Em say rồi
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.
Chương 12: Khách sạn?
Ngay sau đó đệm thêm một câu: “Có phải cháu là chó không, lấy ông ra làm vỏ bọc để tới tìm cô gái nhỏ nhà người ta hả?”
Ông lại nhỏ giọng thì thầm nói tiếp: “Tốt xấu gì thì cũng phải ở bên nhau, nhanh nhanh cho ông ôm chắt trai, chị cháu cũng đã kết hôn ba năm rồi, cháu còn chưa có động tĩnh gì, khó khăn lắm mới có một cô gái nhỏ bằng lòng ở bên cháu, tung ta tung tăng chạy tới còn bị đuổi đi.”
Tô Tỉnh cảm thấy bản thân rất cần nói chuyện với ông cụ.
Tô Tỉnh tiện tay kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống, nhìn ông nội Tô hỏi: “Ông nghe ai nói cháu có bạn gái thế ạ.”
“Bà cụ trong tiểu khu của bọn ta đã sớm truyền đi.”
Tô Tỉnh buồn bực xoa xoa chóp mũi, suy nghĩ một vòng nên xưng hô như thế nào về Giải Tích.
“Cô ấy không phải là bạn gái cháu, là đối tượng làm quen do chị cháu giới thiệu.”
“Đừng tưởng lừa được ông nội, có một bà cụ nói lúc ấy cô gái nhỏ dán hẳn trên người cháu. Đối tượng làm quen sớm muộn gì cũng biến thành bạn gái của cháu thôi.”
Thật là, truyền đạt lời nói, càng truyền càng giả.
“Thật sự không phải, cô ấy nói muốn ở bên cháu, cháu từ chối.”
“Cho nên cháu vẫn chưa có bạn gái? Lúc ông bằng tuổi cháu đã sinh ba cháu ra rồi, cháu là cái đồ rác rưởi, ra cửa đừng nói là cháu nội ông.”
Tô Tỉnh:……
Tại sao trọng tâm chú ý của ông cụ lại kỳ lạ như vậy?
Dù sao thì anh cũng đã giải thích rõ ràng rằng anh không yêu đương, anh cũng lười quan tâm nhiều đến vậy.
Tô Tỉnh tắm rửa xong xuôi, vừa lau tóc vừa nghĩ đến Giải Tích, sau khi cô gái nhỏ nhìn thấy đồng tiền xu kia thì có hơi khác thường, anh do dự không biết có nên gửi WeChat cho Giải Tích không.
Nhìn thời gian thì thấy đã khuya, anh đoán có lẽ Giải Tích đã đi ngủ rồi, nghĩ ngày mai lại gửi.
Sáng sớm hôm sau, vừa định gửi thì khung thoại nhảy ra một tin nhắn.
[ hôm nào cũng hỏi: Hôm nay bạn học Tô Tỉnh đã đồng ý để Giải Tích làm bạn gái chưa? ]
Tô Tỉnh:……Chắc không sao đâu.
Anh thậm chí còn nghi ngờ cô gái này có phải cứ căn đúng giờ rồi gửi đi hay không, nếu không phải WeChat vốn không có cái chức năng này.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Bài học họ phải trải qua cả đời mới rút ra được thì bạn có thể tiếp thu qua những lần lật từng trang Truyện Ngôn Tình . Vậy có xứng đáng không. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Tỉnh lại nhận được tin nhắn của Giải Tích nhưng lại không phải là câu hỏi mà cô vẫn thường hỏi.
【 chào buổi sáng. 】
Trả lời một câu chào buổi sáng cũng không có gì, Tô Tỉnh trả lời,
【 chào buổi sáng. 】
Giải Tích ở đầu bên kia điện thoại nhìn thấy tin nhắn thì cong môi mỉm cười.
Ngồi ở mép giường đung đưa chân, Đông Đông đang nằm trong lòng ngực cô.
【 hôm nay gặp nhau ở đâu ạ. 】
【 hôm nay không gặp nhau. 】
Chân Giải Tích khựng lại, sau khi đọc đi đọc lại tin nhắn vài lần, giận dữ mở lịch sử trò chuyện, gửi ảnh chụp màn hình lịch sử trò chuyện tin nhắn anh nói ngày mai gặp cho Tô Tỉnh.
Tô Tỉnh nhìn thoáng qua ảnh chụp màn hình, là mấy lời khách sáo như ngày mai gặp mà tối hôm qua anh gửi cho Giải Tích.
Sau đó cũng trả lời cô bằng một tấm ảnh chụp màn hình.
Ảnh chụp màn hình kia giống với ảnh chụp cô gửi, chỉ là Tô Tỉnh vòng một chỗ, Giải Tích phóng to thì thấy, là thời gian anh gửi câu nói kia.
Điện thoại lại ting ting ting, có một tin nhắn vừa được gửi tới.
【 gửi vào rạng sáng hôm nay, ngày mai gặp. 】
Đây là đang tỉa tót câu chữ ư?
*Tỉa tót câu chữ: 咬文嚼字: Giảo văn tước tự: Thường dùng để châm biếm thói chỉ bám vào câu chữ mà không lĩnh hội thực chất tinh thần
Giải Tích dùng lực đạo như muốn đâm thủng điện thoại gửi tin nhắn
【 Dạ!!!!!!!】
Tô Tỉnh nhướng mày nhìn tin nhắn của Giải Tích, sao hôm nay bà trẻ lại nghe lời như vậy?
Có điều cũng đang đúng ý anh.
Nhưng chân tướng sự thật là bà trẻ không hề nghe lời như vậy.
Cũng không đúng ý anh như thế.
Giải Tích tắt điện thoại, đặt Đông Đông xuống, chạy ngay tới mở máy tính.
Trên máy tính thình lình xuất hiện định vị của Tô Tỉnh.
Lúc Giải Tích đẩy Tô Tỉnh ngồi xuống sô pha đã phóng định vị lên người anh. Giải Tích nhìn định vị, nở một nụ cười.
Cô cũng là lúc đầu óc nóng lên mới dám đặt định vị lên người Tô Tỉnh.
Đôi mắt to tròn của Giải Tích nhìn chằm chằm định vị.
Dù rằng cô biết làm như vậy là không đúng.
Nhưng cô vẫn không thể kiềm chế bản thân chạy đi làm như vậy.
Cô khó khăn lắm mới tìm được Tô Tỉnh.
Không có lúc nào cô không nghĩ tới việc chạy tới quấn lấy anh.
Định vị của Tô Tỉnh dừng ở khách sạn trung tâm thành phố Lâm Giang.
Giải Tích xác định vài lần rồi đứng dậy chạy tới nơi đó.
Lúc đi, suy nghĩ trong lòng càng loạn thất bát tao, có khi nào Tô Tỉnh tới đó để hẹn hò không?
*乱七八糟 (loạn thất bát tao) chỉ sự lộn xộn, lung tung, rối loạn như một mớ hỗn độn. Thành ngữ này có thể được sử dụng để mô tả những thứ hữu hình, như một căn phòng lộn xộn, hoặc những thứ trừu tượng hơn, như một cuộc sống lộn xộn.
Lại quay sang gạt bỏ, làm sao có thể.
Sau đó chờ tới lúc cô tới khách sạn trung tâm, mới phát hiện ra cái bàn Tô Tỉnh ngồi là một cái bàn rất lớn.
Người ngồi chật kín bàn, có một vài người cô đã gặp qua lúc trộm đến xem Tô Tỉnh ở trường học.
Thì ra là Tô Tỉnh là tới tham dự cuộc tụ họp của bạn học cấp ba.
Tô Tỉnh cũng chú ý tới Giải Tích, đứng dậy đi đến bên cạnh cô, hỏi cô sao lại ở đây.
Giải Tích nhún vai, vẻ mặt không đổi nói, “Em đi ngang qua.”
Tô Tỉnh đoán có lẽ là cô tìm Tô Nghiên hỏi, làm sao có thể tình cờ gặp được ở khách sạn?
Anh khẽ nhíu mày, cô gái nhỏ này sao lại cố chấp đến vậy?
======= tiểu thuyết Ngôn Tình Nữ Cường======
Cứ lôi kéo người ta cũng không tốt, tốt hơn hết là khiến cô hoàn toàn hết hy vọng, anh quyết định từ chối thẳng, cũng không rảnh quản tâm chuyện mẹ nuôi vừa giết ba nuôi của Giải Tích, tâm lý có khả năng còn chưa thể tiếp nhận.
“Tại sao cô lại muốn trở thành bạn gái của tôi?”
Giải Tích nghe vậy thì không thể tưởng tượng nổi nhìn anh.
“Anh đồng ý à?”
Tô Tỉnh vốn muốn trả lời thẳng là “Không”, lời nói đến bên miệng nhưng làm sao cũng không thể nói nên lời, dứt khoát không trả lời, chỉ nói, “Cho tôi một lý do.”
Đôi mắt của Giải Tích ngay lấp tức mắt lấp lánh đầy các vì sao, “Bởi vì em thích anh.”
Tô Tỉnh nghe vậy thì gật đầu, giọng nói rất nhẹ, “Lý do không hợp lệ, tôi sẽ không đồng ý, cô vẫn nên nhân lúc còn sớm từ bỏ đi.”
Anh vừa định bảo Giải Tích đi trước.