Đường Mật

Đường Mật

Mô Tả:

Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.

Chương 18 Cúi đầu nhìn

Mộ Sở Văn cắn môi vặn vẹo muốn trốn tránh, cố kiềm chế không phát ra âm thanh rên rỉ dâm đãng, bỗng mất trọng tâm liền té trên mặt đất, Nghiêm Giản Kiệt nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào khu thần bí cười nói: "Không để em mặc quần lót quả là quyết định đúng đắn!"

"Không được nhìn!" Cô xấu hổ khom gối kẹp chặt hai chân, không biết làm sao để che đi bộ vị tư mật.

"Ngày mai em chính là vợ danh chính ngôn thuận của tôi, về sau chúng ta mỗi ngày đều phải thẳng thắn thành khẩn mà làm tình với nhau." Hắn tuyên bố một sự thật khiến cho cô tuyệt vọng, một bên bắt được một chân của cô, theo da thịt khít khao hướng lên trên vuốt ve, ngón tay thon dài chạm đến chỗ nào đều lưu lại dục hỏa của hắn.

"Tôi sẽ không kết hôn với anh! anh đừng có nằm mơ!" Cô không kéo chân về, chỉ có thể dùng võ mồm.

Lại một lần nữa nghe cô từ chối, Nghiêm Giản Kiệt cuối cùng kìm nén không được khó chịu trong lòng, hung hăng tách hai chân cô ra: "Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu thế thì tôi sẽ hung hăng can em, khiến cho em có muốn thì ngày mai cũng không thể đi tới tham gia hôn lễ được! Hiểu chưa?"

Mộ Sở Văn hoảng sợ nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của hắn, khí phách cùng với của cuồng vọng của hắn làm cho cô sợ hãi, loại cảm giác này tựa như ngày đầu tiên đi làm gặp phải Yến Sở vậy, cô không rõ là bản thân dạng một cái phổ thông bình thường tốt nghiệp làm sao có thể gặp gỡ này hai cái nam nhân đáng sợ!chỉ là một người bình thường mới tốt nghiệp đại học với học lực trung bình không hơn không kém, sao lại có thể chạm trán phải hai người đàn ông đáng sợ này chứ.

"Trả lời tôi!" Hắn đột nhiên sáp nhập một ngón tay vào bên trong tiểu huyệt khít khao ẩm ướt.

"A ── "

Bên trong khách phòng Nghiêm gia trống trải, quanh quẩn chỉ có tiếng thở gấp và tiếng khóc của phụ nữ.

Mộ Sở Văn nghiêng người nằm sấp trên thảm trải sàn, váy ngắn vốn đã không thể che đậy được bao nhiêu da thịt, lúc này cũng bị xé rách.

Mà tên đầu sỏ gây nên sự hỗn độn lúc này đang chậm rãi cởi quần lót của hắn ra.

"Không..." Cô hoảng sợ lắc đầu, đã vừa mới bị hắn dùng ba ngón tay rút ra cắm vào đã muốn chết khiếp rồi, hắn cư nhiên còn định dùng cự vật to lớn bên dưới tra tấn cô!

"Phải nói "Muốn" mới đúng chứ! Vừa rồi tôi đã làm cho em sướng rồi, bây giờ đến phiên em hầu hạ tôi, như vậy mới công bằng có phải hay không?" Nghiêm Giản Kiệt nói làm cô thất kinh.

"Tôi... Tôi còn đau..." Cô đáng thương hạ mí mắt.

Nghiêm Giản Kiệt nhìn cô chằm chằm, cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn cười đến vô cùng âm hiểm: "Em không nhất tiết phải dùng tới cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, phương pháp làm tình thì chúng ta có thể đa dạng hóa!"

"Không!" Mộ Sở Văn nhìn sâu vào mắt hắn, trong đầu nhất thời thoáng hiện ra hành vi đáng sợ của Yến Sở đã làm với cô.

Khi đó cô là bất lực, bị treo cố định ở trên giá, miệng bị dây thép mạnh mẽ tách ra, không thể nói gì chỉ có thể chấp nhận Yến Sở điên cuồng ra vào trong miệng.

Thấy cô đột nhiên sợ hãi bất thường, Nghiêm Giản Kiệt cảm thấy được biểu hiện này của cô có nghĩa gì, nhất thời tức giậnvà đố kị cùng với hối hận đồng loạt tụ lại trước ngực hắn, hắn nhẫn nhịn lửa giận phừng phừng hỏi cô gái đáng thương trước mặt mình: "Bọn chúng đã bắt em khẩu giao sao?"

*Khẩu giao: Quan hệ bằng miệng

Mộ Sở Văn chỉ hạ mí mắt để nước mắt rơi xuống mà không trả lời.

"Là Yến Sở bắt buộc ngươi, hay là tên tiểu tử kia?" Nghiêm Giản Kiệt tiếp tục truy vấn, trong giọng nói lộ ra muôn vàn tức giận.

Cô đau khổ lắc đầu, vùi đầu và giữa hai đầu gối, không muốn lại nhớ lại đêm hôm đó.

Nghiêm Giản Kiệt đi đến bên cạnh cô, sau khi trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng: "Thực xin lỗi, anh đã để cho em phải chịu khổ rồi."

Mộ Sở Văn kinh ngạc nâng lên hai mắt đẫm lệ nhìn hắn, vậy mà trong mắt hắn lại có ôn nhu thương tiếc, nhưng khi ánh mắt lơ đãng dời xuống giao điểm giữa hai chân hắn, cô lập tức tỉnh táo lại ──!

"Em đừng sợ hãi đối với anh, anh tuyệt đối sẽ không thô bạo ép buộc em, bởi vì theo anh, hoan ái là sự vận động hoan lạc của cả hai người chứ không phải là một bên không muón, một bên bắt buộc." Nghiêm Giản Kiệt đường đường chính chính nói ra chân lý của bản thân.

Mộ Sở Văn suýt chút nữa đã bị sự ôn nhucủa hắn mê hoặc, nhưng nhớ đến lần đầu tiên của mình, cô lại lắc đầu, trong lòng âm thầm xếp hắn và Yến Sở ngang hàng.

"Anh sẽ để cho em cảm nhận được tình yêu mãnh liệt hòa vào trong đó, cho dù em có không muốn hưởng thụ hay là sẽ nói không thích, nhưng phản ứng của thân thể em có thể cho anh cảm nhận được kỳ thực em cũng thích làm tình cùng anh!" Hắn tràn đầy tự tin nói xong, khẽ vuốt gò má cô, đầu ngón tay nóng như lửa đốt lướt qua chỗ nào đều gây cho cô một loại kích thích như có dòng điện chạy qua.

"Không cần..." Cô nhìn hắn cầu xin, nhưng là dương vật to lớn của hắn đã đưa đến trước mặt cô.

"Lại đây, thử dùng đầu lưỡi linh hoạt của em liếm nó, giống như đang liếm một que kem vậy, ngoan..." Hắn nhẹ vỗ vào đỉnh đầu cô dùng âm thanh từ tính nói.

"Xin anh..." Cô quẫn bách lắc đầu, đôi môi lúc lơ đãng chạm vào thứ nóng bỏng kia, liền lập tức xấu hổ xoay mặt đi.

Nghiêm Giản Kiệt nhẫn nại cúi người cầm tay cô đặt lên phân thân của mình, tiếp tục ôn nhu chỉ dạy: "Đây giờ đang là giữa hè, trời cực kỳ nóng bức, tưởng tượng đây là một kem cây ngọt ngào, nhẹ nhàng ngậm chặt nó, dùng cái lưỡi đáng yêu của em mà đùa giỡn nó, mút nó, để cho nó hòa tan ở trong miệng nhỏ của em..."

Câu nói của hắn phảng phất mang theo ma tính, Mộ Sở Văn ma xui quỷ khiến làm theo!

Cúi đầu nhìn bộ dáng nhu thuận của cô, Nghiêm Giản Kiệt lộ ra một nụ cười gian xảo, chờ đợi một thời gian nữa, hắn nhất định có thể huấn luyện cô gái bé nhỏ thanh thuần này thành dâm phụ, một dâm phụ chỉ thuộc quyền sở hữu của hắn!

Tin tức thiếu gia trẻ tuổi của tập đoàn lớn X sắp kết hôn truyền khắp thành phố, vào sáng ngày hôn lễ được cử hành Yến Sở trong lúc vô tình thoáng nhìn tập báo đặt trên bàn, trang nhất của nhất là tấm ảnh Nghiêm Giản Kiệt đang ôm Mộ Sở Văn Thân vô cùng thân mật.

Vốn muốn có vài ngày để bình tĩnh, hắn có thể quên được người phụ nữ kia, nhưng khi nhìn thấy cô với khuôn mặt tươi cười ngại ngùng, hắn vẫn là không thể giữ bình tĩnh.

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Tất cả đều chứa đựng nguồn kiến thức xúc tích, tinh hoa văn hóa nhân loại. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

 

Ngay từ đầu hắn chỉ là vì muốn cô rời xa Yến Minh, nhưng sau khi tiếp xúc thân thể của cô thì không hiểu sao lại mê muội, không bao giờ muốn buông cô ra, trong khi đó chẳng những cô đã lên giường cùng người đàn ông khác, còn cùng hắn và cả hai người em của hắn làm cùng nhau!

Trong lồng ngực nhất thời bốc hoả, hắn xé trang nhất của cuốn tạp chí rồi vò thành một cục ném xuống đất.

Lúc này, Yến Triết thở hồng hộc chạy vào: "Anh cả! Anh... anh đã nghe gì chưa *? Mộ Sở Văn chuẩn bị kết hôn rồi!"

"Đừng nói với về người phụ nữ này với anh! Cô ta không có quan hệ gì với anh hết *!" Yến Sở bực mình quát, toàn bộ người giúp việc đều sợ tới mức không dám lên tiếng, lặng lẽ lui ra.

Yến Minh giờ phút này cũng đang định gọi hai người bọn họ tới ăn bữa sáng, nhưng nghe đến bọn họ nhắc tới cái tên mẫn cảm kia, hắn liền không lên tiếng, hi vọng có thể nghe được càng nhiều tin tức liên quan đến cô càng tốt.

Nhưng mà, cho dù hắn không lên tiếng, Yến Sở vẫn nhịn không được mà hướng hắn hét ầm lên: "Cậu với cô ta không có quan hệ huyết thống, cậu có thể danh chính ngôn thuận làm cô ta! Vậy mà cậy cư nhiên lại để cho cô ấy gả cho nhà họ Nghiêm?"

"Em..." Yến Minh thật không ngờ anh cả lại nói trần trụi như thế, nhất thời hơi choáng váng.

"Sao vậy? Hay một lần thôi là đủ rồi?" Yến Sở đứng dậy dùng sức lay bả vai của Yến Minh, sau đó lại trần trụi khiêu khích: "Làm không đủ sướng sao?"

"Anh! Anh nhất định phải nói như vậy sao? Cô ấy là em gái của anh đấy!" Yến Minh kìm nén lửa giận của bản thân, hắn nhìn ra được trong lòng Yến Dở đang vô cùng thống khổ, đồng thời cảm thấy đuối lý với chuyện mà mình đã làm.

"Không sai! Cô ấy với cậu không có quan hệ huyết thống! Khi nào cậu muốn làm thì làm, cậu..." Yến Sở không khống chế được gào thét, nhưng không phát hiện ra hai mắt của mình đã ướt rồi.