội, cái này không liên quan đến vấn đề thắng thua.”

“Không liên quan đến thắng thua?” Ông nội Lục khẽ hừ lạnh: “Thân là một nhà lãnh đạo xuất sắc, đây chính là biểu hiện yếu đuối không có năng lực, Tiểu Phi, ông nội không hy vọng thấy cháu như thế này.”

“Ông nội, cháu tự có chừng mực, sẽ không làm chuyện tổn hại đến lợi ích Lục thị.” Lục Phi nghe ra lời cảnh cáo của ông nội.

“Ừ, tốt nhất là như vậy.” Ông nội Lục gật đầu một cái, giơ tay lên hướng về phía cô: “Được rồi, cháu ra ngoài đi.”

Lục Phi đứng lên, khẽ cúi đầu sau đó đi ra khỏi phòng sách, vậy mà cô vừa mới bước ra khỏi phòng sách, lập tức gặp người không muốn gặp ở phòng khách.

“Ôi, nhìn một chút, đây là ai vậy?” Một cô gái xinh đẹp mặc quần đỏ chặn đường đi của Lục Phi, mà theo sau lưng cô gái còn có hai cô gái cũng xinh đẹp thời trang giống như thế: “Thì ra là tiểu thư thứ Ba nhà họ Lục chúng ta, ách… Không phải nói là Ôn phu nhân mới đúng.”

“Chúc mừng cô, đã trở thành vợ của người bác sĩ ngoại khoa thiên tài, phải biết rằng, Ôn Thiếu Nhiên thật sự người yêu tốt nhất trong mắt rất nhiều cô gái.” Một cô gái mặc quần dài màu vàng nhạt nở ra một nụ cười châm chọc với Lục Phi.

Ba cô gái này đều là chị em cùng họ với Lục Phi, bởi vì từ nhỏ Lục Phi đi theo bên cạnh ông nội, làm cho lòng các cô tồn tại đố kỵ, mà càng làm cho họ hận nghiến răng nghiến lợi chính là, phụ nữ ở nhà họ Lục chỉ có mình Lục Phi có thể đi vào làm việc ở Lục thị, hơn nữa còn được trọng dụng như vậy, thậm chí đối xử còn tốt hơn cháu trai nhà họ Lục, cho nên từ nhỏ đến lớn bọn họ rất ghen tỵ với Lục Phi, bởi vì ông nội có đồ gì tốt luôn để cho cô.

Bây giờ lại còn đem Lục Phi gả cho người bác sĩ thiên tài khoa ngoại Ôn Thiếu Nhiên, phải biết rằng Ôn Thiếu Nhiên anh tuấn hơn người thường, những người trong xã hội thượng lưu đều muốn lấy anh làm chồng, nếu không phải hiện tại nhà họ Ôn gặp khó khăn về tiền bạc, sao có thể đến phiên Lục Phi chiếm tiện nghi này.

“Nhưng mà chị họ à, nghe nói lần này nhà họ Lục chúng ta phải đưa tiền cho người ta, nhà họ Ôn mới cưới chịu cưới cô ấy phải không?” Một cô gái khác mặc áo xanh da trời, vẻ mặt xem kịch vui: “Ôi, nhưng cũng khó trách, nữ doanh nhân xuất sắc giống như chị họ vậy, không đưa cho người ta ít tiền, có người con trai nào dám lấy.”

Cô gái áo xanh da trời mới nói xong, ba cô gái cũng không khách khí chút nào cười ha hả.

“Tránh ra.” Lục Phi chỉ đáp lại các cô hai chữ lạnh lùng.

“Lục Phi, cô kiêu ngạo cái gì, vốn tưởng rằng ông nội hiểu rõ cô nhất, không ngờ ông nội của tôi thế nhưng lại chọn cho cô một nhà chồng sắp phá sản, xem ra cô cũng chỉ như thế thôi.” Thân là trưởng nữ nhà họ Lục, Lục Lâm mặc chiếc quần đỏ chói mắt, nâng lông mày thanh tú lên nói khiêu khích, trong mắt đầy sự giễu cợt khi thấy người khác gặp nguy: “Còn phải đưa cho nhà chồng nhiều tiền như vậy, thật là rất đáng buồn mà.”

“Dù sao cũng hơn chị họ chị lấy tiền đưa cho Tiểu Bạch nhiều hơn.” Lục Phi lạnh lùng đáp lễ cô ta một câu, vươn tay đẩy ba cô gái cản đường ở trước mặt ra, sau khi đi vài bước thì ngừng lại, xoay người nói với Lục Lâm: “Chị họ, chị có thể lấy tiền đưa cho Tiểu Bạch, nhưng mà Tiểu Bạch của chị cầm tiền chị đưa dán vào răng con nhà người ta, chị nói xem người nào tương đối rất đáng buồn đây? À đúng rồi, thuận tiện nhắc nhở chị một câu, ông nội ghét nhất là mua bán lỗ vốn, khoản mua bán này của chị mất lớn như thế, không biết ông nội của em có tức giận hay không đây?”