BẢN THẢO TÌNH YÊU

BẢN THẢO TÌNH YÊU

Mô Tả:

Truyện tiểu thuyết ngôn tình Bản Thảo Tình Yêu _mang đến ý vị Hạnh phúc luôn trong tầm tay mỗi chúng ta .Hãy mang hạnh phúc đến cho người khác và bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc của chính mình.

Chương 4 : Về rồi,

Lan Ninh: Về rồi, nghe nói tuần sau khai giảng.

Đại Thanh: Ồ, vậy hôm nay cậu về, con bé chào đón cậu bằng trang phục gì vậy?

======= Truyện Ngôn Tình  hay ====== Hãy cùng tôi tìm hiểu xem, Truyện Ngôn Tình  có những lợi ích gì mà từ trẻ em, học sinh, sinh viên, các bạn trẻ, những người trưởng thành, cho đến các bác lớn tuổi vẫn đọc Truyện Ngôn Tình .  và được khuyến khích đọc Truyện Ngôn Tình  như vậy nhé. Đọc truyện cùng HaHa Truyện

Mi mắt Lan Ninh bất giác giật giật, tên của Đại Thanh rõ ràng có chữ Thanh*, mà sao tâm hồn lại đen tối như thế nhỉ? Quả nhiên, không thể trông tên mà bắt hình dong được.

* Chữ Thanh trong tên Đại Thanh là chữ “thanh” mang nghĩa trong sáng, thuần khiết.

Lan Ninh: Hôm nay chỉ là trang phục hầu gái bình thường thôi.

Đại Thanh: Ồ, trang phục hầu gái! [Thèm thuồng] Màu sắc gì vậy?

Lan Ninh: Màu hồng.

Đại Thanh: Nghe có vẻ được đấy nhỉ - [Thèm thuồng]

Lan Ninh không buồn ngó ngàng tới cô nàng, trả lời tin nhắn của mấy người khác. Sau khi đóng khung chat, cô tiện tay mở một trang web tuyển dụng ra.

Lướt qua trang chủ một lượt, quả nhiên thông tin tuyển dụng nhân viên kỹ thuật chiếm đa số. Cô thở dài ngao ngán, ngẫm nghĩ một lát rồi gõ cụm từ “biên tập viên” vào ô tìm kiếm.

Mặc dù mới thất bại trong ngành nghề này, nhưng Lan Ninh vẫn không muốn đổi nghề.

Đa phần kết quả tìm kiếm là thông tin tuyển biên tập viên làm việc online. Cô lướt trang đầu tiên xong, ngẫm nghĩ một lúc mới quyết định chuẩn bị một bản sơ yếu lý lịch trước.

“Chị Lan Ninh, chị ăn cơm trưa chưa?”, Khúc Đồng vẫn mặc trang phục hầu gái màu hồng kia, thò đầu vào phòng nhìn Lan Ninh.

Lan Ninh quay người nói với cô bé, “Chưa, còn em?”.

“Em cũng chưa.”

“Ồ, chị mang về nhiều mì lắm, lát nữa chúng ta nấu mì nhé.”

“Được đấy, được đấy!”

Lan Ninh chỉ vào đống đồ trên sàn nhà, nói với Khúc Đồng, “Đồ bên đó là cho Đại Thanh, còn lại em xem có thích gì không”.

“Chị Lan Ninh tốt với em quá đi, muaz muaz!”, Khúc Đồng vui sướng ngồi bệt xuống sàn nhà chọn quà.

Những thứ mà Lan Ninh mua chỉ là mấy món đồ bình thường, như quà vặt hoặc đồ dùng hàng ngày. Cô cảm thấy những thứ này Khúc Đồng không thiếu, nhưng khi nhận được quà, cô bé vẫn tỏ ra hết sức vui vẻ.

“Em lấy hộp bánh quy chocolate này nhé!”, Khúc Đồng cầm một hộp bánh lên, huơ huơ về phía Lan Ninh, “Đúng rồi, em mua một lọ nước hoa cho chị đấy, lát nữa em mang qua”.

“A, không cần đâu”, Khúc Đồng đã ra tay, thì chắc chắn là món đồ đắt đỏ, Lan Ninh quả thực không dám nhận.

“Không sao đâu, không sao đâu, ở trường em cũng không được dùng, với lại dù sao cũng là tiền của mẹ em.”

Lan Ninh im bặt, cách duy nhất bố mẹ Khúc Đồng thể hiện quan tâm tới cô bé, chính là không ngừng chu cấp những khoản tiền tiêu vặt khổng lồ.

Sau khi Khúc Đồng mang hộp bánh đi, Lan Ninh không tiếp tục viết sơ yếu lý lịch nữa mà lấy một túi mì ra, xuống bếp nấu. Bởi tiền thuê nhà Khúc Đồng thu vô cùng thấp, cộng thêm việc cô bé vẫn còn là học sinh, nên Lan Ninh khá chăm chút tới cuộc sống của Khúc Đồng. Về cơ bản, chuyện cơm nước đều do cô phụ trách.

Cách nấu mì tuy đơn giản, nhưng Lan Ninh còn bỏ thêm trứng gà, thịt hộp và một ít rau xanh, cho vào bát to nhìn trông vô cùng thịnh soạn.

“Whoa, thơm quá đi!”, Khúc Đồng bưng bát của mình lên bàn, rồi đưa lọ nước hoa cho Lan Ninh, “Tặng chị này, chị ngửi thử xem”.

Chỉ nhìn thôi đã biết lọ nước hoa đó cao cấp như thế nào rồi, Lan Ninh không nhận, “Em cứ giữ lấy đi, bình thường đi chơi vẫn có thể dùng mà”.

Khúc Đồng vẫn khăng khăng muốn tặng cho cô, “Em trẻ như thế này, dùng nước hoa làm gì chứ!”.

Lan Ninh: “…”.

Ha ha, bụng dạ của cô bé quả nhiên đen tối.

“Nước hoa này có mùi hoa quả tươi nhẹ nhàng thôi, chị có thể dùng ở phòng làm việc, chúc chị sớm tìm được công việc mới nhé!”

“… Cảm ơn em”, Lan Ninh đành nhận lấy món quà của Khúc Đồng.

Ăn uống xong, cô thu dọn bát đĩa rồi lại quay về phòng viết CV. Đại Thanh đã gọi cho cô trên QQ một hồi lâu.

Lan Ninh: Trước lúc ăn trưa, mình có xem qua trang web tuyển dụng, khó tìm việc quá.

Đại Thanh: Cho nên mới bảo cậu, tới thẳng hội chợ tuyển dụng trong tháng Ba luôn đi.

Lan Ninh: Hay mình đi theo cậu, viết tiểu thuyết mạng cho xong.

Đại Thanh: Cậu tưởng tác giả mạng dễ kiếm tiền lắm à? Thuế thu nhập cá nhân siêu cao không nói làm gì, nào thì đạo văn, sửa văn, sao chép, cải biên thành game online và audio không bản quyền, lại còn phải nhìn độc giả đọc bản đạo văn xong quay sang mắng chửi tác giả nguyên gốc nữa [Mỉm cười] Cậu bị xâm phạm bản quyền suốt ngày và tổn hại dưới đủ loại hình thức. Nếu không phải người có tâm lý cực kỳ vững vàng, tốt nhất đừng lấn sân sang nghiệp sáng tác.

Lan Ninh: … Thương cậu quá đi.

Đại Thanh: Cho nên lắc tay mà mình muốn kia, có thể giảm giá không? [Đáng thương]

Lan Ninh: [Bye bye]

Cô tắt khung chat, sau khi viết hồ sơ xin việc xong, một tin nhắn tuyển dụng mới nhảy xổ ra.

Mắt Lan Ninh phát sáng, tạp chí Mistry tuyển dụng biên tập viên.

Mistry là một trong những tờ tạp chí chuyên về truyện trinh thám trực thuộc Công ty Văn hóa Skyworth, từ ngày thành lập tới nay đã hoạt động suốt hơn mười năm, sở hữu lượng độc giả đông đảo.

Ngoài thể loại trinh thám ra, Công ty Văn hóa Skyworth còn tập trung khai thác hai mảng khác là văn học thiếu nhi và tiểu thuyết tình yêu. Những tạp chí này đều duy trì được lượng tiêu thụ nhất định trên thị trường.

Trong thời buổi ngành xuất bản truyền thống phải điêu đứng như hiện nay, những tạp chí trực thuộc Skyworth vẫn có thể đứng vững như kiềng ba chân. Ngoài chất lượng và chiến lược kinh doanh vô cùng tốt ra, lý do chủ yếu khiến họ có thể duy trì, là nhờ sự hậu thuẫn phía sau của tập đoàn Quang Dung.

Có thể nói, tập đoàn Quang Dung là doanh nghiệp tư nhân kinh doanh xuất bản lớn nhất tại Trung Quốc ở thời điểm hiện tại. Tập đoàn được thành lập từ nhiều năm về trước, tài lực hùng hậu, đồng thời sở hữu ba công ty truyền thông. Công ty Văn hóa Skyworth là một trong số đó.

======= Truyện Ngôn Tình  hay ====== Có ai biết được trên thế giới có bao nhiêu đầu Truyện Ngôn Tình , có ai thống kê được đầy đủ các quyển Truyện Ngôn Tình  đã xuất bản viết về kiến thức gì.

Nếu có thể vào Skyworth làm việc, mẹ cô sẽ không cần phải lo lắng công ty sẽ đóng cửa nữa!

Lan Ninh đọc tỉ mỉ điều kiện tuyển dụng hai lần, xác nhận bản thân phù hợp với mọi yêu cầu, cô bèn gửi hồ sơ đi với lòng thành kính vô hạn.

Cầu trời phù hộ cho hồ sơ của cô lọt qua được vòng tuyển chọn! Lan Ninh chắp tay trước màn hình máy tính.

Có lẽ ông trời đã cảm nhận được thành ý của Lan Ninh, ngày hôm sau, Công ty Văn hóa Skyworth đã gửi cho cô thông báo phỏng vấn. Cô kích động tới độ nhảy bật lên ba lần, rồi hộc tốc đi chuẩn bị cho buổi phỏng vấn. Lan Ninh học thuộc lịch sử hoạt động của công ty thêm một lần nữa, thậm chí lật đi lật lại danh sách các tác phẩm của mỗi tác giả trực thuộc Mistry đến khi thuộc làu mới thôi.

Ngày phỏng vấn, tổng biên tập của tạp chí Mistry – một thành viên trong ban tuyển dụng – đặt câu hỏi cho Lan Ninh, “Trước kia cô từng làm biên tập viên mảng văn học dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên, còn tạp chí của chúng tôi lại chuyên về mảng trinh thám, cô cảm thấy mình có thể đảm nhiệm vị trí này không?”.