Đường Mật
FULL Chương
(Click xem Danh Sách Chương)Mô Tả:
Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.
Chương 29 Anh không thể
Một cử động kia khiến cho Nghiêm Giản Kiệt cùngYến Sở đều khẩn trương, bọn hắn đều cho rằng cô sắp lựa chọn thằng nhóc vắt mũichưa sạch kia, đồng thời sau khi trừng mắt nhìn cậu, đều cùng lúc nói:"Tôi cũng sẽ không bắt ép em làm chuyện gì cả!"
Mộ Trung Kiệt cùng Chung Đóa Sinh đều đã nhìn rahai người đàn ông tuổi trẻ bất phàm này rất coi trọngcon gái họ, trong ánh mắt bọnhắn kiên định khiến người khác an tâm, nhưng bọn hắn cũng vô hình tản mát ra ngạokhí chất khiến người ta sợ hãi.
Không khí hãm nhập Thẩm Trọng an tĩnh, tất cả mọingười đang chờ đợi Mộ Sở Văn trả lời, cô lại đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "YếnMinh đâu? Anh ấy thế nào rồi hả?"
"Chúng ta đang căng thẳng muốn chết, em lạimở miệng hỏi về người đàn ông khác?!" Yến Sở quát, thiếu chút nữa tiếnlên nắm lấy cổ áo cô, nhưng thấy trưởng bối đều đang ở đây, xấu hổ xoay mặt hờndỗi.
Nghiêm Giản Kiệt nhân cơ hội làm người tốt, ra vẻlỗi lạc nói: "Nếu cuối cùng em lựa chọn Yến Minh thì anh cũng sẽ tôn trọngquyết định của em, nhưng là em vĩnh viễn sẽ không thể ngăn cản được việc anh sẽthầm lặng mãi yêu em như vậy."
"Anh hai không có sao cả, sau khi lấy viênđạn ra liền ngủ thiếp đi." Yến Triết không tình nguyện bị bỏ qua, đành phảiân cần nói cho cô muốn biết tình hình thực tế.
"Kia đứa bé tuy mẹ nhiên chưa có tiếp xúcqua, nhưng ít ra cũng tốt hơn so với bọn hắn." kết luận của Chung Đóa Sinhkhiến cho máu cả ba người đàn ông đều ngưng hoạt động.
"Đúng là con..." Mộ Sở Văn thẹn thùng liếcnhìn bọn hắn, không biết mở miệng như thế nào.
vài ngày quen biết ngắn ngủn, cô cùng mấy ngườiđàn ông này trong lúc đó tựa hồ sản sinh một loại lực hấp dẫn vô hình, giống nhưmột câykhông muốn bị cắt đứt càng, cho dù cô đi đến đâu cũng đều thấy nhớ bọn họ,đúng là, sao cô có thể đứng trước mặt bố cùng mẹ đẻ nói thẳng ra sự tham lamđáng sợ mà mình đang nghĩ tới chứ?
Ba người đàn ông nhìn thấy cô đột nhiên tạm dừngkhông nói, hít một hơi, mong người tiếp theo được cô hỏi tới là mình, đã thấycô nhíu mi hỏi: "Lý Hạc thì sao? Thằng bé không đi cùng các người tới đâyà?"
Một lần nữa cô mở miệng không ngờ nhắc tới mộtngười người đàn ông khác, trên mặt lại xuất hiện lo lắng, Nghiêm Giản Kiệt âmthầm xiết chặt quả đấm, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Yến Sở tất nhiên cũng phẫn nộ y như thế, bất quáhắn không thể lại kích như lúcnãy lần nữa, thế là, hắn cố giả bộ bình tĩnh dò hỏi:"Vậy chúng ta cùng quay lại đảo để xem tình hình của hắn thế nào đượckhông?"
"Được!" Cô mạnh gật đầu, trong lòng chờmong chính là những lời này.
Cùng nhau quay lại tiểu đảo không người kia, cùngnhau sinh sống.
Đêm tối trên hòn đảo không người là một mảnh tĩnh lặng, trung tâm nơi nào đó giữa bãi cỏ xanh mềm mại có một bể bơi trong suốt, một đường cong thân thể mềm mại ở trong nước như tinh linh nhẹ nhàng chuyển động, trên thành bể bơi có năm người đàn ông đang ngồi, ánh mắt của bọn họ thẳng vào một chỗ ở trong nước, nơi mà có một thân thể mê người mềm mại đang khẽ động.
"Em vĩnh viễn không thể cản được việc anh sẽ âm thầm yêu em!" Yến Triết cố ý đi đến bên người Nghiêm Giản Kiệt, bắt chước ngữ khí khoa trương lúc đó của hắn, cuối cùng còn không quên châm chọc hắn: "Không có người nào buồn nôn hơn so với anh đâu!"
"Không sợ tôi một tay bóp chết cậu?" Nghiêm Giản Kiệt cắn răng trừng mắt nhìn thân thể gầy yếu của cậu, thật muốn giết chết cậu, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà không thể xuống tay.
"Anh nếu dám đụng đến tôi một sợi tóc thôi, chị Sở Văn sẽ chán ghét anh!" Yến Triết không chút kiêng kỵ nói huỵch toẹt ra điểm yếu của hắn, còn đổ thêm dầu vào lửa: "Chẳng lẽ anh không phát hiện lúc trên đảo nhiều ngày như thế chị ấy đều không để cho anh ngủ cùng sao? Chị ấy đã chán ghét anh , để cho anh theo cùng chúng tôi đến đây chỉ là muốn lừa gạt anh thôi."
"Cậu..." Nghiêm Giản Kiệt một tay xiết chặt nắm tay, một tay nắm lấy áo tắm của Mộ Sở Văn, hận không thể dùng áo tắm này siết cổ hết cậu, may mắn lúc này Mộ Sở Văn đang chuẩn bị lên bờ, hắn mới bỏ lại Yến Triết, chạy nhanh đến dùng áo tắm quấn lại cho cô.
Mộ Sở Văn nhận lấy áo tắm, ôn hoà nói: "Cảm ơn."
"Buổi tối... Để cho anh chăm sóc em được không?" Nghiêm Giản Kiệt ăn nói khép nép như cầu xin, hoàn toàn không giống như quá khứ bá đạo nói một không nói hai kia.
Mộ Sở Văn chỉ lo quấn chặt áo tắm giả vờ không nhìn hắn.
"Anh cái gì cũng không làm, chỉ muốn ôm em ngủ..." Thấy cô vẫn bất động, Nghiêm Giản Kiệt đành phải lui một bước nói: "Chỉ cần để anh nằm ở bên cạnh em, cái gì anh cũng không đụng, có được không?"
Cô không trả lời hắn, ngược lại nhìn phía những bốn người đàn ông khác, còn cùng bọn họ nhìn nhau cười, Nghiêm Giản Kiệt rất là nổi giận cũng không dám biểu hiện ra, hắn cũng không muốn bị tất cả bọn họ đuổi ra khỏi hòn đảo nhỏ này.
"Hay là em ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất..." Hắn lại lui một bước thỏa hiệp.
Yến gia tam Huynh Đệ đều vui sướng khi người khác gặp họa, hoàn toàn coi hắn như kẻ để chê cười, nhưng mà Lý Hạc thật sự nhìn không được, nhịn không được nói cho hắn biết: "Anh quá lãnh khốc! Chị nói chỉ cần anh bỏ sự ham muốn chiếm hữu đáng sợ là anh có thể gia nhập với chúng tôi!"
"Dừng... Như thế có phải quá đơn giản cho hắn không!" Yến Triết nhỏ giọng oán giận.
"Này... Vậy anh bây giờ có thể ôm em, có thể hôn em, có thể cùng em làm..." Nghiêm Giản Kiệt bức thiết tới gần cô, cô lại lấy ngón trỏ chỉ trước ngực của hắn ngực ngăn cản hắn tiến thêm một bước.
"Anh không thể." Mộ Sở Văn quyết đoán cự tuyệt, lại lộ ra nụ cười mê người: "Nhưng mà em có thể."
Nói xong, cô đi về phía trước một bước, kiễng chân lên ôm lấy cổ của hắn, ngửa đầu dán sát vào đôi môi đáng đói khát khẩn thiết của hắn, hưởng thụ hương vị đã lâu của hắn.
Yến Sở không phục hét lên: "Chẳng lẽ em cứ như vậy tha thứ hắn, cho phép hắn đêm nay ngủ với em sao?"
Mộ Sở Văn đối với hắn đáp lại là yên lặng gật đầu, Nghiêm Giản Kiệt thấy thế, xoay người nhìn Yến Sở lộ ra nụ cười đắc ý. Nhưng là ngoài dự đoán của anh, cô nâng lên ngón trỏ chỉ nhẹ vào Lý Hạc bên cạnh, nói: "Tôi còn muốn cậu..." Cô lại nhất nhất chỉ hướng mặt khác ba người đàn ông, "Anh, anh, còn có anh, đều muốn!"
Muốn cả năm người!
Mấy người đàn ông trừng mắt choáng váng, kinh ngạc nhìn nhau, lại nhìn phía bên người phụ nữ quyến rũ kia── cô hiển nhiên không đùa.
Đây là cô gái mà bọn họ lúc trước nghĩ là cô gái thanh tú thuần khiết sao? Cô cư nhiên muốn cùng năm người bọn họ xxoo!
Trong khoảnh khắc như tất cả đều thống nhất trong ý nghĩ, bọn họ đứng lên đi về phía Mộ Sở Văn.
Nghiêm Giản Kiệt đứng phía sau chạm lấy thắt lưng cô, trượt tay xuống bờ mông cong vút sau lớp áo tắm màu trắng ngà. Anh cúi đầu ghé sát tai cô thì thầm, hơi thở phả ra như lửa đốt: "Chỉ sợ em không chịu nổi thôi." sau đó bóp mạnh một cái vào mông cô.
"Chậm một chút... a... A... Không cần... Như vậy...! A..." Cạnh bể bơi, tiếng thét chói tai của Mộ Sở Văn chấn động khiến cho sóng nước dập dờn, cô nằm sấp ở trên bãi cỏ mềm mại bên bể bơi, áo tắm trên người sớm tản ra, lộ ra bả vai bóng loáng, áo tắm nửa che nửa đậy lộ ra nhũ thịt non mịn đang dao động, điều đó khiến cho những người đàn ông bên cạnh cô càng nhiệt huyết sôi trào.
Mà phía sau mông cô khiến cho cô chết đi sống lại chính là nghiêm Giản Kiệt.
Đã nhiều ngày bị cấm dục làm hắn bất mãn, đè nén, phẫn nộ, cấp bách chờ tiết ra!
Bốn người đàn ông khác tự biết không ngăn cản được hắn, liền hưng phấn mà đứng ở bên cạnh vây xem.
Nghiêm Giản Kiệt ở trên mông cô va chạm mãnh liệt, sớm khiến cho d*m thủy của cô giàn giụa, lan tràn tới khắp rừng rậm đen dày đặc, hắnbỗng dưng rút ra cực đại dương v*t, bởi vì cô không hề phòng bị nên hậu môn cô trực tiếp bị xâm nhập.
"A ──" Mộ Sở Văn kêu lên thất thanh, đau đến mức nước mắt chảy ròng, lắc lắc cặp mông muốn thoát khỏi cự vật của hắn, lại bị hắn nắm thắt lưng cố định lại, hung hăng xuyên thẳng tới trực tràng của cô.