
Dục Tình Buộc Chân
Truyện đã Full
(Click xem Danh Sách Chương)Mô tả Truyện :
Truyện ngôn tình sắc Dục Tình Buộc Chân - tình trạng : truyện Full - Thể loại : Truyện Sắc H văn Truyện có nhiều mô tả và ngôn luận không phù hợp với người chưa đủ 18 tuổi vui lòng không xem nếu bạn chưa đủ tuổi - Nội dung : Phụ nữ khôn biết giữ những gì cần giữ, trong ân ái nam nữ thì chuyện giữ tôn nghiêm là không cần thiết có những thứ phải phủi bỏ tôn nghiêm tự tôn của cả hai để đạt cao trào hòa hợp là chuyện đương nhiên cứ như câu thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn cũng vậy. Bài học ân ái là bài học vở lòng để hòa hợp cùng nhau.
chương truyện mới nhất :
Chương 3 : H Văn
Cuộc phẫu thuật sau gần tám tiếng đã đi đến hồi kết, lúc bác sĩ tuyên bố tin tức tốt lành, người nhà họ Bạch đều khóc thành sông, Ái My đứng bên kia cũng không nhúc nhích, hai mắt ngấn lệ.
Minh Anh đi qua ôm lấy cô, cô run lên trong lòng anh, đầu quả tim Minh Anh như thể bị ai đó cầm dao khứa lên một nhát vậy.
Sau đêm đó Minh Anh ở lại phòng ngủ lớn hai ngày, Ái My không hỏi, cứ đến giờ là lại nằm bên cạnh anh ngủ.
Bạch Tương tìm được đường sống trong cõi chết lôi kéo thằng anh em nhà mình nói chuyện, “Hãy sống tốt cùng Giai Giai đi, cô ấy còn thích hợp với cậu hơn cả Thanh Thảo đấy!”
Những lời này phụ huynh nhà họ Tư đã từng nói qua, rất nhiều người đã từng nói qua, Minh Anh chỉ thấy phiền, nhưng lúc này thì không, còn thấy khá chính xác.
Minh Anh lại lần nữa muốn ngẫm lại đoạn hôn nhân này, Ái My lại không cho anh cơ hội, gần đây Ái My bận rộn cho chuyện gia nhập của một thương hiệu thời trang Châu Âu cao cấp, Bạch Tương vừa tốt lên một chút đã vội vàng bay sang nước Pháp, cả tuần rồi vẫn chưa thấy tin tức.
Đọc Truyện Full không chỉ là việc tiếp nhận thông tin mà còn là quá trình tư duy phản biện. Bạn sẽ phải suy nghĩ về các tình huống, nhân vật và mối quan hệ giữa họ. Điều này giúp bạn rèn luyện khả năng phân tích và đưa ra quyết định tốt hơn trong cuộc sống.
Mấy ngày nay Minh Anh lại về phòng mình ngủ, Ái My tắm xong liền lôi kéo anh đi về phía phòng ngủ lớn, Minh Anh cũng không từ chối.
Cô mua chiếc váy ngủ mới, cả bờ lưng trắng tuyết lộ ra, đường cong đẹp tuyệt.
Lúc cô bổ nhào vào lòng mình, Minh Anh vội hôn lên, môi lưỡi dây dưa, trên người Ái My có mùi hương thiếu nữ thoang thoảng, ngọt ngào, thanh thuần, làm anh mất khống chế.
Lúc nụ hôn này kết thúc cũng là khi Minh Anh đang cắn lên đầu vú cô, Ái My đẩy anh ra trèo lên blowjob cho anh lên đỉnh lần nữa.
Minh Anh sờ đến lạch đào nguyên của cô đã ướt dầm ướt dề, nhưng cô đã không muốn, lúc từ chối cũng rất rõ ràng, đưa lưng về phía anh mà ngủ.
“Hai lần trước là muốn giảm áp lực cho tôi, vậy lần này là vì điều gì?” Anh hỏi.
“Thấy anh muốn, nên ngậm giúp anh xuất ra, nghẹn không tốt cho cơ thể.”
“Vậy còn em?”
“Không cần anh lo.”
Minh Anh bị chọc cho tức, thật đúng là rộng lượng phóng khoáng, anh lại nhủ với bản thân cuộc hôn nhân này không phải là thật, Ái My cũng không phải là vật sở hữu của anh, nhưng giấy đăng ký kết hôn của hai người vẫn còn trong nhà, cô thì đang nằm trên giường của chính mình, dùng miệng và ngực thỏa mãn dục vọng cho anh.
Cô không phải là người vợ danh xứng với thực của anh thì còn là gì? Giờ phút này cô lại nói anh rằng không cần lo đến dục vọng của cô, vậy là có người khác lo.
“Em có…bạn trai?” Minh Anh châm chước dùng từ.
“Không có, em cho rằng trong quá trình hôn nhân phải đảm bảo sự chung thủy về cơ thể.”
“Tôi cũng không có.” Anh giải thích.
Ái My đưa lưng về phía anh mỉm cười, vấn đề này cô đã muốn hỏi từ lâu rồi nhưng không có thời cơ, anh chủ động vẫn là tốt nhất.
Tuy rằng không cần thiết, nhưng anh có chút ý muốn giải thích thêm, rằng dù có là ngoại tình trên thân thể hay bất cứ hình thức gì cũng đều chưa từng có, anh và Thanh Thảo cũng không có bất cứ tiếp xúc tay chân nào, Ái My không cho anh cơ hội giải thích, nắm chặt chăn ngủ.
Minh Anh cùng Ái My về nhà ăn cơm, ba vợ luôn luôn tán thưởng người con rể này, hai người trò chuyện với nhau rất vui.
Ái My bên cạnh nỗ lực tự chuốc say bản thân, nhưng tửu lượng của cô là do ba ruột bồi dưỡng mà thành, nào dễ gì say.
Hơi say cũng được, cô lên lầu trước, đổi thành chiếc váy ngủ gợi cảm nằm xuống giường cẩn thận lắng nghe, cầu thang truyền đếm tiếng ho của Minh Anh, cô đứng dậy khép hờ cửa phòng tắm ngồi trên bồn cầu gọi điện thoại.
“Tớ thiếu đàn ông, dạo này đang hứng quá!”
“Ôm ngủ làm được cứt gì, chỉ còn lại có ba tháng còn phải chung giường không làm tình, nghe tớ đi chị em tốt à, đừng kết hôn, kết hôn chay cũng dẹp luôn, có khác gì đi tu đâu.”
“Có trai đẹp cũng phải chờ đến khi tớ ly hôn đã.”
…
Minh Anh chờ mãi không thấy người ra, đi đến đẩy cửa thì thấy cô đã nửa dựa vào tường ngủ rồi, Minh Anh bèn bế người lên thả lại lên giường, mình thì vào tắm.
Lúc đi ra Ái My đang nhắm mắt rầm rì lăn qua lộn lại cởi đồ của mình, vốn đã không có được mấy miếng vải rồi, vừa cởi đã trần trụi, đầu ti hồng hào.
“Ngứa quá đi!” Cô nhíu mày khó chịu, Minh Anh đi đến ngồi xổm xuống dán sát lại xem, có vẻ như hơi dị ứng rồi.
“Sao lại thế này? Ăn phải gì?” Anh hỏi.
Ái My không đáp, kéo bàn tay anh lên sờ soạng mình, “Khó chịu quá~ Xoa xoa~”
Minh Anh không khách sáo, xoa nhẹ hai cái, Ái My thỏa mãn thở dài, xoa nắn nửa ngày trời, đầu vú đã sưng đến kỳ cục, cô lại ngại đau.
Minh Anh lên giường, đỡ cô ngồi lên đùi mình mình, cúi đầu ngậm lấy bầu vú cô, khoang miệng ẩm ướt lại ấm áp, đầu lưỡi dịu dàng của người đàn ông mạnh mẽ liếm láp bốn phía quầng vú cô, Ái My cuối cùng cũng thoải mái.
“Bên này cũng muốn~”
“Tôi là ai?”
“Minh Anh! Chồng hợp pháp của em mà~ Chồng ơi ăn vú em đi~”
Minh Anh kinh ngạc với cách cô dùng từ, nhưng lại rất vừa lòng, ngậm lấy đầu bên kia bú lấy bú để.
Ái My nảy ý, mông dịch lên trên đùi anh, chỉnh cho cả bầu vú được cho vào miệng anh nặn thành một viên bánh tròn, lạch đào nguyên của cô nhỏ nước, ọc ọc lên đùi anh.
Lông chân thô cứng của người đàn ông cùng cơ bắp trên bắp đùi làm cô bật ra tiếng rên rỉ như mèo kêu, Minh Anh sờ một hồi, không có lông.
“Quần lót đâu?”
Ái My rời đi một chút, mê mang nhìn anh, chỉ vào tủ quần áo xa xa, “Ở đó đó, anh đi lấy cho em có được không.”
“Không được rồi.” Minh Anh muốn nhìn lạch đào nguyên của cô, đêm đó chịch ngoài cô rõ ràng có thấy lông.
Cô cạo, cạo đến là sạch mướt. Minh Anh ôm cô nằm cuống, nhấc chân cô lên tách ra, toàn bộ nơi riêng tư hiện lên trước mặt anh.
Minh Anh vươn một lóng tay ra thử thăm dò, thấy cô đã đủ ướt mới cắm vào, sâu không thấy đáy, lại thêm một lóng nữa, đảo tới khuấy lui, “Có thể làm không? Được không?”
Anh hỏi, Ái My đã mất hồn mất vía, sau khi nghe xong chỉ thấy đàn ông mặc kệ độ tuổi nào cũng đều rất thù dai, chỉ vì một câu nói khi trước của cô rằng sắp ly hôn lên giường không tốt lắm, liền ghi thù đến tận bây giờ.
Cô cũng chỉ là trêu anh, em nói không được, anh sẽ không xé toạt đồ em ra chịch luôn được ư?
“Có thể mà, muốn anh chịch em cơ~”
Lạch đào nguyên trơn bóng không cộng lông thật sự quá đê mê, miệng khe non nớt có thể chứa nước, chạm một ngón tay vào cứ như đụng phải quả cầu nước, khiến anh sợ chọc nó hỏng mất.
Minh Anh cười, “bé dâm đãng”
Anh đứng dậy cầm cây hàng khủng đang căng đến muốn phát nổ ra trước mắt cô, chọc quy đầu lên môi dưới cô, “Muốn không?”
Ái My không đáp, ngẩng đầu lên mút hai cái, đầu lưỡi có chút lưu luyến, đến khi dứt ra còn kéo một đường chỉ dài dính nhớp.
Minh Anh đột nhiên không muốn làm ngay, cô còn say, hứng thế này chắc là chỉ vì nhớ nhung người đàn ông khác.
Anh rời đi, Ái My quấn lấy, quay người ngồi lên bụng anh, nằm xấp xuống ngậm cho anh, “Em muốn~”
Bờ mông núng nính dâng đến trước mặt anh, Minh Anh cố banh ra dán mặt lên, dùng chóp mũi mà cô thích cọ lên.
“Ưm ư a~ muốn nữa ~”
Đôi bên đều xuất ra trong miệng đối phương, Ái My phun tinh dịch ra, trên môi còn vươn một ít, nhào lên hôn lên môi anh, đầu lưỡi đôi bên dây dưa hòa tan cả nước dâm và tinh dịch của nhau, đến khi thở không nổi mới khó khăn mà tách nhau ra.
Lúc Minh Anh rời giường thấy Ái My đang ở phòng bếp, anh xoay người đi đánh răng.
Sau đám cưới và tuần trăng mật họ đã tách nhau ra, Ái My đứng ở sân bay nói với anh rằng có sắp xếp khác, bắt đầu từ khoảnh khắc ấy Ái My đã kéo khoảng cách rất tốt cho cuộc hôn nhân này, Minh Anh không có lấy một chút khó xử nào.
Chỉ duy một lần đó là không lâu sau tuần trăng mật, cô bắt đầu làm bữa sáng cho mình.
Ái My cũng có chuyện bận, rảnh rỗi dậy sớm làm bữa sáng, đồ ăn kiểu Trung, phần cho hai người, không nhiều hơn một miếng nào, cô ăn nửa phần của anh.
Minh Anh không thích loại chuyện vặt mang tính ràng buộc này, sẽ làm biến dị hiệp định sinh hoạt chung, vậy nên anh không ăn liền rời đi ngay.
Buổi tối về nhà nhìn thấy trong tủ lạnh còn phân nửa phần đồ ăn ban sáng của anh, đêm đó Ái My lấy làm đồ ăn, sáng hôm sau lại tiếp tục ăn.
Cô rảnh rỗi là sẽ làm bữa sáng, anh ở nhà thì làm nhiều thêm một phần, anh không ăn cô sẽ mang đến công ty, Minh Anh tự thấy lòng dạ mình hẹp hòi.
Thi thoảng Ái My sẽ khiến Minh Anh cảm thấy hoặc bản thân quá nhỏ nhen hoặc có chút nghi ngờ, song cô lại quá mức sòng phẳng, không nhìn ra sự chờ mong hay thất vọng nào, bình tĩnh không một lời giải thích, phảng phất như chuyện làm bữa sáng hay mất cả đêm săn sóc cho anh say rượu sinh bệnh hoặc chuyện đặt may đồ đông cho anh là một chuyện vặt vãnh không tốn chút sức nào, tất cả đều là anh tự mình đa tình.
Minh Anh bấy giờ nghĩ bản thân lại tự mình đa tình, anh ngồi xuống ăn bữa sáng, hai người chuẩn bị đi làm.
Thậm chí Ái My còn giúp anh đeo cà vạt, biểu cảm dịu dàng và nghiêm túc, nhìn trong gương quả thật đúng là một đôi vợ chồng mặn nồng.
“Ái My, chúng ta sống thật tốt về sau nhé.” Minh Anh nói một câu mà không suy nghĩ quá nhiều, nói xong lại thấy bản thân hẳn là có thể gánh vác được phần trọng trách này.
“Được, còn lại ba tháng, chúng ta cứ xem như là một đôi vợ chồng mặn nồng, cũng không quá mệt.” Ái My làm bộ như nghe không hiểu, Minh Anh không đoán ra được thái độ của cô, không tiện dây dưa.
Nhấp vào lưu truyện - lần sau xem tiếp dễ dàng hơn

Truyện Ngôn Tình Sắc Giới mới hơn
