Tình cảm độc nhất
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Truyện tiểu thuyết ngôn tình tình cảm độc nhất _Trịnh Viện che miệng cười, đồng tình nói: Được rồi, phó viện trưởng trịnh trọng giao em cho cậu ấy, tự nhiên cậu ấy sẽ có yêu cầu nghiêm khắc với em. Hơn nữa thành tích chuyên ngành của Cố Khinh Châu từ nhỏ đến lớn đều không phải tốt bình thường, gặp được một sinh viên khiến người khác phải đau đầu như em, chỉ sợ cũng đã được mở rộng tầm mắt.
Chương 42 : Đồ ngốc......
Abby cười một tiếng, chuyển giọng nói, lại hỏi: “Là điện thoại của Neil?”
Lệ Tử Xuyến gật đầu: “Anh ấy nói tạm thời không thể trở về, bảo tôi chăm sóc cho cô.”
Abby chớp mắt một cái, nhún vai: “Vậy cũng không còn cách nào. Hiện tại tôi rất đói, chúng ta đi ăn cơm đi!”
Ngoại trừ việc Abby thích bạn trai của cô ra, thì cô ấy là một người phụ nữ rất có cá tính.
Không có nhiều tâm cơ mà rất thẳng thắn, rất trực tiếp. Thỉnh thoảng Lệ Tử Xuyến còn rất thích ở cùng một chỗ với Abby, bởi vì lúc Abby kể về chuyện cũ của Cố Khinh Châu, cô sẽ cảm thấy cô lại hiểu rõ anh thêm vài phần.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ====== Truyện Ngôn Tình chính là nguồn tri thức vô tận về mọi lĩnh vực trong cuộc sống của những người đi trước viết ra kể lại và truyền đạt cho chúng ta.Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Lệ Tử Xuyến xin phép nghỉ để đi chơi cùng Abby mấy ngày, ngày thứ tư, bỗng nhiên Abby nói phải chuẩn bị về nước, đột ngột giống như lúc cô ấy đến vậy.
Cô ấy đặt vé máy bay vào sáng sớm, đêm hôm trước, Lệ Tử Xuyến đặc biệt đãi cô ấy một bữa tối truyền thống - chính là lẩu.
Các cô mỗi người ăn một nồi lẩu, mình thích ăn gì thì có thể tùy ý cho thêm.
Sau khi nhân viên phục vụ giúp các cô rót hai ly rượu mới rời đi, Lệ Tử Xuyến vừa uống một ngụm, bỗng nhiên nghe Abby nhẹ nhàng hỏi: “Cô và Neil lúc nào kết hôn?”
Lệ Tử Xuyến cho là mình nghe lầm, để ly xuống nhìn sang, Abby nhíu mày giống như đang chờ đáp án của cô.
“Chỉ vừa mới quen nhau mà thôi, chúng tôi còn chưa nghĩ tới bước đó.”
“Là cô chưa nghĩ tới mà thôi?” Abby gọn gàng dứt khoát nói, “Lúc Neil quyết định ở cùng với cô, tôi nghĩ anh ấy đã có suy nghĩ này.”
Lệ Tử Xuyến cắn môi, không phản bác.
“Hơn nữa, hẳn là anh ấy chờ ngày này lâu lắm rồi.”
Lệ Tử Xuyến nghi ngờ chớp mắt: “Có ý gì?”
“Không phải vậy thì cô cho rằng tôi thích anh ấy ròng rã hai năm, sao anh ấy lại không nhìn ra?”
“Bởi vì trong phương diện này anh ấy không có thiên phú?”
Abby bị đáp án của cô chọc cười, lắc đầu: “Không, là bởi vì tất cả chú ý của anh ấy đều dành cho một người phụ nữ, cho nên cũng không nhìn thấy tình yêu của những người khác.”
Nghe xong, Lệ Tử Xuyến giật mình nghĩ trước đó cô cũng từ trong miệng người này mới biết được, Cố Khinh Châu yêu first love đã từ rất nhiều năm.
Trong lòng chợt tràn đầy cảm giác chua xót, biết rõ không nên so đo với đời sống tình cảm trước kia của anh, huống chi chính cô cũng không phải là một tờ giấy trắng, nhưng nghĩ đến trái tim của anh từng rơi trên một người phụ nữ thật nhiều năm, thậm chí vì cô ấy mà cam nguyện vứt bỏ điều kiện rất tốt ở nước ngoài để về nước bắt đầu lại từ đầu, loại quyết tâm ấy khiến cô ghen ghét.
“Cô gái ấy... Như thế nào?” Dường như việc tra hỏi tình địch của mình là rất ngu ngốc, nhưng Lệ Tử Xuyến vẫn không nhịn được hiếu kỳ.
“Anh ấy rất ít nói đến, chẳng qua là rất hoạt bát, không giống như loại người mà Neil sẽ thích.” Abby hơi ngừng lại, trong mắt mang theo một chút ác liệt cười: “Ghen?”
“Đâu có.” Cô miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, sợ bị vạch trần, ánh mắt cũng không dám nhìn Abby.
Vài giây sau, Abby chợt cười to, Lệ Tử Xuyến khó hiểu nhìn cô ấy, chẳng lẽ là biết Cố Khinh Châu là hoa đã có chủ nên thần trí không rõ ràng, nhưng cũng quá chậm chạp đi?
Dưới ánh mắt hoảng sợ của Lệ Tử Xuyến, Abby cười đủ rồi mới thở phì phò nói: “Chẳng lẽ cô không hiểu rõ anh ấy? Anh ấy rất cứng đầu, thẳng thắn mà nói, anh ấy là người mà không đụng tường thì sẽ không quay đầu lại. Tình yêu của anh ấy, là yêu đến sâu vào trong xương tủy. Cô sẽ không cho là, anh ấy thích một người lâu như vậy, mới về nước ngắn ngủi nửa năm liền thay đổi tình cảm chứ?”
Lệ Tử Xuyến sửng sốt: “Ý cô là...”
“Cô suy nghĩ thật kỹ đi, tôi chỉ có thể nói những lời này.” Abby sâu xa nói: “Tuy tôi thích anh ấy, nhưng có thể nhìn anh ấy ở cùng với người mình yêu, tôi vẫn rất vui mừng. Hạnh phúc của anh ấy, tuy tới trễ, nhưng cuối cùng vẫn tới.”
Ngày hôm sau, Lệ Tử Xuyến lái xe đưa Abby đến sân bay.
Trước khi đi, Abby ôm cô, giống như đang tạm biệt tình yêu mà mình thầm mến trong hai năm.
Sau đó, Lệ Tử Xuyến cực kỳ nhớ Cố Khinh Châu.
Đếm từng ngày trôi qua, cuối cùng cũng đợi được đến lúc Cố Khinh Châu quay về nước.
Ngày đó vừa lúc là cuối tuần, Cố Khinh Châu không để Lệ Tử Xuyến tới đón, tự mình đi xe của trường học phái tới trực tiếp trở về ký túc xá.
Vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi cơm nấu chín, nhưng còn chưa kịp đến phòng ăn, đầu tiên nghênh đón anh là một cái ôm thật lớn.
Sức lực của Lệ Tử Xuyến nói rõ cô nhớ anh đến mức nào, hành lý trong tay Cố Khinh Châu rơi xuống đất, người cũng lùi ra sau mấy bước mới có thể khiến hai người bọn họ đứng vững.
“Anh còn chưa về nữa thì em sẽ chuẩn bị qua Nhật Bản bắt người đấy!” Cô cực kỳ uất ức.
Cố Khinh Châu cười ấm áp: “Anh đã mau chóng trở về, không để em trông mong nữa.”
“Hừ, tha cho anh đó.” Nói xong ôm lấy mặt Cố Khinh Châu, hôn lên môi của anh.
Chờ đến lúc hai người thở hồng hộc tách nhau ra, màu da của Cố Khinh Châu còn đỏ hơn so với cô, dường như sợ Lệ Tử Xuyến cười mình, anh vội vàng đổi chủ đề: “Em nấu cơm?”
“Ừm. Chẳng qua hình như bị hết gas, chỉ có thể nấu bằng lò vi sóng.” Cô nhỏ giọng nói: “Đèn phòng vệ sinh cũng hỏng, em không với tới, vẫn chưa thay được. Cái bát chúng ta mua cũng bị vỡ, còn có...”
Không biết làm sao, vừa thấy anh liền cực kỳ muốn khóc: “Anh không ở đây, cái gì em cũng không làm được.”
Cố Khinh Châu không biết có bao nhiêu đau lòng khi thấy được bộ dạng này của cô, thở dài, một lần nữa kéo cô vào trong lòng.
“Đồ ngốc, em có anh là tốt rồi.”
(Sau khi gặp được em, anh vẫn đang làm một chuyện, đó chính là cố gắng biến người anh yêu, trở thành người yêu anh.)
Lần đầu tiên Lệ Tử Xuyến ý thức được trong nhà có một người đàn ông thì tốt đến mức nào, anh có thể thông bồn cầu, có thể đổi bóng đèn, mất điện anh cũng có thể sửa...
Khi cô không vui, lúc mất mát, cũng có anh ở bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi cô.
“Ngoan Ngoãn, đưa bóng đèn cho anh.” Cố Khinh Châu đứng trên cái thang lên tiếng, cắt ngang suy nghĩ của cô.
“A.”
Cô vô thức đưa tay ra, cầm lấy bóng đèn vừa mới mua, nhưng trước lúc giao cho anh, bỗng nhiên ý thức được anh vừa gọi cô là gì.
Cố Khinh Châu thấy cô chậm chạp bất động, cúi đầu xuống hỏi: “Sao thế?”
Hiển nhiên, anh vẫn chưa ý thức được nhất thời chính anh đã thốt ra câu đó, hơn nữa còn khiến tâm trạng cô chập chờn.
Lệ Tử Xuyến vội vàng lắc đầu: “Không có việc gì.”
Chỉ là lúc đưa bóng đèn cho anh, khóe miệng cắt giấu chút cười nhàn nhạt.
Biệt danh bị người khác gọi không biết bao nhiêu lần, nhưng khi được Cố Khinh Châu gọi, cảm giác hoàn toàn khác biệt, thêm nhiều phần mập mờ và thân mật.
Rất nhanh, Cố Khinh Châu liền giải quyết hết toàn bộ vấn đề trong khoảng thời gian anh không có ở đây.
Rửa tay xong, anh trở lại phòng khách, Lệ Tử Xuyến đã pha xong trà đỏ.
Sau khi Cố Khinh Châu ngồi xuống, tư thế ngồi của Lệ Tử Xuyến đổi thành quỳ gối sau lưng anh: “Bạn học Cố, em giúp anh xoa bóp!”
Cố Khinh Châu nhẹ nhàng nhướn mày, luôn cảm thấy hôm nay cô có điểm gì đó là lạ, dường như là hỏi theo bản năng: “Em lại gặp rắc rối hả?”
Lệ Tử Xuyến nghe xong liền không vui, miệng cố ý vểnh lên bày tỏ sự bất mãn: “Chỉ là em thấy mấy ngày nay anh quá cực khổ, cho nên muốn làm chút gì đó vì anh. Sao anh có thể nghĩ như vậy, làm cho người khác quá thương tâm mà!”
Nhìn cô giả khóc ở trước mặt, Cố Khinh Châu dở khóc dở cười, thực ra cái này không thể trách anh, mỗi lần cô cố ý lấy lòng đều là có nguyên nhân, anh cũng chỉ là phản xạ có điều kiện mà thôi.
“Cảm ơn em, anh không mệt.” Anh dỗ dành cô, sau đó đối mặt với cô nói: “Chẳng qua anh có chuyện muốn thương lượng với em.”
Giọng điệu của anh khiến Lệ Tử Xuyến cũng nghiêm túc theo: “Chuyện gì?”
“Mấy ngày nay anh suy nghĩ một chút, cứ ở ký túc xá mà trường học sắp xếp cũng không phải là kế hoạch lâu dài. Cho nên, anh muốn mua một căn nhà nhỏ, muốn nghe ý kiến của em.”
“Nhưng nơi này không phải rất tốt sao? Tại sao phải mua nhà?”
“Thực ra, ý nghĩa của một căn nhà không phải chỉ là chỗ ở, mà trong căn nhà đó nhất định phải có người anh yêu, thì mới gọi là nhà. Trước kia không nghĩ sẽ sống mãi tại một nơi nào đó, chỉ cần có thể ở là được. Nhưng...” Anh dừng một chút, ánh mắt nhìn chăm chú vào cô: “Bây giờ không giống vậy nữa.”
Về phần điểm nào không giống nhau, anh không nói, Lệ Tử Xuyến cũng hiểu.
Nhớ Abby từng nói, Cố Khinh Châu là một người cứng đầu, quyết định ở cùng với cô cũng là quyết định cả đời này chỉ yêu một người là cô.
Trước đó cô luôn qua loa cho xong chuyện, cũng chưa từng cân nhắc đến chuyện xa xôi như vậy, nhưng chắc chắn trong lòng Cố Khinh Châu đã có kế hoạch.
Cô thừa nhận, định nghĩa người đồng hành của anh quá lãng mạn, cũng quá hà khắc.
Chẳng qua may là, cô tới kịp lúc, liền trở thành vị trí dự định cho nữ chủ nhân.
“Em biết mấy nhà đầu tư không tệ, hơn nữa mua nhà nhất định phải ở gần trường học, về sau thuận tiện cho anh đi làm nghiên cứu khoa học.”
Nghe cô phát biểu cái nhìn của cô, mặt mày Cố Khinh Châu giãn ra, khuôn mặt dịu dàng.
Em biết không Ngoan Ngoãn, sau khi gặp được em, anh vẫn đang làm một chuyện, đó chính là cố gắng biến người anh yêu, trở thành người yêu anh.
Hiện tại, anh đã làm được.
Hai người bọn họ đặt mua nhà vào kế hoạch sắp tới, Cố Khinh Châu vội vàng lên lớp nên không trốn được, Lệ Tử Xuyến rảnh rỗi thì đi xem nhà, sau đó về nói cho anh biết cảm tưởng của cô.
======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======Các cuốn Truyện Ngôn Tình về kinh tế, lịch sử, văn hóa cho ta kiến thức về kinh doanh và thực tế xã hội, về sự phát triển qua từng thời kỳ nhân loại.Các cuốn tiểu thuyết dày cộp không hề vô bổ, chúng cho ta biết được cuộc đời, các sự kiện hay biến cố của một nhân vật, đây có thể là một bài học quý giá cho chúng ta trong thực tế cuộc sống.Đọc truyện cùng HaHa Truyện
Cố Khinh Châu từ không phát biểu ý kiến, hoặc là anh có nói lên ý kiến thì từ đầu đến cuối cũng chỉ có một: Cô thích là tốt rồi.
Buổi chiều, vừa đi ra từ một tòa nhà, nhân viên bất động sản nhiệt tình đưa Lệ Tử Xuyến đến bên cạnh xe rồi mới rời đi, Lệ Tử Xuyến móc chìa khóa xe ra, đột nhiên sau lưng vang lên một loạt tiếng bước chân.
Cô hiếu kỳ quay đầu lại, nhìn thấy mấy người đàn ông cường tráng mặc quần đen áo đen đứng sau lưng cô.
Chẳng lẽ, gặp được bắt cóc tống tiền rồi?
Nhưng giữa ban ngày ban mặt...