Em say rồi

Em say rồi

Mô Tả:

Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.

Chương 08: 23, tốt nghiệp?

“Trên đường trở về chúng ta có thể đi ăn lẩu.”

Khương Trác mê hoặc Giải Tích.

Giải Tích vứt bỏ anh ta, “Người đại diện của cậu đồng ý à?”

Khương Trác: “Làm càn vừa phải thì có thể, chị nghĩ mà xem, tôi ăn ít, tôi sẽ không giành giật cơm với chị, đúng không?”

Giải Tích lời lẽ chính nghĩa từ chối anh ta.

*— Câu gốc là 义正言辞(nghĩa chính ngôn từ) đây là một cách dùng từ sai đặc biệt điển hình, chính xác phải là nghĩa chính từ nghiêm 义正辞严 ý là lời lẽ nghiêm túc, chính nghĩa.

“Tôi còn chưa muốn lên tin tức tình cảm với cậu.”

Ở cùng một chỗ với anh ta thì làm sao cô có thể tiếp tục theo đuổi Tô Tỉnh.

Mấy ngày liền phải giải phẫu thi thể, Tô Tỉnh nằm liệt trên bàn.

Lâm Trướng cầm ly nước đặt lên bàn anh.

Liếc nhìn anh, cười nhạo không thương tiếc, “Đáng đời, ai bảo lần trước anh bắt em ở lại chỗ này viết đơn giúp anh.”

Tô Tỉnh không đếm xỉa đến những lời chế giễu của cậu ta, nhấc ly nước lên rồi uống.

“Cái cô nữ sinh kia còn liên lạc với anh không?”

“Thật sự không được thì cứ thử xem, không phải có từ gì gọi là Seeing à, hai người các anh có thể thử Seeing một chút xem sao.”

Lúc đầu Tô Tỉnh không phản ứng gì, lúc sau nghĩ đến Giải Tích thiếu chút nữa phun nước ra ngoài.

Anh khó khăn nuốt ngụm nước xuống, kỳ quái nhìn Lâm Trướng.

“Cậu lại học phá từ ở đâu vậy? Người ta chỉ là một cô gái nhỏ.”

Lâm Trướng cực kỳ không hài lòng với cách nói của anh.

“Làm sao có thể gọi là phá từ, hơn nữa người ta chỉ bé hơn anh 3 tuổi mà thôi, lúc nào cũng một câu cô gái nhỏ, chẳng khác nào tên lưu manh.”

Tô Tỉnh bị cậu ta làm cho phát cáu.

======= Truyện Ngôn Tình  hay ======Có ai biết được trên thế giới có bao nhiêu đầu Truyện Ngôn Tình , có ai thống kê được đầy đủ các quyển Truyện Ngôn Tình  đã xuất bản viết về kiến thức gì.

Đặt ly nước lên bàn.

“Xin đừng quấy rầy tôi làm việc.”

Lâm Trướng: “……”

“Cắt.”

Đang định rời đi, thì chợt nghe thấy tiếng cười vang lên từ phía sau.

“Trong thời gian làm việc có thể nhận cờ thưởng không ạ.”

Tô Tỉnh và Lâm Trướng đồng thời nhìn về phía cửa.

Chỉ là Tô Tỉnh dùng vẻ mặt cứng đờ nhìn qua, còn Lâm Trướng lại dùng vẻ mặt hào hứng để nhìn qua.

Giải Tích lại phất cao lá cờ.

Còn viết chữ, ra dáng ra hình.

*Ra dáng ra hình 像模像样 tượng mô tượng dạng: bộ dạng cường điệu hoặc long trọng.

Tô Tỉnh giả vờ như không thấy: “Tới đây làm gì?”

“Không nhìn ra sao, em tới cảm ơn anh đấy. Chỉ là ngày hôm nay mới làm xong.” Ý cười trong lời nói của Giải Tích vẫn chưa tiêu tan.

Tô Tỉnh: “……”

“Tự thấy hổ thẹn.”

* Tự thấy hổ thẹn (受之有愧): có nghĩa là cảm thấy xấu hổ khi nhận một số món quà và phần thưởng nhất định, và thường được sử dụng như một từ tự hạ mình.

Giải Tích: “Không thẹn.”

“Nhận quà của bạn gái tương lai chứ có gì đâu mà xấu hổ.”

Lâm Trướng đứng bên cạnh huýt sáo.

Tô Tỉnh nói rõ là không cần.

Giải Tích cũng không ép buộc, lấy điện thoại ra.

“Vậy thêm WeChat chúng ta seeing một chút nhé?”

Tô Tỉnh xin thề Giải Tích chắc chắn là cô gái khó đối phó nhất mà anh từng gặp, Tô Nghiên cũng không thể sánh bằng.

Anh mở to mắt nói dối.

“Không có WeChat.”

Lâm Trướng ở bên cạnh nóng lòng muốn thử.

Giải Tích không nhìn cậu ta, “Ồ” một tiếng, gõ gõ bấm bấm trên màn hình điện thoại.

Sau đó điện thoại trên bàn của Tô Tỉnh sáng lên.

Anh và Lâm Trướng cùng lúc nhìn qua.

“Bạn gái Tô Tỉnh yêu cầu thêm bạn làm bạn tốt.”

Tô Tỉnh: “……”

Lâm Trướng: “……”

Lâm Trướng nhìn biểu cảm trên mặt Tô Tỉnh, trong lòng chỉ còn lại một từ, trâu bò.

Tô Tỉnh khẽ nhướng mày: “Ai nói với cô?”

Giải Tích không nói lời nào, lại biến thành dáng vẻ ngoan ngoãn kia.

Người anh quen biết hình như Giải Tích đều không quen biết.

Tô Tỉnh bất đắc dĩ thở dài, nhận lá cờ từ tay Giải Tích.

Anh bóp nhẹ sống mũi, “Cô không đi học à?”

=======Truyện Ngôn Tình  Tổng Tài ====

Giải Tích lắc đầu, “Anh, em tốt nghiệp rồi.”

“23, tốt nghiệp?”

“Vâng ạ, đi học sớm.”

Thực ra là nhảy lớp vì muốn học cùng trường với anh.

Tô Tỉnh nghe vậy thì gật gật đầu.

“Có thể tự mình về nhà không?” Hôm nay anh thật sự không có thời gian đưa Giải Tích về.

Vụ án giết người cách đây vài ngày vẫn chưa xử lý xong.

Lần này Giải Tích lại cực kỳ nghe lời.

Nhấc túi lên rồi rời đi.

Tới lúc ra đến cửa vẫn không quên dặn dò Tô Tỉnh: “Nhớ thêm em trên Wechat.”

Tô Tỉnh chỉ cười, không nói gì.

Kết quả là Giải Tích vừa ra khỏi cửa đã xoay người mở điện thoại ra rồi bấm từ chối.

Lâm Trướng nhìn một loạt thao tác của anh, trợn mắt há hốc mồm.

Lẩm bẩm: “Anh đang làm gì vậy, cô gái nhỏ không phải rất nghe lời sao?”

“Yêu cầu thêm bạn tốt là bạn gái tương lai ngoan ngoãn nghe lời.” Ngữ khí của Tô Tỉnh bình bình, không hề nhấp nhô lên xuống.

Lâm Trướng phục.

“Vậy anh từ chối một cô gái nhỏ như vậy, không biết trái tim cô ấy có bị tổn thương không nữa?”

“Người ta thật lòng thích anh.”