Em say rồi

Em say rồi

Mô Tả:

Mô tả : Truyện ngôn tình: Em say rồi : Thuộc thể loại Ngôn tình, hiện đại, đoản văn, đô thị tình duyên, ngọt sủng, nhẹ nhàng, HE. Dù rằng Tô Tỉnh không giỏi từ chối người ta, nhưng mà từ nhỏ đến lớn nhận được rất nhiều thư tình, không từ chối rồi cũng học được cách, từ lúc mới bắt đầu người khác tỏ tình thì sẽ mặt đỏ tai hồng, cổ cũng hồng, cho đến sau này chỉ còn lại nét mặt lạnh lùng.

Chương 09: Em giết chị

Cậu ta nói xong phát hiện Tô Tỉnh dùng khuôn mặt hoàn toàn vô tội nhìn thẳng vào mình.

Có hơi tức giận.

Vừa định hỏi câu biểu cảm đó của anh có nghĩa là gì, thì nghe được Tô Tỉnh nói.

“Nhưng tôi không thích cô ấy.”

Lâm Trướng bị những lời này gắt gao chặn lại.

Cuối cùng nghẹn ra một câu.

“Anh xứng đáng độc thân cả đời.”

Cậu ta có thể lý giải được vì sao có nhiều người theo đuổi Tô Tỉnh như thế, mà Tô Tỉnh vẫn có thể độc thân cho đến bây giờ.

Thậm chí bạn bè là nữ trên WeChat chỉ có mình Tô Nghiên.

Một tiếng leng keng, điện thoại của Tô Tỉnh lại vang lên.

Tô Tỉnh thu hồi tầm mắt, nhìn vào điện thoại.

Lại xuất hiện một yêu cầu kết bạn khác.

Trên đó viết, nếu anh không đồng ý, bây giờ em lập tức quay trở lại văn phòng của các anh.

Tô Tỉnh thoáng do dự rồi lại bấm từ chối.

Leng keng.

Giải Tích lại thêm bạn thêm một lần nữa.

“Anh có chắc là muốn em quay em trở về không? Em cách anh một con đường cái.”

Rất có dáng vẻ anh không đồng ý thì em sẽ không để anh yên.

Tô Tỉnh: “……”

Người vài phút trước còn hiên ngang từ chối trước mặt Lâm Trướng, giờ phút này cam bất đắc dĩ ấn đồng ý.

Sau đó bên cạnh anh đột nhiên phát ra một giọng nói, sâu kín hỏi anh.

“Vậy bây giờ anh thích à?”

Tô Tỉnh quay màn hình điện thoại về phía mình.

Nghiêm mặt nói: “Không có, cậu nhìn lầm rồi, tôi ấn từ chối.”

“Cậu không bận sao? Trong giờ làm việc đừng tìm tôi nói chuyện phiếm.”

Lâm Trướng: “……”

“Giấu đầu lòi đuôi.”

Nhìn thấy Lâm Trướng đi xa, Tô Tỉnh mới một lần nữa nhìn vào màn hình điện thoại.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Truyện Ngôn Tình  chính là nguồn tri thức vô tận về mọi lĩnh vực trong cuộc sống của những người đi trước viết ra kể lại và truyền đạt cho chúng ta.Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Trên màn hình xuất hiện tin nhắn của Giải Tích.

[ có phải vì muốn em nói với anh thêm vài câu cho nên anh mới luôn từ chối em? ]

[ thực ra anh thêm bạn tốt với em rồi, em vẫn sẽ nói chuyện với anh mà. ]

Tô Tỉnh không thương tiếc gì tắt điện thoại cái rụp.

Trước đây bạn bè trong WeChat của Tô Tỉnh chỉ có vài đồng nghiệp nam cộng thêm một người nữa là Tô Nghiên.

Ngày thường cũng không nói gì, điện thoại anh yên lặng đến kỳ cục.

Thế nhưng kể từ sau khi thêm WeChat của Giải Tích, WeChat của Tô Tỉnh không còn yên tĩnh nữa.

Lúc đầu, mỗi khi WeChat vừa vang lên, Lâm Trướng còn chạy tới nhìn một cái, sau khi nhìn thấy tên Giải Tích, sẽ quay đầu giơ ngón tay với Tô Tỉnh.

Sau đó nói với Trương Vinh: “Anh, em thấy cô gái này thật sự tốt, nói không chừng nhờ cô ấy mà Tô Tỉnh thoát khỏi sự cô đơn.”

Sau đó Trương Vinh tán thành, không thể tán thành hơn được nữa.

Về sau, Lâm Trướng và Tô Tỉnh cùng nhau chết lặng.

Mỗi buổi sáng, việc đầu tiên sau khi rời giường là click mở tin nhắn của Giải Tích, trở thành thói quen sinh hoạt không sao nói rõ được của Tô Tỉnh.

Tin nhắn hôm nào cũng giống hệt nhau.

[ hôm nào cũng hỏi: Hôm nay bạn học Tô Tỉnh đã đồng ý để Giải Tích trở thành bạn gái chưa? ]

[ đã nói là sẽ seeing. ]

[ để em làm bạn gái anh, sẽ không làm anh hối hận. ]

Hiện tại tôi thêm WeChat của cô thì tôi mới hối hận.

Bận rộn mấy ngày liên tiếp, vụ án giết người kia cũng kết thúc, Giải Tích không có tới tìm Tô Tỉnh, chỉ là vẫn liên tục gửi tin nhắn cho Tô Tỉnh.

Tô Tỉnh vui mừng vì được nhàn rỗi.

Mỗi ngày ăn ăn uống uống, lâu lâu lại cười nhạo hai người bạn một chút.

Ngày nào Lâm Trướng và Trương Vinh cũng bực dọc nhìn anh, hét to bao giờ Giải Tích mới quay trở về giày vò anh.

Sau đó, cuối cùng thì anh cũng nhận được WeChat của một người phụ nữ khác.

Là chị ruột của anh.

[ Tô Nghiên: Em trai em trai ]

[ Tỉnh: Chị không bận rộn nói chuyện yêu đương với anh rể của em à? Sao lại nhớ tới em? ]

[ Tô Nghiên: Sắp xếp cho em đi xem mắt. ]

[ Tỉnh: Không. ]

[ Tô Nghiên: Nếu em không đồng ý thì chị sẽ đi tìm ông nội. ]

Những người quen biết Tô Tỉnh đều biết Tô Tỉnh sợ ông cụ Tô, anh lớn lên dưới ảnh hưởng của ông cụ Tô, tính cách của ông cụ Tô và ba Tô Tỉnh không giống nhau chút nào, nhưng lại gần giống với tính cách của Tô Nghiên, mọi người đều nói đây là truyền cách hệ.

[ Tỉnh:…… Đối với hành vi lôi ông cụ Tô ra của chị, em hết sức khinh thường. ]

[ Tô Nghiên: Có đi không? ]

[ Tỉnh: Không, em bận. ]

Tô Tỉnh hấp hối giãy giụa.

======= tiểu thuyết hay ======

[ Tô Nghiên: Cút đi, chị và em làm cùng một vụ án, em bận cái rắm ấy. Chị đây sẽ chạy tới nhà của em, bóc toàn bộ poster Jordan xuống. ]

Tô Nghiên lại chọc vào một cái tử huyệt khác của Tô Tỉnh.

Tô Tỉnh không còn lời nào để nói, cùng lắm thì coi như mời cô gái nhà người ta ăn một bữa cơm, xong một quá trình.

Tay chống đầu, dùng lực đạo như muốn đâm thủng màn hình trả lời.

[ đi đi đi. ]

Ngày gặp mặt đó, Tô Tỉnh lề mà lề mề mất rất nhiều thời gian mới đi tới cửa nhà hàng, dựa theo số bàn Tô Nghiên cho tìm cô gái kia.

Sau đó vừa ngẩng đầu.

Nhìn thấy Giải Tích mặc chiếc áo khoác màu vàng nhạt ngồi đối diện.

Con ngươi Giải Tích u ám, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó, như đang oán giận việc anh tới chậm.

Tô Tỉnh:……

Anh ngay lập tức hiểu ra là ai đã đưa WeChat cho Giải Tích, nghiến răng gửi tin nhắn thoại cho Tô Nghiên.

[ Tô Nghiên, em giết chị!!! ]

Sau đó quay đầu muốn rời đi, Giải Tích đuổi theo anh.

“Chồng, tại sao anh vừa tới đã đi rồi.”

Giọng nói kia muốn bao nhiêu vô tội thì có bấy nhiêu vô tội.