Tổng Cường Kiềm Chế A

Tổng Cường Kiềm Chế A

Mô Tả:

Ý vị trong truyện ngôn tình Tổng Tài Tổng Cường Kiềm Chế A mang tới thông điệp Mỗi năm chúng ta sẽ cùng nhau đi du lịch, năm nay có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh. Em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này không? Vợ yêu

Chương 15: Ôn Thiếu Nhiên tỉnh lại

Động tác đầu tiên sau khi Ôn Thiếu Nhiên tỉnh lại đó là duỗi tay qua bên cạnh, vậy mà cái anh có thể chạm tới cũng chỉ có không khí, cảm xúc lạnh như băng để cho lông mày anh nhíu lại, anh nghiêng đầu nhìn đồng hồ báo thức trên tủ quần áo, mới năm giờ sáng, cô gái kia vốn nên nằm ở trên giường, thế nhưng lúc này lại không thấy bóng dáng đâu, vị trí đã lạnh như băng biểu hiện cô rời giường hẳn không phải một đoạn thời gian ngắn.

Ôn Thiếu Nhiên lập tức vén chăn lên đứng dậy, chậm rãi đi về phía cửa, anh đi ra khỏi phòng ngủ, bắt đầu chậm rãi tìm bóng dáng của Lục Phi ở khắp nơi, liếc thấy trong phòng sách lộ ra ánh sáng, là anh biết người anh muốn tìm ở bên trong.

Vừa mới đến gần cửa phòng sách, Ôn Thiếu Nhiên nghe Lục Phi đang dùng một tràng tiếng Anh lưu loát nói điện thoại, hơn nữa càng nói càng kích động, đến cuối cùng còn mang mùi vị cứng rắn, Lục Phi như vậy Ôn Thiếu Nhiên chưa từng gặp qua, giọng nói quyết đoán lạnh lẽo, không có một tia tình người.

Ôn Thiếu Nhiên dừng bước, đứng ở cửa mở một nửa lẳng lặng nghe, nội dung cuộc nói chuyện của cô xen lẫn các thuật ngữ kinh tế, còn có rất nhiều tài liệu thống kê, những từ ngữ này không ngừng bật thốt ra từ trong miệng Lục Phi, dáng vẻ thong dong tự tin như vậy, để cho anh cảm thấy cực kỳ xa lạ.

Lúc Ôn Thiếu Nhiên chuẩn bị xoay người rời đi, anh đột nhiên nghe được Lục Phi nhắc tới Ôn thị, nhất thời dừng bước chân, mà càng cố gắng nghe, sắc mặt của anh càng khó nhìn, thì ra trong khoảng thời gian này, cô một mực âm thầm giúp Ôn thị xử lý công việc, còn thay Ôn thị kéo về không ít hợp đồng kinh doanh.

Chuyện như vậy thật sự không làm cho Ôn Thiếu Nhiên cảm thấy vui mừng, ngược lại cảm thấy tức giận, mặc dù hôn nhân của bọn họ xây dựng trên lợi ích, công ty hai nhà có giao dịch là chuyện không thể tránh được, nhưng anh vẫn tư lợi riêng hi vọng cô không cần tham dự vào công việc ở Ôn thị, càng không muốn nhìn cô giống như ba mẹ ruột của mình, trở nên hám lợi như vậy, anh không muốn vợ mình có trái tim sự nghiệp mạnh mẽ như vậy chút nào.

Nhìn Lục Phi trong thư phòng không hề biết chuyện gì, trên mặt cô vẫn là thần thái tự tin vui vẻ, trái tim Ôn Thiếu Nhiên trầm xuống từng chút từng chút, một cỗ thất vọng dâng lên từ trong đáy lòng, cuối cùng anh không chút do dự xoay người lặng lẽ rời đi.

Lục Phi không biết Ôn Thiếu Nhiên như thế nào, sau khi từ bệnh viện trở về, không, nói chính xác là từ sau đêm kích tình hôm đó, thì anh trở nên khác, mặc dù mỗi ngày vẫn sẽ về nhà dùng cơm đúng giờ, nhưng có vẻ rất xa cách.

Bọn họ vẫn nói chuyện, nhưng trong giọng nói của anh hàm chứa chút không kiên nhẫn, ý lạnh nơi đáy mắt càng ngày càng rõ ràng, giữa bọn họ dần biến thành đơn độc, chỉ có một mình cô ở đó lầm bầm lầu bầu, mà anh không đáp lại dù chỉ một câu.

Tại sao phải biến thành như vậy? Lục Phi khổ não không thôi, cô muốn cố gắng phá vỡ tất cả, nhưng cô càng tiến về phía trước một bước, anh lập tức lui về phía sau một bước, cô không biết sai lầm ở chỗ nào, vốn bọn họ còn rất tốt đẹp, làm sao trong một đêm lại biến thành như vầy?

“Chúng ta có thể nói chuyện một chút không?” Lục Phi cản đường Ôn Thiếu Nhiên rời đi.

Không sai, mấy ngày nay chỉ cần cô ở đây, anh sẽ lập tức xoay người rời đi, giống như là không muốn ở cùng một không gian với cô vậy, cô làm gì để cho anh chán ghét sao?

“Nói chuyện gì?” Trong lòng Ôn Thiếu Nhiên cũng cực kỳ rối rắm, anh muốn coi thường sự tồn tại của cô, lại không làm được.

Khắp nơi trong nhà đều có bóng dáng của cô, ngay cả trong không khí cũng truyền tới hương thơm trên người cô, tình cảm đối với Lục Phi rất phức tạp, để cho anh lâm vào trong mâu thuẫn và vô cùng khổ sở, một mặt, Lục Phi nhúng tay vào chuyện Ôn thị để cho anh tức giận, mặt khác, mỗi ngày nhìn thấy bộ dạng cô tủi thân cẩn thận lấy lòng mình, anh lại cảm thấy không nỡ, anh thật không biết làm sao mới đúng, phải làm sao mới có thể cho mình không khổ sở.

“Em đã làm sai điều gì sao?” Lục Phi cẩn thẩn nhìn mặt anh, không hiểu nên hỏi: “Tại sao anh lại thay đổi như vậy, trở nên.... lạnh lùng.”

“Em nghĩ nhiều quá rồi.” Ôn Thiếu Nhiên nhàn nhạt trả lời, “Anh không có thay đổi, vừa mới bắt đầu chính là như vậy, không phải sao?”

Lục Phi nghe vậy thân thể cứng đờ, thái độ giống như là bị người ta tát một cái rất khó coi vậy, cô lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, “Em cho là quan hệ của chúng ta đã có thay đổi rồi.”


Dáng vẻ nhàn nhạt tự giễu cợt này của cô, khiến trong lòng Ôn Thiếu Nhiên chợt nhéo một cái, cảm thấy có chút đau đớn.

“Yên tâm, mặc kệ quan hệ của chúng ta tốt hay xấu, đều không thể thay đổi địa vị của cô ở Ôn thị, hẳn là tới Ôn thị.” Cô gạt mình làm việc ở Ôn thị, để cho anh cảm giác mình bị người thân nhất phản bội, cho nên anh nghĩ đến đây liền không nhịn được lên tiếng châm chọc.

Trong nháy mắt sắc mặt Lục Phi trở nên trắng bệch, “Anh... đây là ý gì?”

“Không có ý gì cả, chỉ nhắc nhở bổn phận làm vợ của cô thêm lần nữa, không phải chuyện cô nên tham gia thì đừng tham gia.” Ôn Thiếu Nhiên vừa nghĩ tới cô tham gia vào công việc ở Ôn thị, tâm tình lập tức buồn bực cực độ.

Cô làm như vậy chính là không ngừng nhắc nhở anh, mục đích của cuộc hôn nhân này chính là để cho Lục thị giúp Ôn thị vượt qua cửa ải khó khăn, mà anh cũng chỉ là lợi thế trong cuộc giao dịch này, quan trọng nhất là anh tuyệt đối không muốn vợ mình có tâm địa trong sự nghiệp, đáng chết, loại cảm giác này thật tệ hết biết rồi!

“Em biết rõ, chuyện lần này là em không đúng, em đã đồng ý với anh không tiếp tay trong chuyện Ôn thị, nhưng...”

“Đủ rồi, tôi không muốn nghe.” Ôn Thiếu Nhiên ngắt lời cô, không muốn lại theo cô thảo luận cái đề tài này, để tránh quan hệ của bọn họ càng ngày càng hỏng bét, “Chính cô suy nghĩ thật kỹ đi, rốt cuộc cô là vợ của tôi, hay là người đứng đầu Ôn thị?”

Ôn Thiếu Nhiên nói xong xoay người rời đi, dùng sức đóng sầm cửa chính, cũng không quay đầu lại rời khỏi nhà.

Nhìn cửa lớn đóng chặt, hốc mắt Lục Phi hơi ửng hồng, một cỗ uất ức trước nay chưa từng có xâm nhập vào cơ thể.

Đây là sự nghiệp của dòng họ anh, chẳng lẽ giúp anh cũng là sai lầm sao?