Em say rồi
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.
Chương 15: Cô có thể thỏa mãn
Khương Trác đi tới thì nói chuyện với Giải Tích, phần lớn đều là những thứ anh nghe không hiểu.
Mắt thấy bọn họ càng tán gẫu càng hào hứng, Tô Tỉnh lần đầu tiên đứng trước mặt cô gái nhỏ mà lại không bị cô gái nhỏ quấn lấy, vốn nên vui mừng, nhưng mà anh phát hiện ra bản thân hình như có hơi không thoải mái.
Đã rất lâu rồi Giải Tích không nói chuyện phiếm cùng Khương Trác.
Rồi chào hỏi.
Cô giới thiệu Khương Trác cho Tô Tỉnh.
Lúc chuẩn bị giới thiệu Tô Tỉnh cho Khương Trác.
Khương Trác lại đeo khẩu trang lên.
Mơ hồ nói: “Không cần.”
Tô Tỉnh:?
“Anh là người mà Tây Tây thích nhỉ, hình như gọi là Tô Tỉnh, tôi biết anh.”
Tô Tỉnh: “……”
Tôi nổi tiếng như vậy à?
“Tôi còn có chuyện khác, cần phải đi ngay, chị Tây Tây, chị nhớ cân nhắc kĩ về những gì tôi nói.”
Khương Trác mới vừa rời đi, Tô Tỉnh đã hỏi Giải Tích, “Cân nhắc cái gì.”
Ngay sau đó anh mới kịp phản ứng, giọng điệu của bản thân sao lại giống như đang hỏi một đứa trẻ thế này.
Giải Tích rầm rì nói: “Một bộ phim điện ảnh, anh ta muốn hợp tác cùng em.”
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Đọc Truyện Ngôn Tình rồi bạn sẽ biết vì sao khi cháy xăng thì không nên dập lửa bằng nước, hay không nên lên tiếng, xen vào chuyện của người ta dù bản thân có ý tốt muốn giúp đỡ,….Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Sau đó cô nhìn thấy khuôn mặt của Tô Tỉnh tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Hừ, biểu cảm của anh là gì vậy, tốt xấu gì thì em cũng học đại học khoa diễn xuất, nếu không phải vì tìm anh, nói không chừng em đã trở thành một ngôi sao lớn rồi.”
Thực ra Tô Tỉnh cũng bị làm cho kinh sợ một lúc, sau đó mới kịp phản ứng.
Giải Tích trông rất xinh đẹp, cũng rất biết… Diễn sâu, thực sự rất hợp với việc làm diễn viên.
Nhưng mà anh lại nghe được câu này.
Tô Tỉnh nhướng mày: “Tôi quan trọng đến vậy sao?”
“Vâng ạ.”
Vậy mà Tô Tỉnh lại cảm thấy trái tim mình đang đập loạn xạ, một chút kích động không nói nên lời.
“Vì sao?”
Sau đó thì anh nghe được cô gái nhỏ nghiêm túc nói.
“Lúc ấy anh còn đang là tên nghèo kiết xác, trong tay chỉ có một khối tiền, lại không tiếc đưa cho em, chỉ có lúc đàn ông nghèo khổ mới có thể xem xem anh ta có phải là người tốt hay không.”
“Em cảm thấy anh là người tốt, cho nên em cảm thấy anh quan trọng.”
Rõ ràng là đang khen người lại có cảm giác lời này có hơi kỳ kỳ quái quái.
Trái tim Tô Tỉnh bây giờ vẫn còn đang đập loạn, là bởi vì tức giận, thậm chí tức giận đến mức muốn dùng băng dính dán miệng Giải Tích lại.
Ông chủ rất nhanh đã tới phòng tiếp khách.
Hỏi xem bọn họ có muốn lập nhóm với những người khác không.
Tô Tỉnh trái lại không có vấn đề gì, anh vốn tới đây để chơi cùng, nhưng mà Giải Tích nhanh chóng từ chối.
Cô tới đây là vì muốn trải nghiệm thế giới hai người với Tô Tỉnh.
Ông chủ đưa cho bọn họ mỗi người mỗi cái bịt mắt màu đen che lấy đôi mắt, dẫn bọn họ đi vào mật thất, sau đó yêu cầu bọn họ gỡ xuống.
Mật thất do Giải Tích chọn có tên là Phù thuỷ xứ Oz.
Nhưng lại không có một chút liên quan nào với Phù Thuỷ xứ Oz.
Tô Tỉnh tựa như một khúc gỗ, tê liệt đi theo Giải Tích.
Anh cũng không giải mật mã.
Làm ra dáng vẻ bản thân chỉ đi chơi cùng vô cùng nhuần nhuyễn.
Giải Tích lại không vui.
Ý định của cô là lôi kéo Tô Tỉnh tham gia cùng, nếu không cô chơi một mình sẽ rất nhàm chán.
Giải Tích đảo tròng mắt, nói với Tô Tỉnh, “Nếu anh có thể đưa em ra khỏi mật thất này thì em đây sẽ thỏa mãn một ước nguyện vọng nhỏ của anh.”
Tô Tỉnh vốn cũng chẳng có chút hứng thú nào với cái gọi là thỏa mãn một nguyện vọng nhỏ của Giải Tích.
Nhưng mà sau khi suy nghĩ lại thì hình như cũng không tệ lắm.
Ví dụ như, anh có thể yêu cầu một ước nguyện là trong vòng hai tuần cô gái nhỏ không được tới tìm anh.
Khoảng thời gian không ngắn, cũng đủ để anh hạ quyết tâm đưa ra quyết định từ chối.
Dù sao thì anh vẫn luôn có cách để từ chối cô.
Thời gian cũng không quá dài, Giải Tích cũng có thể chịu đựng được.
Cho nên mới nói, nửa tháng, là vừa vặn.
Nghĩ đến đây, Tô Tỉnh cúi đầu nhìn Giải Tích.
“Cô có chắc là cô có thể thỏa mãn không?”
Khóe môi Giải Tích cong cong: “Đương nhiên là chắn chắn rồi.”
Tô Tỉnh gật đầu, quan sát căn mật thất này một chút.
Đại khái là chỉ cần ném quả bóng vào lỗ phía trước, là có thể mở cánh cổng sắt ra.
Xung quanh lỗ đều có bóng, chắc là Giải Tích đã thử rất nhiều lần nhưng không trúng.
Giải Tích cũng tò mò Tô Tỉnh sẽ làm thế nào.
Cô đã thử qua, rất khó để ném vào.
Vừa hay bọn họ có thể ở đây thêm một lúc.
Sau đó Giải Tích nhìn thấy Tô Tỉnh cầm một cây gậy dài đi tới, thọc một chút …vào cái lỗ kia.
Cửa sắt theo tiếng động mở ra.
Giải Tích: “……”
Anh trở nên đơn giản thô bạo như thế từ khi nào vậy?
Sau khi Tô Tỉnh mở cánh cửa sắt ra, toàn thân tràn ngập hơi thở kiêu ngạo.
Tuy rằng ngoài miệng anh không nói gì, nhưng Giải Tích chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được.
Cô đã chứng kiến rất nhiều lần giành được hạng nhất, muốn khoe với mọi người nhưng lại quá xấu hổ nên chỉ bày ra dáng vẻ lén lút kích động.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======
“Anh vui vẻ đến vậy à?”
Tô Tỉnh rất tò mò làm sao mà Giải Tích biết được anh đang vui vẻ.
Nhưng mà không hỏi.
“Đó là đương nhiên.”
Giải Tích gật đầu, hỏi anh, “Vậy anh có nguyện vọng gì nào.”
“Trong vòng hai tuần, cô không được đến tìm tôi, cũng không được gửi cho tôi bất kỳ tin nhắn nào.”
Giải Tích: “……”
Tự lấy đá đập chân mình.
Nếu không phải do một khi cô đã hứa hẹn điều gì thì nhất định sẽ làm cho bằng được thì cô chắc chắn sẽ trổ tài diễn xuất của mình ra, khóc cho anh xem.
Cô miễn cưỡng gật đầu, “Được rồi.”