Đường Mật
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.
Chương 05 Trong lúc
"Ưm... Không cần như vậy! Hôm nay tôi tới để xin nghỉ việc! Buông! A ──" cô hô một tiếng, kinh hoảng vì tay hắn đột nhiên chui vào bên trong áo ngực cô làm càn, cảm nhận được bộ ngực ôn nhuyễn trong tay biến dạng rồi nóng lên, mà cô lại quên vùng vẫy, thậm chí có phần hưởng thụ ngón tay hắn lướt qua nàng mỗi một tấc da thịt mang đến tê dại cùng khoái cảm.
"Nghỉ việc?" Nghe thấy hai chữ đó, năm ngón tay Yến Sở siết chặt, vùi đầu ngậm chặt của xương quai xanh của cô, răng nhọn cà nhẹ lên da thịt non mềm, tràn ngập tính uy hiếp tuyệt đối.
"Nhả, buông, ưm..." Mộ Sở Văn kinh hoảng mím chặt môi, sợ hãi chính mình rên rỉ sẽ bị ai đó ngẫu nhiên đi cầu thang bộ nghe được.
"Sao vậy? Lo rằng tại công ty tôi sẽ khiến cho em dục tiên dục tử mất hết hình tượng sao?" Hắn nói thẳng ra sợ hãi trong lòng cô, bàn tay một đường trượt xuống, thành thạo đụng đến của lưng quần của cô, ý đồ chui vào làm loạn.
Lúc này, điện thoại di động trong tay Mộ Sở Văn bỗng vang lên, cô sợ hãi đến cứng cả thân thể, theo bản năng muốn vươn ra ngón trỏ để ấn tắt máy, lại bị Yến Sở trực tiếp cướp lấy di động.
Yến Sở liếc mắt một cái liền nhận ra dãy số hiện lên trên màn hình, là em trai thứ 2 của hắn - Yến Minh!
Yến Minh âm thầm giúp cô vào công ty, vậy mà cô lại không lưu danh bạ số điện thoại của hắn ta, có thể thấy được là hắn đơn phương cô mà thôi.
"Nghe!" Hắn thấp giọng ra lệnh cho cô, thấy cô không mở miệng, tay hắn một lần nữa chui vào trong đồ lót của cô, cố ý nhéo một cái.
"A ──" vừa hét lên một tiếng, Mộ Sở Văn lập tức xấu hổ im miệng bấm phím nghe, cố nén để không phát ra tiếng, nhưng lại không thể khống chế nhịp tim đập cùng hô hấp dồn dập.
Dường như nghe thấy tiếng kêu dị thường, đối phương vội vàng quan tâm: "Sở Văn, em làm sao vậy?"
"Không... Không có gì, ta... Ưm!" Cô lại nhịn không được phát ra một tiếng than nhẹ, nghe thấy âm thanh ân cần của đối phương, cô càng cảm thấy không chịu nổi.
Cô như vậy mà lại bị người đàn ông khác xâm phạm lại vẫn phát ra thanh âm rên rỉ thoải mái, cô thật muốn tìm một cái lỗ chui vào!
"Nghe nói em biết chuyện anh giúp em vào làm ở công ty của anh anh rồi hả?" Giọng nói của Yến Minh có chút áy náy.
"Ừm... A!" Áo lót bỗng nhiên bị thô lỗ kéo xuống, cô hoảng hốt thét lên, cảm giác xấu hổ khiến cho cô một lòng muốn chạy trốn, một lần nữa Yến Sở lại bắt được kiều đĩnh trước ngực cô, hung hăng xoa bóp.
"Có phải vì vậy mà em ghét anh không? Ở vài quốc gia ở Âu Mỹ cũng có công ty của anh trai anh ở đó, nếu như em làm ở công ty anh ấy thì tiền đồ sẽ rất phát triển..." Yến Minh muốn chính mình giải thích cho cô hiểu, nhưng ở đầu này có người đã sớm không chịu nổi một lần lại thêm một lần xâm phạm kịch liệt của Yến Sở.
"Em biết, em muốn nhanh chóng..." Còn chưa nói xong, Mộ Sở Văn đã không còn sức mà đứng vững, chỉ là người đàn ông phía sau vẫn không định buông tha cho cô.
Trong bóng tối, tay hắn nắm trọn toàn bộ.
Mãi đến lúc thân thể của cô dần dần nóng lên, ngón tay hắn chà đạp trên bộ ngực, lướt qua vùng bụng dưới phẳng lì, bàn tay to đánh thẳng xuống phía dưới khu rừng rậm.
"A! Không cần! Tôi muốn nghỉ việc!" Cô vừa hét lên thì ngoan tay thon dài của Yến Sở đã hung hăng áp trụ hoa hạch của cô rồi gia tăng tốc lực mà nắn nóp.
Hoa hạch mẫn cảm lần đầu tiên bị kích thích kịch liệt như vậy, Mộ Sở Văn rốt cuộc không nổi kiềm chế nổi nữa mà hô lớn thành tiếng, toàn thân giống như bị một dòng điện cao áp lưu thông qua không khống chế được mà run rẩy.
"Cô đã muốn nghỉ việc như thế, tôi liền một lần đem thân thể của cô triệt để chơi đến hỏng mới thôi!" Yến Sở âm thầm địa uy hiếp, một tay vẫn không ngừng bóp nặn hoa hạch, một cánh tay kia thì nhanh chóng cởi quần dài của cô ra để gia nhập chiến cuộc, đẩy ra hai mảnh mềm mại, miết chặt hoa hạch ở bên trong khiến cho cô vừa cảm giác đau đớn lại vừa có ức chế khoái cảm.
"A... Ách! Dừng tay! Anh dừng tay lại ──" cô đẩy hai tay của hắn ra nhưng không được, ngược lại buộc hắn lại dùng thân thể ép chặt cô dán lên tường.
Hạ thân của hắn cứng rắn cực kỳ rõ ràng, cơ hồ muốn đâm chọt vào giữa hai khe đùi của cô, dương vật cực nóng cương cứng lên cơ hồ bị chạm tới cúc huyệt của cô.
☆, 7, lần đầu chỉ điểm
"Tôi muốn khiến cho thân thể của em sẽ không thể rời khỏi ngón tay tôi!" Yến Sở dùng ngón tay thon dài dò xét bên trong ẩm ướt của cô, nhất thời bị một dòng nước ấm nhầy nhụa bao lấy.
"Dừng tay! Dừng tay! A ──" cô hét lên, vô pháp khống chế kích thích của thân thể dưới dưới ngón tay của hắn.
cô sợ hãi không phải vì hắn xâm phạm mình, mà là sợ chính mình bị ngón tay của hắn gây kích thích đến nỗi lý trí mất dần rồi rơi vào tay giặc.
"Nơi này mẫn cảm như vậy... là bị người đàn ông khác chạm qua rồi sao?" Hắn lấy lòng ngón tay day nhẹ, chạm nhẹ cửa huyệt, bá đạo muốn tìm đáp án.
"Không liên quan tới anh! Buông ra! Sắc ma!" Cô cố gắng kẹp chặt hai chân, trong bóng đêm không vớ được cái gì đành phải cầm lấy chiếc điện thoại cô đang cầm trong tay ném tới.
Nhưng mà cô không ném trúng mục tiêu, bị một vật kim loại lạnh lẽo buộc vào cổ tay, cô muốn rút tay về lại nghe thấy một trận thanh âm của kim loại sắt.
Một bàn tay bị chế trụ, thân thể mất đi tự do, Mộ Sở Văn càng thêm sợ hãi.
"Đang ở đây mà còn nghĩ đến chuyện có thể trốn thoát sao? Lúc đi lên cầu thang cô không nhận ra sao." Nói xong, Yến Sở vỗ tay một cái không gian trong phòng nháy mắt liền sáng như ban ngày.
Nhìn đến xung quanh bốn phía một lượt, Mộ Sở Văn càng thêm kinh hoàng, bởi vì nơi này không phải chỉ là một văn phòng bình thường, mà là một căn phòng trắng toát vô cùng thần bí, trên trần nhà trải dài một dãy các thứ bằng kim loại đồng bộ với thứ còng tay trên cổ tay cô, trên tường ở vị trí cách xa mặt đất khoảng một mét cũng có một cái còng tay đồng bộ với còng sắt mà cô đang đeo.
Trong lúc cô đang sợ hãi nhìn bốn phía, Yến Sở đã sớm đem quần cởi xuống đến mắt cá chân, lộ ra bộ dáng trần truồng xinh đẹp của cô.
Ý thức được mình vẫn còn một bàn tay đang tự do, Mộ Sở Văn gắt gao nắm chặt quần áo bên người không cho hắn có cơ hội lôi đi, Yến Sở lúc mày lại có ý đồ bắt lấy chân cô, đem tay duỗi xuống hướng chân của cô, chờ đến khi cô đoán được ý đồ của hắn thì hắn đã chế trụ mắt cá chân của cô rồi.
Tư thế này khiến cô cảm thấy cực kỳ xấu hổ trước mặt hắn, trên thân áo sơmi hỗn độn, hạ thân một chân trần truồng, khúc ở giữa thì một chân đứng chạm đất, mắt cá chân bị vướng bởi quần jean chưa cởi ra hẳn, một chân bị dơ lên cao, chỗ bí mật không có chút gì che giấu mở ra hiện ra tại trước mắt hắn.
Mộ Sở Văn cảm giác phía dưới âm đạo liên tục chảy ồ ồ ra một dòng nhiệt lưu, chất lỏnh sềnh sệch trong suốt dọc theo đùi thon trắng của cô mà chảy xuống, nóng, ngứa.
======= Truyện Ngôn Tình hay ====== đọc Truyện Ngôn Tình . có lợi ích vô cùng to lớn mà mỗi chúng ta có thể chưa biết hết về nó. Đọc truyện cùng HaHa Truyện
"Thật là dâm đãng! Chỉ mới như vậy mà đã khiến cô hai lần chảy nước, nếu như thật sự cắm đi vào, chẳng phải là cô sẽ sướng đến bao nhiêu cũng không đủ?" Yến Sở khinh miệt liếc cô một cái, hoàn toàn không đem sự quẫn bách cùng không chịu nổi của cô để vào mắt, ngón trỏ của hắn chỉ vươn đến bắp đùi cô nhẹ nhàng quẹt lấy một chút dâm dịch rồi đưa đến trên môi cô: "Nếm thử hương vị của chính cô đi/"
Mộ Sở Văn sớm đã cảm thấy xấu hổ đến muốn khóc, chỉ là cô biết cho dù cô có cầu cứu như thế nào cũng sẽ vô dụng, vậy nên mới không khóc thành tiếng.
Thấy cô không chịu phối hợp, một tay Yến Sở nắm lấy chiếc cằm thanh lệnh nói: "Há mồm! Nếu không này hai ngón tay này sẽ cắm vào phía miệng dưới của cô!"
Cô đau khổ nhắm mắt lại, mặc cho ngón tay thô dài xuyên vào vào trong miệng mình, lời lẽ của cô trong lúc đó tùy ý quấy động.
"Đây là vì cô có ý đồ tiếp cận Yến Minh, bất luận mục đích là gì, cho dù là nam hay nữ thì tôi cũng sẽ quyết không nương tay." Lời uy hiếp vừa dứt, bàn tay của hắn lại duỗi hướng rừng rậm màu đen dưới hạ thân của cô mà tiến tới.
"Tôi không có! Tôi căn bản không biết anh với anh ấy có quan hệ, cũng không biết anh ấy lại nhờ qua người khác giới thiệu tôi phỏng vấn, chúng tôi chưa từng nói qua điều này dù chỉ một câu, vì sao anh cứ muốn làm vậy với tôi? Tôi nói thật cho anh biết là tôi không có hứng thú với đàn ông!" Cô khóc rồi nói một đống lung tung, lại không biết câu nói cuối cùng lại chạm tới cảm giác của hắn đối với cô.