Đường Mật

Đường Mật

Mô Tả:

Ý vị trong truyện tiểu thuyết ngôn tình sắc Đường Mật tìm tồi trong cuộc đời những thú vui nhưng nào ai biết được dục ái bênh em mới là chân lý đời anh. Cô quật cường nhìn thẳng hắn, dù cho cuống họng bị bóp chặt, không khí đã không còn lưu thôngnhưng cô không hề mở miệng cầu xin hắn, ngược lại lúc này Nghiêm Giản Kiệt ý thức được rằng, cô một lòng muốn chết đi.

Chương 13 Từ hôm nay

Bàn tay thô ráp nam tính nắn bóp lấy ngực cô, thân thể không chịu đựng được sự kích thích này mà phát ra từng trận rên rỉ yêu kiều.

Vì phòng ngừa cô cắn lưỡi tự sát, Yến Sở đeo một khẩu trang bằng thép vào miệng cô, mạnh mẽ tách hai hàng răng của cô ra, lúc này, nước miếng của cô theo mỗi một thanh ngâm rên rỉ chảy ra qua cái kiệng nhỏ nhắn, rơi lên trên bộ ngực trắng như tuyết.

"Aaaa! Ưm ư..." Mộ Sở Văn dùng sức lay đầu giãy dụa, phía sau lưng trần truồng áp sát với bức tường trắng lạnh lẽo, thân mình trần như nhộng run nhè nhẹ, cô bây giờ không thể phân biệt rõ là do điều hòa làm cô cảm thấy lạnh hay là Yến Sở nhu lộng khiến cho thân thể của cô không tự chủ được mà phát run.

"Muốn nói gì?" Yến Sở cười vô tội nhìn cô, dơ trước mặt cô một vật hình quả cầu sắt nói: "Nếu cô lại định cắn lưỡi nữa thì tôi sẽ deo cái này lên người cô, để cô cả đời cũng không thể quên được, biết chưa?"

"ưm ưm!" Cô hoảng sợ liên tục gật đầu, nước mắt chảy ra dàn dụa.

Thừa dịp Yến Sở tháo khẩu trang kim loại trên miệng cô xuống, cô dựa vào tường bật lực đẩy ngược hắn ra, lập tức chạy về phía cửa phòng, nhưng là cô cầm lấy tay nắm cửa xoay tròn như thế nào thì cánh cửa cũng không mở ra.

Cô tức giận đấm vào cánh cửa một cái, trong lòng oán giận chẳng lẽ tên điên này còn có sở thích xây dựng căn phòng không có đường ra sao?

"Tôi thích nhất là những phụ nữ có sức sống! Làm như vậy thì khi lên đỉnh mới có tình cảm mãnh liệt!" Yến Sở nhìn cô chằm chằm không hề che giấu việc bản thân từng bước tiếp cận.

"Bọn đàn ông xấu xa các người chỉ giỏi ỷ mạnh mà ăn hiếp kẻ yếu, ngoài việc cường bạo phụ nữ, các người còn biết làm gì?" Mộ Sở Văn tức giận mắng, đợi hắn đến gần, cô lấy hết dũng khí vung tay lung tung hướng mặt hắn.

Cô biết vô luận như thế nào đều trốn không thoát bàn tôiy hắn tâm, vung hắn một cái tát ít nhất có thể để cho cô * hơi chút hết giận một điểm.

Yến Sở ôm lần đầu tiên bị đánh mặt trái lại không có sinh khí, ngược lại đối cô mắng nội dung cảm thấy hứng thú.

"Các người? Nói như vậy tức là Nghiêm Giản Kiệt cường bạo cô chứ không phải là cô tự nguyện lên giường cùng hắn?" Hắn hỏi lại cô bằng sự suy đoán của mình, trong mắt lóe ra vui sướng.

"Anh... đồ điên này!" Bị nói ra bởi người mà cô không muốn hắn biết nhất, Mộ Sở Văn càng cảm thấy xấu hổ, hai mắt đẫm lệ ôm nỗi hận mà nhìn hắn chằm chằm *.

Yến Sở vừa lòng nhìn phản ứng của cô, cười nói: "Xem ra tôi đoán không sai! Nếu như cô nguyện ý làm phụ nữ của tôi, tôi có thể cam đoan Nghiêm Giản Kiệt sẽ không thể chạm tới một sợi lông của cô!"

Mộ Sở Văn xoay mặt, không đáp lại.

Nghiêm Giản Kiệt cũng nói câu này với cô, hai người đàn ông này luôn miệng nói bảo vệ cô, trong lòng lại nghĩ làm sao để có thể nhục nhã cô, đúng là miệng nam mô nhưng bụng lại một bồ dao găm!

"Không tin tôi có khả năng đấy? Hay là vẫn bận tâm đến Yến Minh?" Yến Sở cười trầm gâm nhìn cô, sau đó lại tiếp tục tự mình đưa ra lời hứa hẹn: "Yên tâm đi, chờ tôi chơi chán cô sẽ tự nhiên thả cô đi, đến lúc đó cô muốn yêu đương với ai hay là kết hôn với ai thì cứ an tâm mà hưởng thụ tình yêu, tôi sẽ không can thiệp."

Mộ Sở Văn bị lời nói trần trụi đó làm cho mặt đỏ tới mang tai, vẫn như trước không có câu trả lời.

"Đương nhiên, trong khoảng thời gian này chúng ta đang quan hệ thì cô tuyệt đối không được có tiếp xúc trên thân thể cùng đàn ông khác, mà tôi..." Yến Sở đột nhiên lộ ra nụ cười hung ác nham hiểm, "Tôi đã chuẩn bị cho cô nguyên bộ sex toy vô cùng đặc sắc rồi, vậy nên sẽ không có tâm tư đi đụng chạm vào người phụ nữ khác, tôi từ trước đến nay nói được làm được, cô thấy thế nào?"

"Si tâm vọng tưởng! đời này tôi sẽ khôngbao giờ có quan hệ gì với các người!" Cô phẫn nộ xoay người dùng sức vặn tay nắm cửa nhưng không cách nào mở ra được, đảo mắt thấy một đầu khác còn có một cánh cửa, cô cuống cuồng vòng qua Yến Sở nửa thân trên trần truồng chạy vội đi qua.

Nhưng mà, cô chạy vào bên trong, khóa lại cửa, lúc tự nghĩ là đã an thì lại nhìn đến toàn cảnh trong căn phòng trước mặt tràn ngập đều là công cụ sex toy SM, cô chỉ ước rằng mình chưa từng nhìn thấy gì.

Căn phòng rộng rãi yên tĩnh mơ hồ tràn ngập những âm thanh yêu kiều không rõ cùng với tiếng thâm trầm khàn khàn.

Mộ Sở Văn bị cố định ở một cái giá hình chữa X đặt nằm trên đất, miệng bị nhét vào một vật mà có chết cô cũng không dám nghĩ đến – dương vật của đàn ông.

dương vật Nóng bỏng ở trong miệng nhỏ mảnh mai mãnh liệt ra vào, còn không ngừng to ra và duỗi thẳng, giống một con quái vật đán sợ trong khoang miệng mềm mại, lưỡi của cô lần đầu bị thứ côn thịt đẩy ra, yết hầu của cô lần lượt bị cự vật này mạnh mẽ xuyên vào, nhưng cô lại vô lực phản kháng vô pháp né ra. (không có sức lực để phản kháng, không có biện pháp để tránh né.)

Không chỉ có cái miệng nhỏ nhắn trên mặt bị công kích mãnh liệt, mà ngay cả cái miệng nhỏ nhắn khít khao phía dưới cũng bị người đàn ông đâm vào đến dâm thủy giàn giụa.

Cô muốn hét lên, nhưng là miệng bị cự vật vừa rút ra đi lập tức lại cắm vào, căn bản không có thời gian trống để cô thả lỏng, nước miếng của cô chảy ra, lại bị Yến Sở dùng cự vật mang về trong miệng cô, hắn cắm nhanh và mạnh đến nỗi nước miếng của cô văng khắp nơi, vô lực thở dốc, hít thở không thông.

cơ bụng hoàn mỹ theo sáp nhập của hắn mà va chạm vào hai bầu ngực cô, ngón giữa thon dài của hắn điên cuồng xoay tròn trong tiểu huyệt của cô đến co rúm, khi cự vật ở trong miệng cô phóng thích, động tác trên tay hắn cũng đạt tới tốc độ cô khó thừa nhận, đến nỗi của cô tiểu huyệt khống chế không nổi phun ra nước tiểu màu vàng nhạt.

"Cô không kiềm chế nổi rồi!" Hắn cười cười, nhìn cửa huyệt vẫn run run co giật lại co giật, còn sót lại giọt nước tiểu, hắn nhịn không được ưỡn cổ há miệng ngậm chặt nơi riêng tư của cô.

"ưm... a..." Mộ Sở Văn trừng lớn mắt, toàn thân cứng lại, muốn lắc đầu nhưng đầu nhưng không cách nào vặn vẹo, miệng không ngừng chảy tinh dịch mà hắn vừa mới bắn ra, cự vật vẫn to lớn hung dung không hề thuyên giảm chút nào, xung quanh là một mảnh rừng rậm đen đầy hỗn độn. Đọc truyện nhanh nhất và bản sửa lỗi chỉ có duy nhất tại Wattpad của Huyền Namida.

"Từ hôm nay về sau để xem cô còn có mặt mũi vờ thuần khiết thánh nữ ở trước mặt Yến Minh nữa không?" Yến Sở rời khỏi hạ thân của cô, lại ác ý cắn nhẹ lên hạt đậu nhỏ của hoa huyệt mẫn cảm, cảm thấy thú vị khi nhìn thấy cô run run rên rỉ.

Vừa nhắc tới Yến Minh, nước mắt Mộ Sở Văn lại lã chã rơi xuống, cô sẽ không gặp lại anh, cũng không có mặt mũi ngẫu nhiên gặp anh ở trong sân trường rồi thản nhiên nhìn anh mỉm cười nữa.

"Cô nhất định phải là người phụ nữ của tôi!"Hắn nói chắc chắn xong, hai ngón tay thừa dịp cô không chuẩn bị tâm lý mà độtnhiên sáp nhập, suýt chút nữa cô lại không khống chế nổi mà lên đỉnh.

"Ưm... Hu hu hu..." Cô run rẩy, quyết địnhkhông quan tâmđến sự xâm lược giữa hai chân.

"Bây giờ không phải là lúcđể cô tưởng nhớ đếnmột người người đàn ông khác!" Yến Sở trầm mặt, hắn biết coi cô khó thừanhận ba ngón tay xâm nhập, nhưng chỉ cần nghĩ tới việc lúc này mà trong lòng côlại nghĩ đến Yến Minh, hắn liền không thể bình tĩnh.

Hắn dùng ba ngón tay xâm nhập vào một cách tàn bạo,mỗi một lần sáp nhập đều đồng thời kích thích cửa huyệt tiểu hạch của cô, khiếncho cô chảy ra càng nhiều dâm thủy.

Mộ Sở Văn vẫn quyết ý coi như không quan tâm tớcảm nhận cùng khoái cảm kia, nhưng mỗi lần hắn dùng cả ba ngón tay thô ráp kiađi vào là môt điện lưu vô hình tràn ra khiến cho toàn thân cô lay động, thứ cảmgiác ma quái theo đùi truyền khắp toàn thân, suy nghĩ của cô đã không thể tự chủnổi nữa, theo tốc độ ra vào như vũ bão của hắn, cô dần dần chìm đắm vào khoái cảm,sa vào đê mê không thể tự thoát ra được.

Khi chạy ra khỏi biệt thự của Yến gia, Mộ Sở Văn chỉ mặc duy nhất một chiếc váy hai dây mà sau khi làm xong Yến Sở đãquăng cho cô, cô cuống quít mặc trên người rồi chạy ra, đến quần lót cũng chưa mặc.

Đêm hè không hơi mát mẻ, cô theo bản năng ôm chặt hai cánh tay muốn tìm lấy một chút ấm áp, lại cảm giác một cỗ thê lương ngập tràn.

Cô rất muốn về nhà, nhưng cô sợ nhìn thấy Lý Hạc, càng lo sợ Yến Sở cùng Nghiêm Giản Kiệt đến tìm cô sẽ gây phiền hà cho cha cô.

Nghĩ tới nghĩ lui đều không có chỗ có thể đi, Mộ Sở Văn liền ngồi ở ven đường khóc.

"Ồ! Vị tỷ tỷ xinh đẹp này là ai đây?" Một tiếng cười lỗ mãng truyền từ trên đỉnh đầu đến.

Mộ Sở Văn co rúm lại một chút, ngẩng đầu nhìn đến Yến Triết với khuôn mặt tươi cười khi có chút bất cần đời, cô sợ tới mức ngã ngồi xuống đất, muốn đứng lên chạy trốn lại phát hiện hai chân vì ngồi xổm quá lâu nên bị tê cứng không đứng lên nổi.