Đường Mật

Đường Mật

Mô Tả:

Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.

Chương 17 Sức lực

Cô không thể nói xong câu, chỉ có thể cố hết sức nâng ngực tráng bàn tay của hắn, nhưng lại một chút khí lực đều không có, nhìn qua lại giống như đang cố ưỡn ngực vào long bàn tay để hắn vuốt ve của hắn mình.

"Đâm vào em! Phải không?" Nghiêm Giản Kiệt biết rõ cô không thể phản kháng nổi, liền đắc ý hơi nhấc mông lên, gắng gượng để cự vật cứng nóng hai chân cô, hắn trầm thấp cười nói: "Cách quần lót đương nhiên sẽ không đâm vào được."

 

======= tiểu thuyết Ngôn Tình ======  Chưa kể đến các cuốn Truyện Ngôn Tình  viết về khoa học, các cuốn văn học trong nước, nước ngoài, các cuốn Truyện Ngôn Tình  viết về gia đình, tình cảm,… Đọc truyện cùng HaHa Truyện

 

Nhưng mà, lúc hắn dời tầm mắt xuống, lại ngoài ý muốn nhìn thấy cô thần bí khu tam giác thần bí, cây cỏ rậm rạp bị dâm dịch dính lại kết thành nhiều bó lớn nhỏ, qua đó có thể thấy được đêm qua cô đã có bao nhiêu kịch liệt!

"Đừng nhìn chỗ đó! Ưm..." Cô không kịp ngăn cản đã bị hắn cởi ra, lộ rõ lông mao của cô.

Còn tưởng rằng hắn sẽ mượn cơ hội này mà nhục nhã cô một phen, không ngờ Nghiêm Giản Kiệt lại tự trách nói: "Tối hôm qua không kiên quyết đưa em về nhà là tôi sai, ngày hôm qua không kịp thời tuyên bố với những kẻ khác rằng em là người phụ nữ của tôi cũng là tôi sai, tất cả những gì mà em đã phải chịu đựng đều là do tôi."

Mộ Sở Văn kinh ngạc lắc đầu, cô không cần hắn nhận trách nhiệm, chỉ cần từ nay về sau đừng đụng vào cô là tốt rồi.

"Hay là thế này, tôi sẽ tuyên bố với các tập chí lớn về chuyệnchúng ta kết hôn, nếu lại có kẻ nào dám chạm vào em, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ!" thần sắc Nghiêm Giản Kiệt nghiêm túc nói, nhẹ nhàng kéo váy của cô xuống, đắp chăn cho cô.

"Tôi không..." Cô muốn mở miệng từ chối, lại bị ngón trỏ hắn đè lại.

"Từ chối tôi thì ba an hem nhà bọn họ sẽ lại tìm tới giày vò em!" bàn tay to ấm áp khẽ vuốt gương mặt cô, dọc theo cằm nói: "Gả cho tôi, tôi sẽ "Yêu" em thật tốt!"

"Tôi không cần! Tôi cũng không muốn có bất kì quan hệ nào đối với các người cả!" Cô yếu đuối nói.

Nghiêm Giản Kiệt lại mắt điếc tai ngơ, trực tiếp gọi điện thoại cho thư ký phân phó việc chuẩn bị hôn lễ ngay trước mặt cô.

"Tôi không cần! Bố ơi! Lệ Lệ! Tôi không gả cho đồ điên này! Bố! Lệ Lệ..." Mộ Sở Văn vô lực hét, hi vọng có người tới cứu, không ngờ Nghiêm Giản Kiệt không chỉ có không ngăn cản cô, còn cố ý mở cửa, mời mọi người bên ngoài vào.

Chờ cô phát tiết xong, Nghiêm Giản Kiệt bày ra bộ dáng vô cùng tự trách rồi hào phóng định tội bản thân: "Kỳ thực chuyện này đều tại cháu không tốt, nếu ngày hôm qua cháu không đề cập tới quan hệ của chúng con, Văn Văn cũng sẽ không làm chuyện điên rồ này. Nếu biết sẽ như vậy, cháu thà rằng vĩnh viễn không để cho mọi người biết chuyện chúng cháu đã ở cùng nhau, dù là kết hôn hay không kết hôn, chỉ cần Văn Văn sống tốt, cái gì cháu cũng đều nguyện ý!"

"Anh bị điên à! hôm qua chúng ta mới gặp mặt..."

Mộ Sở Văn vừa nói ra miệng đã bị hắn thuận miệng nói chen: "Hôm qua mới gặp mặt để thương lượng việc công khai quan hệ, hôm nay đã muốn kết hôn, quả thật là anh không đúng!"

"Văn Văn, hóa ra cậu cùng với anh trai tớ đã biết nhau từ lâu rồi sao!" Nghiêm Minh Lệ nhảy đến bên giường bệnh kích động hét lên.

Mộ Trung Kiệt cũng bất ngờ việc con gái quen với chàng trai trẻ tuổi anh tuấn này, trên mặt lộ ra vì "họa được phúc" mà vui sướng.

Nghiêm Giản Kiệt nói mấy câu ngắn ngủn mà lập tức được mọi người tín nhiệm, cô ngược lại biến thành tiểu cô nương không biết tốt xấu cố tình gây sự, yến triết mặc dù không tin quan hệ của bọn họ như thế, nhưng lúc trước Mộ Trung Kiệt đã nhìn cậu bằng ánh mắt không tốt, hiện tại sẽ càng tệ nếu tố giác bọn họ, chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.

Bất quá mấy ngày, tin tức thiếu gia tập đoàn giàu có muốn kết hôn liền đứng đầu các tiêu đề của các tạp chí lớn nhỏ, Mộ Sở Văn bị chuyên gia sức khỏe "Trông coi" trong phòng bệnh độc lập, gả cho ngời đàn ông đã cướp đi lần đầu tiên của cô, cứ như kết cục đã định.

"Các người đi ra ngoài mộtchút, hai tiếng nữa quay lại." Nghiêm Giản Kiệt nói với hai người bảo vệanh phòng, đợi bọn hắn rời đi, hắn mới mang theo cặp lồng cơm giữ nhiệt đẩy cửađi vào.

Trong căn phòng này thì gia cụ chỉ có duy nhất mộtchiếc giường lớn, vì phòng ngừa cô tư làm bản thân bị thương,ngay cả quần áo đềuchỉ cho cô mặc vải dệt cực mỏng và nhỏ, váy ngắn hở rốn, mà nội y quần lót đều khôngcho cô mặc.

Giờ phút này Mộ Sở Văn tóc dài xõa vai, chân trầndài miên đứng ở trên thảm nhung mềm mại, ở trong mắt Nghiêm Giản Kiệt tựa như mộtcô gái tràn ngập dã tính mị hoặc, đặc biệt theo kẽ chân trắng nõn mảnh khảnh làcặp đùi đẹp, qua váy ngắn có thể mơ hồ nhìn thấy được khu tam giác thần bí, lạihướng lên trên một chút là mảnh eo nhỏ, hai ngực rung rinh theo từng bước chân,khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập vô tội ủy khuất cùng bất mãn.

Mỗi lần nhìn đến cô, hắn liền hận không thể lập tức đem cô đẩy ngã xuống đất trên thảm dùng sức tách ra hai chân cô ra rồi hung hăng phát tiết, hắn đã nhẫn nại ba ngày, lúc này thứ hắn nhận ra đó là sự biến hóa vi diệu phía thân dưới.

"Sức lực không nhỏ, xem ra em đã hồi phục không ít, có thể tiến hành vận động một vài động tác để thể xác và tinh thần khỏe mạnh hơn rồi!" Nói xong, hắn liền buông cặp lồng cơm, dùng tốc độ nhanh nhất cởi hết quần áo trên người, chỉ còn một cái quần lót khêu gợi.

Mộ Sở Văn nhìn thấy hắn cởi sạch quần áo liền bắt đầu hốt hoảng, bởi vì cả căn phòng ngài chiếc giường cùng thảm trải sàn nhà ra, căn bản không có chỗ nào để trốn.

"Anh đã giam lỏng tôi ba ngày còn muốn như thế nào nữa?" Cô đứng ở góc tường cách hắn xa nhất, nhưng hắn vẫn đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống thân thể mềm mại của cô.

"Ngày mai sẽ kết hôn, bây giờ chúng ta diễn tập động phòng trước." Hắn yêu nhất bộ dáng của cô khi đỏ hoảng hốt như này, nó kích dục vọng chinh phục mãnh liệt.

"Tôi không cần! Anh tự đi mà tập một mình! Tôi sẽ không kết hôn với mặt người dạ thú xấu xa như anh!" Chửi hắn vô số lần, đáng tiếc mặc kệ cô mắng cái gì, hắn cũng đều không bỏ qua cho cô.

Nghiêm Giản Kiệt cười khẽ, nghiêng thân đè cô ở trên tường, ngực rắn chắc cố ý dùng sức áp hai luồng thịt trước ngực cô, cách lớp vải mỏng manh ma sát đầu ngực mẫn cảm, cho đến cô nhịn không được ngâm ra tiếng rên rỉ, hắn mới cười nhẹ hơi hơi thối lui, nhưng bàn tay to lại bắt đầu xâm nhập dưới váy cô.

" cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đã ba ngày chưa ăn uống, trực tiếp nuốt vào bảo bối của tôi sẽ hơi khó khan nhỉ?" Nói xong, ngón tay dài của hắn đã chạm đến khu rừng rậm, tà ác kéo nhất nhúm lông màu đen.

"A... Đau!" Cô nhíu mày khẽ kêu, muốn kẹp chặt hai chân lại bị hắn đột nhiên trạc nhập một ngón tay, bàn tay to của hắn mắc kẹt ở giữa hai chân cô khiến cho cô không thể khép lại.

Nghiêm Giản Kiệt lại chậm rãi rút ra niêm dịch dính đầy ngón tay đưa đến trước mặt cô: "Nhín xem tiểu huyệt dâm đãng của em này, tôi chỉ mới nhẹ nhàng lại gần mà em liền lập tức chảy nước, xem ra thân thể này đang rất đói khát! Cho em ăn no như vậy thì ngày mai em mới có tâm tình tốt để kết hôn với tôi *."

"Dù anh chiếm được cơ thể của tôi thì cũng không thể chiém lấy trái tim tôi, vì sao anh không mua đại lấy một con búp bê tình dục!" Cô nhân cơ hội ngồi xổm xuống ôm lấy hai đầu gối, tránh đi xâm phạm của hắn.

Nhưng mà, Nghiêm Giản Kiệt luôn có một bộ phương pháp đối phó nếu cô từ chối, hắn không nóng không vội khom người vén sợi tóc dài bên tai cô, ngón tay hưởng thụ sự mềm mại tơ lụa, từ từ vuốt dọc một đường từ vai ra sau lưng cô, cuối cùng đặt ở trên cặp mông.

"Búp bê tình dục sẽ không thể rên rỉ chân thật như vậy, không có đôi tai ấm, không biết động tâm..." Hắn nửa ngồi ở bên cạnh cô, toàn bộ bàn tay đặt bên mông cô, năm ngón tay vừa thu lại, đột nhiên nắm chặt nắm rồi lại tức khắc nới ra, đem đến cho Mộ Sở Văn một tiếng thét chói tai, hắn lại đắc ý vòng qua cái mông của cô đánh một cái, tay kia thì cầm lấy tay cô nhanh chóng đặt lên dương vật đang cương cứng của mình rồi cười dâm đãng: "Búp bê tình dục cũng sẽ không thể làm cho tôi một giây đứng thẳng lên như thế này được."

Đây là cô lần đầu tiên lấy tay đụng chạm đến cự vật của đàn ông, ngón tay đụng tới chỗ đó nóng bỏng khiến cho cô kinh hãi, sau vài giây cô mới hồi phục tinh thần lại: "Buông ra! Anh đồ biến thái!"

"Thế nào? Không thích nó thô to và nóng bỏng sao? Lần trước ở trong nhà tôi, em rất thích nó mà! Đặc biệt là cái miệng nhỏ nhắn phía dưới này..." Nói xong, ngón tay hắn đã thuận lợi tìm được cửa huyệt ẩm nóng của cô, đầu ngón tay đảo quanh ở miệng tiểu huyệt, càng ngày dính càng nhiều dâm dịch.