Em say rồi
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.
Chương 13: Lạnh nhạt.
Một người bạn cùng lớp cấp ba bước tới, xem thử Tô Tỉnh đứng mãi ở chỗ này làm cái gì.
Sau đó liếc mắt thì nhìn thấy Giải Tích.
Không kìm được nói thành lời, “Trước kia tôi đã từng gặp em gái này đấy.”
Tô Tỉnh nhướng mày, có chút tò mò không biết Giải Tích đã từng gặp bạn học của mình lúc nào.
Nghĩ lại thì thấy, thế giới cũng chỉ bé như vậy.
Tâm trạng của Giải Tích không tốt chút nào, cô rất muốn trốn đi ngay lập tức, ngăn cản người bạn học này nói chuyện.
Cô chỉ muốn Tô Tỉnh nhớ kỹ những điều tốt đẹp, không muốn Tô Tỉnh biết cô đã trải qua bao nhiêu khổ sở.
Nhưng mà đã chậm.
Người bạn học kia nhìn thấy Tô Tỉnh kinh ngạc, gãi gãi tóc.
“Cô gái nhỏ này không phải là em gái hàng xóm nhà cậu sao? Cậu nói với chúng tôi cậu thích người ta.”
Lần này tới lượt Giải Tích kinh ngạc.
Tô Tỉnh còn thích cô?
Cô ngẩng đầu nhìn Tô Tỉnh, Tô Tỉnh và cô đối diện, hồi ức tựa như biển khơi dội vào đầu anh.
Giống như, trước kia, anh thực sự đã từng gặp Giải Tích.
Chẳng trách nhìn cô có hơi quen mắt.
Giải Tích hỏi từng câu từng chữ, “Anh thích em à?”
Tô Tỉnh nghe thấy câu này thì rất xấu hổ, trong lời nói cũng mang theo cảm giác có lỗi, “Trước kia từng dùng cô làm lá chắn.”
Có một lần anh đi vào ngõ nhỏ cùng Giải Tích, bị một người bạn học nhìn thấy.
Sau này người bạn học kia đã tỏ tình với anh.
Lúc ấy anh lấy Giải Tích ra làm lá chắn.
Từ đó về sau, số lượng người tìm anh tỏ tình đã giảm đi đáng kể.
Bây giờ nghĩ lại, việc làm lúc ấy quả thật không phải chuyện con người nên làm.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Chưa kể đến các cuốn Truyện Ngôn Tình viết về khoa học, các cuốn văn học trong nước, nước ngoài, các cuốn Truyện Ngôn Tình viết về gia đình, tình cảm,…Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Trái tim Giải Tích ngay lập tức được kéo lên, chỉ là vẫn cúi đầu im lặng không nói lời nào.
Bạn học của Tô Tỉnh lại không vui.
“Ngày nào bọn tôi cũng trông thấy cô ấy không lên lớp mà trộm chạy tới tìm cậu, lúc đi đường vẫn luôn đi theo cậu, tôi còn cho rằng cô ấy là cô bạn gái của cậu đấy.”
Giải Tích có hơi không chịu được việc những chuyện kinh khủng của mình bị chọc thủng.
Còn bị Tô Tỉnh lấy ra làm lá chắn.
Mấu chốt là người lấy cô ra làm lá chắn cũng đã quên cô.
Trong chốc lát cô có chút không thể hiểu nổi vì sao bản thân lại chạy đi thích Tô Tỉnh.
Cô chỉ nhìn thấy một chút khía cạnh dịu dàng của Tô Tỉnh, cảm thấy Tô Tỉnh hoàn mỹ đến khó tin, thật cẩn thận thích anh nhiều năm như vậy, sau đó chờ đến lúc cô thực sự lấy hết can đảm để theo đuổi, phát hiện ra Tô Tỉnh lại không hề giống với tưởng tượng của cô dù chỉ một chút.
Cô cúi gằm mặt chạy ra ngoài.
Tô Tỉnh nhìn theo bóng lưng của cô, có chút không biết phải làm sao.
Anh thực sự không biết rằng trước kia Giải Tích không lên lớp mà chạy tới gặp anh, cũng thật lòng cảm thấy việc năm đó lấy Giải Tích ra làm lá chắn là đầu óc bị lừa đá.
Tô Tỉnh hỏi, “Làm sao bây giờ?”
Bạn học cũ cảm thấy bản thân nhiều chuyện cũng là tật xấu, thở dài, “Đi an ủi đi.”
Giải Tích chạy ra ngoài, tìm một nơi rồi ngồi xổm xuống.
Từ nhỏ cô đã có một tật xấu, đó chính là nếu như rời nhà trốn đi thì sẽ tìm một vị trí không xa rồi ngồi xổm.
Không bị phát hiện.
Đáng tiếc người tìm cô lần này vừa hay biết được thói quen của cô.
Trực tiếp tìm tới đây.
Sau đó thì cô nghe thấy trên đỉnh đầu có người hỏi.
“Tại sao lâu như vậy rồi mà vẫn thích tìm chỗ ngồi xổm xuống.”
Giải Tích đứng lên, trừng mắt nhìn Tô Tỉnh.
Tô Tỉnh nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của cô, không biết nên an ủi như thế nào.
Câu nói “Thực xin lỗi” sắp ra ngoài, lại nhịn xuống, nói.
“Tôi không hề giống như những gì cô tưởng tượng, nếu cùng cô ở bên nhau, sau này người hối hận chính là cô.”
Giải Tích tựa như đang giận dỗi nói.
“Em lại càng muốn theo đuổi.”
“Trên thế này này không có gì là hoàn hảo cả.”
“Anh quản em theo đuổi hay không theo đuổi.”
Cô sợ bản thân sẽ tự phản bác lại những suy nghĩ mà mình vừa nghĩ trong đầu vài phút trước.
Thật ra trong lúc Giải Tích ngồi xổm xuống cũng đã suy nghĩ thông suốt.
Tô Tỉnh cũng không làm gì sai.
Chỉ là lấy cô làm lá chắn, nói bản thân thích cô.
Dù sao thì một ngày nào đó, Tô Tỉnh cũng phải thích cô.
Giải Tích xụ mặt, mở miệng.
Anh đổi ghi chú WeChat của em thành “Ân nhân” em sẽ tha thứ cho anh.
Tô Tỉnh nghe cô nói thì có hơi ngạc nhiên, không ngờ tới sẽ đơn giản như vậy.
Sau đó anh sửa lại nó ngay trước mặt Giải Tích.
Giải Tích vẫn còn xụ mặt.
“Để bồi thường, anh còn phải đưa em đi ra ngoài chơi một ngày.”
Tô Tỉnh: “……”
Anh biết ngay là không đơn giản như vậy.
=======Truyện Ngôn Tình Tiểu Thuyết Tổng Tài ====
Sau ngày hôm đó, điện thoại Tô Tỉnh hoàn toàn không còn xuất hiện hôm nào cũng hỏi.
Vậy mà anh lại có chút hoài niệm.
Giải Tích đã lâu không gửi tin nhắn tới, thiếu chút nữa anh còn cho rằng Giải Tích đã quên giao ước sẽ đi chơi cùng cô trong một ngày kia.
Sau đó, vào một hôm hiếm hoi anh được rảnh rỗi thì nhận được một tin nhắn từ Giải Tích.
Gọi anh ra ngoài chơi.
Lúc Tô Tỉnh vừa nhận được WeChat thì có hơi ngạc nhiên, sau đó mới kịp phản ứng, Giải Tích có thể đã đến nơi anh làm việc xem thời gian đi làm của anh.
Lúc nhìn thấy Giải Tích, khuôn mặt Giải Tích vẫn còn rất lạnh nhạt.
Không còn bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời kia nữa.
Khô khốc nói một câu, “Đi thôi.”
Sau đó túm lấy Tô Tỉnh đi lên xe bus.
Lần gần nhất Tô Tỉnh ngồi xe bus là lúc đưa Giải Tích về nhà.
Sau khi lên xe buýt, Tô Tỉnh muốn hỏi Giải Tích sẽ đi đâu, kết quả phát hiện ra cô gái nhỏ đã ngủ rồi.
“Đây là chìm vào giấc ngủ trong vòng một giây ư?”