Đường Mật

Đường Mật

Mô Tả:

Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.

Chương 14 Thích

"Chị Sở Văn làm gì ở gần nhà tôi thế này? À! Để tôi đoán xem, là anh hai của tôi mời mời chị tới? À không không không, nhìn con người đầy giáo dục với quần áo xộc xệch trên người này thì nhất định là vừa cùng với anh cả của tôi làm chuyện tốt đẹp!" Yến Triết không chút khách khí nói móc.

"Câm miệng! Đừng nói nữa!" Cô gian nan quay mặt.

"Sao? Anh cả thấy khó chịu với thứ đồ chơi này à?" Hắn kéo lấy cánh tay gầy yếu của cô ngăn không cho cô chạy trốn, cố ý lần nữa động tới chỗ đau của cô.

"Nếu như cậu muốn biết hắn ta thích thú hay là khó chịu thì tự mình đi thử chẳng phải sẽ biết nhanh hơn sao!" Cô rưng rưng hất tay cậu ta ra định rời đi lại bị cậu ta cầm lấy.

"Trễ thế này rồi, mặc đồ mỏng manh như vậy đi trên đường, vạn nhất gặp phải biến thái đêm chị tiền dâm hậu sát* thfi sao! Vẫn là nên tới nhà tôi ở lại một đêm đi!" Cậu ta nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Mộ Sở Văn tự biết sức lực của mình không bằng cậu ta dù cậu ta chỉ mới là một nam sinh trung học cao gầy, nhưng vẫn liều mạng muốn trốn thoát.

"Văn Văn! Tôi nhìn thấy Văn Văn! Mau dừng xe!" Lúc hai người dây dưa lẫn nhau, cô nghe được một giọng nói quen thuộc khiến cho cô thấy được hi vọng.

Nhưng là cô không chỉ gặp Nghiêm Minh Lệ xuống xe, mà còn cả kẻ đã cướp đi lần đầu tiên của cô đi đến trước mặt.

"Không..." Cô lắc đầu lui về phía sau, trực tiếp trốn phía sau Yến Triết, bởi vì so với tiểu tử đơn thuần yêu anh trai này thì cô càng sợ hãi tên Nghiêm Giản Kiệt lãnh huyết vô tình hơn!

Nghiêm Giản Kiệt đối phản ứng của cô rất bất mãn, còn tưởng rằng cô đang bị Yến Sở vũ nhục, không nghĩ tới cô lại cùng một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa dây dưa, hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị thiêu rụi.

"Lại đây, theo tôi về nhà!" Nghiêm Giản Kiệt duỗi tay về phía cô, ngữ khí bình thản làm cho cô càng thêm bất an, trong mắt hắn rõ ràng viết hai chữa "phẫn nộ", vậy mà lời nói ra lại hoàn toàn tương phản với cảm xúc

"Tôi... Tôi hôm nay phải giúp một người bạn học thêm... Học thêm!" Cô nói tới hai lần để tự cổ vũ cho bản thân, nhưng lại bị Nghiêm Minh Lệ phơi bày lời nói dối của cô ──

"Cái gì mà bạn? Cậu ta không phải là em trai của Yến Minh sao?"

Nghiêm Giản Kiệt nghe thấy lời nói của em gái, ánh mắt càng âm trầm, hắn mỉm cười tiến đến bên tai Mộ Sở Văn nói: "Em dám nói dối tôi sao, xem lúc trở về tôi làm sao trừng phạt em."

Yến Triết đứng ở mộtbên nghe được tức khắc đi tới gần nâng tay che miệng, thấp giọng khiêu khích:"Chỉ sợ anh không thể trừng phạt được, đêm nay cô ấy là của tôi!"

Nghiêm Minh Lệhoang mang nhìn ba người bọn họ thầm thì, cuối cùng mới nghe được Yến Triết lớntiếng tuyên bố: "Tôi có rất nhiều kiến thức cần thỉnh giáo chị Sở Văn,đêm nay chị ấy không quay về được rồi! Bất quá các người yên tâm, tôi nhất địnhsẽ chiêu đãi cô ấy ở phòng xa hoa nhất tại nhà chúng tôi!"

Mộ Sở Văn biết rõhai chữ "Chiêu đãi" có hàm nghĩa gì, nhưng cô biết Yến Triết thích hắnanh trai của mình thế nên sẽ không thể làm ra chuyện như nghiêm Giản Kiệt cùng vớiYến Sở đã làm với cô, nhưng Nghiêm Giản Kiệt không hề đồng tình, hắn trực tiếp bắtlấy tay cô quyết không buông ra.

"Không theotôi trở về, nếu không tôi sẽ nói cho em gái tôi biết hôm nay ở nhà đã phátsinh chuyện gì!" Nghiêm Giản Kiệt nghiến răng nghiến lợi ở bên tai cô nóinhỏ, nếu không phải vì ngại em gái đang ở đây, chỉ sợ hắn trực tiếp bẻ gẫy taycô.

Nhưng mà Mộ Sở Vănvẫn can đảm đối diện với hắn, quyết định tử chiến đến cùng: "Vì hình tượngcủa bản thân anh. Chắc chắn anh sẽ không nói ra!"

Nếu theo hắn trở về, chắc chắn sẽ lại xảy ra chuyện như trước đó, mà thân thể của cô bây giờ đã khôngthể chịu nổi hoan ái thêm lần nào nữa rồi.

Ban đêm gió lớn, trong vườn của biệt thự Yến gia vẫn rất nóng, hai cỗ nửa thân trần thân thể quay cuồng lửa nóng.

"Buông ra tôi! Không phải là cậu thích anh trai cậu sao?Làm sao có thể đối với tôi như vậy!" Mộ Sở Văn bị người đàn ông trẻ tuổi này đè sấp ở dưới thân, váy bị vén lên tới bắp đùi, lộ ra hạ thân khít khao với cái mông nhục cảm, đầu vai bên trái đai đeo cũng bị kéo xuống, lộ ra nửa khuông ngực bên trái, thần thái vô cùng mê người.

"Nếu anh trai của tôi biết cô đã làm tình với tôi, đã bị tôi chơi thì anh ấy nhất định sẽ chê cô dơ bẩn, sau đó dùng phương thức tàn nhẫn nhất để ném cô biến khỏi con mắt của anh ấy!" Yến Triết đã định liệu trước đối với kế hoạch của chính mình.

"Nếu hắn biết cậu đối với tôi như vậy, hắn càng không thể thích cậu!" Cô cắn răng trả lời lại một cách mỉa mai, hoạ vô đơn chí châm chọc nói: "Cậu chẳng những là một tên đồng tính luyến ái, lại còn là một tên đồng tính luyến ái loạn luân!"

Yến Triết thẹn quá hóa giận, không nói hai lời, trực tiếp đem thon dài ngón giữa cùng ngón trỏ sáp nhập dũng đạo lầy lội sau đó nhanh chóng rút ra cắm vào.

"A! A! A..." Cô kẹp chặt hai chân nhưng không cách nào ngăn cản cậu ta từ phía sau sáp nhập, thân thể vì chịu kích thích khiến cho cô không thể không rên rỉ thành tiếng.

Cô chỉ lo xoay mông để tránh cậu ta xâm nhập, để rồi không phát hiện ra cô người mà cô luôn luôn thích vì tiếng kêu của cô mà đã sớm tìm đến.

Yến Triết trong lúc vô tình nhìn thấy Yến Minh đi theo bọn họ, liền ở bên tai cô * nói: "Nếu chị hết lên một tiếng rất thích, tôi liền thả chị đi *."

"Không cần! Các người đều là lũ biến thái! A.. a a..." Của cô cự tuyệt thì cậu ta lại càng mãnh liệt rút ra cắm vào, tiểu huyệt bị hai ngón tay sáp nhập đến nóng rát, hơn nữa trước đó đã bị Yến Sở đùa bỡn, cô cơ hồ muốn hôn mê rồi.

"Nói nhanh. Nói xong sẽ được thả ra!" Cậu ta tiếp tục ở bên tai cô giựt giây, một bên đắc ý nhìn chăm chú Yến Minh từng bước một tới gần.

"Thích! Rất... Rất thích! Tôi nói thích rồ...rồi..." Cô cuối cùng nhịn không được đành phải khuất phục, nhưng là vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt Yến Minh phức tạp mà thống khổ, cô nhất thời há hốc miệng, trong mắt nháy mắt dùng hai tay bịt kín miệng lại.

Yến Minh sửng sốt một lúc lâu, căm phẫn kéo Yến Triết ra, hét lớn một tiếng: "Cút!"

"Cứ nghĩ rằng cô có bao nhiêu thanh thuần, hóa ra cô chỉ là một người phụ nữ thích được ngón tay sáp nhập!" Anh nhìn xuống cô, miệngt rách mắng sau đó lại thấy đau lòng không thôi.

"Không phải như anh thấy đâu, là cậu ta bắt em nói..." Mộ Sở Văn muốn giải thích lại bị anh tức giận phẩy tay áo bỏ đi.

Từ khi quen nhau thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy anh tức giận, anh hoàn toàn không cho cô cơ hội giải thích liền xoay người rời đi, có lẽ anh cũng không yêu cô như cô đã tưởng.

Nghĩ đến điểm này, Mộ Sở Văn càng cảm thấy đau buồn, nhìn theo bóng lưng của anh nhịn không được khóc nức nở, nhưng anh đi chưa được mấy bước lại quay trở lại, cô vội lau nước mắt muốn thanh minh tình huống vừa rồi với anh, chỉ là Yến Minh cũng không phải tới để nghe cô giải thích.

"Anh cả có thể chơi với SM với cô, em trai có thể ở tại trên bãi cỏ mà dùng đâm ngón tay vào bên trong cô, dựa vào cái gì tôi sẽ làm chính nhân quân tử?" Hắn bị tức phẫn bao phủ lý trí, một bên cởi áo T-shirt ra, một bên đem thân thể yếu ớt của cô ấn ngã xuống đất.

"L àm sao mà anh biết..." Cô khiếp sợ việc bị anh biết chuyện mà tối qua Yến Sở đã làm với cô, đồng thời không hề phản kháng hành động thô lỗ của anh, tùy ý để anh xé rách chiếc váy dây trên người.

Dưới ánh trăng da thịt của cô bày biện ra đỏ bừng như thẹn thùng, nhưng sắc mặt của cô lại tái nhợt, cô không kịp giải thích đã bị anh ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn rồi cuồng bạo hôn cắn.

Trong mắt cô người đàn ông lịch sự hiền lành giờ phút này lăng nhục trên người cô cưỡng hôn cô, bàn tay chen lách vào ngực của cô, bá đạo trấn áp cửa huyệt bên dưới cô, cuộc truy hoan này hết thảy là cô đã định sẽ nguyện ý vui vẻ nhận lấy hoan ái, nhưng bây giờ anh lại làm cô trong cơn hiểu lầm, cô không biết nên lấy loại nào phản ứng đáp lại anh cho đúng.

Cảm giác được người phụ nữ dưới thân giống không phản kháng như đã chết, Yến Minh đột nhiên dừng hành động hôn môi lại, nhìn khuôn mặt cô vẫn điềm đạm đáng yêu mà cố ý nói móc: "Cô căn bản không xứng được hôn! Cô chỉ xứng bị chỉ cưỡng hiếp mà thôi!"

"Đừng nói như vậy, Yến Minh... Tôi... A! A a a..."

Anh không nói cho cô cơ hội nói hết, trực tiếp dùng ngón giữa xâm nhập, cảm nhận xung quanh miệng huyệt đạo của cô cỏ dại lùm xùm, anh càng thêm căm tức dữ dội, lại nhét thêm vào hai ngón tay chen vào hang động ẩm nóng, không để tâm tới đau đớn của cô mà thô lỗ rút ra cắm vào.

Ở trước mặt anh thì cô tỏ ra là một thiếu nữ thanh thuần, vậy mà sau mắt của anh lại như một con người khác, là một dâm phụ cùng làm tình với cả anh trai và em trai của anh!