Em say rồi

Em say rồi

Mô Tả:

Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.

Chương 19: Cầm thú cầm thú.

Nói với Giải Tích: “Tây Tây, đây là bạn trai của con à?”

Giải Tích bĩu môi không để ý tới người đàn ông kia, người đàn ông cũng không tức giận, lắc lắc quần áo nói: “Ba thật sự rất bận, cần phải đi làm. Con đừng nghịch ngợm nữa.”

Lúc này Tô Tỉnh mới hiểu ra, người đàn ông này là ba của Giải Tích, Giải Tích đang làm nũng với ba mình, ba Giải Tích còn hiểu lầm rằng anh là bạn trai của Giải Tích.

Từ từ, hiểu lầm anh là bạn trai của Giải Tích?!

Tô Tỉnh muốn giải thích.

Người đàn ông kia vừa vặn nhìn thấy anh mở miệng, đi trước anh một bước nói:

“Cậu chính là con rể tương lai của tôi?”

“Bây giờ còn chưa đến đâu đâu, không cần phải vội vã gọi tôi là ba như vậy.”

Tô Tỉnh: “……”

Giải Tích xê dịch vị trí, dịch từ vị trí đối diện Đường Hải Sinh sang bên cạnh Tô Tỉnh.

Đường Hải Sinh chú ý tới thay đổi này, chua lòm liếc mắt một cái nhìn Tô Tỉnh.

Vừa mới tìm được bé cưng, đã nghe được ông cụ nói con gái bị bắt cóc, chuyện như vậy có ai mà không chua xót.

Đường Hải Sinh nói câu tạm biệt, rồi sải bước rời đi.

Giải Tích cũng không bĩu môi nữa.

Thậm chí còn cong lên, túm Tô Tỉnh đi vào nhà hàng.

Trong đầu Tô Tỉnh đều là làm sao để giải thích rằng mình không phải là con rể của người đàn ông kia.

Suy nghĩ trong đầu người phục vụ đều là tại sao cô gái nhỏ xinh đẹp này lại quay trở lại rồi, là vì phục vụ không hài lòng nên trở về tính sổ hay sao?

Giải Tích ngồi xuống, suy nghĩ nhanh chóng chuyển động, không biết nên làm thế nào để bảo Tô Tỉnh thỉnh thoảng tới Hoành Điếm thăm cô.

Kết quả là nghĩ tới đề xuất Mary Sue của Khương Trác, những lời vốn định nói lại trở thành.

“Em còn phải nhanh chóng trở về, có chuyện gì thì nói nhanh một chút.”

Tô Tỉnh nghe được ngữ khí của cô, theo bản năng nhíu mày, hỏi: “Vội như vậy à?”

Giải Tích gật đầu.

Tô Tỉnh buộc lòng phải nhanh chóng hỏi hết những câu hỏi mà Tô Nghiên đã sắp xếp.

Vừa hỏi vừa quan sát biểu cảm của Giải Tích, cũng may Giải Tích không có gì khác thường.

Cuối cùng thì cũng gần giống như những lời Tô Nghiên nói, những người chết này thật sự có mối liên hệ với nhau.

Anh nhanh chóng sắp xếp lại, sau đó gửi cho Tô Nghiên, đổi lấy một đống moah moah của chị ấy.

Sau đó Tô Tỉnh nhìn Giải Tích ở đối diện.

Tiếp đó nhịp tim của anh lại không bình thường, mặt còn hơi nóng lên.

Tô Tỉnh dời tầm mắt sang nơi khác, che giấu suy nghĩ, hỏi một câu, “Tôi có thể đến thăm ban không?”

Giải Tích nhìn dáng vẻ của anh thì có hơi buồn cười, đồng thời cũng khẳng định, Tô Tỉnh đã thích cô rồi, thích mà không nhận ra thôi.

Gật đầu biến thành lắc đầu, trả lời là, “Chỉ có người nhà mới có thể đến thăm ban.”

Rõ ràng chỉ là một câu thuận miệng nói, Tô Tỉnh nghe xong lại có hơi rầu rĩ.

Anh nghi ngờ tự hỏi bản thân mình, tại sao bây giờ đối diện với những sự việc có liên hệ tới Giải Tích, anh lại phản ứng quá mức như vậy.

======= tiểu thuyết hay ======Nhưng không phải ai cũng có cơ hội đi du lịch hàng ngàn dặm đường. Vì vậy may mà có Truyện tiểu thuyết Ngôn Tình, có thể giúp họ ở một chỗ cố định vẫn có thể hiểu thêm về thế giới

Lại thêm một, hai tháng trôi qua, Tô Tỉnh gửi tin nhắn cho Giải Tích, Giải Tích vẫn luôn trả lời câu được câu không, bận không ra gì.

Thậm chí mấy hôm trước, lúc vụ án của ba nuôi Giải Tích được phá, Giải Tích cũng chỉ lạnh nhạt trả lời một câu à.

Lâm Trướng nói đùa rằng gần đây anh rất giống một tên thất tình.

Hôm nay, Giải Tích thậm chí còn không trả lời tin nhắn của anh.

Lâm Trướng tiến vào phòng thì nhìn thấy khuôn mặt rầu rĩ của Tô Tỉnh, có hơi buồn cười nói, “Anh, em nghĩ anh đã thật sự thích người ta rồi.”

Tô Tỉnh ừ một tiếng.

Hai ngày này anh cũng đã suy nghĩ kĩ, anh chính là thích Giải Tích, không có gì phải lừa dối chính mình.

Lâm Trướng còn đang tưởng mình nghe lầm, thì nghe được Tô Tỉnh nói tiếp.

“Tôi cảm thấy sau khi tôi suy nghĩ cẩn thận, cô ấy đã không còn thích tôi nữa.”

Lâm Trướng: “Thế anh hỏi chưa?”

“Ngược lại em cảm thấy cô ấy theo đuổi anh theo đuổi rất vất vả.”

Một lời đánh tỉnh người đang trong mộng.

Tô Tỉnh chợt nhận ra, trước kia Giải Tích đã theo đuổi mình như thế nào.

Trên giao diện WeChat, vĩnh viễn chỉ có một mình Giải Tích nói chuyện.

Có lẽ anh cũng có thể học theo Giải Tích theo đuổi người ta?

Dẫu sao thì điều kiện của anh cũng không tệ, đúng không?

Đúng không……

Thế nhưng anh thật sự không có da mặt dày như Giải Tích.

Cuối cùng, anh lấy đầu óc tự xưng là có chỉ số thông minh siêu cao ra, đỏ mặt gõ một hàng chữ, gửi cho Giải Tích.

Hai ngày nay, thực ra Giải Tích chịu đựng cũng rất vất vả, thiếu chút nữa là không chịu đựng nổi.

Nhìn thấy những lời này của Tô Tỉnh.

Nháy mắt liền cảm thấy, chịu đựng thật sự đáng giá.

Cô cười đáp lại, “Được ạ.”

Định vị hiển thị trên màn hình, hai chấm đỏ càng ngày càng gần.

Cuộc trò chuyện trên điện thoại là:

“Muốn gặp em, cho nên tôi có thể làm người nhà em không?”

“Được ạ.”

– Hoàn chính văn

Phiên Ngoại Truyện

1.

Bởi vì vấn đề vì sao Tô Tỉnh lại được gọi là Tô Tỉnh, Giải Tích rối rắm thật lâu.

Hôm nay, Giải Tích nhìn Tô Tỉnh đang tựa vào ghế trên sô pha nghịch điện thoại, không đầu không đuôi hỏi.

“Tại sao anh lại có tên này?”

“Hử?”

======= Truyện Ngôn Tình  hay ======

“Em nói, tại sao tên anh lại có chữ Tỉnh.”

Tô Tỉnh tắt màn hình điện thoại suy nghĩ một lúc lâu, phát hiện nghĩ không ra, chính bản thân anh cũng không biết.

Vì thế gửi tin nhắn hỏi ba mình.

Người bác sĩ ôn hoà văn nhã trong lòng Giải Tích trả lời.

“Bởi vì mẹ con thích uống rượu, ba muốn mẹ con sớm ngày tỉnh rượu.”

Tô Tỉnh: “……”

Giải Tích cười không ra hơi.

“Em hiểu rồi.”