Tổng Cường Kiềm Chế A

Tổng Cường Kiềm Chế A

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu

Chương 4 : Qua rất lâu

Qua rất lâu, cuối cùng Lục Phi cũng ngẩng đầu lên nhìn ông nội, ánh mắt kiên định lạ thường: “Ông nội, hãy giúp nhà họ Ôn một chút.”

Sau bàn làm việc, thân thể ông nội Lục hơi dừng lại, đưa tay lên chậm rãi tháo mắt kính xuống, con ngươi đen sắc bén nhìn về phía cô: “Ông không tìm ra lý do giúp nhà họ Ôn, huống chi đó là một công ty sắp phá sản, không có lợi ích đáng nói, cháu hẳn là hiểu rõ, ông sẽ không làm chuyện mua bán lỗ vốn.”

“Ông nội!” Lục Phi không nhịn được khẽ gọi một tiếng, trên mặt xuất hiện vẻ gấp gáp chưa bao giờ có: “Ôn thị cũng không đến mức không thể cứu vãn, huống chi trong giới làm ăn uy tín của Ôn thị rất tốt, coi như là chúng ta đầu tư, nhất định sẽ không thiệt thòi.”

Lục Phi cố gắng hết sức thuyết phục ông nội, hi vọng ông có thể thay đổi suy nghĩ.

“Tiểu Phi, lý do của cháu quá gượng ép rồi.” Ông nội Lục thản nhiên nhìn lướt qua cô, không chút dao động với đề nghị của cô: “Cháu cảm thấy mình có thể bị lý do như vậy thuyết phục không?”

Nghe được câu nói này, thân thể Lục Phi trở nên cứng đờ, vẻ mặt hơi khó coi, thân là người lãnh đạo tập đoàn, tùy ý tiến hành một hạng mục đầu tư như vậy là hành động không nên làm nhất, nhưng hôm nay chính cô lại vì lý do riêng, mà qua loa nói với ông nội ra tay giúp đỡ Ôn thị, thật sự thiếu cân nhắc mà.

“Cháu....”

“Tiểu Phi, đừng để cho tình cảm riêng che mắt, cháu nên có lý trí.” Ông nội Lục lạnh lùng nói, vẻ mặt nghiêm túc làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông.

“Ông nội, lần này coi như là cháu vì tình cảm riêng của mình, xin ông giúp đỡ nhà họ Ôn, có được không?” Lục Phi biết mình làm như thế là không có lý trí, nhất là bản thân cô lại là một nhà lãnh đạo, làm như vậy vốn là đại kỵ.

“Cháu biết mình đưa ra yêu cầu gì không?” Ông nội Lục thở dài trong lòng, đối với chút tâm tư của cô gái nhỏ, ông không khỏi cảm thán. “Tiểu Phi, số tiền trong lỗ hỏng nhà họ Ôn không phải một chút xíu tiền là có thể bù xong, không làm tốt nó còn là cái động không đáy, tư lợi của cháu là bởi vì thằng nhóc Ôn Thiếu Nhiên kia sao?”

Thân thể Lục Phi cứng đờ, mình giấu tình cảm kín đáo như thế lại bị ông nội nhìn thấu, không khỏi có chút xấu hổ.

“Ông nội....” Sắc mặt Lục Phi biến thành đỏ ửng, lần đầu tiên cảm thấy có chút luống cuống, không dám đưa mắt nhìn về phía ông nội.

Lời của ông nội nói trúng tim đen, khiến Lục Phi không có năng lực chống đỡ, cô rất rõ ý tứ trong câu nói của ông nội, không phải nhà họ Ôn không thích hợp với cô, mà Ôn Thiếu Nhiên không thích hợp với cô.

“Ông nội, cháu... thích anh ấy.” Lục Phi chợt đứng lên, hướng về phía ông nội, cúi đầu thật sâu: “Ông nội, làm ơn.”

Căn phòng làm việc rộng lớn nhất thời lâm vào yên tĩnh tuyệt đối, đôi mắt như chim ưng của ông nội Lục cứ nhìn chằm chằm vào cháu gái không thôi, Lục Phi cúi người xuống ngừng thở, đợi chờ câu trả lời của ông, ngay tại thời điểm cô gần như không giữ được bình tĩnh, cuối cùng ông nội Lục cũng lên tiếng.

“Được, ông có thể giúp nhà họ Ôn một tay, nhưng mặc kệ ông yêu cầu cháu làm cái gì, cháu không được phép có ý kiến, đây là điều kiện của ông, cháu đồng ý không?”

“Cháu đồng ý.” Lục Phi không cần suy nghĩ mà trả lời ngay.

“Không cần suy nghĩ gì cả sao?” Mặc dù đã sớm biết cháu gái sẽ đồng ý, nhưng thấy cô không có lấy một giây do dự, ông vẫn không khỏi có chút bất mãn, vì tiểu tử nhà họ Ôn kia, đứa cháu gái từ trước đến giờ luôn tỉnh táo và thông minh của ông thế nhưng cũng có một ngày mất lý trí, đây thật không phải hình tượng tốt.

“Bất kể ông nội ra điều kiện gì, cháu đều đồng ý.” Bởi vì cô không muốn nhìn thấy người trong lòng cô giống nhau thịt bò trên dao thớt bị người ta đem ra cân đo bàn tán.

“Được rồi, nói rồi sẽ phải chịu trách nhiệm.” Trong lời nói của ông nội hàm chứa một tầng ý nghĩa khác, khiến Lục Phi cảm thấy mình đồng ý quá mức không cẩn thận, thôi mặc kệ như thế nào, cô đều không còn chỗ trống cho sự hối hận.

“Cảm ơn ông nội.” Lục Phi lại nhìn về phía ông nội cúi đầu một cái, lập tức xoay người đi khỏi phòng làm việc của Chủ tịch.

Nhìn bóng lưng cháu gái biến mất, ông nội Lục như có điều suy nghĩ.