Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn

Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn

Mô Tả:

Mô tả : truyện ngôn tình nữ cường Bà Xã Của Anh Thật Tham Ăn _ Đông Nhật Dương, giàu có phóng khoáng, trầm ổn kín kẽ, đáng tiếc người đàn ông này trừ tiền nhiều ra thì chỉ là kẻ siêu cuồng công việc. Đàn bà anh không thiếu, nhưng anh lại mắc bệnh ưa sạch sẽ, cho dù có đàn bà dâng tới cửa, anh đến liếc nhìn một cái cũng không có hứng thú, lại càng không có nhu cầu thay ga trải giường.

Chương 05: Ba thủy lòng

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Truyện Ngôn Tình  là kho tàng lưu trữ những di sản, thành tựu vô giá được truyền từ thời kỳ này sang thời kỳ khác, từ thế hệ này qua thế hệ khác.Chúng ta có thể chủ động tiếp cận tiếp nhận thêm nhiều kiến thức hơn nữa thông qua việc đọc Truyện Ngôn Tình . Đọc truyện cùng HaHa Truyện

"Hừ......" Thủy Cao Lương khoanh hai tay trước ngực, lắc lắc đầu không thèm để ý đến cô.

"Ba, hôm nay có chuyện gì sao?" Thủy Y Mễ không thèm để ý việc em trai xem thường mình, đi đến ngồi bên cạnh mẹ mình.

“À…….” Ba Thủy do dự, không biết phải mở miệng như thế nào, “Tiểu Mễ à, năm nay con cũng đã hai lăm tuổi rồi, cũng đã trưởng thành rồi, thế con đã có bạn trai chưa?”

Ba Thủy lòng vòng thử thăm dò con gái một lượt, muốn xem cô phản ứng thế nào rồi mới tính bước tiếp theo.

Thủy Y Mễ không hiểu gì cả, không biết sao tự nhiên ba lại quan tâm đến chuyện tình cảm của bản thân.

“Ba, tự nhiên ba hỏi con chuyện này làm gì?”

“Còn không phải con đã đến tuổi kết hôn rồi mà đến một người bạn trai cũng không có để đưa về cho chúng ta xem mặt sao?” Ba Thủy làm bộ như con gái đang mắc phải lỗi gì nghiêm trọng lắm.

“Con có đưa bạn trai về rồi nha.” Thủy Y Mễ vội vàng biện minh cho mình.

"Chị à, mấy người đó thật sự là bạn trai của chị sao?" Thủy Cao Lương xì mũi phản bác "Có cô gái nào lại coi thức ăn quan trọng hơn cả bạn trai như chị không? Đừng trách em nhắc lại chuyện xấu của chị, bạn trai trước của chị không phải đã bị chị bán cho Liễu Tình chỉ vì một khối bánh ngọt sao?"

Trời ạ, anh không nghĩ trên đời này lại có một người không tim không phổi như cô, nếu đó không phải là chị gái anh thì anh sẽ bằng mọi giá ngăn cản cô, không cho cô hạ thấp giá trị của đàn ông bọn anh như thế, nghĩ đến người sắp trở thành anh rể mình anh không khỏi thở dài…..thật là đáng thương!

"Thủy Cao Lương, chuyện này xảy ra từ rất lâu rồi." Thẹn quá hóa giận, Thủy Y Mễ trợn mắt lên với em trai mình.

"Đủ rồi, không nói những chuyện này nữa." Ba Thủy trừng mắt với con trai, không cho anh nhắc lại chuyện xưa

Thủy Cao Lương không thể chống lại nên chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi im lặng.

"Tiểu Mễ, ba nói là hiện tại kìa." Ba Thủy quay đầu lại tươi cười rạng rỡ với con gái, "Con bây giờ không phải là không có bạn trai sao? Cha biết một người là con trai của một người bạn của ba, vừa anh tuấn giỏi giang lại là người trong giới thượng lưu, con gả cho nó thì sẽ trở thành thiếu phu nhân rồi."

"Chờ một chút." Thủy Y Mễ đột nhiên hô to, sau đó lại hạ thấp giọng hỏi ba mình: "Ba, ba mới vừa nói gả con đi? Như thế không phải là quá nhanh sao?"

Ba Thủy lần này mới ý thức được mình lỡ miệng, không thể làm gì khác hơn là đành nói rõ ràng với con gái mình "Tiểu Mễ, ba đã đồng ý với đề nghị của Nhà họ Đông cho con và con trai của họ kết hôn rồi."

Thủy Y Mễ ngây ngốc tại chỗ, đầu óc ngưng trệ, sững sờ nói "Con ư? Kết hôn ư?"

"Đúng vậy, là con kết hôn." Ba Thủy dùng sức gật đầu.

"Ba, kết hôn không đơn giản chỉ là chuyện mở tiệc rượu, làm sao ba lại có thể tự ý quyết định mà không thèm hỏi ý kiến con như vậy?" Thủy Y Mễ trợn tròn mắt, hai gò má trắng mịn vì tức giận mà đỏ hồng lên vô cùng dễ thương.

"Tiểu Mễ, Đông Nhật Dương là một thanh niên tài tuấn (anh tuấn,tài năng) hiếm có, nếu bỏ lỡ nó con sẽ không tìm được ai như vậy đâu." Ba Thủy vội vàng nói thêm.

"Ba à, là do người ta nhìn trúng loại gạo đặc biệt của Nhà họ Thủy ta nên mới có thể đề nghị cưới chị, không thì làm sao có thể đến lượt chị con đây." Thủy Cao Lương ngồi một bên châm chọc. Chỉ cần suy nghĩ một lúc là có thể nhìn ra bộ dạng tròn vo của Thủy Y Mễ kia sẽ không có người đàn ông nào thích, mặc dù ngũ quan không tệ nhưng ở cái thời đại mọi người đều chú trọng vào hình thể này thử hỏi có ai thích nổi một cô gái thân hình tròn vo núc ních như cái bánh bao thịt như thế kia không, huống chi chị anh lại còn rất ham ăn nữa…………

"Tiểu tử thúi, câm miệng cho ba." Ba thủy lớn tiếng trách móc con trai.

Thủy Y Mễ trầm mặc không nói gì, vẻ mặt trước sau như một không hề bị lời nói ác độc của em trai làm ảnh hưởng.

"Tiểu Mễ, con đừng nghe nó nói hươu nói vượn.". Ba Thủy chỉ sợ con gái vì tức giận mà từ chối…. "Nhà họ Đông là một gia tộc lớn, làm sao có thể đem hôn nhân ra làm trò đùa đây. Bọn họ là thích con, mới có thể đề nghị kết thân, hơn nữa......"

"Ba." Thủy Y Mễ cắt đứt lời ba mình, "Nhà họ Đông có phải có nhà hàng Ngự Trù Phường hay không?"

"Hả?" Ba Thủy nhất thời không phản ứng kịp.

"Không sai, nhà hàng "Ngự Trù Phường" chính là nghiệp tổ của Nhà họ Đông để lại." Nghe con gái hỏi vậy mẹ Thủy liền đoán được suy nghĩ của cô nên vội vàng trả lời.

Đôi mắt đen nhánh của Thủy Y Mễ lóe lên, giống như ngay sau đó sẽ lập tức biến thành một kẻ siêu cuồng ăn vậy.

Thủy Cao Lương thấy bộ dáng của chị mình như vậy cũng biết mong muốn gia nhập xã hội thượng lưu của ba mình có hy vọng rồi, chị anh là một người có thể vì ăn mà hy sinh tất cả, huống chi Ngự Trù Phường là nhà hàng lâu năm, bên trong có thức ăn ngon nhiều không đếm xuể. Đây không phải là tử huyệt của Thủy Y Mễ hay sao…

Lúc này, ba Thủy cũng nhìn ra đầu mối, con gái ông đối với Ngự Trù Phương có hứng thú không ít, luôn muốn tìm cơ hội để tìm hiểu đến cùng, bây giờ cơ hội dâng tới trước mặt, sao có thể không dao động được đây?

"Tiểu Mễ, Đông Nhật Dương không chỉ là Phó Tổng Tài tập đoàn Đông Thị, ba của nó còn là người quản lý Ngự Trù Phường đấy." Ba thủy tiếp tục tăng thêm dụ dỗ, phải làm cho cô đồng ý ngay mới được.

"Có thật không?", Có là người ngu đần cũng biết đây là chuyện tốt hiếm có khó tìm nha…….