Tổng Cường Kiềm Chế A
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu
Chương 23:Đương nhiên cô không biết
Lục Phi còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, sau khi giải quyết vấn đề Ôn thị, nhất thời cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, nhưng vừa nghĩ tới Ôn Thiếu Nhiên lại không khỏi phiền não vì những chuyện này, cũng không biết vì sao anh lại giận cô, tâm tình không khỏi bay bổng lên.
Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, đã qua mười hai giờ khuya, Ôn Thiếu Nhiên vẫn chưa về nhà, nhất là hôm nay cô còn đặc biệt nói với anh sẽ về sớm hơn một chút, cô nhớ hôm nay anh không có trực đêm, nếu bình thường vào lúc này anh đã sớm về nhà, coi như không về ăn cơm, anh cũng sẽ gọi điện thoại nói với cô một tiếng, tối nay lại rất khác thường.
Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không? Lục Phi đứng bật dậy khỏi ghế sô-pha, lo lắng đi qua đi lại trong phòng, tay nắm chặt điện thoại di động, nhanh chóng bấm mã số của anh, nhưng vẫn không có ai nhấc máy, dự cảm xấu cứ như vậy lan tỏa ra, làm cho trái tim đang chờ đợi của cô biến thành lo lắng nóng nảy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì thật rồi sao?
Đang lúc này, cửa chính được mở ra từ bên ngoài, trên thân thể Ôn Thiếu Nhiên toàn mùi rượu, lảo đảo đi tới, giơ chân lên tùy ý vẫy loạn, đá giày văng ra ngoài.
“Anh làm sao vậy?” Lục Phi vội vàng chạy lên đỡ anh, nhìn đến đôi mắt say lờ đờ của anh, cả người tản ra mùi rượu nồng nặc, không tự chủ mà nhíu mày một cái, “Sao lại uống nhiều rượu như vậy?”
“Đúng là cảm thấy tôi uống quá nhiều rồi...” Ôn Thiếu Nhiên trở tay, giữ chặt lấy cổ tay của cô, lôi cô đến trước mắt mình, nhìn thẳng vào cô, “Vẫn cảm thấy con người của tôi thừa thãi?”
“Anh ở đây nói nhăng nói cuội cái gì đó!” Anh thở ra một hơi làm cho cô cau mày, muốn tránh khỏi sự khống chế của anh, “Anh uống say rồi, em đỡ anh đi vào.”
“Cô vẫn không trả lời vấn đề của tôi.” Ôn Thiếu Nhiên dùng sức hất ra, hất tay của cô ra, lấy tay đè lên hai vai của cô, không cho phép cô trốn tránh, “Nói, đối với cô mà nói tôi là người thừa thãi sao?”
“Em không biết anh đang nói cái gì.” Lục Phi không hiểu, tại sao mới có một ngày mà anh trở nên không thể nói lý lẽ như vậy?
“Cô biết tôi vì cái gì mà chán ghét tất cả mọi thứ ở nhà họ Ôn không?” Tay của anh nắm chặt bả vai của cô, cắn răng nói: “Là bởi vì cái nhà đó quá dối trá, khắp nơi đều là lời nói dối, mà thứ tôi hận nhất trên đời này chính là nói dối.”
“Thiếu Nhiên, anh... làm em đau.” Vai truyền thẳng tới đau đớn khiến đôi mày thanh tú của Lục Phi nhíu chặt, còn thật sự làm cho cô sợ hãi chính là sự âm u lạnh lẽo trong ánh mắt của Ôn Thiếu Nhiên.
“Đau?” Anh cười lạnh, “Cái này gọi là đau, hiển nhiên cô không còn biết cái gì gọi là đau cho lắm, nhưng không sao, tôi sẽ dạy cho cô biết cái gì gọi là đau.”
Anh nói xong chợt nắm tay của cô lên, thô lỗ lôi kéo cô đi về phía bên cạnh ghế salon, hất một cái, sau đó áp lên trên, đè chặt lấy thân thể của cô.
“Anh muốn làm gì?” Lần đầu tiên Lục Phi cảm thấy sợ như vậy, âm thanh cũng run nhè nhẹ, giờ phút này Ôn Thiếu Nhiên cho cô cảm giác rất xa lạ.
“Cô cứ nói đi?” Anh thình lình cúi thấp đầu, hung hăng hôn môi mềm của cô, mạnh mẽ mút vào, bộ dáng kia giống như là trừng phạt cố ý xé rách cánh môi cô, trong nháy mắt mùi máu tanh lan tràn trong miệng của hai người.
“Không... đừng...” Ôn Thiếu Nhiên như vậy làm cho cô sợ, không biết tại sao anh đột nhiên tức giận như vậy, nụ hôn thô bạo không mang theo một tia tình cảm nào.
Ôn Thiếu Nhiên giữ chặt lấy cằm của cô, ánh mắt mang theo tức giận, “Cô là vợ của tôi, tôi muốn làm gì thì làm vậy, làm sao vậy, cô ở bên ngoài chơi mệt rồi, không có tinh thần và sức lực ứng phó tôi?”
“Em không biết anh ở đây nói gì.” Lục Phi căn bản không biết anh đang nói gì.
“Đương nhiên cô không biết.” Lúc cô ôm người đàn ông kia, làm sao biết tim của anh đau nhiều đến thế nào? Tay Ôn Thiếu Nhiên hung hăng nhéo đầu vai của cô, giống như là muốn bóp nát cô vậy.
“Đây chỉ là bắt đầu, tôi đau cũng phải cho cô nếm thử một chút.”
Lời của anh khiến Lục Phi rùng mình một trận, trong mắt của anh không hề có dịu dàng, cũng không còn thấy cái ôm ấm áp trong ngực, còn dư lại chỉ có cảm xúc lạnh như băng mà cô không quen thuộc.
“Tại sao?” Tại sao mới một ngày, anh lập tức thay đổi? Lục Phi suy nghĩ nát óc nghĩ mãi mà không ra.
Ôn Thiếu Nhiên cho là quan hệ của bọn họ đã thay đổi, cho là bọn họ sẽ không bởi vì bị ép kết hôn mà vợ chồng tôn trọng nhau như khách, cho là cô có một chút, một tia... thích anh cũng tốt, nhưng cái anh nhìn thấy là cái gì, là cô lừa gạt mình, là cô và người đàn ông khác ôm nhau.
“Chính cô nên biết rõ lòng dạ của mình.” Ôn Thiếu Nhiên cắn răng hung hăng nói, không đợi cô trả lời, lại dùng lực hôn cánh môi sưng đỏ của cô, tùy ý gặm cắn.
“Ừ... không...” Hai tay của Lục Phi chống đỡ trên lồng ngực của anh, muốn đẩy anh ra, “Em không muốn...”
Kiêu ngạo của cô không cho phép mình bị anh đối đãi như vậy, tự ái của cô quá đau đớn rồi.
“Cũng không phải cô.” Kháng cự của cô khiến lửa giận trong lòng Ôn Thiếu Nhiên cháy sạch, không khách khí chút nào hé miệng cắn môi dưới của cô.
“Á...” Trên môi truyền đến đau đớn làm cho cô lên tiếng rên rỉ.
Nhưng đáng chết, cánh môi của cô thế nhưng lại ngọt ngào như vậy, khiến anh không kìm hãm được lâm vào trong đó, tiếng mút chậc chậc trở nên mờ ám, môi lưỡi vẫn nóng như lửa, lại thiếu đi ý hận, trở nên lưu luyến triền miên.
Anh điên cuồng xé rách quần áo của cô, rất nhanh người đã trần truồng, Lục Phi vẫn bị anh đè bên dưới như cũ, hai chân bị anh thô lỗ tách ra, không có một câu báo trước, đã xâm nhập vào bên trong âm đ*o non nớt.