Tổng Tài Yêu Em Không

Tổng Tài Yêu Em Không

Mô Tả:

Em có biết vì sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út hay không? Vì ở ngón tay ấy có một mạch máu chạy thẳng đến tìm. Khi anh đeo chiếc nhẫn này vào tay của em tin tức là trái tim của chúng ta đã gắn bó với nhau. Dù sau này có bao nhiêu sóng gió đi nữa chúng ta cũng mãi không chia xa.

Chương 7 : Trong căn phòng

Vịnh Hi?

Vịnh Hi là ai?

Ngạo Thiên suy nghĩ mãi cũng không nghĩ ra, anh nào biết từ cái ngày Đường Vịnh Hi giúp Thần Phong điều tra tung tích của Chung Hân.

Đường Vịnh Hi đã có phần thích thú về Ngạo Thiên, cô ra lệnh cho Phan Minh Vũ điều tra nhất cử nhất động của Ngạo Thiên.

Muốn xem một người tốt bụng có thể vì tình yêu mà hy sinh, để người mình yêu được hạnh phúc, như Ngạo Thiên thật ra là người như thế nào.

Trong căn phòng VIP 5612 trên tầng 56 của khách sạn The Palm, Ngạo Thiên với tâm trạng vui vẻ vì đã thành công hợp tác với Lôi Lạc Thiên.

Anh không ngờ chuyến đi lần này mọi việc lại thuận lợi đến như vậy, trước khi đến gặp mặt của Lôi Lạc Thiên, anh còn lo lắng Lôi Lạc Thiên sẽ từ chối cuộc giao dịch này.

Ngạo Thiên rất tự tin rằng mình sẽ thuyết phục được Lôi Lạc Thiên, nhưng nhất định sẽ tốn rất nhiều thời gian cùng với công sức.

Ngạo Thiên mới vừa tắm xong từ trong phòng tắm bước ra ngoài, trên người còn động lại những giọt nước trong suốt, mái tóc màu nâu ngắn gọn ướt đẫm, nhỏ từng giọt từng giọt như viên thuỷ tinh lấp lánh dưới ánh đèn màu trắng trên trần nhà, xuống lòng ngực rắn chắc của anh.

Trên người Ngạo Thiên lúc này chỉ tuỳ tiện quấn một cái khăn tắm màu trắng ở phần eo, che lại thân dưới của mình.

Anh bước đến quầy bar rót cho mình một ly rượu đỏ.

Ngạo Thiên với tâm trạng khoan khoái nhâm nhi ly rượu đỏ trên tay, ánh mắt vô tình liếc nhìn cái hộp màu xanh được anh tiện tay đặt trên bàn.

Sự hiếu kỳ trong lòng thôi thúc anh phải mở nó ra xem.

Ngạo Thiên đặt ly rượu xuống bàn, anh bước tới bàn tay to lớn sờ nhẹ nhàng vào cái hộp, do dự một chút cuối cùng anh cũng mở nó ra xem.

Hiện ra trước mặt anh chính là một cái mũ lưỡi trai màu đen.

Ngạo Thiên thò tay vào trong hộp cầm lấy cái mũ lên xem, nhìn thấy cái mũ này trong lòng anh lập tức nghĩ đến cô gái với mái tóc dài màu tím.

Nếu anh nhớ không lầm, cái mũ này là do cô gái ở Thành Phố X giận dữ ném theo chiếc xe của anh.

Nghĩ đến việc này Ngạo Thiên cầm lấy điện thoại di động đặt trên bàn gọi cho Ken.

"Reng..."

Điện thoại vừa mới reng được một tiếng, Ken lập tức bắt máy ngay.

Giống như Ken đã cầm điện thoại trên tay từ trước.

- Chủ nhân.

Giọng nói cung kính của Ken vang lên, Ngạo Thiên không kiên nhẫn lập tức lên tiếng.

- Cho người điều tra Vịnh Hi, cô gái vừa rồi nhắc đến là ai.

- Dạ chủ....Nh....

"Tút.......tút......"

Ken còn chưa nói xong đã nghe được tiếng tút tút, vang ra từ trong điện thoại.......

Ngạo Thiên đã cúp máy, Ken không biết vì sao hôm nay tâm tình của chủ nhân lại thất thường đến như vậy?

Ngạo Thiên nói xong những gì mình cần nói, anh lập tức cúp máy quăng điện thoại trở lại trên bàn, một cái bịch.

Ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào cái mũ trên tay, nhưng ngay sau đó anh bất thình lình quăng nó trở lại cái hộp màu xanh bên cạnh.

Trong lòng không muốn suy nghi đến cô gái kỳ lạ kia nữa.

Một tuần sau ngoài cửa chính của nhà hàng trong khách sạn The Palm, một cô gái với thân hình quyến rũ, trên người mặc cái váy màu kem bó sát vào thân hình gợi cảm của mình.

Nhưng mái tóc ngắn chấm vai màu đen lại không phù hợp với gương mặt trẻ trung xinh đẹp của cô.

Cô gái đảo mắt nhìn xung quanh nhà hàng tìm cho mình một chỗ vừa kín đáo vừa vắng vẻ, sau khi tìm thấy chỗ thích hợp cô lặng lẽ ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quan sát đôi nam nữ đang từ ngoài cửa chính ân ân ái ái bước vào.

Hai người âu yếm ngồi xuống cái bàn tròn bên cạnh cô.

Trong lúc Thiên Hương đang chăm chú quan sát hai người, đột nhiên giọng nói của một cô gái vang lên, khiến cô giật nảy mình xém một chút nữa từ trên ghế ngã xuống mặt đất.

- Thưa cô, cô cần dùng gì?

Thiên Hương khom người xuống ngón tay đặt ở bờ môi đầy đặn của mình, làm động tác im lặng.