Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Mô tả : Truyện ngôn tình nữ cường Bởi vì trong tim chúng ta đều là yêu _ Còn người trước mặt thì lại chẳng có chút gì ấm áp ở bên anh ta lại làm cho cô có cảm giác lạnh lẽo, nhưng mà lại có chút gì đó ấm ấm. Vai anh ta rộng lớn mà vuông vắn ngay thẳng, tạo cảm giác rất đáng tin cậy. Khuôn mặt ít biểu cảm nhưng rất thuận mắt, tất cả tạo nên một vẻ u sầu quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Chương 03: Kết hôn
Anh ta không nói một lời mà tiến đến đứng cách cô chỉ một cánh tay cúi đầu hỏi.
“Cô có bạn trai chưa?”
Khá bất ngờ trước câu hỏi của anh ta nhưng theo phép lịch sự, cô vẫn lắc đầu trả lời chưa, cô và Hoàng Quân cũng đã chia tay rồi.
Nhưng mà điều làm cô bất ngờ hãy còn ở phía sau. Anh ta bước thêm một bước lớn đến sát bên cô nói một câu làm cô gần như chết đứng.
“Chúng ta kết hôn đi? ”
“Chị Vi hoa lại tới kìa.” Thu Hằng bàn bên cạnh có chút đố kị nói với Thảo Vi, cô ta luôn cảm thấy mình giỏi hơn Thảo Vi nhưng không hiểu sao trưởng phòng lại luôn ưu tiên cho Thảo Vi nhiều hơn, sắp tới còn định đề bạt Thảo Vi lên làm phó phòng điều thật không công bằng.
Chính vì vậy cô ta luôn tìm mọi cách nói móc Thảo Vi.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Đọc Truyện Ngôn Tình có thể là một sở thích như thích nhân vật truyện nào đó, là một hoạt động để giết thời gian khi không biết làm gì, là vài phút ngẫu hứng ngồi tìm đọc trong một thư viện, cửa hàng Truyện Ngôn Tình nào đó ngày mưa hoặc là một thói quen của người người ham đọc Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
"Cảm ơn” Thảo Vi nhận bó hoa từ người chuyển phát mà cười trừ, kể từ hai tháng trước cứ thứ sáu hàng tuần đều đặn cô sẽ nhận được một bó hoa như vậy, người ngoài đều cảm thấy cô thật hạnh phúc, nhưng chỉ cô mới biết mối quan hệ hiện tại của cô là như thế nào.
Nó là gì nhỉ ? Hình như chính cô cũng không thể giải thích nổi.
Ngày hôm đó cô đã nói rất rõ ràng, từ chối anh ta nhưng chẳng hiểu sao mọi chuyện lại thành như bây giờ.
Mọi thứ dường như trở thành một quy tắc.
Thứ sáu một bó hoa hồng kèm một lời chúc mà cô tin chắc không phải anh ta viết.
Thứ bảy một bữa ăn tối, chủ nhật đi xem phim.
Tuần tự đến mức khiến cô cảm thấy nó giống như một công việc của mình vậy.
Ban đầu cô có chút cự tuyệt chuyện này nhưng lại nể mặt trưởng phòng giới thiệu mà không thẳng thừng từ chối.
Nhưng càng về sau cô lại càng bị thỏa thuận của anh ta làm siêu lòng: “Kết hôn thôi không yêu đương không sinh con.” Đó thực sự là những điều mà cô cần vào lúc này.
Thực sự cô cũng cần một người chồng trên danh nghĩa, cô không muốn để bố mẹ quá lo lắng.
Một người con gái bị bạn trai bỏ rơi lại không thể lấy chồng, nó sẽ trở thành một nỗi xấu hổ rất lớn mà bố mẹ cô không thể nào vượt qua.
Thế nên, cứ như vậy đi, anh ta cũng không phải là người xấu.
Đặt bó hoa xuống bàn cô nhắn một tin nhắn cám ơn cho anh ta dù biết anh ta cũng chẳng thèm để ý.
Sau bữa trưa, Thảo Vi trở lại công ty hoàn thành báo cáo thì nghe được một đoạn hội thoại làm cô phải nín nhịn lắm mới không phát ra tiếng cười.
Hai người này trí tưởng tượng cũng quá cao siêu rồi.
“Chị Hằng em nghe nói trưởng phòng định thăng chức cho cô ta sao.”
“ Chắc là vậy rồi.”
“ Em thấy chẳng công bằng rõ ràng là chị làm việc tốt hơn cô ta tính tình cũng tốt hơn cô ta kia mà.” “Sao cô ta lại được đề bạt chứ!”
“ Người ta là có chỗ dựa mà.” Thu Hằng bĩu môi nói nếu không có người chống lưng cho Thảo Vi, cô ta không tin mình lại thua Thảo Vi.
“Chị nói là trưởng phòng sao.”Cô nhân viên kia có vẻ không tin tưởng cho lắm nghe nói trưởng phòng rất sợ vợ mà.
“Còn không phải sao, biết bao lần chị thấy hai người cùng vào nhà nghỉ mà, thế nên trưởng phòng mới thiên vị cô ta như thế.” Thu Hằng căm tức nói nếu không phải trưởng phòng cũ thất thế thì đến phiên họ lên mặt sao.
“Ha ha” thực sự kìm lòng không nổi Thảo Vi cười lớn cô và trưởng phòng vào nhà nghỉ cùng nhau khi nào mà cô lại không biết thế nhỉ?
“ Thực sự xin lỗi làm phiền hai người rồi.” Cũng không muốn tốn thời gian tranh cãi với họ, dù sao trong công ty lời đồn là không thể thiếu.
“Chị ơi, cô ta nghe thấy rồi giờ làm sao đây, liệu có nói với trưởng phòng không.” Cô nhân viên có chút sợ hãi hỏi Thu Hằng, nhưng mà chính Thu Hằng cũng không biết làm sao, chưa bao giờ cô ta gặp phải tình cảnh như hiện tại.
Nói xấu bị người ta phát hiện, thế nên lo quá mất khôn cô ta lớn tiếng nói.
“Cô giả vờ cái gì, điều chúng tôi nói chẳng lẽ sai sao.” “Cả công ty đều biết rõ cô là loại người gì.”
“Nếu không phải thế làm gì mà ngay cả ngày cưới cũng đã chọn mà còn bị người ta đá, nhưng mà cũng thấy tội cho cô bị một tên bám váy phụ nữ đá” Thu Hằng nói xong có chút vui sướng, cô không tin không thể làm cho Thảo Vi xấu hổ, bản thân làm chuyện xấu mà còn tỏ vẻ thanh cao à, hôm nay nhất định sẽ làm cho cô ta không có mặt mũi đi làm.
Thảo Vi xoay người mỉm cười thật tươi mà bước đến gần cô ta, người khôn ngoan sẽ biết nên nói gì và không nên nói gì.
Nhưng Thu Hằng lại không phải là người khôn ngoan.
“ Không phải cô cũng từng tán tỉnh tên bám váy phụ nữ ấy sao.” “À hình như anh ấy không thích cô thì phải, chẳng lẽ vì cô không mặc nổi váy.” Cô vẫn chưa quên chuyện cô ta theo ở sau lưng cô theo đuổi Hoàng Quân, cho dù là anh bỏ rơi cô, cô cũng không cho phép cô ta nói xấu anh.
Điều này thực là đả kích lớn cho Thu Hằng cô ta tức đến tái mặt, thực sự chưa bao giờ cô ta dám mặc váy hay đồ hở tay, bởi vì trên tay và chân cô có một vết bỏng lớn do lúc nhỏ nghịch lửa.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Thời gian để đọc hết một cuốn Truyện Ngôn Tình này chắc chắn sẽ ít hơn rất nhiều so với thời gian để sống và trải nghiệm thực tế giống như nhân vật trong Truyện Ngôn Tình .Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Nó khiến cô ta luôn cảm thấy tự ti và luôn xem những cô gái xinh đẹp là thù địch, bởi vì cô ta luôn cảm thấy họ chỉ biết sử dụng nhan sắc của mình để đổi lấy cái này cái kia.
“Cô…. Cô tôi như thế thì sao cũng không đáng xấu hổ bằng cái loại con gái chuyên dùng nhan sắc đổi lấy hợp đồng, còn không bằng gái đứng đường.”
Một số người sau khi nghỉ trưa cũng đã trở lại tất cả nghe vậy đều có chút hãi hùng, hai mỹ nhân cãi nhau đúng là một màn khó gặp nhé.
Dù biết họ luôn tranh đấu với nhau nhưng mà trực diện thế này đúng là chưa từng thấy.
Thảo Vi nhìn đoàn người đang tiến vào, không muốn diễn trò cho người khác xem, nên bỏ đi.
Nhưng mà cây muốn lặng mà gió chẳng yên. Thu Hằng thấy cô không nói gì nghĩ cô bị nói trúng tim đen mà im lặng nên càng lúc càng thêm lấn tới tiếp tục nói bóng nói gió.
“Thế nào giờ trưởng phòng lấy vợ nên lại ve vãn “đại gia” đến mặt cũng không dám lộ diện hay sao, nhưng mà thôi đi dù sao người ta cũng có nhiều tiền mà ha ha.” Thu Hằng cảm thấy rất khó chịu mấy tháng trước cô còn cảm thấy hả hê khi Thảo Vi bị đá còn châm chọc được mấy câu ai dè chỉ được có mấy bữa mà cô ta lại có bạn trai mới còn giàu có lãng mạn làm cho mọi người đều ngưỡng mộ. Điều đó làm cho cô rất không thoải mái.
Cái con nhỏ này ngoài chút tài năng về mỹ thuật ra thì chẳng được nước gì, suất cả ngày chỉ biết đố kị mà không chịu cố gắng thật uổng phí tài năng. Thảo Vi than thầm.
Cô ta luôn ở sau lưng cô nói mấy lời khó nghe cô cũng không so đo, nhường nhịn cũng đã nhường nhịn mấy năm rồi, đừng tưởng cô sợ cô ta.
Thảo Vi nhìn đám đông mà hất mặt lên tỏ vẻ trào phúng “Nghe cô nói có vẻ thèm muốn lắm nhỉ nhưng mà ĐẠI GIA ấy à đều không ai thích cô đâu, ngay cả người bình thường cũng thế thôi” “Đồ quái vật”
Xấu xí không phải là cái tội mà sự tự ti mới là cái tội.
“Cô im ngay tôi đánh chết cô” Thu Hằng không kìm nổi lao lên đánh Thảo Vi, cả đời cô ta luôn rất sợ người khác nói mình là quái vật.
“Anh sợ em rồi đấy!” Vừa bôi thuốc sát trùng lên mặt Thảo Vi trưởng phòng vừa than thở, quen nhau năm năm chưa từng thấy cô gái này ghê gớm đến vậy.
“Hi hi còn không phải anh dạy em sao cái gì cũng phải nhịn nhưng mà nhịn không được thì phải đánh hả?” Thảo Vi nói lại lời mà trước kia trưởng phòng nói với cô.